Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Tạm biệt bạn bè, gia đình, một lần nữa Nhi lại rời bỏ đất nước nơi cô sinh ra để đến một chân trời xa lạ hòng chạy trốn tình yêu. Khi rời căn nhà có cổng sơn màu xanh dương, cô không nghĩ mình sẽ quay trở lại sớm đến như vậy. Đúng là không thể nói trước được chuyện gì. Chuyến đi lần này tuy đầy mệt mỏi và thất bại nhưng cô không cảm thấy hối tiếc. Người ta chỉ hối tiếc khi không làm một việc mà họ biết là nên làm, chứ không phải khi làm một việc đúng mà không nhận được kết quả như ý muốn.

Mà gặp lại anh có lẽ là điều khó nhất ông trời sẽ sắp đặt cho cô.

***

An đón Nhi ở sân bay hơi trễ một chút vì một cuộc hẹn đột xuất nào đó. Cô nàng vẫn lí lắc như xưa, trừ việc trên ngón áp út đã có thêm một chiếc nhẫn sáng loáng. Nhi ôm bạn chúc mừng mà cảm thấy lòng mình chùng xuống đôi chút. Không thể phủ nhận là cô có phần ghen tị, nhưng làm một người bạn tốt, cô vẫn chúc cho An những điều tốt đẹp nhất. Nhi nhớ bố có lần dạy cô rằng ở đời phải sống lương thiện, không nên vì ghen tị hay hiềm khích nhỏ nhoi mà đối xử không tốt với người ta dù chỉ là trong suy nghĩ. Phải biết lấy tâm để trả nghĩa.

Nhi vẫn làm theo lời bố từng dặn, nhưng đôi khi trong lòng vẫn hoang mang. Có phải vì quá khứ ông đã từng gây ra lỗi lầm không sửa được, nên sau này muốn lấy tâm đền đáp mọi chuyện gặp phải cũng như mong người ta sẽ dùng tâm mà bỏ qua lỗi lầm của ông? Con người dù sao cũng là một sinh vật ích kỉ. Gia đình cô vẫn hạnh phúc, nhưng vì chuyện không hay trong quá khứ kia mà cô mãi mãi không có được hạnh phúc của mình, phải chăng cũng là quả báo?

Nhìn cảnh vật lùi lại hai bên ô cửa kính ô tô đang thấm nước mưa, Nhi lại nhớ đến cái lần ngồi trên taxi mà nhạt nhoà trong nước mắt. Đó là quãng thời gian cách đây ba năm khi lần đầu cô đến nhà Hưng để ra chuẩn bị mắt mẹ chồng tương lai. Nhi biết mẹ anh là một người phụ nữ rất tuyệt vời, nhưng không ngờ lại tuyệt vời đến nỗi đã từng là tình cũ của bố cô. Dù hai người không liên lạc, nhưng hình ảnh về bà ấy trong lòng bố thì mẹ cô không tài nào xoá bỏ được. Tất nhiên bố yêu mẹ, nhưng trong trái tim người đàn ông có nhiều ngăn mà người phụ nữ - dù đã trở thành vợ hiền – cũng không nên khơi lại. Mẹ cô không chịu nổi điều đó. Cũng chỉ vì tình yêu cho bố cô và gia đình của bà quá lớn đến nỗi bà hành động gần như một người ích kỉ. Những trận cãi vã đã qua đi, nhưng Nhi thì lại bị ám ảnh bởi tấm ảnh người phụ nữ đẹp hiền dịu đã bị mẹ cô xé nát. Nếu cô không giữ bức ảnh được dán chắp vá ấy trong hộc tủ mình thì sẽ chẳng thể nào nhận ra được người phụ nữ đứng cùng Hưng trong bức ảnh lớn treo nơi phòng khách. Anh thấy cô chăm chú nhìn hình, lại nghĩ cô đang thầm ngưỡng mộ mà nói rằng: "Nhà chỉ có hai mẹ con nên phải để tranh ở nơi dễ nhìn nhất, mẹ anh nhìn vào sẽ biết anh luôn ở bên bà mà không thấy cô đơn"

Thực ra anh đã lầm. Bà ấy cô đơn từ lâu lắm rồi, chỉ là không nỡ nói ra với con trai. Nhi nhìn Hưng trong giây lát, cảm thấy câu nói của anh có phần không đúng, nhưng lại rất chân thật. Anh nói sẽ luôn ở bên mẹ của mình, còn cô thì không thể chịu đựng điều ấy dù chỉ một khắc. Cô mà làm con dâu bà, chẳng phải đã gián tiếp phá hoại hạnh phúc gia đình mà phải khó khăn lắm mới giữ được sao?

Bất giác Nhi lùi lại, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

- Em lo lắng điều gì sao?

Nhi nghe Hưng ân cần hỏi, nhưng lại không đáp trả ngay được. Trong lòng cô lúc này còn hơn cả sự lo lắng. Cô cảm thấy gần như là tuyệt vọng. Có lẽ lúc gặp anh lần đầu, cô đã tự đẩy mình vào con đường không lối thoát. Cô nhìn sâu vào mắt anh, nghĩ rằng mình chưa bao giờ yêu người con trai này đến thế, nhưng cũng chưa bao giờ sẵn sàng từ bỏ anh như lúc này.

- Em nghĩ mình chưa sẵn sàng.

Nhi nói và bỏ đi, để lại anh trong sự ngỡ ngàng. Tình yêu, rốt cuộc cũng chỉ là một trạng thái cảm xúc. Cô chỉ là đang chuyển từ tình cảm cá nhân sang tình cảm gia đình, mà như thế chắc hẳn là cao thượng hơn.

Cô không muốn cho Hưng một sự giải thích vì chắc chắn anh sẽ không đồng tình với cách làm của cô, rồi hai đưa thể nào chẳng có đổ bể. Thà cô tự kết thúc thế này, giống như là chủ động buông tay còn hơn đang tâm phá hoại tình yêu của mình.

Nhi lấy số tiền dành dụm để đăng kí một chương trình vừa học vừa làm bên Pháp, dù chưa bao giờ có ý định. Thế mới biết khi bị tổn thương, con người ta sẵn sàng làm tất cả để thoát khỏi tình trạng ấy.

- Lần này về có gì vui không?

Câu hỏi của An kéo Nhi trở về thực tại. Cô định làm bộ mặt thật thảm cho phù hợp với câu trả lời "Không", nhưng chợt nhớ ra được chờ đợi ai đó cũng là một niềm vui, đành cười nhẹ. Rốt cuộc thì tình yêu của cô vẫn ở trong tim, chỉ có rào cản quá lớn không thể vượt qua được.

- Ngày mai đi Verona với mình không?

- Hả? Tại sao?

Giọng cô hơi ngạc nhiên, vì cả hai đứa vừa mới kết thúc kì nghỉ cùng gia đình, vậy mà An lại muốn đi chơi đâu đó như thể những ngày vừa qua chưa đủ để cảm thấy ấm áp trong lòng.

- Cũng không có gì đặc biệt. Mình có người bạn mở một phòng tranh nhỏ ở đấy. Người ta gửi vé sang mời, mình không thể không đi.

- Phòng tranh tư nhân?

- Ừm. Đi không?

Nghĩ đến việc đến thành phố thơ mộng của Romeo và Juliet để ngắm những bức tranh của một hoạ sĩ chưa nổi, Nhi cảm thấy có chút gì đó hay hay mà lạ lẫm. Có lẽ người chưa đủ ấm áp trong lòng là cô mới đúng.

- Tất nhiên là mình sẽ đi cùng rồi.

***

Verona đón hai cô nàng mới đến bằng không khí ẩm dịu nhẹ sau một đợt rét đậm cuối đông. Nhi và An đi dọc những con đường nhỏ cắt chéo nhau, ngắm những nhà thờ, thành quoách mang kiến thúc Baroque. Trời tháng ba vừa mới ấm dần lên, không thể tránh khỏi những cơn mưa nhẹ lất phất. Tay cầm dù, chân bước chầm chậm trên phiến đá lát đường, Nhi cảm giác như mình đang dần trở thành một cô gái cổ xưa được bao bọc trong những thành vách cao lớn cũng bằng đá của thành phố êm đền và cổ kính.

