Old school Swatch Watches
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Long Vịnh Thanh im lặng, chui đầu vào chăn, không muốn nghe gì nữa.

Chẳng bao lâu sau, ba Long cũng đi làm về, Quan Quan chào ông, hai người nói chuyện vài câu, rồi ba Long đi vào phòng thăm Long Vịnh Thanh, Long Vịnh Thanh vẫn cuộn mình trong chăn như con đà điểu, không chịu lộ diện, ba Long đánh vào cái chăn, cười nói: “Con sao vậy? Nói cho ba biết, ai bắt nạt con? Ai bắt nạt con, ba sẽ đánh người đó.”

Ba Long là một người chẳng có sáng kiến gì cả. Từ bé đến lớn, những lời an ủi người khác đều có mỗi một câu này, chưa bao giờ thay đổi. Long Vịnh Thanh co người lại trong chăn, không nói năng gì, nghe thấy tiếng của ba Long chỉ cảm thấy sống mũi cay cay, bỗng dưng lại muốn khóc.

Lúc này, điện thoại trong ba lô vang lên, ba Long giúp cô lấy điện thoại để lấy lòng cô, vừa kéo dây kéo của ba lô vừa nói, “Điện thoại ba mua cho con như thế nào? Có hợp ý con không? Con phải giữ bí mật đấy nhé, tạm thời đừng nói với Vịnh Lục, tháng này ba hết tiền rồi, không cách nào mua cho Vịnh Lục được, đợi tháng sau có lương rồi mới…” Nói đến đây, ông cầm điện thoại ra, nhìn thấy tên người gọi đến đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại, chữ màu đen, rất rõ ràng: Lâm Quốc Đống.

Tay ba Long run lên, nụ cười tắt ngay trên môi, gượng cười hỏi: “Lâm Quốc Đống gọi điện thoại, là bạn học của con à?”

“Dạ không phải…” Long Vịnh Thanh trốn trong chăn cuối cùng cũng đã phải lên tiếng, nói giọng mũi, tiếng được tiếng mất, “Triệu Ngôn Thuyết nói với con, chú ấy là con trai chủ tịch thị trấn của chúng ta.”

Tay của ba Long lại run lên, “cạch” một tiếng, điện thoại rơi xuống mặt bàn, điện thoại chỉnh chế độ rung và đổ chuông đang rung lên từng hồi trên bàn, tiếng “rù rù rù” ồn ào phát ra theo tiếng chuông điện thoại. Sau đó ba Long kéo chiếc chăn Long Vịnh Thanh đang trùm ra, có phần hơi kích động và phẫn nộ, hỏi cô: “Sao con lại quen với ông Lâm Quốc Đống này? Ông ta đã nói cái gì với con?”

Long Vịnh Thanh ôm lấy đầu gối ngồi co ro trên giường, nhìn thấy phản ứng của ba Long, bóng đen đồ sộ trong lòng cuối cùng cũng sụp đổ, giống ngày còn bé, cô xây một tòa nhà bằng bùn bên bờ sông, qua một đợt tấn công của mưa gió, cái gì cũng không còn. Cô ngước đầu lên nhìn ba Long, sụt sịt mũi, “Ba, ba lo lắng như vậy, chẳng nhẽ những lời chú ấy nói với con đều là thật à? Ba…”

“Cái gì mà thật với giả? Ông ta có thể nói với con chuyện gì được? Chắc lại là những chuyện nhảm nhí… Ba chỉ sợ ông ta làm hư con, nói chung ông ta nói cái gì, con cũng đừng tin là được rồi…” Ba Long nhìn thấy dáng vẻ của Long Vịnh Thanh mới nhận thấy lúc nãy mình quá kích động, muốn trốn tránh ánh mắt của cô, muốn chuyển đề tài, nhưng trời sinh ông là một người thật thà, thực sự không biết nói dối, cho nên càng làm cho ông cảm thấy hoảng hốt.

Long Vịnh Thanh cúi đầu, khẽ nói: “Thực ra, chú ấy cũng chẳng nói gì với con cả, chỉ nói chú ấy mới là ba ruột của con, chú ấy nói con không phải là con ruột của ba mẹ…”

“Cái lão thối tha…” Mẹ Long không biết đã đứng nghe ngoài cửa bao nhiêu lâu, nghe đến đây, không thể nhịn tiếp nữa, xông từ ngoài vào, trên tay còn cầm cái muôi múc canh, Quan Quan cũng đi theo sau mẹ vào phòng, nhìn Long Vịnh Thanh với vẻ mặt khó có thể tin được.

