Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Sang ngày thứ sáu, sau tiếng gõ cửa gấp gáp và tiếng kêu răng rắc của cánh cửa gỗ đã phai màu sơn theo năm tháng,con bé xuất hiện trước cửa nhà anh với mái tóc nâu rối bù và đôi mắt sưng húp. Chưa bao giờ anh thấy đôi mắt đen láy con bé lại hằn lên ánh nhìn cô độc đến nhường ấy. Chiếc vali kéo màu xanh rêu đặt bên cạnh đôi chân nhỏ nhắn của con bé khiến anh thoảng thốt.

- Đã có chuyện gì xảy ra?

Chỉ đợi có thể, con bé buông chiếc vali chạy đến ôm chặt lấy anh, nước mắt nước mũi tèm nhem, thấm ướt một vạt áo anh. Sau khi để con bé khóc xong, anh đẩy con bé ra, vẫn giọng hỏi han lãnh đạm. Con bé ngừng khóc nhưng trong từng câu nói vẫn xen lẫn tiếng nấc đứt quãng.

- Em sắp phải đi du học, ở Paris. Ba mẹ đã đặt sẵn vé máy bay, một tuần nữa em bay!

- Điều đó sẽ tốt với em

- Chú nghĩ vậy thật sao?

Anh lưỡng lự một lúc…

- Chẳng phải trước đây em từng bảo Paris rất đẹp và em mong được một lần trong đời đặt chân đến đó? Và đây là một cơ hội rất tốt!

Con bé gật đầu khẽ rồi lại lắc đầu, nhìn thẳng vào mắt anh.

- Paris đẹp, nhưng không có chú!

Câu trả lời rõ ràng và rành rọt của con bé khiến tim anh dường như muốn ngừng đập. Con bé hồn nhiên và thẳng thắn trong cả tính cách, hành động lẫn cả cách bộc lộ cảm xúc thật của mình. Anh ngỡ ngàng dù không muốn thừa nhận.

- Vậy là em tới đây để chạy trốn?

Sự phớt lờ thay cho cái gật đầu, con bé tự nhiên bước đến đặt chiếc vali màu xanh rêu của mình vào một góc phòng.

- Nhưng ba mẹ em sẽ không thích em qua đây đâu.

- Nhưng chỉ cần em thích là đủ!

Con bé ngoan cố và ương bướng. Đột nhiên anh thèm sự dũng cảm của con bé, ở tuổi mười chín ấy, anh đã không có được thẳng thắn như vậy. Bị đặt vào một tình thế khó xử, nhưng trong ánh mắt con bé anh đọc được sự chân thành vì thế anh không đủ can đảm để từ chối.

Anh đưa chìa khóa căn phòng cho con bé còn mình thì ngủ lại hiệu ảnh. Dù sao đi nữa giữa anh và con bé vẫn tồn tại một khoảng cách rất xa, sự thánh thiện và chân thành của con bé không cho phép anh tự đánh mất mình. Còn con bé, trong ánh mắt dường như có vẻ buồn nhiều hơn và xa xăm nhiều hơn một chút.

***

Nhưng chuỗi ngày này không kéo dài được bao lâu sau khi ba con bé đến hiệu ảnh và gặp anh. Người đàn ông trung tuổi với bộ đồ vest lịch sự và đắt tiền cùng ánh mắt nghiêm khắc không ngần ngại ném vào mặt anh những từ ngữ dè bỉu và cay độc. Anh không chạnh lòng, đơn giản vì anh hiểu, bất cứ một ông bố giàu có và nghiêm khắc nào cũng chẳng thể nào chấp nhận nổi việc con gái cưng của họ dao du và thân thiết với một kẻ nghèo hèn như anh.

Người đàn ông đưa cho anh một chiếc phong bì dày cộm , nhưng anh từ chối thẳng thừng, anh nghèo nhưng không có nghĩa là anh sẽ đánh mất nhân phẩm của mình vì những thứ vốn dĩ không thuộc về mình. Anh trân trọng tình cảm và sự chân thành của con bé và không muốn lợi dụng nó vì bất cứ mục đích gì. Cuối cùng người đàn ông ra về sau khi nhận được một lời hứa danh dự từ anh và không kèm theo một điều kiện nào cả! Vì đơn giản anh biết, cả anh và người đàn ông đó đều có chung một mục đích là mong muốn một cuộc sống tốt hơn cho con bé.

Sự can đảm và ương bướng của con bé chẳng thể thắng nổi sự nghiêm khắc từ người cha của mình. Sau một hồi cãi vã và gò má hằn lên năm vết ngón tay sưng tấy, con bé ngoan ngoãn xếp đồ đạc về nhà. Trước khi đi, con bé để lại cho anh một tờ giấy nhắn, chỉ vỏn vẹn bốn chữ “Giữ em lại đi!” kèm theo lịch trình cất cánh của một chuyến bay đường dài đến Paris.

***

Ngày con bé đi, anh ở lỳ trên căn phòng áp mái, bên cạnh ô cửa sổ nhỏ. Ánh mắt thất thần trống rỗng nhìn ra con sông Sài Gòn mờ ảo trong làn sương, bàn tay anh vẫn nắm chặt tờ giấy nhắn của con bé để lại trong tay, chặt đến nỗi khiến nó trở nên nhàu nhĩ.

Anh tự hỏi mình đâu là gì để có quyền giữ con bé ở lại? Tại sao con bé lại chọn anh. Vì cái gì?

Chẳng phải ngay từ đầu con bé đã tự nguyện gọi chú – cháu, chẳng phải con bé đã chọn một mối quan hệ an toàn, tại sao lại còn trao cho anh một niềm tin đặc biệt đến vậy?

Anh chưa bao giờ muốn mình là bến đỗ cho một ai cả, chưa bao giờ muốn ai đó đặt niềm tin vào mình, anh phớt lờ sự hy vọng của con bé. Đơn giản vì cái tuổi hai sáu của mình, anh đã đi qua rất nhiều sự bồng bột vật vã của tuổi trẻ, cảm xúc chỉ đơn giản là một thứ nhất thời, chẳng có gì là mãi mãi cả.

***

Cùng lúc đó ở sân bay Tân Sơn Nhất, giờ bay cận kề, tiếng loa phóng thanh thúc dục mỗi lúc một dồn dập. Nhưng con bé vẫn cứ tần ngần đứng lặng, ánh mắt có gì đó xốn xang nhìn ra xa, tưởng chừng như đang hy vọng có một ai đó sẽ xuất hiện ở đó, nở một nụ cười hiền và giữ con bé ở lại. Nhưng con bé đã hoàn toàn thất vọng, đáp trả lại sự hy vọng chỉ là những dòng người đông đúc hờ hững lướt qua. Con bé hiểu thời gian đang dần trôi qua gấp gáp, đồng nghĩa với sự khước từ. Cuối cùng theo sự thúc dục của người đàn ông trung tuổi, con bé nhanh chóng bước vào cửa check- in rồi mất hút sau dòng người tấp nập.

Con bé đã không hề biết rằng, ở phía xa, có một người vừa phóng xe với tốc độ khủng khiếp trên quãng đường bảy cây số chỉ để kịp giờ bay của con bé. Nhưng là để nhìn con bé lần cuối trước khi lên máy bay, chỉ vậy thôi, không kèm theo bất cứ một đòi hỏi nào cả. Bởi vì một lời hứa danh dự, Paris mới là một nơi con bé cần.

Những tháng ngày nhàn nhạt trôi qua, anh trở về với cuộc sống bình yên và bất cần vốn dĩ, nhưng khác hơn một chút là thi thoảng đâu đó trong những mảng màu xám thật trầm ấy lại xen lẫn bóng hình của một cô bé có mái tóc tết sam và nụ cười tỏa nắng. Nhưng chỉ là thi thoảng vậy thôi, anh biết cảm xúc chỉ là những thứ nhất thời, quan trọng nhất vẫn là lý trí và anh tin lý trí mình có thể chế ngự được cảm xúc. Rồi thời gian sẽ xóa mờ dấu vết của con bé đã lưu lại trong cuộc đời anh.

Anh tin chắc là thế nhưng sao vẫn cứ thấy hụt hẫng và trống vắng vây quanh?

Lại một chiều Sài Gòn ngập nắng, anh lại ngồi lặng yên trước cửa sổ căn phòng áp mái, cạnh chiếc máy tính bàn đã cũ và lôi ra nguyên một cuốn album của con bé mà anh đã từng chụp. Anh cắm cúi sửa từng bức hình với một thái độ cẩn trọng nhất. Vô tình bắt gặp lại tấm hình anh chụp con bé lần đầu tiên gặp nhau vào một chiều Sài Gòn ngập nắng như hôm nay, trái tim anh lại đập lạc đi một nhịp. Lần đầu tiên anh hiểu rằng, không phải khi nào lý trí cũng chế ngự được cảm xúc, nhất là khi những cảm xúc đó trong trái tim đang lớn dần lên và chẳng thể vì khoảng cách hay sự tuyệt vọng mà xẹp xuống.

Anh tự hỏi ở Paris hoa lệ, có giây phút nào đó, con bé còn nhớ đến anh? Nhưng chỉ nghĩ vậy thôi,chẳng để làm gì cả. Là anh chọn cách rời bỏ cuộc sống của con bé, là anh đã khước từ tiếng kêu cứu của con bé, vì thế mà anh không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì. Cho dù là thế, anh vẫn muốn biết con bé sống như thế nào, vẫn muốn gặp lại con bé một lần dù chỉ là lướt qua…

Cuối cùng, anh điền một dòng chữ nhỏ vào mặt sau bức ảnh- Appointment with Paris (Cuộc hẹn với Paris)

Cho đến một ngày, cú điện thoại ngắn từ Ban tổ chức khiến bàn tay anh run run, cảm xúc trống rỗng chẳng thể nào tin được tất cả lại là sự thật. Bức ảnh Appointment with Paris mà anh chụp con bé trong tà áo dài trắng dưới tán bằng lăng cuối mùa nồng nàn sắc tím đã đạt giải nhất một cuộc thi nhiếp ảnh không chuyên về chủ đề những nét đẹp vượt thời gian. Giải thưởng là một số tiền lớn và một chiếc máy ảnh đắt tiền mà trước giờ anh vẫn ước ao, nhưng quan trọng nhất là một khóa học nhiếp ảnh chuyên nghiệp trong hai năm ở Paris!

Những giọt nước mắt hạnh phúc lần đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm bươn chải trong cuộc đời, và rồi anh tự hỏi mình đang khóc vì cái gì? Vì niềm đam mê và sự nghiệp mà anh theo đuổi từ nay sẽ rẽ sang một trang mới hay vì anh sắp được bước tới gần hơn một con người mà bao lâu nay vẫn tồn tại ám ảnh khôn nguôi trong trái tim và cả tâm trí anh?

Một giọt nước mằn mặn thấm vào khóe môi, anh cảm nhận được vị của nỗi nhớ…

Vậy là đã hai mùa tuyết trôi qua, anh đã dần quen với cuộc sống hiện đại và gấp gáp ở thủ đô hoa lệ này, nhưng trong trái tim anh vẫn nằng nặng những cảm xúc khó tả. Ngần ấy thời gian trôi qua chẳng đủ để những ký ức tồn tại trong anh có thể phai mờ. Anh vẫn không ngừng tìm kiếm con bé.

Đã bao lần anh tưởng tượng về những cuộc hẹn bất ngờ của hai người giữa lòng Paris nhộn nhịp, nhưng chỉ là tưởng tượng vậy thôi, có mấy phần trăm là thật? Vậy mà anh vẫn chưa bao giờ thôi hy vọng. Thi thoảng có dáng hình nhỏ nhắn của một cô gái Châu Á nào lướt qua anh đều thoáng giật mình quay đầu lại, để rồi thêm một lần thất vọng. Và thi thoảng anh lại muốn hét lên.

“Em trốn đâu giữa lòng Paris nhỏ bé này?”

Ngày cuối tuần, Paris trống rỗng đến kỳ lạ, mà th
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Vị mặn của cà phê muối
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Tay phải nắm lấy tay trái, giữ tình đơn phương
» Rapunzel mười bảy
» Phong linh
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

pacman, rainbows, and roller s