XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Lý Tịch nói đúng, cô không phải là nhân tài gì cả, cũng không phải là nhân tình của ai, sếp Hồ tội gì phải nhân nhượng cho cô, mà đãi ngộ của công việc này đích thực là rất tốt, tất cả mọi việc còn có đồng bọn là Lý Tịch che chở cho cô. Suy đi tính lại, đúng là cô phải biết an phận một chút.

Trong buổi tiệc của ngày hôm sau, một số nhân viên ở phía đầu tư cùng tổ kĩ thuật gặp nhau lần đầu tiên. Long Vịnh Thanh đến bữa tiệc cùng Lý Tịch với cặp mắt đen thui, mặc một bộ lễ phục nền trắng sọc đen tinh tế, trông rất giống quốc bảo[¹">, lần lượt chào hỏi từng người. Phía đầu tư mà sếp Hồ liên hệ là tập đoàn Phong Hoa nối tiếng, tập đoàn Phong Hoa cũng rất chú trọng cho lần đầu tư này, cử rất nhiều nhân tài chuẩn bị đóng đô tại thôn Long Sơn. Điều làm cho người ta thấy phấn chấn nhất là, tập đoàn Phong Hoa, Quan Dịch Phong cũng có mặt trong danh sách thành viên đóng đô tại thôn Long Sơn, là tổng phụ trách phương án đầu tư lần này.

¹ Quốc bảo: Con gấu mèo.

“Vịnh Thanh, lần này cậu phải biết nắm bắt cơ hội, nghe nói rất nhiều người có tiền đồ đến đây…” Từ dạo học đại học, ai cũng biết Lý Tịch là hoa đã có chủ, tay cầm một ly rượu vang đỏ, ghé sát vào tai thì thầm nói cho Long Vịnh Thanh biết. Từ lần trước Long Vịnh Thanh ủy thác cho cô giới thiệu người yêu, nên bây giờ khi gặp chàng trai nào, theo phản xạ có điều kiện, cô liền nghĩ ngay đến Long Vịnh Thanh. Tham gia những buổi tiệc tùng với người yêu, cô cũng phải để ý xin cách liên lạc với những chàng trai độc thân có điều kiện phù hợp với bạn mình, vì vậy thường xuyên làm cho người yêu nổi cơn ghen. Nói xong quay sang bĩu môi, “Nhìn ưng ý thì phải lập tức tấn công, đừng để thua mấy con tiểu yêu tinh bên Hoa Bồi nghe chưa.”

Hoa Bồi là tên gọi tắt của trung tâm trồng hoa, là nơi ươm mầm, nuôi dưỡng những loại hoa mới của công ty. Ở đó có những cô gái mới tốt nghiệp đại học, tâm hồn cũng rất mong manh, giống như những mầm cây ở trung tâm, xanh mướt mà nõn nà làm ai cũng muốn ghen tị.

“Bọn họ làm gì xứng làm đối thủ của mình.” Long Vịnh Thanh khí thế ngất trời, dưới sự yểm hộ của Lý Tịch đã quét qua toàn bộ phòng tiệc một lượt, xác định mục tiêu hành động, bèn ra dấu tay “phối hợp của mình” với Lý Tịch, tự nhiên đi về phía có bóng dáng của chàng trai được cho là bắt mắt nhất.

Lý Tịch nháy mắt ra hiệu đã quán triệt lĩnh hội, nhấc một ly rượu vang đế cao, vòng qua phía bên kia của hội trường, sau đó làm như vô tình đi đến trước mặt sếp tổng đang nói chuyện với mục tiêu, thật lòng tâng bốc: “Sếp Hồ, hôm nay trông sếp đẹp trai quá, làm em suýt nữa nhận nhầm người.”

“Ha ha, làm gì có, tôi đã có tuổi rồi, còn đẹp trai nỗi gì nữa, Lý Tịch, cô thật biết ăn nói.” Sếp tổng rất hài lòng với sự tâng bốc của Lý Tịch, cười phớ lớ chuyển mục tiêu, bắt đầu tán chuyện cùng Lý Tịch.

Mục tiêu đã bị bỏ rơi, Long Vịnh Thanh nắm bắt cơ hội, lập tức tiếp cận, cầm lấy một miếng bánh ngọt ở bàn ăn bên cạnh, giả làm thục nữ cắn một miếng nho nhỏ, sau đó bắt chước mấy cô sinh viên mới tốt nghiệp ở Hoa Bồi, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc kêu lên, “Ngon quá!”

