ANH.
Em ốm. Tôi biết điều đó qua bạn cùng phòng em. Em tắt máy cả chục ngày nay rồi tối nào tôi cũng gọi, cũng đợi tin nhắn của em nhưng lòng tự trọng của một thằng con trai không cho phép tôi làm thế, tôi biết em chờ đợi điều gì…
Tôi muốn ở bên cạnh em, và không muốn nghĩ gì nữa, tương lai, hay tính bồng bột của mình….
LINH.
Tôi cảm giác được hạnh phúc trong từng giọt nước mắt mặn chát. Trong mơ, tôi cũng chưa dám mơ được ngồi bên cạnh anh trước biển, được anh cõng đi dọc bờ biển, được ngồi sau xe anh và ôm anh thật chặt, được sống ở nơi anh đã từng gắn bó cả tuổi thơ… được đi trên những con đường anh đã đi.
Hạnh phúc này tôi sẽ không để vuột mất một lần nữa đâu, vô tâm cũng được… thờ ơ cũng được, chỉ bên cạnh anh là đủ…
TÙY PHONG.
Tôi đã quyết định yêu thương một người con gái dù cô ấy có khóc rất nhiều, có thích đi bộ dưới mưa một mình, có hay bỏ bữa, có quên mất lo cho mình mà chỉ đi yêu thương một đứa vô tâm như tôi… dù ngày mai, ngày kia có thể tôi vẫn sẽ vô tâm, vẫn làm cô ấy phải khóc, cô ấy tổn thương… thì tôi vẫn sẽ ở bên cạnh cô ấy…
Tôi tin cô ấy sẽ hiểu, và đôi khi, cũng chỉ cần ở bên cạnh là đủ.
LINH.
19/3… từ ngày tìm thấy nhau một lần nữa, anh vẫn bận rộn kín mít với cuộc sống của mình, có những lúc còn quên bẵng tôi đi…
Có những ngày dài lê thê chỉ để đợi một tin nhắn ngủ ngon, có những ngày lướt qua nhau trên phố mà quay vội đi…
Có những lúc chạy ra một chỗ khóc thật to vì những ấm ức…
Có những lúc hoang mang vì sợ anh quên mất cách yêu thương một người…
Có những lúc như thế, có những lúc muốn thi gan với anh, muốn vô tâm với anh, muốn anh yêu thương mình như những đôi xung quanh… muốn nắm tay nhau trên phố..
Mỉm cười.
Dù thế nào, cũng muốn ở bên anh thôi… đôi khi chỉ cần ở bên cạnh là đủ…
Tái bút: Tôi gửi bài viết này của mình trong lúc mọi thứ đã ở quá khứ, lòng vẫn hoang hoải chông chênh đến lạ. Tình yêu ấy đã ở rất xa tôi, cơn gió tự do ấy vẫn đang chông chênh ở một nơi nào đó, không phải bên tôi. Ở bên cạnh tôi, ngọn gió ấy cuối cùng vẫn không thể dừng chân... Có lẽ hèn nhát và nhu nhược, tình yêu không thể có 2 thứ ấy. Tôi thì lại có cả 2. Anh không giữ tôi lại, cũng chẳng tìm tôi, vẫn lướt qua nhau mỗi lần gặp trên phố. Tôi vẫn cười thật hiền, vẫn yêu thương thật nhiều, vẫn ổn hết sức có th , chỉ có điều.. trái tim.. có lẽ vỡ vụn. Những mảnh vỡ của nó, chủ nhân cũng chẳng buồn tìm nữa.. uh.. thì cứ để nó vỡ đi..
Thật sự mong tình yêu và hạnh phúc sẽ đến bên cạnh các bạn ...
Tôi chúc bạn đủ.
Ngày mai trời lại sáng ..
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