Tác giả : Phong Lai Đích Tây Lâm
Vợ ơi, vợ đừng như vậy. Tuần sau chúng ta kết hôn rồi. Mai chúng ta còn phải đi đăng ký. Em nói xem, nếu để muộn, bụng của em to lên thì làm sao mà mặc váy cưới được? Chẳng lẽ em muốn bế con đi dự lễ cưới của chúng ta sao?” - Tô Mạch đã bắt được đúng mạch Văn Hạ.
“Vậy thì sau này anh cẩn thận đấy. Anh ở nhà của em, ngủ giường của em, ăn cơm của em, muốn có con trai của em thì phải thật thà với em. Biết chưa hả? Sau này, trong nhà chúng ta, em là người to nhất, thứ hai là con trai, thứ ba là Hắc Hắc, anh chỉ đứng thứ tư thôi. Anh biết chưa hả?”
Văn Hạ sinh năm 1986. Sau khi tốt nghiệp, cô một mình theo đuổi tình yêu đến thành phố xa lạ sống. Khoảng cách giữa hiện thực và lý tưởng, tính cách không chịu khuất phục khiến cô gái ướng bướng kiêu ngạo này liên tục gặp phải những khó khăn. Tình yêu của Tô Mạch dành cho cô chính là động lực để cô tiếp tục tiến lên phía trước.
Tô Mạch, hiện là giám đốc bộ phận của một công ty điều phối quy mô lớn. Cấp dưới nhận xét anh là người lạnh lùng, bởi vì ở công ty, anh rất ít khi cười, đặc biệt là với phụ nữ. Sau lưng, mọi người đều nói là anh đã lãng phí khuôn mặt đẹp trai của mình. Tuy nhiên mọi người đều không biết rằng Văn Hạ chính là người bạn gái mà anh đã yêu trong suốt ba năm.
Vì yêu Văn Hạ, Tô Mạch đã quyết định giúp cô mở một tiệm café. Đây cũng là nơi diễn ra những câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân. Khi đối mặt với sự mê hoặc của Khâu Tư –bạn gái cũ của Tô Mạch, sự hấp dẫn của Minh Ưu – một chàng trai theo đuổi Văn Hạ, tình yêu của hai người cũng phải trải qua nhiều sóng gió. Họ cãi nhau, họ chia tay nhưng khi chứng kiến sự đau khổ và bất hạnh của nhau thì đầu tiên họ nghĩ đến là làm cho đối phương được hạnh phúc. Đây chính là tình yêu. Nhưng rốt cuộc tình yêu như vậy có thể đi được bao xa, có thể hạnh phúc thật sự không…
"Hạ Mạch 86 độ”, tên tác phẩm và cũng chính là tên tiệm café của Tô Mạch tặng cho Văn Hạ. Ý nghĩa của cái tên tiệm café này ghép từ tên của Văn Hạ và Tô Mạch, còn 86 độ là độ nóng tình yêu của họ. Tô Mạch đã từng nới với Văn Hạ: "Tình yêu 100 độ thì quá nóng, sẽ bị bốc hơi mất, tình yêu 86 độ mới thực sự là vừa đủ”.
nguồn DakMil.WapSite.Me
Chương 1: Lần đầu cảm nhận hương vị mùa hè
Mẹ Văn Hạ nói trong nước mắt:
- Cô nương à, mẹ xin con. Con đừng dày vò mẹ như vậy. Mẹ không chịu nổi nữa đâu.
Văn Hạ nói:
- Mẹ, con thấy mẹ rất kiên cường, rất vĩ đại. Mẹ có thể sinh ra đứa con ương bướng như con là mẹ đã có cống hiến vĩ đại cho đất nước rồi. Mẹ hãy cố đợi đến ngày con thành đạt thì sẽ có đài truyền hình tới phỏng vấn. đến lúc đó, mẹ có thể tự hào mà nói rằng, con gái tôi có được thành công như thế là vì nó có một người mẹ vĩ đại.
Bố Văn Hạ cực kỳ tự hào nói:
- Con gái, nếu con là con trai thì chắc chắn con sẽ là một ông chủ lớn.
Văn Hạ nói:
- Bố à, bố đừng nói bóng gió trách mẹ con không sinh được con trai cho bố. Ai bảo con gái không bằng con trai chứ? Hơn nữa, khoa học đã chứng minh, việc sinh con trai hay con gái phụ thuộc chính vào người đàn ông.
Người đàn ông của Văn Hạ cắn răng nói:
- Văn Hạ à, em còn dày vò anh như vậy thì thật sự là anh không cần em nữa.
Văn Hạ nói:
- Vậy ư? Em dày vò anh như vậy thì sao? Anh không cần em thì cần ai? Sao vậy? anh có đối tượng khác rồi sao? Anh chê em chứ gì? Anh cứ nói thẳng đi. Em có chỗ nào không phải với anh mà anh muốn vứt bỏ em. Ai dám cướp người đàn ông của em. Hứ! em sẽ khiến cho cô ta sống không bằng chết. Không tin thì anh cứ thử xem.
Bạn của Văn Hạ ngưỡng mộ tự hào nói:
- Muỗi [1"> à, nếu cậu là đàn ông thì chắc chắn cái vòi của cậu có thể chọc thủng cả mái nhà đấy.
[1"> Vì trong tiếng Hán, chữ “văn” ở tên Văn Hạ đồng âm với từ “con muỗi” nên những người thân hay bạn bè thân thiết thường triêu Văn Hạ là muỗi hoặc gọi cô là muỗi.
Văn Hạ nói:
- Cậu coi thường chúng tôi quá đấy. Từ nhỏ tớ đã trèo lên mái nhà lợp ngói rồi. Thế nên dù tớ không phải là đàn ông thì tớ cũng có thể chọc thủng mái nhà. Chỉ duy nhất một việc tớ không làm được là cưới cậu thôi. Tất nhiên là tớ cũng không muốn cưới cậu, tốn kém lắm.
Văn Hạ cũng giống như rất nhiều cái tên khác. Thoạt nghe là người khác đã nghĩ ngay rằng, nhất định cô được sinh ra vào mùa hè. Chính xác. Nhưng hình như cái tên này không bình thường cho lắm nên cô thường xuyên phải nhẫn nhịn. Thực ra mẹ cô là giáo viên mà còn là giáo viên dạy ngữ văn giải thích thế này:
- Văn Hạ nghĩa là lần đầu cảm nhận hương vị mùa hè.
Đó là mùa hè năm 1986. Vào một đêm khuya, ở một thành phố nhỏ miền bắc, trong một gia đình ngập tràn hạnh phúc, Văn Hạ đã dùng tiếng khóc ầm ĩ của mình để tuyên bố với mọi người rằng, cô đã chào đời.
Theo hồi ức của mẹ cô thì bố cô còn gọi điện thoại thông báo ngay lúc ấy. Khi đó, mẹ cô đau đến chết đi sống lại, vào bệnh viện đến lần thứ ba mà vẫn chưa sinh được. Bác sĩ nói vẫn chưa đến lúc nhưng trước tình hình vẫn chưa có dấu hiệu gì thì bác sĩ đã đề nghị bà nên ra ngoài đi bộ. Thế nên bà đã sinh cô ngay trên giường nhà mình chứ không phải giường bệnh trong bệnh viện. Đây cũng là một trong những điểm mà sau này cô cảm thấy mình khác với mọi người.
Hàng loạt sự việc sau này đã chứng minh rằng, từ thời khắc được chào đời, số phận đã quyết định cuộc đời của những nàng hổ con sinh ra vào đêm mùa hè năm hổ này sẽ gặp nhiều “sóng gió và thăng trầm”. mọi người đừng hiểu nhầm, hãy nghe tôi giải thích. Câu này có nghĩa là những sóng gió và thăng trầm của cô đều đến từ những vật lộn không ngừng nghỉ của cô. Đồng thời, cô cũng hiểu rất sâu sắc từ “xã hội chủ nghĩa”. Nó khiến những sóng gió và thăng trầm của cô đổ lên mọi người xung quanh, khiến mọi người đều luôn có cảm giác trí tưởng tượng của cô không lúc nào ngừng lại, chẳng bao giờ im lặng.
Văn Hạ từng nói:
- Nếu một ngày nào đó, mọi người phát hiện ra tôi im lặng thì tức là tôi đã bị tổn thương, tổn thương cực kì ghê gớm. Lúc đó, hãy tránh xa tôi ra một chút nếu không người nào đến gần người đó lây xui xẻo.
