“Uh”
“Ngủ đây. Chúc ngủ ngon”
“Uh. Ngủ ngon”
Mọi suy nghĩ và lo lắng tan biến. Mèo thấy nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng đè trong tim. Mèo biết rằng dù không nói ra nhưng Cún chắc hẳn cũng đau khổ như mình. Tính Cún là thế. Luôn im lặng và tự mình chịu đựng.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã ổn rồi…
Mèo nghĩ thế.
..........
Thêm một năm nữa trôi qua, Mèo và Cún tiếp tục duy trì tình bạn đặc biệt ấy. Không phải bằng những trận khẩu chiến bày tỏ quan điểm như ngày xưa mà là bằng sự yêu thương và quan tâm chân thành. Trên tinh thần yêu thương là sẻ chia và không cần được đáp trả, họ đã thực sự sống những tháng ngày đầy ý nghĩ, đúng với những gì họ giành cho nhau. Nhưng dù sao đi chăng nữa, cả hai vẫn có những nguyên tắc nhất định và bắt buộc mỗi người không được phạm phải. Một trong số đó chính là nguyên tắc: Chỉ được thương nhau và không được yêu nhau. Phải tôn trọng người yêu của nhau và không được vì tình bạn mà ảnh hưởng đến tình yêu hiện có.
Tuy nhiên, nguyên tắc vẫn chỉ là nguyên tắc…
Quan trọng hơn, trong tình yêu, không bao giờ có sự tồn tại của khuôn khổ…
Chính Mèo và Cún đã tự buộc gông vào cổ mình.
..........
Mọi chuyện chắc hẳn vẫn sẽ tiếp diễn theo chiều hướng ngộ nhận và che dấu như thế nếu không có buổi chiều hôm đó…
- Anh thấy em đang thay đổi.
- Dạ?
- Em không còn là em của ngày trước nữa. Hình như em đã hết yêu anh.
- Anh nói gì cơ? Sao anh lại có thể nói với em như thế???
- Em à, không có gì che dấu được sự đổi thay của tình cảm đâu…
- Anh…
- Chia tay nhé. Anh mất hết lòng tin vào tình yêu ngày càng hời hợt của em rồi.
- ...
- Anh biết nguyên nhân vì sao em lại thành ra như thế. Nhưng anh sẽ không nói và cũng không trách em. Anh muốn là một người con trai yêu em và tôn trọng em cho đến lúc mình không còn là của nhau nữa. Anh không cao thượng đâu. Chỉ là anh biết em vốn không phải là kẻ phản bội…
Người yêu Mèo nói rành rọt, nhẹ nhàng rồi vụt đứng dậy. Cô ngỡ ngàng đến mức không thể ngẩng mặt lên để nhìn theo anh. Chỉ thấy bàn tay trở nên cứng ngắt, môi run rẩy và trái tim thì tê tái…
Lần đầu tiên trong đời, Mèo thấy khinh thường bản thân mình. Dù thật lòng không muốn nhưng cô đã phản bội lại người đã nắm tay mình suốt bốn năm trời để đuổi theo một thứ tình cảm mơ hồ, không có bắt đầu và sẽ chẳng hề có kết thúc.
..........
Sau hai đêm thức trắng để suy nghĩ, cuối cùng Mèo cũng đã chịu từ bỏ việc làm một người xấu. Cô hẹn Cún gặp mặt vào buổi chiều sau khi đã cố gắng dùng mọi biện pháp để che đi hai con mắt sưng húp vì khóc quá nhiều vào buổi sáng.
Chiều hôm ấy lại vẫn là một chiều đầy gió. Gió thổi rít từng đợt. Len vào mái tóc xõa tung của Mèo như cố gắng vỗ về trái tim đang dậy sóng của cô. Trước khi quyết định đi gặp Cún, Mèo đã đứng trước gương và tự nói với bản thân hàng trăm lần để khỏi phải lúng túng trước mặt người mà cô sắp phải nói câu từ bỏ.
