- ‘mày trả hồi nào? Bịa hả?’, mình hỏi khích khích để nó nói ra. Mình tò mò no1 nhiều lắm là hơn mình 1, 2 tuổi hay bằng tuổi mình. Nó làm gì có ngần ấy tiền. Nhà nó giàu nên có hả? 50t ko quá nhiều nếu là 1 món nợ, nhưng hoàn toàn ko ít với lứa tuổi của mình và nó
- ‘bố mày thèm bịa àh? Tao trả mày ko tin hỏi con Linh đi’, nó nói, rất đắc ý.
- ‘mày thấy có thằng nào trả tiền cho gái rồi đòi được không?’, mình nói, nghe cách nó nói chuyện mình cũng nói chuyện lại, bắt đầu lỗ mãng.
- ‘tao mà ko đòi được, tao đe* làm người’, nó nói, dập điếu thuốc thứ hai.
- ‘không làm người thì làm súc vật’, mình nói, lúc này chẳng sợ gì nữa
- ‘mày ko có tiền thì biến gấp, tao cho về đó, ngồi đó cắn àh’, nó nói, mình điên tiết lắm. Nhưng vẫn muốn nghe thêm, hiểu thêm cho rõ ràng.
- ‘ mày nói mày yêu Linh àh? Mày cũng đe* biết yêu là gì?’, mình nói, không nên manh động với nó.
- ‘mày biết thì trả nợ cho nó đi’, nó nói rồi cười khinh bỉ mình
- ‘tao việc gì phải trả cho mày, mày nói xạo lừa tiền ai biết được’, mình nói. Nghĩ lại, thức chất mình không thể có 50t.
- ‘ko nói nhiều nữa, 1 là trả tiền, 2 là biến khỏi Linh, bố mày ko bắt trả’, nó nói. vẻ mặt tin chắc sẽ thắng.
- ‘ko trả cũng ko biến, mày làm gì tao?’, mình hỏi nó.
- ‘thôi thì mày đợi 49 ngày cũng tới lượt, tao chẳng qua ko muốn mày mất thới gian với tao cũng ko muốn con Linh đi với mày,chứ ko thì tao ngồi đợi 49 ngày cũng xong 1 cuộc tình, haha’,HA nói, mình nóng máu lắm rồi. Vậy là cái trò 49 ngày thực chất có tồn tại? cả nhỏ H và HA đều nó mà. HA nói thế, chắc nó trải qua rồi
- ‘mày bị rồi àh, kém cỏi quá mày, đươc có 49 ngày dăng rồi àh?’, mình nói khích nó, coi nó nói thêm gì nữa không. Có tác dụng liền, nó tức lên rồi
- ‘tao 49 ngày mà quen tới h àh? Ngu quá mày’, nó nói, cũng cố gắng bình tĩnh
- ‘mày bám theo, mà thôi, ko nói nhảm với mày, chẳng được tích sự gì’, mình nói, nói nữa kiểu nào cũng có đánh nhau. Mà nó có thằng bạn ngồi bên kia, mình thân cô thế cô,nên thôi. Nói nữa cũng chẳng được gì, mình tính đi về.
- ‘tao nói rồi, tránh xa con linh ra, không đừng trách’, chính xác của buổi gặp này là HA muốn đưa những rắc rối ra dọa mình, làm mình nản. Phải chăng với ai tiếp cận em gia sư hắn đều làm vậy?
- ‘ngồi đó mà nói nhảm 1 mình’, mình nói, định đứng lên đi về
- ‘tao ngủ với con Linh rồi’, hắn nói, mình tức sôi máu, không phải vì việc em gia sư ngủ với hắn mà việc HA trơ trẽn tới mức thốt ra câu ấy. Ngủ thì đã sao, không yêu được giờ quay sang nói bừa vậy àh? HA chắc nghĩ mình sẽ nản chí? Lúc ấy mình chẳng nghĩ gì, chỉ cười lắc đầu, mình nói
- ‘thứ mày ko đáng làm đàn ông’, mình nói rồi bỏ đi, không muốn đôi co nhiều nữa
Cảm giác của mình là thấy thương em gia sư, mình có ngạc nhiên, có ngỡ ngàng, nhưng mình thấy em gia sư đáng thương, như người chòng chành trong chiếc thuyền thúng, vô định quá đỗi. Theo như những thông tin thì em gia sư đã bị hiếp bởi 1 người tên C, giờ tới thằng HA là 2, còn ai nữa chăng?
Mình lại thấy thấp thoáng nụ cười em gia sư trong nắng, thấy mong manh, xa xăm, Mình thấy mình cũng chông chênh, tâm trạng rối bời, thấy cảm giác bất an, lo sợ về con đường phía trước. Mình ko dám hỏi, mình nên đi tiếp hay dừng lại???
Mình bước ra ngoài , thằng người nhỏ con vẫn ngồi đó, thằng HA cũng ngồi đó. Mình nghĩ là 2 đứa chắc chắn đi chung nhưng đi làm gì thì không rõ . Mình cũng chẳng còn sức để mà quan tâm. Mọi thứ đang mở ra, dần dần, vấn đề của mình là sức chịu đựng, khả năng chấp nhận của mình tới đâu. Mình lấy xe, chạy ra đi mà chẳng bị đánh hay phục kích gì. Thân thể mình ổn nhưng trong tinh thần hơi vân vân, thấy rối tung. Quen em 20 ngày, mình dần quen, nhưng chưa quen đủ để bình thản trước những thứ mình chưa gặp, chưa tưởng tượng bao giờ
Em hoàn toàn ko đơn giản là cô gái mặc váy trắng, đội nón cói, tóc mái ngang dài đen tung bay trong gió ôm đàn và hát. Ông trời đang đùa giỡn???
Mình chạy xe lên lề, gọi cho em gia sư muốn nghe giọng em
- ‘alo, em nghe nè’, giọng em nghe nhỏ nhẹ, mình bỗng thấy bình yên
- ‘em ăn cơm chưa?’,mình hỏi
- ‘em ăn rồi, anh đang ở đâu mà em nghe tiếng xe ồn quá’,em hỏi mình
- ‘anh ở ngoài đường,anh đi gặp bạn về, em ở nhà àh?’, mình hỏi
- ‘uhm, đang ở nhà, anh về đi ở ngoài đường gọi nguy hiểm,’em căn dặn giọng nhẹ nhàng
- ‘để yên chút đi’, mình nói. Rối trí lắm
- ‘có chuyện gì hả? thôi, anh về đi, tối gặp mình nói chuyện’,em nói. Mình che giấu kém quá
Mình im lặng, chỉ muốn nghe em nói, em nói để mình bớt rối
- ‘ anh về đi, về nhắn tin em’, em nói, có vẻ lo lắng cho mình
- ‘uhm, anh về nha’, mình nói. Mình cúp máy, chạy xe về
Trên đường đi mình suy nghĩ nhiều thứ lắm, hạnh phúc mới đó giờ khó khăn đó. Nhiều thứ đến dồn dập làm mình hơi choáng. Nhưng cuộc sống của em gia sư còn mệt mỏi hơn cả mình.Nghĩ thế nên mình định tâm lại.
Về tới nhà mình nhắn tin cho em gia sư, em nhắn lại hỏi mình gặp chuyện gì. Mình nói qua loa rồi thôi, xong chuyện. Mình giờ chẳng biết nên nghĩ gì, làm gì? Làm thế nào để biết rõ mọi thứ hơn??? Mình không biết có nên hỏi trực tiếp em gia sư không? Còn những người như HA, nhỏ H, chị Q, ai đáng tin được. Mình không rõ, ai cũng đầy toan tính và khó hiểu.
…
Mình lên mạng bằng di động do nhà rớt mạng, mình search số điện thoại qua giờ HA liên lạc với mình, thì số điện thoại của HA trên mạng ra từ trang 5s, mua bán đồ, trên trang đó HA bán xe ex. Mình click vào trang khác, thì là từ đường link facebook, từ đó mình dò ra Facebook HA, trên facebook có 1 điều lạ là mối quan hệ trên face của HA là kết hôn với nhỏ H, nhưng hôm bữa mình vào face của nhỏ H thì không có. Mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Quá lằng nhằng
….
Có ai hiểu, chuyện gì đang xảy ra???
p/s: Hôm qua em nghe nói có thảm sát lần 2, mấy anh em ngoài đảo nhớ bình an, mau mau về.
