Tôi nghe những lời bàn tán đó thì càng bực bội hơn.Tôi mặt hầm hầm quơ cái cặp trong hộc bàn rồi đi ra khỏi lớp.Đình Phong níu tay tôi lại:
-Ngọc đi đâu thế?
-VỀ!!! - Tôi trả lời cộc lốc
-Đang giờ học mà Ngọc - Dịu Mĩ lo lắng
Tôi quơ tay tụi nó ra rồi chạy đi
Tôi đi quanh quẩn ở công viên gần trường.Tôi ném đá xuống bờ hồ rồi thở dài.Ném gần cả trăm viên đá,đi hơn cả trăm vòng trong công viên này rồi.Tôi không muốn nghĩ đến việc vừa này nữa:
-Đá trong công viên bị nhóm trưởng ném xuống đó hết rồi đấy
Tôi giật mình quay lại:
-Cậu ra đây làm gì?Đang giờ học mà
-Nhóm trưởng cũng biết là giờ học à,biết sao còn chạy ra đây? – Hắn nheo mày ném đá xuống hồ
-Tôi khác,cậu khác
-Ý nhóm trưởng nói tôi học ngu thì phải chăm,nhóm trưởng giỏi thì phải cúp à
-Tôi không có ý đó
-Được rồi,giỡn tí thôi
Tôi nhìn xuống hồ.
Dù không nói gì nhưng tôi cũng đoán được hắn chạy ra đây là vì tôi.
Tôi nhìn hắn.
Chẳng phải hắn cũng giống như Trần Tây giận tôi sao?
Mãi mê trong dòng suy nghĩ chợt:
-Nhìn người khác chầm chầm như thế là bất lịch sự lắm đấy - Hắn vẫn nhìn xuống hồ với vẻ thâm trầm hiếm thấy - Xem ra nhóm trưởng thích tôi lắm rồi
-Cậu ngủ đấy à – Tôi lườm hắn – Mơ sớm thế
Hắn cười nhếch mép một cách lạnh lùng.
Tôi thấy ngạc nhiên khi thấy hắn tỏ thái độ như thế.
Hắn vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng đó trên mép hiện lên nụ cười khinh khi:
-Cũng phải.Làm sao nhóm trưởng thích tôi được,còn anh anh Dylan kia nữa mà
Tôi trố mắt nhìn hắn rồi đứng phắt dậy.Tôi đi sang chỗ khác để tránh hắn nhưng:
-Tôi nghe nhóm trưởng và Tây nói chuyện ở sân sau rồi.Nhưng chỉ mới thế mà nhóm trưởng giận như vậy à – Hắn im lặng một hồi lâu rồi tiếp – Tụi nó mà biết nguyên nhân không đi học nhóm của nhóm trưởng và chuyện anh Dylan kia…
-Tôi không hiểu cậu nói gì – Tôi xen ngang
-Đừng chối!Tôi biết nhóm trưởng đủ thông minh để biết tôi đang nói tới ai
Mặt hắn lạnh như tiền. Điều đó lại làm tôi sợ hơn.
Tôi nghĩ đến cảnh hắn sẽ nói cho cả nhóm nghe chuyện tôi không đến học nhóm là vì một đứa con trai thì không biết tụi nó sẽ “xử” tôi thế nào đây.
Tôi cúi đầu thở dài thườn thượt.
Quái, sao thằng chết dẫm này lại biết ấy nhỉ?
Không lẽ hắn theo dõi mình.
Tôi điên mất.
Tôi liếc sang nhìn hắn để xem thái độ của hắn như thế nào.
Hắn vẫn nhìn về phía hồ,nụ cười thoáng hiện trên môi.
Tôi cầm một nhánh cây rồi vẽ bừa trên đất. Hắn nhìn xuống đất rồi bảo:
-Chưa thấy ai vẽ xấu như nhóm trưởng
-…
-Sao im lặng thế?
-…
-HEHE-Hắn cười trông rất đểu rồi bảo - Ngày mai ra về đợi tôi ở sân sau
-Làm gì? - Tôi hỏi giọng ỉu xìu
-Thì chuyện anh chàng Dylan - Hắn nói to
Tôi nhìn xung quanh rồi nhéo vào tay hắn:
-Con lạy mẹ, nhỏ mồm dùm con.Nhỡ có ai nghe được thì khốn
-Hóa ra cũng biết sợ cơ đấy
Tôi lườm hắn.
Cái thằng này lại muốn làm cái khỉ gì nữa đây?
Tôi thật sự không muốn đi chút nào nhưng lỡ hắn nói ra thì khổ.
Tôi thở dài ngao ngán
*******************
Tôi đứng đợi cả buổi chiều vậy mà chẳng thấy hắn đâu.
Tôi nhìn đồng hồ:
-Đã 18 giờ rồi - Tôi bực mình - Cái thằng chết dẫm này chết ở đâu rồi không biết
-Chửi sau lưng người khác là không tốt đâu nhé - Hắn đột nhiên xuất hiện và nói
-Này!!! - Tôi bực mình hét toáng lên - Đã mấy giờ rồi hả.Giờ học kết thúc lâu rồi cậu làm cái quỷ gì mà lâu vậy?
-Tôi phải đi ăn - Hắn nhún vai - Nhóm trưởng biết đó đói bụng rất khó chịu
-Vậy ăn cái quỷ gì tận 1 tiếng đồng hồ - Tôi càng bực mình khi nhìn thấy thái độ của hắn - Cậu ăn ngậm á hay đợi mẹ lên đút
-Nhóm trưởng cũng xấu miệng thật đấy - Hắn nhìn tôi cười rất đểu - Không sợ tôi sẽ nói cho tụi nó biết à
-Cậu biết gì nào? - Giọng tôi nghiêm nghị hơn
-Ồ không. Tôi đâu có biết gì ngoài việc thấy anh anh Dylan đưa cho nhóm trưởng một cái bịch đựng toàn socola và kem
-…
-Còn nhóm trưởng thì cười toe toét khi nhận lấy nó - Hắn kề sát tay tôi và nói - Đúng không nhóm trưởng?
Tôi sững người. Lát sau tôi định hình lại rồi hỏi hắn:
-Nếu có chuyện đó thì sao, liên quan gì đến cậu?
-KHÔNG Ư…
Hắn hét to rồi chợt im lặng trong giây lát.
Chợt, hắn cười nhéch mép kề vào tai tôi:
-Không biết Quan Đông, Dịu Mỹ,Đình Phong và Trần Tây nữa chứ, họ sẽ nghĩ gì về người bạn tốt đã bỏ buổi họp nhóm đã hẹn trước để đi chơi với một thằng con trai
Tôi tưởng tượng ra cái cảnh đó sẽ đến.
Tôi chợt rùng mình khi nhớ đến chuyện tôi giận Trần Tây.
Ngay cả tôi cũng không thể chấp nhận việc có đứa con trai xen chân vào tình bạn thì làm sao tụi nó có thể chấp nhận được kia chứ.
Tôi thở dài và nhẹ giọng với hắn:
-Cậu muốn gì ở tôi?
-Tôi muốn nhóm trưởng làm girlfriend của tôi
-Cậu điên à? - Tôi hét toáng lên
-Không chịu à - Hắn nhún vai rồi quay đi - Tôi đành nói với tụi nó vậy
-Đừng mà - Tôi kéo tay hắn lại - Tôi…tôi…
-Sao ?Quyết định nhanh đi chứ. Tính tôi không kiên nhẫn đâu
-…
-Haizz - Hắn thở dài day day trán - Thời hạn là 3 tháng. Nhóm trưởng làm girlfriend của tôi trong 3 tháng, tôi sẽ không nói với tụi nó
-Không phải cậu thích Trần Tây sao? – Tôi thắc mắc – Sao lại…
-Đó là chuyện của tôi – Hắn cắt ngang lời tôi – Nhóm trưởng đồng ý không ?
