Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Chẳng phả ba cũng dùng cái chết để rời bỏ cô đấy thôi. Người thân yêu nhất cũng bỏ rơi để Na bơ vơ, lẻ loi trên cõi đời này thì sống còn có ý nghĩa gì nữa đâu. Nghĩ đến đó chợt thấy một cảm giác nhoi nhói, Na nhìn xuống bụng dưới, niềm xúc động mãnh liệt trào dâng. Nếu cô chết đứa bé này cũng phải theo cô.

Cơn rùng mình chạy dọc toàn thân bởi cái ý nghĩ u ám ấy. Hãi sợ, nước mắt lại tuôn rơi. Nhưng biết phải làm sao đây, phải làm thế nào mới được. Na thực sự thấy mình đã không thể gắng gượng, chịu đựng thêm được nữa rồi.

Nỗi tuyệt vọng, đắng cay như kéo cô xuống hố sâu của địa ngục tăm tối…



Chương 5: Đổi thay


5 năm sau…

Quán café bánh ngọt đang tấp nập khách ra vào, các nhân viên của quán cứ quay như chong chóng với những tiếng gọi. Khung cảnh rộn ràng nhưng vẫn trang trọng.

Cô gái có mái tóc dài xoăn tự nhiên buộc hờ sau gáy, đưa tay quệt giọt mồ hôi trên trán. Có lẽ trong quán này cô là nhân viên phục vụ năng nổ nhất, khách hàng khi đến đây rất hài lòng với sự nhanh nhẹn, cởi mở của cô.

“Dạ! Hai bánh sừng bò, một ly sữa dừa, một đĩa thạch trái cây.” Tay cô thoăn thoắt ghi chép, rồi lại nhanh chân đưa thực đơn vào bếp.

Tối muộn, khách đã vãn bớt. Mấy cô nàng nhân viên đứng tụm lại khoảnh giếng trời bên góc hông của quán.

Mỹ Hà đứng chống nạnh, vừa nói vừa thở phù phù: “Hứ! Cứ như khổ sai không bằng. Tớ đến đây để chờ đợi chàng hoàng tử trong mơ chứ đâu phải để hành xác thế này.”

Lệ Na vỗ lên cánh tay múp míp của bạn. “Hi, mệt lắm sao? Có lẽ do cậu ăn tận năm cái bánh (cỡ to) và ba ly nước quả nên mới thấy mệt đó.” Thời gian trôi qua, Lệ Na đã thay đổi ít nhiều, khuôn mặt không son phấn đẹp một cách bình dị. Mái tóc quăn nhẹ bay hững hờ khiến cô trông càng mỏng manh. Ánh mắt long lanh trở nên lắng dịu hơn trên mỗi bước đường trưởng thành.

Mỹ Hà nghe nói vậy liền phồng má, trừng mắt. “Sao cơ? Ý cậu nói tớ ăn nhiều? Nên không làm được việc?”

Na vội xua tay. “Không phải. Ý tớ là thường khi ăn no sẽ ngại vận động.”

“Nói cho mà biết, tớ ăn đâu có no. Và tớ là người làm việc hăng say nhất ở cái quán này!” Mỹ Hà vênh bộ má phúng phính lên.

Mấy cô gái cười khúc khích: “Ừ! Cậu phải ăn nhiều thêm nữa và làm ít thôi nếu không chàng hoàng tử của cậu sẽ đau lòng lắm nếu biết được.”

“Các cậu có biết không, mẹ tớ nói, phụ nữ phải béo tốt khỏe mạnh như tớ mới đáng làm phụ nữ,” cô nàng liếc mắt hấp háy sang bên, rồi huých khuỷu tay, “chứ cứ như con bé tong teo này thì có ma nó rước.”

Lệ Na không kịp tránh, loạng choạng trước cú huých thân ái quen thuộc của cô bạn. Cả bọn phá lên cười vui vẻ. Dù chỉ là những cô gái bình thường đi làm thuê nhưng Na thấy may mắn vì có những người bạn như vậy. Đến bây giờ cô mới hiểu được thế nào là tình bạn chân thành, không vụ lợi.

~~

Khóa xong lớp cửa cuối cùng của quán Na vội rảo bước trên vỉa hè rộng lát đá. Cô luôn làm thêm giờ nên lúc nào cũng là người về sau cùng. Tuy làm việc vất vả nhưng cô rất vui vì có thể kiếm thêm khoản tiền chi tiêu cho ba miệng ăn và dành tiền để bé Bin vào lớp một nữa. Nghĩ đến con trai yêu bé nhỏ, Na sải bước nhanh hơn để mau chóng được ôm thằng bé vào lòng. Khu nhà trọ Na ở cũng gần đây nên cô đi bộ để tiết kiệm chi phí.

Na gõ cửa nhà bà hàng xóm trông trẻ để đón bé Bin, vì cả cô và vú Lan đều quá bận nên phải nhờ người đón bé từ lớp mẫu giáo và trông đến tận tối muộn.

Bà chủ nhà ra mở cửa nói thằng bé đang ngủ. Na vào bế con ra, định chào bà chủ nhà về thì bà giữ lại:

“Khoan đã! Cô nói chuyện với tôi một chút. Thế này, từ mai cô tìm người khác trông thằng bé nhé! Nó nghịch ngợm quá, làm tôi đau cả đầu. Thôi! Xin lỗi cô tôi không thể trông thằng bé được nữa đâu.”

“Dạ, bác nói sao? Nếu bác không trông giúp thằng bé Bin thì cháu biết phải làm sao? Bác giúp cháu đi mà! Rồi cháu sẽ bảo nó phải ngoan ngoãn.” Na lo lắng, nếu bác ấy không chịu giúp thì cô không biết phải xoay xở thế nào nữa. “Hay là cháu trả thêm cho bác…”

“Không! Có thêm bao nhiêu tôi cũng chịu. Thế này đi, tôi sẽ trông giúp thằng nhóc cho cô nốt tuần này. Nhưng mà cô nhất định phải đi tìm người khác thôi.”

Lệ Na nhức đầu suy nghĩ không biết nhờ ai trông giúp bé Bin, biết con mình khá thông minh và hiếu động nên ai cũng sẽ thấy rất mệt mỏi khi trông thằng nhóc.

Nhẹ đặt con nằm trên giường, Na đi vào phòng tắm. Căn phòng trọ chỉ rộng hơn chục mét vuông, kê đủ một chiếc giường, một cái bàn nhỏ đi kèm chiếc ghế. Chỗ nấu bếp nằm khuất góc trong. Giờ này vú Lan vẫn chưa về, bà làm công rửa bát ở một nhà hàng lớn nên thường về rất muộn.

Bước ra từ phòng tắm, Na cuối nhìn thằng bé đang ngủ say, đôi má căng mịn với cánh mũi phập phồng trông thật đáng yêu. Một giọt nước từ tóc Na rỏ xuống má thằng bé khiến nó cựa mình tỉnh giấc.

“Ôi mẹ xin lỗi!”

Bé Bin dụi dụi mắt rồi ngồi bật dậy. “Mẹ ơi!” Giọng nói non nớt vang lên trên đôi môi nhỏ xinh.

Na cầm lấy tay thằng bé. “Con nghe mẹ hỏi đây, mẹ đã dặn thế nào? Con phải nghe lời chứ, sao cứ làm phiền người lớn?”
Bin ngơ ngác: “Con có làm gì đâu. Mà mẹ ơi trên trời có bao nhiêu ngôi sao hả mẹ?”

“Nhiều lắm. Hàng tỷ tỷ ngôi sao, mẹ không đếm hết được. Nhưng mà mẹ đang…”

“Tại sao mẹ lại không đếm hết được?”

“Thì bởi vì mẹ không thể, các nhà khoa học cũng bó tay đấy. Vì vũ trụ rộng lớn lắm!”

“Vũ trụ rộng từng nào hả mẹ?”

Na gắt lên: “Thôi! Nằm xuống ngủ tiếp đi!” Đến cô cũng phát mệt vì những câu hỏi cắc cớ liên tiếp của thằng nhóc.

Thằng nhỏ dẩu môi nói không thèm chơi với mẹ nữa, rồi lại nằm xuống. Chẳng mấy chốc cu cậu đã lại say sưa trong giấc mộng với bầu trời và những vì sao.

Lệ Na nằm xuống cạnh con. Đêm lặng im với những vì sao lấp lánh trên trời, thi thoảng một làn gió nhẹ qua nghe dư âm đâu đây những nốt nhạc du dương của cuộc sống về đêm.

***

Vĩnh Uy nhấp nhẹ ngụm rượu, quanh anh là những người bạn đang cười đùa trong tiếng nhạc êm dịu. Để mừng anh trở về họ đã tổ chức một tiệc rượu nhỏ tại quán bar khá yên tĩnh và sang trọng này. Vẫn là vẻ đẹp nam tính, lịch lãm mà cao ngạo nhưng sự chín chắn, điềm tĩnh toát lên trong từng phong thái.

Kiều Diễm ngồi kế bên anh, nói những lời mật ngọt dễ nghe. Anh là người khiến cô luôn thấy ngưỡng mộ và nhung nhớ, giờ đây anh đã về, quãng thời gian tới nhất định là những ngày tháng vui vẻ. Kiều Diễm luôn mặc định rằng anh là của cô, bởi sự tự tin về chính mình. Cô có một vẻ đẹp kiêu sa, gợi cảm , một phong thái tiểu thư vô cùng quyến rũ. Cô tin rằng không ai hợp với anh ấy hơn mình.

Hơn nữa hai gia đình cũng rất mong muốn hai đứa thành đôi, đó sẽ là một sự kết hợp hoàn hảo giữa hai gia đình thế gia thân thiết, vì lợi ích chung to lớn cũng như việc môn đăng hộ đối.

Cậu bạn thân Duy Khang lên tiếng: “Hình như cậu bám đuôi tôi thì phải? Tôi về nước được một thời gian thì cậu cũng về theo. Hà hà! Thôi cũng được, những năm vắng cái mặt cậu tôi cũng thấy đôi chút vô vị.”

“Vậy sao? Tôi tưởng cậu vốn luôn coi tôi là một thằng vô vị!” Giọng anh vẫn trầm ấm, dễ nghe.

Kiều Diễm cười cười nói giọng mượt mà: “Anh có biết là khi anh ở đâu nơi ấy bỗng trở nên tẻ ngắt không Uy?” Làn mi chải mascara xanh lét nháy anh. “Bởi vì anh đã hút hết mất sự thú vị về mình rồi!”

Các chàng trai ồ lên phản đối.

Duy Khang: “Nè Diễm em không thể tâng cậu ta lên một cách thiếu công bằng và không lý trí thế được.”

Vĩnh Uy chỉ cười nhạt: “Em cứ việc tán dương anh thôi nếu thích, điều ấy cũng chẳng phương hại gì đến anh mấy. Chỉ e có người sẽ mang nỗi ám ảnh vĩ đại đấy!”

Kiều Diễm cười tình: “Hi, em chỉ nói sự thật thôi!”

Duy Khang phản đối: “IIE (Không)!! Đừng tưởng tôi dễ bị tác động vậy nhé. Nhưng mà anh cũng nói cho em nghe điều này Diễm à, anh mà không tìm được một người con gái coi anh như là trung tâm của thế giới như em đối với cậu ta thì… Watashi wa watashi dewa arimasen (Tôi không phải là tôi).”

“Please! Sẽ không có cô gái nào xin chết vì cậu đâu nếu đến việc đơn giản là phân biệt ranh giới quốc gia cậu cũng chưa làm nổi. Có phải cậu bị dân Phù Tang thuần hóa mất rồi không nhỉ?” Khương Nam kêu lên, mắt đảo một vòng.

Cả bọn lại phá lên cười.

Họ say sưa trong cuộc vui kéo dài thâu đêm, đã lâu rồi mới có ngày vui như hôm nay.

***

Quán hôm nay khá vắng khách nên không gian trở nên yên tĩnh, vắng lặng. Nắng rực rỡ chiếu xuyên qua tấm trần bằng kính tạo cho khung cảnh một vẻ sáng bừng lộng lẫy.

Lệ Na đang luôn tay lau những chiếc ly sáng bóng ở quầy bar mà tâm tư vẫn bộn bề với những lo toan về việc tìm người trông giúp bé Bin. Đã mấy ngày rồi mà cô vẫn chưa tìm được người trông trẻ nào thích hợp. Đang miên man với những suy nghĩ đó thì chợt có tiếng gọi. Cô ngẩng đầu lên thì thấy một người đàn ông đang ngồi ở chiếc bàn góc xa cạnh tấm tường kính, đang nhìn xuống tờ báo cầm trên tay. Chắc anh ta vừa gọi cô. Ngoảnh nhìn quanh không thấy ai, có lẽ mọi người thấy vắng nên vào trong nghỉ ngơi hết, Na vội cầm quyển menu và tờ ghi thực đơn lại chỗ người khách kia....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Anh sẽ yêu em mãi chứ - Gào
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
» Ban công Leng Keng - Chi Chan
1234...252627»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Disneyland 1972 Love the old s