“Cái lão thối tha…” Mẹ Long lại chửi bậy thêm một lần, gõ cái muôi lên mặt bàn, “Vịnh Thanh, mẹ nói cho con nghe, Lâm Quốc Đống chẳng phải người tốt đẹp gì. Con cũng đã nhìn thấy mẹ cãi nhau với lão ấy rồi đấy, lần đó là vị vợ ông ấy còn đang nằm trong bệnh viện, đau sắp chết, ông ấy còn đi ra ngoài tìm người yêu, lão ấy chê vợ không sinh được con cho lão ấy, con nói xem, những lời nói của người này có đáng tin không? Mọi người trong thị trấn đều biết, gia đình họ Lâm làm việc xấu quá nhiều, bị tuyệt đường con cái, cả ba đời nay đều là con một. Vợ của Lâm Quốc Đống chết rồi, chẳng để lại mụn con nào, lão ấy làm sao mà có quan hệ gì với con được?”

Long Vịnh Thanh dụi mặt vào giữa hai chân, không hề lên tiếng. Nếu như chỉ với những lời nói của Lâm Quốc Đống, cô đương nhiên là không tin, nhưng tại sao ông trời lại trêu đùa cô như vậy? Tại sao đêm hôm đó lại nghe trộm cuộc nói chuyện của ba mẹ? Những lời nói của Lâm Quốc Đống không đáng tin, nhưng những lời nói của ba mẹ thì sao? Cô có nên tin hay không?

Hơn nữa, Lâm Quốc Đống ba đời đều là con một, vợ chết rồi nhưng lại không có con… Ông thật sự đã nói với cô, cô chính là niềm hy vọng duy nhất để ông sống trên cõi đời này… Không phải là con của vợ chính thức, chẳng nhẽ là con của người yêu?

Tại sao bầu trời của cô càng ngày càng trở nên âm u?

Long Vịnh Thanh cúi đầu, càng tự nói với mình đừng tin tưởng ông ta, cô càng không thể kìm chế bản thân mình suy nghĩ lung tung. Cô dứt khoát ôm lấy đầu, không muốn nghe ai nói nữa cả, nói lí nhí, “Thực ra con biết từ lâu rồi, con và Vịnh Lục, có một người không phải là con ruột của ba mẹ, được nhặt về từ thùng rác của bệnh viện. Không phải con cố ý nghe trộm ba mẹ nói chuyện, tối hôm đó, con đói bụng nên đi vào bếp tìm thức ăn, ngang qua phòng ba mẹ vô tình nghe thấy được, sau khi nghe xong con rất hối hận, cứ suy nghĩ suốt, người được ba mẹ nhặt về đó, rốt cuộc là con hay là Vịnh Lục…”

Không chỉ có ba Long và mẹ Long, đến cả Quan Quan nghe thấy những lời nói của cô cũng sững sờ, hai mắt dán vào cô, như thể rất khó tiêu hóa được tin tức quá đỗi bất ngờ đó.

“Cái đó… Cái đó chắc chắn là ba và mẹ uống nhiều rượu nên nói tầm bậy…” Mẹ Long lắp bắp, căng thẳng đến chớp mắt liên tục, “Những lời nói khi say không đáng tin cậy…”

“Mẹ, giờ này mẹ nói những lời này còn có ý nghĩa gì nữa không?” Long Vịnh Thanh vẫn vùi đầu xuống, nước mắt đã thấm ướt hết phần vải quần tiếp xúc với khuôn mặt, giọng nói cũng không rõ ràng, “Con biết con không có tư cách nói gì, nhưng con có tư cách được biết sự thật, không muốn phải làm một con ngốc, không muốn trong lòng cứ nơm nớp lo sợ bất an, không muốn trải qua cuộc sống giống như một tên trộm đi ăn cắp ba mẹ của người khác nữa.”

