pacman, rainbows, and roller s
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Tao không tin đâu. Tao tin là Ly biết mình đang làm gì, phải làm gì. Sẽ không có chuyện Ly phản bội tao. – Tôi cũng quả quyết không kém

- Thằng này. Anh em tao nói thật với mày, mày không tin thì thôi. - Mấy thằng bạn ngao ngán nhìn tôi lắc đầu.
Nhưng lúc ấy thì lòng tin của tôi vào Xu là quá lớn. Không bao giờ tôi tin có chuyện Xu sẽ phản bội mình.

Tôi lúc này chỉ biết ngồi trên chiếc ghế đá nhìn Xu đạp xe đi dưới cơn mưa tầm tả. Tôi chỉ biết lặng đi, lặng đi rất lâu cho tới khi mưa đã ngớt hạt. Tôi cũng chỉ biết ngồi ở đó. Tôi dầm mưa suốt hai tiếng đồng hồ, rồi tiếp tục ngồi tại ghế đá thêm hai tiếng nữa.Lúc ấy là lần đầu tiên tôi biết tới cảm giác khóc cho một người con gái. Thấy cái thân mình thật tội nghiệp đáng thương. Tôi lê lết dắt xe ra về (chẳng hiểu lúc đó tôi nghĩ cái gì mà đạp xe ra lại dắt xe về). Tôi bị sốt ly bì luôn ba ngày sau đó.Lúc tôi khỏi rồi thì có nghe ba nói gia đình Xu đã chuyển vào trong SG rồi. Tôi khi nghe cái tin đó thì khẽ cười. Chuyển đi rồi, thì sao chứ, chuyển đi rồi, có hàn lại được vết thương trong lòng tôi hay không? Chuyển đi rồi có lấy lại được những giọt nước mắt tôi đã rơi hay không, có giúp tôi quên đi được hay không?Hay là đổi lại chỉ là sự dày vò hằng đêm. Tôi bất giác la lên một tiếng thật to. Vang vọng cả căn nhà. Mẹ tôi thấy thế thì hoảng hồn.

- Trời đất. Mày bị sao thế hả con? Sốt xong rồi bị động kinh luôn hả?

Tôi chỉ biết nhìn mẹ lắc đầu.

- Mẹ nè. Con sẽ quên được phải không?

- Mày nói gì thế con? Mẹ chẳng hiểu gì cả? Hay là mày lại trở sốt rồi? – Nói xong mẹ tôi lấy tay sờ lên trán tôi.

- Quái! Mày có sốt đâu. Mà sao lại nói mê sảng cái gì thế?

Từ hôm ấy trở đi tôi tự hứa với lòng là sẽ phải quên đi hình bóng người con gái ấy. Và tôi cũng làm được. Làm được một cách khổ sở, chật vật. Suốt mấy tháng hè tôi như người mất hồn.Tụi bạn chỉ biết thở dài ngao ngán. Nhưng mà cũng nhờ tụi nó tôi mới vượt qua được. Trong tôi cảm giác giận đã không còn nữa. Thay vào đó tôi cảm ơn Xu. Chắc các bạn đọc thấy tôi nói vậy rất tức cười. Sao lại cảm ơn cơ chứ? Nhưng thật vậy,nhờ chuyện đó mà tôi trở thành một con người chai sạn hơn. Khó tin người hơn. Rồi tôi thận trọng hơn trong chuyện tình cảm. Tôi đa nghi hơn, hay dò xét từng cử chỉ của những ai mình gọi là bạn gái (nói vậy để cho các bạn hình dung tôi là một người chai sạn như thế nào. Đừng có suy diễn tôi là một người ba lăng nhăng nhiều bạn gái).

Một lần là quá đủ rồi…

*Hiện Tại*

- Em biết anh đang nghĩ gì. Anh vẫn còn giận em đúng chứ?

- Không. Anh đã không còn giận lâu rồi. – Tôi nhấp ngụm café trên tay. Đưa mắt ra nhìn dòng người đang chạy trên đường. Cuộc sống này cũng vậy,rồi cũng phải biết cách mà vượt qua, đi tiếp, chẳng cần phải bi luỵ làm gì. Cứ như dòng xe trước mắt không phải là rất tốt sao. Cứ vụt qua mãi…

Ngồi thêm một chút nữa thì điện thoại Xu reo.

- Alô. Vân à. Xin lỗi mày. Tao đang ngồi lại anh Tú. Không phải. Cũng không phải. Ừ đúng rồi, ảnh đó. Tao xin lỗi tao không tới được. Không có chuyện gì đâu. Thôi tao dập máy đây.

- Là cái Vân à?

- Dạ. Hồi tối em có hẹn với nó. Mà anh vẫn còn nhớ nó à?

- Ừ.

- Anh dạo này ít nói quá nhỉ?

- Ừ.

