“ờ, tui mới tớ đang đi tham quan trường” nó hồn nhiên nở một nụ cười tươi
nhận thấy ở đây ko ổn nó liền rút lui
“Thôi ..mấy anh ở đây thong thả… tui đi nhaz, hề hề”
“bộp” một cục gạch bay sượt qua nó, va vào tường tan nát
“Nhóc, tưởng chỗ này vào là vào ra là ra sao?” hắn cười khẩy
“chết tiệt” nó nói
“cái j” hắn hỏi lại
“CÁI J NỮA HẢ? BIẾT LÀM NHƯ VẬY LÀ NGUY HIỂM LẮM KO HẢ? LỠ TRÚNG TUI THÌ SAO?”nón tuôn nguyên một tràng
“hừ, mún đánh hả? ngon thì nhào vô” nó khiêu khích, đây là ma mới ăn hiếp ma cũ mà, nó ko ngán, coi như vận động chân tay một tí.
Hắn hất mặt, mấy tên kia liền lao lên
Trong căn biệt thự vang lên những tiếng đánh đấm dữ dội
8 phút sau
” hừ, nhiu đó mà đòi xử ta”
Bi h dưới chân nó là mấy tên hồi nãy đang nằn la liệt.
“Thôi, hết trò chơi rồi, ta đi ha ha ha” nó cười lớn xong bỏ đi lun
“Anh DUY thằng đó mạnh qúa,có nên báo cho anh KHOA ko” một thằng gượng dậy hỏi?
“Hà hà, thằng nhóc thú vị đó chứ, ok,báo cho thằng KHOA xem nó như thế nào, sống nổi ko?” tên có răng khểnh hồi nãy-DUYngồi dậy rút ra một điếu thuốc mới.
Bên ngoài, nó thong dong bước đi mà ko biết đang có một cơn bão đang đợi nó.
…………………………………………..
nói sơ sơ về tên DUY
tên đầy đủ:THÁI NHẬT DUY
là bạn của KHOA , cũng ngang tàng hống hách, thích bạo lực
Trong băng nhóm thì chỉ thua KHOA, được gọi là phó bang
“bịch, bịch”
“haizzzz, sao nặng vậy nè” nó than thở khi đang kéo cái vali lên cầu thang.
Thực ra trường nó có thang máy nhưng thang máy lại “đang được sửa chữa” thế là nó phải vác cái vali nặng cả tấn của nó lôi bịch bịch trên cầu thang.
“Để tôi giúp cậu ” một tiếng nói vang lên đồng thời cái vali của nó bị nhấc bổng
Nó quay lại đằng sau ,đơ trước vẻ đẹp của cái tên đang xách vali giùm nó
“đẹp…….đẹp qúa” nó thốt lên
“Hả?” hắn hỏi nó
“Tôi tên KHOA, cậu tên j?” hắn nói trong khi nó còn đang ngơ ngẩn trước hành động hồi nãy của hắn.
“a…….tui tên TRANG THƯ…..í quên……..tui tên HẢI, hề hề” nó gãi đầu
” cậu mới vào trường ?” hắn thắc mắc
” ừm ” nó chắc nịch
” phòng, cậu ở phòng nào ?” hắn hỏi nó khi lên đến tầng bốn, tầng chỉ dành cho các V.I.P.
” À, hình như là 418 thì phải!! ” nó lấy tờ giấy ra xem
” vậy à ” hắn khẽ nhếch môi, rồi đem vali của nó đi một mạch.
” ê , ê trả vali cho tui , tui tự mang được rùi, ê .. ê” nó gọi với theo
” Phịch ” hắn để vali của nó trước cửa phòng 418
“Hề hề! cậu .. khỏe ghê!! thanks nhaz! ” nó thở dốc
vì nãy h phải dí theo hắn ,nó thấy tên này đúng là chân dài thiệt.
“ko sao, cùng đường mà” hắn cười tươi
“Cạch ” nó mở cửa ra bước vào
“WOW” nó trầm trồ , đúng là phòng VIP có khác.Rộng rãi, máy tính đầy đủ, cửa sổ đầy nắng gió, gọn gàng, sạch sẽ, lại hai
giường………khoan, hai cái giường là sao ?
Nó trố mắt thắc mắc nhìn cậu bạn hồi nãy, h cũng đứng trong phòng
” Phòng…..phòng……..đôi ? ” nó chỉ chỏ rồi hỏi
Ừm” hắn thản nhiên
” Vậy …..vậy ” nó lắp bắp
“Chúc mừng bạn cùng phòng mới ” hắn ôm nó như con trai với con trai
” Khoan” nó đẩy hắn ra ” tui ở chung phòng với cậu à ? ” nó mở to mắt
“ừm ” hắn hơi bất ngờ trước thái độ của nó
*nó ôm đầu, trời ơi!!! hỏng rồi!!! ông hiệu trưởng…….ổng…. ổng gạt mình… nói là có phòng đơn cho mình!!!vậy mà!!!chết tiệt ở chung như vậy lỡ tên này biết mình là con gái thì tiêu !* nó hoảng sợ
” Cậu bị j à ” KHOA hỏi nó
” Hở.. à…tui ko sao, tui…tui xếp quần áo đây” nó lơ sang chuyện khác
“RING RING RING” điện thoại của KHOA vang lên
” a lô “
“………….” đầu dây bên kia
” vậy à ” KHOA khẽ nhếch mép, gương mặt bỗng chốc trở nên lạnh lùng khiến nó lạnh xương sống
“OK ,tao ra đây” KHOA cúp máy đi ngay ra ngoài nhưng ko quên chào nó một tiếng
*tên này đáng sợ thiệt, vừa nãy còn cười nói vậy mà…giống sát thủ qúa* nó khẽ rùng mình
Nó nhìn quanh, nó khá hài lòng với căn phòng ngoại trừ đó là phòng đôi
” haizzz để mai tính, đi tắm thôi”
Nó vươn vai, soạn một bộ đồ rồi đi vào phòng tắm
……………………………….
Tại căn biệt thự hồi nãy,
” mày nói thằng nhóc đó như thế nào ?” hắn nhồi trên một cái ghế tay châm một điếu thuốc.
” chừng 1m75, nhỏ con, gương mặt con nít, mới vào trường này. Tao chỉ biốt nhiu đó” DUY thản nhiên trả lời, cũng đang hút 1 điếu thuốc
Hắn khẽ nhăn mặt, sao hắn thấy giống nó t
nhưng rồi hắn bác bỏ suy nghĩ đó, nhìn nó như vậy thì sao mà đánh được thằng bạn của hắn chứ.
khẽ rít một hơi, hắn chậm rãi ” dù sao nó cũng cùng trường thế nào cũng tìm ra, lúc đó tao sẽ xử nó ” hắn đánh mắt lạnh lùng, nhìn vào khoảng ko sâu thẳm , đúng, hắn chính là TRẦN MẠNH KHOA, dại ka trường BOY.
……………………..
Tối,
Nó bước xuống căn tin trường tìm đồ ăn.
” ưm…. khó thở qúa ” nó khó chịu vì người nó đang phải quấn 10 m vải chứ ko ít. Nó đang giả trai nên phải quấn như vậy để che đi vòng một.
” này, bạn cùng phòng, đi đâu vậy?” hắn đặt tay lên vai nó
nó giật mình nhưng rồi cũng trấn tĩnh lại
” à, tui đang đi ăn cậu cũng vậy à ?”
KHOA cười tươi
” cậu ở phòng VIP mà cũng phải đi ăn cơm ở căn tin sao ?”