-… - Tôi chần chừ rồi – Tôi đồng ý nhưng những việc cấm trẻ em 18 tuổi tôi không làm đâu nhé
Hắn cười to rồi nhìn tôi:
-Nhóm trưởng có cho thì tôi cũng phải suy nghĩ lại đấy
Tôi lên máu lên đá một phát vào mông hắn:
-Tôi đây mới không cần cái thứ như cậu đấy, đồ khỉ
Tôi nói rồi xách cặp đi.Hắn kéo tay tôi lại:
-Đi đâu thế???
-Về!!! – Tôi trợn mắt nhìn hắn
-Chưa gì đã muốn về
-Chứ ở đây nhìn mặt cậu làm gì
-Nhóm trưởng phải hỏi quen tôi đi chứ - Vẫn nụ cười đểu đó,hắn nhìn tôi
-GÌ??? -Tôi trợn mắt - Tôi hỏi quen cậu á?Ấm đầu à?Uống thuốc đi!!!
-Đừng hối hận nhé – Hắn nhún vai – Tôi đi nói với Dịu Mĩ vậy
-Êêêêê - Tôi vội kéo hắn lại - Mà tôi chịu làm bạn gái cậu 3 tháng rồi còn gì
-Nhưng tôi thích nhóm trưởng tỏ tình với tôi hơn – Vẫn nụ cười đểu đó – Nói đi!!!
-Tôi biết nói gì – Tôi nhăn mặt – Tôi chưa tỏ tình với ai bao giờ
-Thế tôi là người đầu tiên à? - Hắn nhìn tôi cười – Vậy thì nhóm trưởng chỉ cần nói “Tôi thích cậu.Cậu làm boyfriend của tôi nhé???”.Đó,nói đi!!!
-U…H…M – Tôi ấp úng
-Nói đi chứ!!! - Hắn giục
Sau một lúc mà không biết rõ là bao lâu,tôi lấy hết can đảm,dũng khí tích lũy trong cơ thể mình từ cha sinh mẹ đẻ tới giờ mà lấp bấp:
-Tôi….tôi…t…thích…cậ…u – Tôi ráng gặng từng chữ - Cậu đồng ý làm boyfriend của tôi nhá???
-Tốt!!! – Hắn bấm cái điện thoại cái cụp
-Cái gì thế??? – Tôi ngẩn tò te nhìn cái điện thoại
Hắn cười bật lại cho tôi nghe.Thì ra tên hâm này đã lợi dụng khi tôi nói những câu kinh tởm đó liền quay video lại.Tôi trợn mắt vội giựt lấy cái điện thoại :
-Đưa đây!!!
-Không.Đây là vật chứng mà.Tôi đã nói nhóm trưởng thích tôi mà – Hắn cầm cái điện thoại chạy đi.Tôi vừa chạy theo vừa hét:
-Đưa đây!!Tôi mà bắt được cậu là đời cậu tiêu đấy!!!
*******************
Tôi đang mất ăn mất ngủ với cái đề nghị hết sức “dí dởm” của hắn thì hôm sau khi vào lớp tôi nhận được những cái nhìn rất ư là “dê” của bọn con trai trong lớp.
Tôi nheo mày nhìn chúng rồi lại phía bàn học:
-Bọn con trai lớp mình “đao” hết rồi à? – Tôi vừa lườm bọn con trai vừa hỏi Dịu Mĩ – Cứ nhìn tao như sinh vật lạ vậy
-Không chỉ mình mày đâu – Dịu Mĩ thở dài – Ban nãy con Hà lớp phó học tập và Trần Tây cũng bị chúng nhìn săm soi
-Một lũ bệnh hoạn!!! – Tôi phán
Quan Đông chạy vào ôm ngực thở hồng hộc.Dịu Mĩ nhìn Quan Đông rồi hỏi:
-Mới tham gia seagame về à?
-Con hâm này… - Quan Đông chợt nhớ ra gì đó- Không cãi nữa
Quan Đông lấy giọng lại tiếp tục nói:
-Tôi biết nguyên nhân tại sao từ sáng giờ tụi con trai lại ngồi trước cửa săm soi rồi
-Sao thế ? - Dịu Mĩ mắt sáng rực rỡ - Nói mau lên!!!
-Tôi nghe mấy lớp bên kia nói đang có phong trào “tán” ban cán sự lớp đấy...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