Mẹ Long trầm ngâm, ba Long cũng không nói chuyện, Quan Quan nhìn Long Vịnh Thanh, một thời gian ngắn mà không biết đã lộ ra không biết bao nhiêu cảm xúc trên khuôn mặt. Không khí ngượng ngập như vậy không biết kéo dài bao nhiêu lâu, cuối cùng mới nghe ba Long thở dài, nói: “Đúng, con được ba mẹ đưa về từ bệnh viện, con và Vịnh Lục sinh cùng ngày Thất Tịch hôn đó, cũng được ba mẹ nuôi từ nhỏ đến lớn, ba mẹ chưa bao giờ xem con là người ngoài.”

Ba Long nói đến đây, giọng nói nghẹn lại. Mẹ Long vốn định ngăn ba lại, không cho ba nói, nhưng đã muộn rồi, vứt luôn cái muôi, đến ngồi trên giường của Long Vịnh Thanh, cố gắng dùng giọng nói ấm áp nhất để nói với cô, “Con không phải con ruột, cũng nhất quyết không phải là con gái của Lâm Quốc Đống. Tin lời mẹ đi, từ nay về sau đừng gặp ông ấy nữa, ông ấy không phải người tốt, ba của ông ấy cả đời làm lãnh đạo, cũng xấu xa chết đi được. Cả gia đình đều làm quan nên ai cũng xấu xa cả.”

Mẹ Long ngồi trên giường nói một tràng, Long Vịnh Thanh chỉ nghe, đôi lúc gật gật đầu, không có một câu phản bác nào.

Quan Quan cũng lặng lẽ đứng bên cạnh cô, nghe những lời nói của mẹ Long, cậu nghĩ, Long Vịnh Thanh nhất định đang rất đau khổ, trông cô có vẻ qua loa đại khái như những cành cây thô ráp ngoài kia, nhưng trên thực tế lại là người rất mẫn cảm. Cậu chắc là đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì, chắc cô nghĩ tự nhiên mình lại trở thành người ngoài của gia đình này, cảm thấy mình chẳng có tư cách gì để phản bác mẹ Long nữa, cảm thấy tất cả mọi thứ bây giờ thuộc về mình, thức ăn, quần áo, từng đồng từng xu tiền học và sinh hoạt phí, đều là được bố thí, đều không phải là những thứ mà cô được hưởng. Cô đã lấy đi hạnh phúc mà đáng lẽ chỉ thuộc về một mình Vịnh Lục, cô là một kẻ ăn cắp.

Ba Long và mẹ Long thay phiên nhau nói chuyện với Long Vịnh Thanh một lúc, sau đó vừa khuyên vừa dỗ cô xóa số của Lâm Quốc Đống đi, rồi còn bắt cô hứa từ nay về sau không gặp Lâm Quốc Đống nữa. Cuối cùng, cô nói buồn ngủ rồi, ba mẹ Long mới rời khỏi phòng cô.

Quan Quan cảm thấy lúc này đứng ở đây có phần không thích hợp lắm, nên cứ đứng suốt ở cửa phòng, đợi ba mẹ Long đi ra, mới đẩy cửa phòng Long Vịnh Thanh bước vào. Quả đúng như dự đoán, nghe tiếng bước chân của ba mẹ Long đã đi xa, Long Vịnh Thanh vốn ngồi bó gối ôm hai chân ở trên giường, thẫn thờ không nói năng gì, chụp lấy cái gối úp mặt vào đó, cố gắng kìm nén nhưng vẫn khóc to thành tiếng.

Quan Quan vội vàng đóng cửa phòng lại, còn khóa hai lần khóa lại, mình thì đứng dựa lưng vào cửa, cứ đứng nhìn cô khóc, đứng mãi, đứng mãi… Đứng cho đến khi anh nghi ngờ cô đã khóc đến nỗi sắp đứt hơi, cô mới ngẩng đầu lên, cầm lấy điện thoại ở trên giường, bấm rất nhanh một dãy số, sau khi điện thoại đổ chuông, bên đó có tiếng người trả lời, nhưng cô chỉ nghe đúng một câu, rồi bất ngờ quẳng điện thoại vào tường, dùng âm thanh lớn đến nỗi có thể bức chết người, ngữ điệu tuyệt vọng chửi bới, “Khốn kiếp, Triệu Ngôn Thuyết…”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt