Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


- Em muốn ra khỏi đây sao? - Phi Ngư hỏi tôi.

Tôi vội vàng gật đầu, không muốn rời khỏi đây mới lạ chứ. Nhưng, tôi có thể tin Phi Ngư được không? Nhìn vào đôi mắt lạnh nhạt của anh ta, tôi có chút do dự.

- Anh có thể dẫn tôi ra khỏi nơi này không? - Tôi e dè hỏi.

Anh ta cười, nụ cười thoáng chút mỉa mai. Anh ta giống như một vị thần cao quý đang nhìn tôi.

- Rõ ràng em không tin anh, tại sao còn hỏi anh làm gì?

Tôi cứng họng. Đúng thế, về cơ bản, tôi không thực sự tin tưởng anh ta. Từ đầu đến cuối, tôi chỉ tin vào chính mình mà thôi.

- Em chỉ có thể dựa vào chính mình.

Phi Ngư để lại câu nói đó rồi biến mất, biến mất hoàn toàn. Giờ đây trong cái bể cá khổng lồ này, chỉ còn lại một mình tôi.

Tôi co mình vào một góc phòng, không biết phải làm thế nào, cũng không thể tìm được lối ra. Khung cảnh sau mỗi cánh cửa đều giống hệt nhau, ánh nắng mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ, rọi vào trong nước, hắt lên những bóng nắng lấp lóa. Tôi nhìn bóng nắng đó, đột nhiên nghĩ ra, có ánh sáng mặt trời, vậy đây đúng là sự thực rồi! Tôi lao đến mở toang cửa sổ, nhưng lại vấp phải một nỗi thất vọng to lớn. Bên ngoài cửa sổ cũng là khung cảnh giống hệt, khắp nơi toàn nước.

Tôi gần như òa khóc, nhưng tôi biết, bây giờ không phải là lúc để khóc. Tôi nhất định không được từ bỏ, nhất định phải tìm ra cách thoát khỏi nơi đây.

Ông nội tôi từng nói, bất cứ pháp trận nào cũng đều có điểm yếu, ảo thuật và mộng cảnh chẳng qua đều là thứ đánh lừa con người mà thôi. Nếu tìm ra được điểm yếu đó, thì có thể phá được toàn cục.

Mê cung dù cho có phức tạp hơn nữa thì vẫn có một lối ra, vậy lối ra này đặt ở đâu đây? Trong những khung cảnh giống nhau như đúc này, ắt hẳn phải có điểm gì đó khác biệt, tôi nhất định sẽ tìm ra nó.

Rốt cuộc khác biệt ở chỗ nào? Tôi tìm tứ phía, cuối cùng đã phát hiện được một điểm trông có vẻ hơi kỳ quái.

Ở trong góc của căn phòng bên ngoài cửa sổ, nơi sấp bóng mà ánh nắng không chiếu tới được, có một cái bóng đen nhỏ xíu, nhìn kỹ thì thấy nó đang chuyển động. Đó là hình dáng của một con người.

Tôi trợn trừng mắt lao đến bắt nó, thực sự là nó quá nhỏ, nếu như có thể phóng to lên một chút thì tốt, tôi thầm nghĩ vậy. Bóng đen lại biến to lên gấp nhiều lần, càng rõ nét hơn. Lần này có thể nhìn rất rõ, đó đúng là một cái bóng người.

Tôi dốc hết sức lực, hét lên với cái bóng đó:

- Trang!

Hắn quay người lại, nửa cười nửa không hỏi tôi:

- Trà này có ngon không?

Bể cá giống như vừa bị ai đó đập vỡ toang, nước trong căn phòng bắt đầu rút đi mau chóng, trong khoảnh khắc, tất cả đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Tôi vẫn ngồi ở vị trí kề cửa sổ, Trang vẫn dùng đôi mắt biết nói, không cất tiếng mà hỏi tôi “Trà này có ngon không?”

Ánh tịch dương hắt trên khuôn mặt hắn, nhìn có vẻ ấm áp, nhưng tôi lại cảm thấy dường như nhiệt độ đang giảm xuống rất thấp. Một ý nghĩ bỗng nhiên thôi thúc tôi mạnh mẽ, tôi muốn thoát khỏi tầm nhìn của người đàn ông trước mặt, nhưng chân tay không nhúc nhích nổi. Cảm giác rã rời ban nãy vẫn còn đang chiếm lấy tôi. Tôi rất sợ, nếu như mở cánh cửa này rồi lại nhìn thấy cảnh tượng y hệt, thì liệu mình có phát điên không?

Cả hai cứ im lặng như thế, thời gian trôi qua từng phút từng giây, gian sảnh dần dần chìm trong bóng tối. Đến khi ánh đèn dần rạng, Trang mới cất lời:

- Anh không muốn cô đơn nữa, hãy ở bên anh nhé!

Nghe rất giống như khi người ta cầu hôn trên tivi. Giọng nói của hắn trầm trầm mà mạnh mẽ. Tôi buồn nôn quá, con người này coi Tô Dương là cái gì? Cô ấy yêu hắn như thế... Tô Dương đâu? Tôi muốn nói, nhưng trong lòng tựa như bị thứ gì đó chẹn lại, không thể nói ra được điều gì, chỉ biết phẫn nộ nhìn hắn.

May mà cục diện này nhanh chóng bị phá vỡ. Có tiếng bước chân nhẹ nhàng, gấp gáp vang lên bên ngoài cửa. Có khách đến rồi. Trang bỏ tôi ở đó, đứng dậy đón khách. Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm. Lúc đi ngang qua tôi, hắn cúi người xuống, nói với tôi một câu:

- Hạ, những gì anh nói là nghiêm túc.

Trái tim vừa trở lại vị trí của tôi lại nảy lên như muốn vọt ra khỏi cổ.

Có mấy cô gái trẻ trung vừa bước vào, hình như là hẹn nhau đi du lịch bụi. Họ rất sôi nổi, vừa bước vào là vây kín lấy Trang, ríu rít hỏi han không ngừng. Nhân cơ hội đó, tôi chạy như bay lên phòng khách trên lầu. Ở ngã rẽ cầu thang, tôi vô tình liếc xuống dưới và giật thót. Họ đâu có giống những cô gái trẻ trung cơ chứ? Những cơ thể gầy gò, gân guốc, đôi mắt hõm sâu, sắc mặt nhợt nhạt, mái tóc ướt sũng như rong rêu đang bám bết vào giương mặt, trên cánh tay còn mọc đầy những thứ giống như vảy cá, sáng lấp lóa dưới ánh đèn, thật là đáng sợ. Nhưng còn đáng sợ hơn là, trên cổ tay của Trang cũng có vảy cá giống như thế.

Trong vòng vây của các cô gái, Trang nhìn tôi từ phía xa, đôi mắt phượng hẹp và dài lóe sáng, gửi tới tôi một nụ cười đầy ngụ ý. Tôi sợ hãi vô cùng, không dám tiếp tục nhìn hắn nữa, lập tức quay đầu chạy lên lầu.

Tôi đẩy cửa, Tô Dương đang ngồi trên giường xem tivi. Thấy tôi chạy vào, cô ấy cười hỏi tôi:

- Sao thế? Sao lại hoảng hốt chạy vào thế?

Cảm ơn trời đất, Tô Dương vẫn bình an vô sự, may quá. Tôi không biết phải dùng từ ngữ gì để diễn đạt, chỉ biết nhìn cô ấy cười ngây ngô.

Tôi không muốn truy đến tận cùng xem rốt cuộc chuyện này là thế nào nữa, mà chỉ muốn ngay lập tức rời khỏi nơi này, đi khỏi thị trấn này, trở về với cuộc sống bình thường.

- Này, Tô Tô, chúng mình về nhé? Tớ cứ cảm thấy ở đây là lạ thế nào ấy. Hay là mình về sớm một chút nhé?

- Chuyện này để sáng mai bàn đi. Tiểu Hạ à, giờ tớ buồn ngủ lắm, cậu đi ngủ sớm đi. Ngủ ngon nhé!

- Ừ...

Cánh tay tôi vừa giơ ra liền khựng lại giữa không trung, căn phòng chìm trong tĩnh lặng. Đáp lại lời tôi chỉ có tiếng thở đều đều của Tô Dương. Cô ấy ngủ say rồi.

Cô ấy ngủ rất say, còn tôi lại không dám ngủ, đặc biệt là sau khi vô tình nhìn thấy những vảy cá mọc trên cánh tay của Trang. Bầy con gái quái dị đó, cái nhà trọ yên tĩnh đến mức quá đáng này, đâu đâu cũng đầy rẫy sự lạ lùng. Nụ cười sau cùng đầy ngụ ý của Trang càng làm tôi sợ hãi hơn nữa. Sự sợ hãi tột độ khiến cho đầu óc tôi căng như dây đàn. Tôi kiểm tra cửa sổ đến ba lần rồi mới dám leo lên giường. Chui vào trong chăn, tôi nắm chặt bùa hộ mệnh trong tay, tai dỏng lên nghe ngóng, không bỏ qua bất cứ động tĩnh nào ở bên ngoài.

Sợ cái gì thì cái ấy đến, khi đang lắng nghe tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực, tôi bỗng nghe thấy một âm thanh khác lạ.

Tiếng bước chân trên sàn gỗ, chậm rãi mà chắc nịch, dần dần đi về hướng phòng tôi, càng lúc càng gần, càng lúc càng gần cuối cùng dừng lại ngay trước cửa.

- Hạ... mở cửa đi...

Giọng nói của Trang từ ngoài cửa vọng vào, tôi cố sống cố chết lay Tô Dương, nhưng cô ấy ngủ rất say, không hề có phản ứng gì. Tôi chỉ còn biết rúc thật sâu vào trong chăn, không dám lên tiếng. Giọng nói của hắn thật kỳ quái, rõ ràng rất dịu dàng, nhưng lại ẩn chứa một thứ áp lực vô hình, khiến người ta cảm thấy buồn bực trong lòng, một sự khó chịu không thể nói rõ.

Lắng nghe thật kỹ thì bên ngoài cửa không chỉ có giọng nói của một mình Trang. Quanh hắn còn có những giọng nói nho nhỏ khác, giống như có rất nhiều côn trùng đang vo ve bên cạnh. Đó là bầy con gái đang thì thào, bọn họ đang nói “Qua đây, qua đây...”.

Tôi nhớ tới đám con gái kỳ dị dưới lầu, đầu bắt đầu tê dại. Trang vẫn không ngừng đập cửa, không ngừng gọi tôi. Hắn đập rất mạnh, nếu hắn cứ tiếp tục đập như vậy, cánh cửa phòng mỏng manh đó e là không chống chọi nổi nữa. Tôi cuống quýt, tụt xuống giường, vội kéo chiếc bàn - thứ duy nhất có thể di chuyển trong căn phòng - đến chặn cửa, rồi lại kéo tiếp chiếc giường đơn của tôi chặn cửa thật chắc. Làm xong tất cả tôi mới ôm chăn mà run lập cập.

Má cảm thấy lành lạnh, lúc đó tôi mới phát hiện, toàn thân mình đã toát mồ hôi, quần áo đều ướt đẫm. Chiếc túi nhỏ treo trên cổ cũng ướt, trong đó đều là bùa bình an mà ông nội đích thân viết cho tôi, bao nhiêu năm rồi chưa bao giờ rời nó. Tôi vội vội vàng vàng lấy xuống, giở ra, dấu chữ viết bằng mực son đã hơi nhòe.

Xung quanh bỗng im lặng. Trong khoảnh khắc tôi giở lá bùa ra, giọng nói của Trang, những tiếng thì thầm bên ngoài, tất cả đều biến mất.

Sàn nhà cũng ngừng rung, linh lực của đạo bùa này lớn vậy sao? Tôi hơi kinh ngạc, bởi vì nó chẳng qua chỉ là một đạo bùa bình an thôi. Rõ ràng ngay cả bùa trừ tà của sư đệ còn vô dụng đối với Phi Ngư, trong khi sức mạnh của Trang chắc chắn không thể kém Phi Ngư được. Ông nội ơi, lẽ nào ông ở trên trời cao đang phù hộ cho con sao?...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Người Trong Gương
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
» Truyện ma Ánh Lửa Ma
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Teya Salat