Cả hai tìm được đến chỗ triển lãm hơi khó vì đường đi đan xen dễ nhầm, mà kì thực phòng tranh cũng chỉ là một căn nhà nhỏ nơi góc đường gần rìa trung tâm thành phố, nếu không để ý kĩ sẽ chẳng nhìn ra. ĐónNhi và An là một cô gái tươi vui có má lúm đồng tiền. Dù Nhi chỉ là khách đi cùng, nhưng cô bé lại nhìn chằm chằm vào cô ngay lần đầu gặp mặt mà chẳng để ý mấy đến An khiến cô phải hỏi thầm xen có phải đó là người bạn mà cô bạn nhắc đến hay không. An chỉ cười, kéo tay cô vào xem tranh mà không giải thích gì.

Nhi không hiểu lắm về hội hoạ, bảo khen tranh đẹp hay xấu thì cô chịu. Chỉ có điều, cô cảm thấy người vẽ những bức tranh này mang nhiều tâm tư. Dù cảnh rất đẹp nhưng màu sắc lại buồn lòng người, hay màu sắc tươi sáng nhưng nhìn cảnh lại khiến người ta cảm thấy cô đơn. Cô lướt qua hàng tranh vẽ cảnh vật hai bên hành lang để đi vào phòng trong xem những bức chân dung. Hầu hết nhân vật trong tranh đều là nữ với dáng vẻ giống nhau nhưng phong thái khác nhau. Mái tóc màu đen đậm dài quá vai một chút, lúc nào cũng để tự nhiên, thậm chí còn hơi rối đi trong gió. Cô gái thường đứng nơi khung cửa sổ, nhìn ra ngoài bãi cỏ xanh hay bờ cát trắng, như thể muốn cùng ra vui đùa nhưng bị lực cản vô hình ngăn lại. Đôi mắt cô gái sáng ngời, đầy thơ mộng mà cũng rất thực tế. Cô ít cười, đã từng cười rất nhiều, hoặc trong tâm tư người vẽ, cô không còn cười nữa.

Giống, giống quá! Nhi thấy tim hụt hẫng như không còn là của mình nữa. Có cái gì đó trong lòng muốn trỗi dậy nhưng không thể.

An đứng cạnh Nhi từ lúc nào, bàn tay siết chặt tay cô.

- Ba năm qua anh ấy chỉ làm được những việc này, vì trong lòng không còn chỗ trống cho việc nào khác nữa. Anh ấy vẽ vì cứ nhớ mong, chờ đợi một lời giải thích, đôi khi là vì thất vọng khi kiếm tìm không có kết quả.

Nhi ôm mặt, bật khóc. Đúng lúc quay lưng bước đi thì có người giữ chặt hai vai cô lại. Ngẩng lên, cô thấy Hưng đứng trước mặt mình, vừa hư mà vừa thực. Trông anh không khác cô là mấy – cũng đã từng đau khổ vì tình yêu đến nỗi đôi mắt trở nên mệt mỏi và khoé miệng hiếm hoi nụ cười khẽ.

Thực sự đứng trước anh, Nhi không biết nói gì.

- Em không cho anh câu giải thích, thế nên anh đã tự đi tìm, nhưng không có kết quả...

Anh dừng lại, nhìn xoáy vào Nhi. Nét dằn vặt hiện lên khuôn mặt đã thay đổi ít nhiều.

- Cho đến khi anh về nhà cách đây mười ngày, mẹ anh nói đã gặp em.

- Mẹ anh không biết em.

Nhi nói, cảm thấy giọng mình vỡ oà trong cổ họng. Bao nhiêu năm xa nhau, vậy mà câu đầu tiên lại là câu tự bào chữa tội nghiệp.

- Bà không biết em, nhưng bà đoán ra được em là ai. Có ai nói em giống bố mình chưa?

Vậy là Hưng đã biết tất cả. Thế mà anh vẫn đứng đây, nói với Nhi bằng phong thái bình tĩnh đến lạ thường. Anh không cáu giận, không buồn bực, như thể việc đau lòng mà Nhi đã phải đánh đổi bằng tình y
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
1234...282930»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Polaroid