Văn Hạ, một cái tên thật thục nữ, một cái tên thật tâm trạng, một cái tên khiến người ta thỏa sức tưởng tượng nhưng đó lại là một cô gái mạnh mẽ, một cô gái luôn khiến người khác tức thổ huyết. Bởi vì, cô hay thay đổi, bộp chộp, ghê gớm, ngang ngược nhưng đồng thời cô lại là một cô gái lương thiện, đáng yêu, ngây thơ, xinh đẹp. Câu chuyện về cô gái đầy mâu thuẫn này diễn ra thật đẹp.
Mùa hè ở thành Cát Lâm khiến người người chảy hết mỡ. Văn Hạ đi đôi giày cao gót, bước xiêu xiêu vẹo vẹo cả buổi mà không bắt được chiếc xe nào. Thở hồng hộc, chẳng thèm để ý đến hình tượng, cô vứt bịch túi xách lên chiếc ghế băng bên lề đường rồi ngồi phịch xuống đó. Sau mới đứng bật dậy lấy khăn giấy trong ở trong túi ra lau chỗ vừa ngồi. Hôm nay, cô mặc chiếc quần ngố màu trắng nên không thể dính bẩn được. Nếu không về nhà mà phải tự giặt lấy phiền phức lắm.
Lau ghế xong, cô vò khăn giấy ném vào thùng rác ở bên cạnh rồi ngồi xuống đưa tay che ánh mặt trời, thở hổn hà hổn hển. Đột nhiên cô nhận ra lúc này mình giống một chú chó không chịu nổi nắng nóng đứng bên đường, may mà chưa thè lưỡi ra mà thở. Nghĩ tới đây, cô chỉnh lại tư thế ngồi sao cho ngay ngắn, vắt chéo chân, lấy tay vén tóc ra sau tai như thể một pho tượng bị phơi nắng.
Lát sau, cô không chịu nổi nữa. trời nắng quá! Cô thề, không phải vì cô lười biếng, không phải keo kiệt mà thực sự là cô không thể đi nổi. Hơn nữa, cô cũng không bắt được taxi, nên cô mới phải đành gọi điện cho Tô Mạch. Cô không hề muốn quấy rầy anh làm việc. Cô không hề muốn cản trở việc anh muốn thăng tiến trong công việc. Thôi vậy. Dù sao cô cũng không chịu nổi nữa. cô cầm chiếc điện thoại Nokia N81 mới mua ra mở bàn phím ấn nút gọi.
Dưới ánh mặt trời, móng tay màu hồng càng trong hơn. Ngón tay thon dài cầm chiếc điện thoại di động màu đen thật đẹp. Trông cô có vẻ ra dáng nhân viên văn phòng. Tuy là một nhân viên văn phòng vừa thất nghiệp nhưng nghe tiếng nhạc chờ rất hay ở đầu bên kia, Văn Hạ mỉm cười ngọt ngào. Dù nắng có gay gắt hơn nữa thì cũng không ngăn cản nổi sự mê hoặc của Tô Mạch đối với cô.
Tô Mạch thường xuyên đổi nhạc chờ điện thoại. Hơn nữa, đó điều là những bản nhạc chờ thịnh hành. Bạn bè thường lôi chuyện đó ra làm trò cười nhưng chẳng ích gì vì Văn Hạ nói, người gọi cho anh nhiều nhất là cô, vậy nên người nghe nhạc chờ điện thoại nhiều nhất cũng chính là cô. Thế nên nghe mãi cũng thấy chán, thường xuyên đổi nhạc chờ sẽ khiến cô vui hơn.
- Em yêu, có chuyện gì thế? – Giọng đàn ông ngọt ngào, tràn đầy yêu thương ở đầu bên kia vang lên. Bạn đừng nghi ngờ. Khi Tô Mạch và Văn Hạ không cãi nhau, họ đúng là một cặp tình nhân yêu nhau mặn nồng khiến người ta phải ghen tỵ. Nhưng lúc họ cãi nhau thì vô cùng khủng khiếp khiến ai nấy đều tránh xa mười trượng.
Văn Hạ không mỉm cười nổi, như một đứa trẻ phải chịu ấm ức, cô nói:...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