“Mình và Cún đã sai. Mình đã phải trả giá. Mình không thể để Cún cũng gặp phải bi kịch như mình. Mình sẽ là kẻ ra đi. Phải. Mình không thể tham lam thêm được nữa”
Suốt cả chặng đường, đó là câu nói duy nhất vang lên trong đầu Mèo. Sau nỗi đau tan vỡ với người yêu, cô nhận ra rằng: Yêu thương là không có tội. Nhưng yêu thương một cách ích kỷ thì sẽ chẳng có ai được hạnh phúc. Cô và Cún đã ích kỷ, sự ích kỷ đó đã làm những người xung quanh tổn thương. Bây giờ chỉ có cách dừng lại và đưa mọi thứ về lại từ đầu…
Cún đã tới trước, trong một bộ cánh quen thuộc của ngày đầu tiên hai người chạm mặt. Vài giây im lặng, Mèo cố mỉm cười rồi bước tới gần, ngồi bên cạnh Cún…
Một tiếng trôi qua, cả hai vẫn chẳng nói với nhau câu nào. Qua ánh mắt của Cún, Mèo nhận ra hình như Cún đã hiểu vì sao cô hôm nay cô hẹn gặp cậu. Những tiếng thở dài cất lên làm bầu không khí nặng nề và ảm đạm. Mèo thấy lòng dạ mình thắt lại, bao nhiêu dũng khí gom góp được cũng đã tan theo mây khói. Mèo sợ. Mèo sợ lại phải mất đi một người yêu thương mình.
Thêm một tiếng nữa, trời tối hẳn đi, gió thổi mạnh hơn. Cả hai vẫn ngồi cạnh nhau và im lặng. Bất giác Mèo bật khóc. Bao nhiêu thứ dồn nén trong lòng bỗng chốc được bung ra. Một cách tự nhiên nhất và cũng phũ phàng nhất.
Cún không nói gì khi thấy Mèo như thế, chỉ đưa tay quệt đi những giọt nước mắt đang thi nhau lăn trên má Mèo. Cả hai dường như đang cố để không yếu mềm trước mặt nhau, để không phải dựa dẫm vào nhau vì họ nghĩ rằng bản thân là một kẻ có tội.
- Ông à! – Mèo cố gắng nói nghiêm túc dù đang nấc từng tiếng một.
- Uh!
- Tôi với ông nên dừng lại thôi…
Mèo nói một câu nghe như buông lơi, buông lơi hết 730 ngày quen nhau và thương nhau. Mọi thứ trở nên méo mó và nặng trịch đi. Cún ngẩng lên nhìn Mèo. Ánh nhìn của sự đau khổ và chấp nhận. Rồi nhanh chóng quay đi chỗ khác. Có lẽ Cún cũng khóc. Mà khóc trong tim…
Một tình bạn đặc biệt đã qua đời từ hôm đó. Một tình bạn ngụy trang cho một tình yêu dại dột và chân thật. Mèo và Cún chưa từng cầm tay nhau, chưa từng ôm nhau một lần. Nhưng trái tim họ thực sự đã cùng nhau đập theo một nhịp…
Kết thúc rồi.
**********
Thêm một tuần nữa Mèo sống trong nước mắt. Nỗi nhớ Cún và cảm giác tội lỗi luôn đè nặng trong tim cô. Đến lớp, cả hai nhìn nhau như người dưng nước lả, luôn ngồi cách nhau một khoảng đủ để không thể thấy mặt nhau. Yahoo, Facebook, tất cả những phương tiện liên lạc giờ đã bị khóa và có lẽ sẽ không bao giờ được sử dụng lại nữa. Nhưng khóa để làm gì, giả vờ không quen biết để làm gì khi mà hình bóng về người kia vẫn cứ nằm lỳ mãi trong tim?
Tối chủ nhật, tối thứ 31 mà cả hai không liên lạc với nhau. Đang ở trong phòng ngâm nga theo giai điệu của bài hát Lặng nghe nước mắt, Mèo giật mình khi tiếng chuông cổng vang lên.