Update ngày 29/07/2012 : tối chủ nhật
Hẹn em gia sư 7h30, tâm trạng mình rồi bời nhưng cũng đã đỡ hơn. Mình sẽ cố gắng hết mức vậy. Nói về món nợ 50t, nó còn quá nhiều uẩn khúc. Mình nghĩ nợ là có nhưng không như HA nói. Mình không nghĩ tới việc trả món tiền đó vì nó không minh bạch và chuyện thằng HA đòi tiền mình nếu mình muốn quen tiếp em gia sư là không hợp lí, nên mình không việc gì phải bận tâm chuyện đó. Chỉ là những rắc rối lằng nhằng quanh em gia sư mình không thể hiểu, nghĩ mãi cũng không ra nên thấy rối tung. Thôi thì nghĩ không ra tạm để đó vậy
Mình tới nhà em gia sư thì em đã đứng ngay đầu ngõ, mình và em gia sư luôn đúng giờ với nhau. Mình chạy vừa gần tới là đã thấy em gia sư cười, nhìn nụ cười tươi. Mình thấy tâm trạng khá hơn hẳn. Tối nay em gia sư mặc quần jean đen xám, quần hơi rách kiểu cách, em mặc áo đen ôm sát người, tóc thì xõa. Mình nhớ tới bộ đồ thằng HA mặc buổi sáng, khá hợp với bộ đồ em gia sư đang mặc. Em lúc nào cũng làm mới mình bằng nhiều hình ảnh khó đoán. Em gia sư mang ba lô nhỏ xíu sau lưng.
Mình cười chào em, em leo lên xe mình. Em nói
- ‘ đi đâu vậy anh?’, em hỏi mình
- ‘đi đi rồi biết, em ăn cơm chưa?’, mình nói, cho xe chạy chậm.
- ‘ăn rồi, anh chưa ăn àh?’, em hỏi, quả thực mình chưa ăn. Hồi chiều giờ lu bu quá chưa ăn được.
- ‘uhm, đang đói nè’, mình nói. Em trách mình không ăn, chắc là ham nhắn tin con nào quên ăn, mình nói không có. Sau em và mình ghé vào quán cơm tấm trên đường. Em ngồi nhìn mình ăn.
- ‘em gọi nước gì uống đi’, mình nói, thấy em ngồi không kì quá
- ‘thôi, tốn tiền lát hễ nào cũng đi uống nước mà’, em nói. Mình hơi ngạc nhiên , em rất biết tính toán.
Ăn xong mình chở em đi tiếp, dự định của mình là ra quán cà phê ngay ven con sông bên Q6, bên đó mình đi 1, 2 lần rồi. Gió mát mà cũng rất yên tĩnh. Mình hi vọng hôm nay em gia sư sẽ nói gì đó cho mình hay ít nhất cũng có 1 tối hạnh phúc bên nhau. Khi những mệt mỏi đang chiếm lấy mình và mình muốn yên bình bên em gia sư.
Trên đường chở em đi , em và mình nói chuyện đủ thứ, cười sảng khoái. Tinh thần mình phần chấn hẳn. Ngồi sau lưng mình, em không ôm dù mình nghĩ em sẽ ôm, hơi mơ hồ.
Chở em tới quán ven sông, gió mát rượi, em nhảy chân sáo có vẻ rất thích thú, mình và em chọn chiếc bàn ngay sát sông luôn.
- ‘ anh tìm chỗ này hay thế’, em nói khi cả 2 vừa ngồi xuống ghế. Mình lo lát nữa em sẽ lạnh, gió rất nhiều.
- ‘em thích không?’, mình hỏi em, nhìn em cười mà mình vui lây
- ‘gió nhiều quá, lát thổi bay em luôn’, em nói khi có cơn gió rất mạnh. Sau mọi thứ em trải qua, em vẫn cười tươi thật tươi.
- ‘anh sẽ giữ em lại, ko bay được đâu’, mình nói, ngẫu nhiên thôi. Em tự dưng quay sang nhìn mình, có lẽ em ngạc nhiên. Em cười, nhìn ra phía trước.
Mình đang vân vân không biết có nên nói cho em về những thứ mình biết không, mình cũng muốn 1 câu trả lời, nhưng mình cũng sợ lắm lời mình nói sẽ đụng chạm gì đến em, đến những khoảng tối trong trái tim em. Mình không muốn thế.
- ‘anh là gió , và vì là gió, nên xa mất rồi’, em gia sư nói, giọng nhẹ tan trong gió. Câu nói này không phải dành cho mình. Mình nghe em nói nhiều lần câu nói này rồi, đó là lúc em say khướt và ngủ mơ màng trên vai. Lúc này em hoàn toàn tỉnh táo...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