Mục tiêu quả nhiên bị thu hút bởi giọng nói nũng nịu của cô, quay người qua, khuôn mặt sáng sủa đẹp đẽ xuất hiện ngay trước mặt Long Vịnh Thanh. Long Vịnh Thanh sững sờ, khuôn mặt ngây thơ của thiếu nữ cứng đơ ngay tại chỗ, sau đó dần dần trở nên méo xẹo.

“Vịnh Thanh, quả thật là chị, em nhìn thấy tên của chị trong danh sách sếp Hồ đưa cho em, đang nghĩ không biết có gặp được chị ở buổi tiệc này hay không nữa.”

Mục tiêu cong môi lên, lộ ra một nụ cười, nụ cười đó rất ấm áp, rất trong sáng, giống hệt như cây thường xuân bò trên tường nhà màu trắng vào mùa xuân, làm cho cả người anh bừng sáng lên. Mấy cô gái của trung tâm trồng hoa liên tục quay đầu qua đây theo dõi, Long Vịnh Thanh lại không cách nào cười nổi, tùy tiện nhét cả miếng bánh ngọt vào miệng, trong miệng toàn bánh là bánh, ngơ ngẩn chào hỏi lại.

“Khéo quá, Vi Trần, không ngờ lại là em.”

Thằng bé ngày nào còn lẽo đẽo chạy theo sau đuôi chị đây, cái gì cũng một tiếng chị hai tiếng chị, đột nhiên lại xuất hiện trước mặt cô với bộ âu phục thẳng tắp, nghiễm nhiên có dáng vẻ của một người thanh niên tốt trong xã hội. Hình tượng tuyệt đẹp thế này làm cho người đối diện cảm thấy trước mặt bừng sáng lên.

“Chúng ta có được tính là rất có duyên không nhỉ?” Sợ cô bị sặc, Quan Vi Trần cầm lấy cốc nước giải khát của một người phục vụ vừa đi ngang qua, đưa đến tận tay cô, tỉnh bơ vỗ vỗ lưng cô, giúp cô hít thở,”Vịnh Thanh, tại sao từ nhỏ đến lớn chị đều như vậy? Ăn uống chậm hơn một chút không được à? Không cần phải lo lắng, em có cướp của chị đâu.”

Cử chỉ quá thân mật xuất hiện ở bữa tiệc đông người vậy rất bắt mắt, mấy cô gái ở trung tâm trồng hoa từ nãy giờ quan sát Quan Vi Trần như hổ đói rình mồi, tím hết cả mặt mày, trừng mắt nhìn Long Vịnh Thanh, thậm chí có cô to gan, nói một câu với âm thanh không to không nhỏ, vừa đủ cho cô nghe, “Xùy, trâu già gặm cỏ non.”

“Ặc…” Lần này Long Vịnh Thanh bị sặc thật, để che giấu sự khó xử nên đã nhét toàn bộ miếng bánh ngọt vào miệng, giờ làm cho cổ họng của cô bị quá tải, toàn bộ mắc nghẹn ở đó, nhả ra không được, nuốt vào cũng chẳng xong, một ít vụn bánh còn lọt vào trong thực quản, cảm giác đau đớn, chua chua vì nghẹn chạy thẳng lên đầu. Ngay lúc đó, Long Vịnh Thanh trào nước mắt đứng ngay tại chỗ, uống thêm một ly nước cam mới có thể hít thở lại bình thường. Cũng không biết có phải vừa nãy âm thanh bị sặc của cô phát ra quá lớn, hay là bộ dạng bây giờ của cô quá thê thảm, vừa mới hít thở lại bình thường, cô lại xấu hổ phát hiện ra, hơn một nửa số người của buổi tiệc đang nhìn cô, Quan Vi Trần lại đang cười như sắp tắt thở đến nơi. Có điều tên này từ nhỏ đã cười rất có ý tứ, sẽ không cười ồ lên thành tiếng, bình thường là bặm môi lại để cười, khi thực sự không nhịn được nữa mới tìm đến cái gì đó dựa vào, rồi nín nhịn cúi đầu cười trộm. Tiếng cười không lớn, nhưng thường cười đến nỗi làm cơ thể rung lên từng hồi, cách cười nho nhã hơn nhiều so với kiểu ôm bụng cười lăn cười lộn trên đất của đám con trai thôn Long Sơn, tính ra là cũng rất có phong cách riêng.