Vội vã choàng chiếc áo khoác, cô chạy xuống nhà và mở cửa. Mèo ngạc nhiên khi thấy Cún đang đứng trước mặt mình. Khuôn mặt cậu phờ phạc, áo quần xộc xệch và người thì nồng nặc mùi bia.
- Bà…Cho tôi được ôm bà một lần nhé!
Không đợi Mèo trả lời, Cún đã dang đôi tay bọc Mèo lại trong lồng ngực của mình. Mèo đứng chết lặng. Bao nhiêu đau khổ và nhớ nhung lại được dịp trào dâng, chảy ào ra như con suối bây lâu bị ngăn dòng thương nhớ.
“Nghẹn ngào giây phút ta chấp nhận sống không cần nhau
Chắc khác chi Trái Đất này tồn tại làm sao thiếu Mặt Trời
Chỉ biết lặng nhìn em quay lưng bước đi…
Lòng anh thắt lại…
Nghĩ đến mình sẽ không gặp gặp lại
Tình yêu đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau
Chẳng giống như chúng ta tìm được nhau rồi lại hoang phí duyên Trời
Tại sao phải rời xa nhau mãi mãi
Biết đến khi nào…
Chúng ta…
Nhận ra chẳng thể quên được nhau…”
Những lời hát quá đỗi nghẹn ngào được Cún thì thầm bên tai Mèo. Ngày trước lúc nào Cún hát Mèo đều le lưỡi chê bai. Nhưng hôm nay đây Meo thấy Cún hát hay thật. Có chăng vì lòng Cún cũng như lòng Mèo, đều đang ngập đắng trong sự đau thương và day dứt…
- Mai tôi đi Mỹ. Du học.
Câu nói ngắn ngủn của Cún làm Mèo rùng mình. Cô nhanh chóng đẩy Cún ra và đưa đôi mắt đầy ngạc nhiên nhìn cậu.
- Tôi đau quá. Và tôi cần phải đi. – Cún nhắm mắt thở dài.
- Bao lâu?
- Ba năm…
- Thế còn người yêu của ông?
- Chia tay rồi. Cô ấy đã tát tôi một cái thật đau trước khi quay lưng đi.
- Vì sao?
- Vì trái tim tôi đã phản bội cô ấy.
Cả hai lại đứng yên và nhìn nhau. Những lúc không thể nói với nhau bằng lời, họ lại nhìn nhau để tìm sự đồng cảm. Thế là Mèo và Cún đều đã đổ vỡ. Như một hệ quả tất yếu cho những tình cảm đã bị trật khỏi quỹ đạo của chính nó.
..........
Sáng. Mèo đứng trên ban công và hướng đôi mắt lên nền trời xanh. Một chấm nhỏ màu trắng đang từ từ rời xa bầu trời Việt Nam để tiến đến một vùng đất khác xa xôi ở bên kia quả đất. Mèo đặt tay lên trái tim và mỉm cười nhẹ nhõm. Phải. Đôi khi cần xa nhau để còn có cơ hội tìm lại nhau lần nữa…
..........
Những tháng ngày qua, không lúc nào là Mèo không tự hỏi bản thân vì sao lại trở nên như thế. Mèo trách chính mình vì không làm chủ được con tim, đã không giữ nó nằm yên để rồi rung động vì một hình bóng khác. Mèo khóc, Mèo dằn vặt và Mèo thấy bế tắc. Cảm giác có lỗi với người yêu cũ, cảm giác lo sợ khi nghĩ tới người yêu của Cún, cảm giác trống trải đơn độc mỗi khi nghĩ về việc sẽ không còn Cún bên cạnh. Tất cả làm Mèo chết dần chết mòn đi. Những nguyên tắc hoa mỹ mà Mèo đã tự đặt ra nay chỉ còn là những tảng đá chất chồng lên trái tim đầy nước mắt của Mèo.
Giờ đây, khi mọi thứ đã thực sự nằm ngoài cái gọi là khuôn khổ, khi tình yêu và cả nỗi đau đã được phơi bày toàn bộ, Mèo mới t
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