- Em biết lời xin lỗi bây giờ đã quá muộn màng rồi. Nhưng em có thể cầu xin sự tha thứ từ anh không?

- Anh đã tha thứ cho em từ lâu lắm rồi, em không cần phải áy náy vì việc đó đâu. – Tôi lại khẽ nhấp một ngụm café khác. Café sữa mà sao đắng quá. Đắng tới tận cuống họng. Từng giọt café chảy tràn qua cổ, rơi xuống một cái giếng đã khô từ lâu - cái giếng tình cảm của tôi và Xu.

- Anh bây giờ đã có bạn gái rồi chứ?

- Anh có rồi.

- Người ấy có tốt không?

- Cô ấy đối với anh rất tốt. – Tôi nói ra câu này cũng đã suy nghĩ rất lâu. Có thể đó là một lời trách khẽ. Tuy nói tôi đã tha thứ, nhưng đâu phải tôi không được quyền trách móc chứ.

- Em… xin lỗi… - Nói rồi Xu khẽ rớt nước mắt. Lại khóc. Tôi chúa ghét nhìn thấy con gái khóc.

- Thôi trễ rồi. Em về đi. Để anh đưa em về. Giờ cũng tối rồi.

Tôi tính tiền rồi ra dắt xe cho Xu. Đi bên cạnh mà Xu cứ khóc mãi. Tôi cũng chẳng biết làm gì (hay là tôi chẳng muốn làm gì nhỉ?) Về tới nhà. Nhìn Xu dắt xe vào trong rồi tôi mới yên tâm quay đầu xe mà chạy về.

- Haizz. Trễ quá rồi. Thể nào về cũng bị chị Huệ la cho coi.

Tôi đoán đúng. Chị Huệ vừa thấy bóng tôi bước vào đã la um lên. Nào là đi dạy về trễ sao không gọi điện báo. Nào là chị lo cho em lắm, sao lớn rồi mà chẳng biết nghĩ gì cả… Tôi cũng chỉ biết xin lỗi rồi leo lên phòng nằm ra đó. Nhắm mắt lại vỗ về giấc ngủ. Nhưng mà chẳng thể nào ngủ được…

- Chắc là do café.

- Haizz. Mày biết chắc là không phải do café mà.

- Thôi. Đã hơn năm năm rồi. Năm năm rồi đấy. Gặp lại thì sao chứ?

- Hết yêu rồi mà. Sao còn nhung nhớ cái gì chứ?

- Tuy hết yêu nhưng vẫn còn tình nghĩa, đúng chứ?

- Mày thôi đi. Chẳng ai lại ngu ngốc như mày cả. Người ta đã bỏ mày, nhớ chứ? Là Xu bỏ mày đấy.

Những dòng suy nghĩ cứ đua nhau quấn lấy tôi. Cứ như con rắn cuốn lầy đầu óc vậy.
Đêm đó là một trong những đêm dài nhất của tôi. Có lẽ. Chẳng nhớ rõ nữa (chẳng muốn nhỡ rõ nữa??) Hôm đó đi ngủ lúc 4h sáng thì phải… Chà..cũng chẳng nhớ rõ nữa…
Tối hôm qua do ngủ trễ nên sáng nay tôi chẳng thể đi tập bóng được. Nhưng mà thây kệ. Mai chủ nhật rồi. Tôi có lẽ cũng nên tự thưởng cho mình một ngày xã hơi. Ngày hôm nay, tôi sẽ tạm không dính tới “bạn gái-bạn gái cũ-chị gái-em gái” tất cả những ai tôi nghĩ có thể làm tôi thêm đau đầu, mệt mỏi.

Bước xuống dưới nhà thì đã gần 12h. Hôm nay thứ bảy nhưng môn học hôm nay lớp tôi đã kết thúc từ tuần trước rồi. Thế nên từ đây tới cuối kì tôi sẽ có ít nhất hai ngày nghỉ trong tuần. Vươn vai một cái cho giãn gân cốt. Bỗng một mùi thơm sực nức xông vào mũi. Tôi biết ngay là chị Huệ đang nấu ăn dưới bếp. Đi xuống thì đã thấy con bé em bày thức ăn ra bàn rồi.

- Rửa mặt đi rồi ngồi vào ăn. - Chị Huệ nói giọng vẫn còn chút giận dỗi. Chắc là vẫn còn để ý vụ tối qua tôi về trễ.

- Dạ vâng ạ.

Tôi chẳng dám cãi. Trong cái nhà này thì chị Huệ giống như một người mẹ vậy. Chị lo từ cái ăn, cái mặc, quán xuyến mọi việc lớn nhỏ. Chị lo cho tôi với con bé em từng ly từng tí, cứ như chị là mẫu người nội trợ mà cánh đàn ông ai cũng muốn cưới về làm vợ. Tôi làm vệ sinh cá nhân xong là ngồi vào bàn luôn. Bữa ăn hôm nay thịnh soạn quá. Nào rô phi chiên xù. Thịt kho trứng. Rồi cả một dĩa tôm rang me và một dĩa rau cải xào. Tất cả đều đang bốc khói nghi ngút. Đợi chị ngồi vào bàn là tôi ăn luôn. Miễn sao đó là cơm chị Huệ nấu thì tôi sẽ ăn bằng sạch, chừng nào nít bụng thì mới buông đũa ra. Con bé ba thấy thế thì lần nào cũng cười khì khì.

- Gớm. Có ai giành ăn đâu mà gấp thế ?

- Kệ. Ngon mà, chị nhỉ ? – Tôi cố tình đá chuyện với chị.

- Thì chẳng. Tao nấu không ngon thì mày có lớn xác được như vầy không ? – Hic. Mới nuôi mình được có một năm mà nói cứ như là chị nấu ăn cho tôi từ nhỏ tới lớn vậy.

- Dạ. Chị của em là nhất mà. Ba nhỉ ? – Tôi quay mặt qua con bé em mà cười gian xảo.

- Khỏi nịnh. Chuyện hôm qua em còn chưa xử tới đâu. – Cái đệch ! Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Tôi ăn xong thì sắp xếp lại bàn rồi để cho con bé em rửa chén. Còn mình thì chỉ việc ngồi phè phỡn xem tivi. Ở chung với con gái sướng lắm các bạn ạ. (gái ngoan biết nội trợ thôi nhé. Còn như mấy em teen bây giờ thì… ôi thôi !) Đang ngồi xem thời sự buổi trưa thì có điện thoại tới. Số lạ.

- Alô

- Cho hỏi có phải số của Tú đúng không vậy ? – Là giọng con gái.

- Đúng rồi. Cho hỏi ai đầu dây vậy ạ ? – Tôi lịch sự trả lời.

- Vân đây. Vẫn còn nhớ chứ ?

- Ừ. Gọi có chuyện gì không ?

- Chiều nay ông rãnh không ? Ra quán café nào nói chuyện đi.

- Tôi thì có chuyện gì để nói ?

- Ông biết chuyện gì mà! Hẹn ông 4h tại quán X đường Y nhé. Không gặp không về. – Nói xong thì nhỏ Vân cúp máy luôn.

Tôi quăng cái điện thoại ra bên cạnh rồi ngã người ra ghế. Đúng là chuyện trên đời này chẳng mấy khi nào mà theo ý mình cả. Hôm nay muốn có một ngày yên tĩnh vậy mà... Tôi biết nhỏ Vân hẹn gặp tôi không vì mục đích nào khác ngoài muốn nói chuyện của Xu. Hai đứa hồi xưa đã là bạn thân của nhau. Lúc ấy Vân lúc nào cũng ở cạnh tôi lúc tôi buồn, khuyên tôi nên tha thứ cho Xu. Tôi thì lúc ấy cứ nghĩ hai đứa là bạn thân với nhau nên nói đỡ cho nhau. Thế là tôi đâm ra ghét lây sang Vân, cứ mỗi lần nó nhắc đến chuyện đó là tôi lại to tiếng, nó buồn tôi lắm, nhưng cũng chẳng nói gì.

Mãi suy nghĩ thì điện thoại lại rung lên. Là tin nhắn của thằng Hưng nhắc chừng tôi chiều mai nhớ lên sân đúng giờ. Nhìn đồng hồ thì chỉ mới 2h chiều, tôi lại lôi cuốn tiểu thuyết lên ban công mà giết thời gian. Hẹn giờ 3h30 cho cái hẹn café luôn. Và như thường lệ, cho dù tôi rất thích đọc tiểu thuyết . Nhưng chỉ một tiếng sau là mắt tôi đã díu lại mặc dù trước đó tới tận trưa tôi mới ngủ dậy. Vỗ tay vào mặt cho tỉnh ngủ, thôi thì xuống dưới lầu tắm rửa cho mát rồi đi luôn, mấy ngày này thời tiết SG nóng quá. Tắm xong thì cũng gần tới giờ hẹn với nhỏ Vân. Tôi xuống nhà, khóa cửa cẩn thận rồi dắt xe ra ngoài chạy tới quán café đã hẹn....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Voz Yêu Đơn Phương
» Truyện Voz Chuyện Tình Tay Ba chập 1
» Trả Thù Một Cuộc Tình chập1
» Truyện Voz Yêu Thầm Vợ Bạn !!!
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» [Review] Gấu em là Hot Girl - Chap 1
» [Review] Gấu em là Hot Girl - Chap 2
» [Review] Gấu em là Hot Girl - Chap 3
» [Kể - Review] Gặp gái trên xe khách - Chap 1
» [Review] Gấu em là Hot Girl - Chap 4
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt