Polaroid
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Trong lùm cây phía xa có tiếng động nho nhỏ, hình như là những gã kia quay lại phục thù.

Thanh Minh thấy nàng bắt đầu trở nên căng thẳng, muốn chạy trốn, nhưng lưỡi đao đang bị chàng giữ chặt nên không thể chạy thoát thân.

Khóe miệng chàng khẽ cong lên:

- Nàng đi đi, không cần sợ những kẻ kia.

- Ngươi có mục đích gì?

Đôi mắt nàng nhìn chàng chằm chằm, sắc lẹm như thể muốn khoan thủng mặt chàng, nhưng cơ thể thì lại hơi run rẩy.

Trước ánh mắt chăm chú của một nam tử xa lạ, nàng cơ hồ càng căng thẳng hơn.

Mục đích gì? Nếu nói ra, thì có ai có thể hiểu đây.

Thanh Minh thả tay ra, trả lại cho nàng quyền điều khiển thanh đao.

- Đi đi.

Sau đó, hành động của người thiếu nữ có ánh mắt kiên cường ấy khiến chàng kinh ngạc.

Nàng ôm lấy cổ chàng, bờ môi mềm mại cùng với cảm giác đau đớn ập đến. Mùi máu tươi trong phút chốc lan ra miệng chàng.

- Tốt nhất đừng nói ngươi đã từng gặp ta.

Nàng lau miệng của mình, ánh mắt phức tạp nhìn chàng một cái, rồi bỏ đi, không ngoảnh đầu lại.

Thanh Minh đứng ngây ra hồi lâu, cho đến khi không còn thấy bóng dáng của nàng, chàng mới nhận ra một vấn đề.

Mặt của mình nóng bừng.

Bởi vì nụ hôn gần như thô bạo ấy.

Vào trong thành, Thanh Minh đã nhanh chóng hiểu ra cảnh ngộ hiện nay của nàng. Khắp các đường phố trong thành, đâu đâu cũng dán hình nàng, truy nã phạm nhân bỏ trốn, giết người vô tội, phản kháng quan sai, tội danh chồng chất, bất cứ ai bắt được đều được phép lấy tính mạng của nàng.



Thanh Minh đặc biệt lưu ý cái tên mới của nàng - Hạ Chí.

“Hạ Chí” - hai từ này cứ quẩn quanh nơi miệng chàng, chỉ là chưa nói thành tiếng, còn những người xung quanh thì không ngớt bàn tán, phỏng đoán về sự tích của cô gái xinh đẹp giết người không gớm tay này.

Những tiếng nói rì rầm khiến chàng cảm thấy chán ghét. Chàng bèn rời khỏi đám người đang bu kín trước nơi dán lệnh truy nã.

Con người xưa nay luôn giậu đổ bìm leo như thế.

Vết thương trên môi đã lành hẳn, thi thoảng hình ảnh khi ấy hiện lên trong đầu chàng, ánh mắt hung dữ, cảm giác mềm mại, còn có cả… mùi vị của máu.

Thanh Minh cảm thấy chán chường, bởi bản thân lại thất thần trong giây lát.

Ma chướng mà thôi, chàng nghĩ vậy.

Chẳng qua chỉ là “hồng nhan bạch cốt” mà thôi, người có đẹp đến mấy rồi cũng đến lúc chết.

Đường phố chợt rối loạn, một con ngựa sầm sập phi tới. Người ngồi trên ngựa ăn mặt như bổ khoái, trên mình vừa bị thứ gì đó như đại đao sắc bén chém một nửa, máu vẫn còn chảy ròng ròng. Mấy bổ khoái khác xông lên ghìm con ngựa điên lại, đón lấy người đồng liêu đang bị trọng thương ấy, người đó chỉ nói được ba từ rồi ngất đi.

- Là… Hạ… Chí.

Vô số giọng nói xung quanh không ngừng lặp lại cái tên này, dân chúng lũ lượt nói to, những giọng nói vui vẻ trước tai họa, săn tìm thứ mới mẻ, ai oán than sợ, kinh hoảng tột độ…

Không có một giọng nói nào có thể truyền đến trái tim Thanh Minh.

Chàng nhìn chằm chằm vào vết máu dài trên đường, đầu mày nhíu chặt.

Thiếu nữ đó là yêu nghiệt.

Không thể lưu nàng lại nhân gian.

Đến khi ý thức được thì chàng đã đi trên con đường truy đuổi nàng.

Bình tâm mà xem xét thì tìm ra nàng không phải là chuyện khó khăn gì với Thanh Minh. Nhưng đây là lần đầu tiên chàng có suy nghĩ hãy đi chậm lại, giống như lúc này.

Cho dù biết là nàng đang trốn ở phía trước, không xa, nhưng chàng không hề muốn vội vã đi tìm nàng, mà cứ chậm rãi đi theo sau.

Hãy cứ để nàng sống thêm một khắc, hít thở thêm một chút không khí của nhân thế, để ngọn lửa trong đôi mắt ấy cháy thêm giây lát. Dù sao nàng cũng không trốn được.

Nếu như nàng có ký ức, nàng có hối hận vì đã đến nhân thế không?

Phía trước có mùi máu tanh nồng nặc và hơi thở của nàng.

Thanh Minh nhíu mày, chàng thực sự rất ghét phải ngửi thấy mùi máu vì từ trong mùi này có thể ngửi thấy mọi cái ác của con người, mà từ khi bản thân hạ phàm đến nay, chàng chưa từng ngửi thấy một giọt máu thuần khiết.

Từ phía xa chàng đã nhìn thấy Hạ Chí, toàn thân tắm trong màu máu ác nghiệt, trường đao vung lên điên cuồng, giống như một đám lửa ngùn ngụt đầy nguy hiểm. Xung quanh đã có mười mấy người gục xuống, không ra hình hài gì nữa. Chàng vừa nhìn đã nhận ra, đó là đám bổ khoái bị chàng ngăn lại hôm trước.

Họ vẫn đuổi theo.

Chàng tán thưởng khả năng của họ, nhưng lại thương hại sự ngu xuẩn của loài người.

- Ngoài ta ra, chẳng còn ai sống sót cả.

Ngọn lửa nguội dần, rồi tắt hẳn.

Thanh Minh không thể hình dung được vẻ của mặt người phía trước.

Ánh mắt có thể dùng từ “thuần khiết vô tội” để hình dung, nhưng biểu cảm trên mặt lại kích động, hoang mang, và còn ẩn chứa đôi chút sợ hãi. Đúng là biểu cảm phức tạp, và cũng làm rung động lòng người.

Nàng vẫn không buông đao trong tay.

- Ngươi đến để giết ta phải không?

- …

- Chỉ là ta không muốn bị giết mà thôi…

- Ta sẽ không làm nàng cảm thấy đau khổ.

Chàng tiến lại gần thêm một bước, nàng lùi lại phía sau một bước, cho đến khi thanh đao trong tay không cầm chắc được nữa, rơi “keng” một tiếng trên mặt đất.

- Tại sao các ngươi đều muốn giết ta?

Thanh Minh không trả lời, tuy không nhẫn tâm, nhưng bàn tay vẫn không giảm tốc độ, không hề lưu tình, chém xuống.

Với tốc độ của nàng, chắc chắn nàng sẽ không tránh được chưởng này.

Cánh tay chém vào khoảng không.

Cách đó ba thước, một chàng thiếu niên mái tóc đen dài đang ôm chặt Tu La[4"> đẫm máu trong lòng, nhìn Thanh Minh bằng ánh mắt phẫn nộ.

[4"> Tu La: ác thần. (BTV)

Không ngờ còn có cả viện binh.

- Đưa nàng ấy cho ta! - Chàng không muốn nói nhiều.

- Tuyệt đối không thể được! - Chàng thiếu niên trả lời vô cùng dứt khoát.

- Ngươi không nhất thiết phải hủy hoại tiền đồ của mình.

- Nàng chính là tiền đồ của ta.

Nhưng người đang được thiếu niên ôm trong lòng không hiểu ý tốt của chàng, chỉ trong tích tắc, lồng ngực của Dao đã bị lưỡi đao sắc lẻm đâm vào.

Sau đó, câu nói của nàng có lẽ còn gây nên vết thương sâu hơn, đau đớn hơn cả vết thương do lưỡi đao tạo thành.

- Ngươi là ai?

Hạ Chí mau chóng vùng ra khỏi vòng tay Dao, lạnh lùng nhìn chàng.

Ánh mắt Dao bi thương vô hạn, dường như không dám tin vào lời nói mà tai mình nghe thấy. Chàng loạng choạng ngã xuống đất, dùng đôi bàn tay nhuốm đỏ máu ôm chặt lấy eo nàng, từ miệng buột ra những lời đứt quãng:

- Nàng… không còn nhận ra… ta sao?

Nhìn bộ dạng ấy của Dao, Hạ Chí dường như có đôi chút xúc động.

Dao cố gắng ngẩng đầu lên, mỉm cười với nàng.

Nàng hỏi với vẻ hơi hoài nghi:

- Ngươi… không phải đến giết ta à?

Dao vuốt ve gương mặt nàng.

- Đôi tay nàng không nên nhuốm… máu, cho nên, về sau… hãy để ta… bảo vệ nàng!

Chàng sờ lên lưỡi đao cắm trong lồng ngực, cắn răng nhổ ra. Thanh kim loại sắc bén ấy rơi xuống đất, phát ra một tiếng kêu giòn đanh. Chàng bịt vết thương lại, cố gắng đứng dậy.

Hạ Chí nhìn chàng thiếu niên đầm đìa máu ấy, trong lòng đột nhiên có một cảm giác lạ lùng, không thể nói thành lời.

Người này rất quen.

Nàng nhặt đao lên, không ngoảnh đầu lại, đi về phía trước.

Dao quay đầu lại nhìn Thanh Minh một cái, rồi đuổi theo người phía trước. Chàng đi rất chậm, rất chậm, việc giữ cho cơ thể thăng bằng cũng đã làm tổn hao không ít sức lực của chàng.

Máu từ trên người chàng chảy thành một vệt dài màu đỏ sẫm, phía trước vệt máu đó là một bóng dáng sát khí ngút trời.

Ánh mắt chàng rất đơn thuần, chỉ muốn dõi theo người ở phía trước mà thôi.

Không biết tại sao Thanh Minh không hề đuổi theo.

Có lẽ là chàng quá thương xót Dao. Có lẽ chàng muốn xem xem Hạ Chí sẽ trở thành thế nào. Có lẽ chỉ đơn thuần là tìm một cái cớ cho mình…

Bỏ đi, hãy cho nàng thêm một thời gian nữa.

Đêm thứ ba.

Trấn nhỏ chốn biên cương, trời đất lạnh cóng, cát vàng đầy trời.

Gió lớn không ngừng thổi đã mấy ngày liền, tất cả mọi vật đều bị phủ một lớp cát. Hạ Chí dùng chiếc khăn bằng vải thô lau chiếc bàn nhỏ một lượt, chuẩn bị ăn cơm.

Cửa sổ đã đóng chặt, tiếng gió bên ngoài vẫn không hề giảm bớt, màn đêm buông sớm khiến cho mùa đông càng lạnh hơn.

Nàng đặt ngọn đèn tối lù mù vào trong góc, chiếu sáng một khoảng không gian.

Một đĩa bánh, một đĩa khoai muối, bữa tối cực kỳ đơn giản.

Hạ Chí ngồi bên bàn lặng lẽ ăn bánh khô, Dao ngồi trong góc đang dùng quạt quạt lò, trên lò đặt một chiếc nồi sành, những giọt nước đọng trên thành nồi đang kêu xèo xèo lăn xuống ngọn lửa bên dưới....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Người Trong Gương
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện ma Ánh Lửa Ma
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt