Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

“Ha ha! Nói đúng lắm!”
Tiếng cười của cô ta làm toi phải quay đầu đi, lưng vẫn thẳng nhưng lại rất tủi thân.
Lúc gặp Đinh Việt, nụ cười ấm áp trên mặt anh lập tức hòa tan sự tủi thân này. Tôi cố gắng nở một nụ cười, có lẽ khó coi lắm đây!
“Phước Sinh, làm sao thế? Tâm tình không tốt à?”
Tôi chớp chớp mắt, nhẹ nhàng hỏi anh: “Đinh Việt, anh hẹn hò em như vậy là thật sự muốn làm bạn trai em à?”
Đinh Việt bị câu hỏi của tôi làm sững sờ, trầm ngâm một lát rồi nói: “Phước Sinh, nếu nói là yêu từ cái nhìn đầu tiên thì sợ là chính em cũng sẽ không tin”.
Tôi cúi đầu, rất khó chịu. Tôi biết vừa thấy đã yêu là chuyện không thể xảy ra. Hạ Trường Ninh cũng đã nói như vậy, nhưng bây giờ tôi nghe lại vẫn rất khó chịu.
“Nhưng mà, Phước Sinh, anh cảm thấy rất vui khi ở bên em, chúng ta thử tìm hiểu đối phương được không?” Âm thanh nhẹ nhàng bình thản của Đinh Việt như một đôi tay dịu dàng vuốt ve an ủi mọi khó chịu trong lòng tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt chân thành của anh, đột nhiên tôi rất cảm động. Lời anh nói rất thật, có lẽ chính là sự thành thật này đã làm tôi cảm động.
Đinh Việt mỉm cười: “Nói với anh xem hôm nay em gặp chuyện gì mà buồn thế?”
Tôi cắn môi, tạm thời không biết có nên kể cho anh biết chuyện của Hạ Trường Ninh hay không.
“Được rồi, anh thẳng thắn trước nhé. Phước Sinh, trước khi biết em anh có một bạn gái, cô ấy đã bỏ anh đi rồi”.
“Là bởi vì thất tình cho nên mới tìm tới em đúng không?”
Đinh Việt không nhịn được cười, gắp thức ăn cho tôi rồi nói: “Mau ăn đi, anh sẽ kể cho em nghe”.
Đây là một câu chuyện rất lãng mạn, rất tình cảm.
Năm ngoái Đinh Việt đến Myanmar vì một vụ làm ăn liên quan đến xuất nhập khẩu, lúc về nhập cảnh tại Thư Cáo.
Thư Cáo là cảng mậu dịch biên giới lớn nhất Vân Nam, nằm cách trung tâm thành phố Thụy Lệ bốn km về phía nam, là điểm cuối của quốc lộ 320, chỉ cách thành phố Thụy Lệ một con sông, chính là sông Thụy Lệ.
Trên sông Thụy Lệ có một trạm kiểm tra biên phòng liên hợp, ngoài trạm kiểm tra là một bãi lau sậy rất rộng.
Từ Myanmar về Thư Cáo là phải ngồi thuyền, trước khi lên thuyền đám người Đinh Việt tản ra khắp bến sông quay lại chụp ảnh Myanmar làm kỉ niệm.
Đinh Việt là một người thích chụp ảnh, anh không thích chụp người mà đi xa một chút để chụp phong cảnh. Lúc này từ bãi lau sậy trên bờ sông chui ra một cô gái.
“Ngoại hình cô ấy rất đẹp, điềm đạm đáng yêu, cô ấy ra hiệu cho anh tới gần. Cô ấy nấp sau một tảng đá hỏi anh có thể mang cô ấy qua sông không”. Đinh Việt mỉm cười, ánh mắt ngập tràn cảm khái.
“Cô ấy muốn vượt biên?”
“Không, không phải. Phước Sinh, kỳ thực ở biên giới có thể làm giấy thông hành tạm thời, trong thời gian một ngày thì có thể qua lại hai bên thoải mái. Ý cô ấy là muốn cùng bọn anh về Thụy Lệ”.
Tôi không hiểu.
Đinh Việt thở dài nói: “Cô ấy nói cô ấy đã đi lạc không tìm được đoàn du lịch, túi xách đã bị mất, cô ấy muốn theo bọn anh về nước”.
“Không phải còn có trạm kiểm tra biên phòng sao?”
“Bọn anh đông người, cứ lẫn lộn vào cũng không khó, dù sao cũng là công dân nước mình. Lúc đó còn chưa qua sông, vẫn đang ở trong biên giới Myanmar, cô ấy đánh rơi túi xách, không có giấy tờ, không có tiền, không thể một mình thuê thuyền qua sông. Cô ấy lại là một cô gái trẻ, cho nên anh nhận lời. Mấy người đi cùng với anh cũng không phải đều cùng cơ quan, còn có một đoàn khách du lịch cũng ngồi cùng thuyền đi về. Người thì nhiều, anh với cô ấy cười nói rồi đi cùng cô ấy lên thuyền”.
“Sau đó thì sao?”
Đinh Việt lại gắp cho tôi rồi nói: “Sau đó thì trở về nước. Kết quả là đến trạm kiểm tra biên phòng Thư Cáo cô ấy lại biến mất”.
Chuyện của Đinh Việt còn chưa kết thúc. Cô gái đó biến mất, nhưng đến lúc Đinh Việt đang mua chút đồ trên một con phố thương mại biên giới thì anh lại gặp lại cô ta.
“Cô ấy nhìn thấy anh liền mỉm cười, cười rất ngọt, rất đẹp. Bọn anh cùng nhau đi dạo phố, đi ăn cơm, mua đồ, chơi suốt ba ngày ở Thụy Lệ. Sau đó cô ấy lại biến mất”. Nụ cười của Đinh Việt mang vẻ đắng chát.
“Sau đó nữa?”
“Ha ha, sau đó tinh thần anh sa sút một năm. Mai Sơn vẫn muốn giới thiệu bạn gái cho anh nhưng anh luôn không quên được cô ấy, đến tận lúc gặp em. Phước Sinh, trong một năm nay anh đã được giới thiệu rất nhiều người, lúc nhìn thấy em anh đột nhiên cảm thấy mình chợt bình tĩnh lại. Anh nghĩ ba ngày đó chỉ là một kỳ ngộ, đó không phải cuộc sống”.
Đinh Việt nhìn tôi rất dịu dàng. Ba ngày, tất nhiên bọn họ rất thân mật, rất lãng mạn, rất kinh hãi người đời, tôi hết sức hâm mộ loại tình cảm kiểu này. Tình yêu không phải là cần oanh liệt hay sao?
Là một cô gái kiểu gì mới có thể làm cho một người đàn ông tuyệt vời như anh nhớ mãi không quên chỉ trong vòng ba ngày? Tôi có thể so sánh được với địa vị của cô ấy trong lòng Đinh Việt sao? Bất giác tôi thấy chán nản.
“Phước Sinh, anh không muốn che giấu chuyện này. Mỗi người trong lòng đều có chuyện quá khứ, em nhớ nhé, đó là chuyện quá khứ. Em có thể hiểu chứ? Anh nghĩ chúng ta có thể thử tìm hiểu nhau, OK?” Đinh Việt nhẹ nhàng hỏi tôi, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Tôi khẽ cười, tại sao lại không chứ? Đó là quá khứ, là chuyện đã qua, là một mối tình lãng mạn, kì lạ và khó hiểu. Ba ngày, có lẽ là tình cảm nhất thời, có lẽ là sự thần bí của cô ta làm cho Đinh Việt hãm sâu. Nhưng Đinh Việt đã nói thẳng với tôi, chẳng lẽ có thể phủ định anh chỉ vì ba ngày này sao? Anh có thể si tình đến mức dùng thời gian một năm để quên ba ngày, như vậy anh ta cũng là một người chung tình.
“Đinh Việt, tại sao anh lại biết số điện thoại của em?” Tôi nhoẻn miệng cười.
Đinh Việt cười cởi mở: “Đêm hôm đó Mai Sơn gọi điện cho anh nên anh hỏi nó thôi. Ha ha, Mai còn chưa nói chuyện với anh mà tin nhắn của anh đã đến rồi nên em rất tò mò đúng không?”
Tôi xấu hổ vùi đầu ăn, sự vui vẻ trong lòng càng ngày càng tràn ngập. Ngước mắt nhìn trộm anh thấy anh cũng đang cười nhìn mình, mắt anh cũng cười.
Có người nói, khi một người nhìn bạn mà mắt người ấy cũng cười thì chắc chắn là người đó thích bạn.
Tôi quyết định cũng kể chuyện Hạ Trường Ninh với Đinh Việt. Tôi muốn mình và Đinh Việt không có gì giấu diếm nhau.
“Đinh Việt, hôm nay em thấy không vui là vì có một người phụ nữ tới tìm em…”
“Nguyệt Nhi!” Tôi thấy Đinh Việt gọi to một tiếng rồi đứng dậy.
Sắc mặt anh trở nên rất kì lạ, anh giật mình hơi há miệng, ngay cả tay cũng nắm chặt thành nắm đấm.
Tôi ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt anh, bóng dáng xinh đẹp của Ngũ Nguyệt Vi xuất hiện ở cửa nhà hàng.
Trong phúc có họa
Tôi nhìn Ngũ Nguyệt Vi chằm chằm, gương mặt xinh đẹp kiểu cổ điển mang một nụ cười bên khóe môi, ánh sáng lấp lánh trong mắt. Bên tai tôi lại văng vẳng lời cô ta: “Có lẽ tôi muốn cướp bạn trai của cô thì cũng rất dễ dàng”.
Nguyệt Nhi của Đinh Việt thực sự là Ngũ Nguyệt Vi sao? Cô ta không cần cướp Đinh Việt, cô ta chỉ cần là Nguyệt Nhi là đủ rồi.
Ngũ Nguyệt Vi bước lại gần, sắc mặt không đổi. Cô ta càng lại gần, tôi càng lo sợ, bất giác tôi đã đứng dậy từ bao giờ.
“Đinh Việt, anh vẫn khỏe chứ? Tên thật của em là Ngũ Nguyệt Vi, không phải Long Nguyệt Nhi. Có điều, em vẫn thích làm Long Nguyệt Nhi chứ không phải là Ngũ Nguyệt Vi”. Đôi mắt sáng như pha lê của Ngũ Nguyệt Vi lấp lánh sắc màu rực rỡ của đá quý. Cô ta đứng trước mặt Đinh Việt, rất bình tĩnh, rất tự tin, cô ta cố ý! Cô ta cố ý xuất hiện!
Đinh Việt sững sờ vì sự xuất hiện của cô ta, anh chằm chằm nhìn cô ta.
Tôi thấy bàn tay anh ấy nắm càng lúc càng chặt giống như đang bóp nghẹt trái tim tôi. Tôi tức ngực tới mức sắp không thở được nữa, đau không thở được. Không phải đau vì Đinh Việt, mà vì sự khinh miệt và khoa trương của Ngũ Nguyệt Vi.
Cô ta nói được làm được, cô ta thực sự rất dễ dàng cướp đi người đàn ông tôi vừa thích.
Tôi vô cùng hi vọngĐinh Việt, người vừa mới thẳng thắn với tôi, sẽ thản nhiên chào hỏi Ngũ Nguyệt Vi, sau đó nói với cô ta: “Phước Sinh là bạn gái của anh”.
Đinh Việt không làm thế, anh ấy hoàn toàn ngơ ngẩn vì sự xuất hiện của Ngũ Nguyệt Vi, ánh mắt dán chặt lên người cô ta, tham lam nhìn dung nhan lộng lẫy của cô ta không hề nhúc nhích.
Tôi thua thảm tới mức muốn khóc cũng không khóc được. Vận may của tôi thật sự rất kém.
Cầm túi xách, tôi cắm đầu chạy ra ngoài cửa nhà hàng. Chạy hơn một trăm mét tôi quay lại nhìn, một trăm mét, gần hai mươi giây, Đinh Việt không hề đuổi theo.
Tôi không nên tên là Phước Sinh. Mọi nỗi hận của tôi đều dồn lên người Hạ Trường Ninh, mọi ác mộng của tôi đều do hắn mang tới. Không có hắn tôi sẽ không quen Ngũ Nguyệt Vi. Không có hắn thì sau khi câu chuyện tình lãng mạn ba ngày giữa Ngũ Nguyệt Vi và Đinh Việt kết thúc cô ta sẽ không xuất hiện trước mặt Đinh Việt nữa. Không có hắn, tôi sẽ không bị Ngũ Nguyệt Vi coi thường và khinh miệt.
Đầu tôi nóng bừng, trong tình trạng điên cuồng đến cực độ, tôi gọi điện thoại cho Hạ Trường Ninh: “Hạ Trường Ninh, anh muốn tôi làm bạn gái anh đúng không?”....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Vinh Hoa Phú Quý
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
» Bỏ Em Ư Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cạm Bẫy Của Ái Thê
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Pair of Vintage Old School Fru