” vậy ănở đâu?” nó trốm mắt
” đi theo tôi “KHOA nắm tay nó lôi đi
…………………
” nè lên sân thượng làm j vậy?” nó nhăn mặt
” thì ăn ” hắn thản nhiên
Cánh cửa sân thượng mở ra, mùi thịt nướng liền xông vào mũi nó
“WOW ” nó ngạc nhiên ” là …là tiệc buffer ngoài trời ” 0
Nó lóa mắt trước đống thức ăn và ngay lập tức lao vào bàn ăn, quên luôn người có công ơn dẫn nó lên đây.
” ậu….ông….ăn…à” (cậu ko ăn à) nó hỏi khi miệng vẫn nhồm nhoàm thức ăn
” cậu…biết đánh nhau chứ” hắn quan sátnó từ nãy h, buột miệng hỏi.
” tui hả , ừm…ko ” nó suy nghĩ một hồi rồi quyết định nói dối
“OK, tốt ” hắn hài lòng trước câu trả lời đó, vậy là nó ko phải là người đánh bạn của hắn.
” hì hì ” nó cười ngô nghê.
Đọc tiếp Chết…Lỡ yêu rồi…Làm sao đây?
Nguồn: DakMil.WapSite.Me
Nó ăn như cái máy, cứ hết món này tới món khác, hắn ngắm nó ăn, dễ thương thiệt, hắn ko tin nổi là nó bằng tuổi hắn, trông nó như một đứa con nít vậy.
Sau khi ăn no nê nó đứng phắt dậy.
” chào cậu nhaz, tui đi đây một tí !!!” nó cười tươi
” đi đâu ?” hắn hỏi
“ừm tìm người quen” nónghĩ bi h nên nói cho em nó biết sự hiện diện của nó trong trường này.
“OK, đi đi!!! ” hắn cười đáp trả
Rồi nó bước đi
em mình h chắc đang ở thư viện thì phải? nó là mọt sách mà nó nghĩ rồi thẳng tiến tới hướng thư viện mà đi.
THÁI HUY đang đọc sách, cậu đang tìm tài liệu cho môn sinh ngày mai
” hey, nhóc!!!”
cậu ngước lên bởi tiếng nói, theo cậu biết thì bi h làm j có ai ở thư viện
Trước mặt cậu là một nam sinh, gương mặt như con nít… nhưng gương mặt này sao mà quen qúa, na ná giống một người mà cậu nhìn thấy trong gương mỗi buổi sáng
Rồi cậu lắp bắp ” chị …chị…..là chị phải ko?”
Nó cười xòa ” ha ha!!! nói ko thì em tin à?”
” chị làm j mà…chị…hình dạng này là???”
ôi tội nghiệp THÁI HUY cơ thể vốn đã yếu , bi h gặp chị của mình dưới bộ dạng này, cậu thực sự bất ngờ, trông cậu như muốn đột qụy.
” Bình tĩnh nào em trai, chị mún học chung với em thôi, ko được à” gương mặt nó phụng phịu trông thật đáng yêu.
” được …được chứ!!!” THÁI HUY cười, lâu lắm nó mới thấy em mình cười tươi như vậy.
” ừm!! từ h em chỉ cần học cho thật tốt là được, còn mấy thằng ăn híp em thì cứ để cho chị xử” nó xoa đầu em nó.
” Dạ!!!” HUY trả lời
cậu biết vì cậu mà chị đã làm rất nhiều thứ, cậu còn biết mỗi h ra chơi chị lun theo dõi cậu, có trách thì chỉ trách ông trời cho cậu cái cơ thể yếu đuối như vậy.
Sáng hôm sau,
5 h sáng, nó đã dậy chuẩn bị đi học, thực ra là việc quấn 10 m vải kia làm ngốn hết của nó thời gian.
pa ma nó là những nhà thiết kế thời trang nổi tiếng và có hẳn một thương hiệu nổi tiếng lun á!!!
Hôm qua, nó đã gọi cho nhân viên tại công ti nhà nó, đặt may mấy cái áo bó với chất liệu đặc biệt.
(đương nhiên là ko cho pa pa và ma ma của nó biết), vừa dấu được vòng một, vừa thoáng vừa ko khó chịu....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