Nhưng giờ đây Long Vịnh Thanh chẳng còn tâm trạng nào mà thưởng thức nụ cười nho nhã đó, mặt tối sầm lại, đẩy vai Vi Trần nói: “Em đừng cười nữa được không? Tất cả mọi người đang nhìn chúng ta, mắc cỡ chết đi được.”

“À, được… Xin lỗi…” Quan Vi Trần ngẩng đầu lên, lập tức thu hồi lại nụ cười, cố gắng sửa lại kiểu cười ôn hòa như trước đây, nhìn thấy khóe miệng Long Vịnh Thanh còn dính một ít vụn bánh, tự nhiên giơ tay ra lau đi giúp cô, nói: “Vịnh Thanh, chị đúng là quá để ý tuổi tác của mình, mỗi lần nhắc đến tuổi tác, chị đều không tự kiềm chế được.”

Xung quanh lại ồ lên, mấy cô gái bên trung tâm trồng hoa tức giận quay gót bỏ đi. Long Vịnh Thanh tự nhiên thấy vui trở lại, tâm trạng buồn bã vì bị chỉ trích “trâu già gặm cỏ non” lúc nãy cũng biến mất theo, thoải mái vui vẻ trả lời: “Con gái qua hai mươi lăm tuổi đều để ý đến tuổi tác của mình, tâm trạng này, em không hiểu được đâu.”

Quan Vi Trần đương nhiên không hiểu được hai mươi bảy tuổi và hai mươi lăm tuổi có gì khác nhau, cũng không muốn tranh cãi với cô, mỉm cười đổi chủ đề, “Vịnh Thanh, lần này chúng ta phải cùng nhau đến thôn Long Sơn làm việc rồi. Nghĩ lại những tháng ngày vui vẻ khi sống tại thôn Long Sơn thuở bé, quả thật rất nhớ.”

“Em vào làm ở Phong Hoa lúc nào thế?” Long Vịnh Thanh lại cầm một miếng bánh ngọt nhét vào miệng, vừa ăn vừa hỏi. Nhưng khi hỏi đến đây, cô bỗng nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, “Đợi đã, chú Bàn Tính họ Quan, em tên Quan Vi Trần, trời đất, đừng nói chú Bàn Tính hồi nhỏ chị gặp bây giờ là Quan Dịch Phong tiếng tăm lẫy lừng nha.”

“Bàn Tính là biệt hiệu hồi nhỏ của ba em, là mẹ Long đặt cho chứ ai, tên của ba em vốn là Quan Dịch Phong mà.” Quan Vi Trần cười đáp, để tránh việc cô lại bị nghẹn, chu đáo lấy thêm một ly nước cam cho cô, đồng thời cướp lấy miếng bánh ngọt trên tay cô, lấy dao và đĩa sạch chuẩn bị sẵn trên bàn, cắt thành từng miếng nhỏ, rồi mới nhét lại vào tay cô.

Long Vịnh Thanh quả thật rất kinh ngạc. Hồi nhỏ, mỗi lần đến kì nghỉ hè và nghỉ đông, búp bê mang trong người hai dòng máu Trung Quốc và Nhật Bản sẽ được bảo mẫu đưa đến nhà cô, cô chỉ biết rằng, quê của Quan Quan ở thôn Long Sơn, nhưng thường xuyên sống với mẹ ở Hokkaido Nhật Bản, tim của mẹ Quan Quan không tốt, bệnh nặng đến nỗi sắp không đi lại được, bố cậu ấy buôn bán ở Anh, không có thời gian rỗi chăm sóc, ông đành phải nhờ người bạn thanh mãi trúc mã, chính là mẹ của Long Vịnh Thanh chăm sóc hộ. Mỗi lần Quan Quan đến, luôn mang theo một đống đồ ăn ngon, đồ chơi mới lạ, mẹ Long nói, người mẹ Nhật Bản muốn Quan Quan có một tuổi thơ bình thường, được ăn uống vui chơi thỏa thích. Có thêm một đứa em trai đẹp long lanh như ngọc, Long Vịnh Thanh mừng còn không kịp nữa là, đương nhiên không hỏi gì nhiều. Thật không ngờ rằng, người chỉ gặp qua một lần, chú Bàn Tính hiền lành đó lại có chí khí lớn như vậy....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt