Sáng sớm hôm sau, Hạ Cúc Hoa cùng đi Cổ Tiêu đi tới tập đoàn Cổ thị .
Nhìn trụ sở công ty vô cùng to lớn khang trang, Hạ Cúc Hoa có chút khiếp sợ, cô biết Cổ Tiêu rất giàu có, lại không biết anh thế nhưng lại là chủ của một công ty lớn như vậy, điều này làm cho cô cảm thấy căn bản khoảng cách giữa hai người là một trời một vực, tâm tình hưng phấn không khỏi bị tụt giảm .
Cổ Tiêu sâu sắc nhận thấy cô có chút khác lạ, hỏi: “Em sợ hãi sao?”
Hạ Cúc Hoa mỉm cười lắc đầu.
“Khi đối mặt với tôi, em có thể nói thẳng ra suy nghĩ thật sự trong lòng mình, đừng đem tôi cũng trở thành người xa lạ.” Cổ Tiêu nhíu lại mi.
Hạ Cúc Hoa không nói lời nào, nhưng ở dưới ánh mắt Cổ Tiêu, chỉ có thể mót ra một chữ: “Được.”
★ ★ ★
Khi Bạch Thủy Tiên nhìn thấy Hạ Cúc Hoa, không khỏi ngẩn người ra, nhưng rất nhanh lại khôi phục sự bình tĩnh, rất có lễ mà chào hỏi: “Xin chào, tổng tài...... Hạ tiểu thư.”
Cổ Tiêu thản nhiên liếc mắt về phía Bạch Thủy Tiên một cái, “Thủy Tiên, sau này Cúc Hoa sẽ làm việc ở đây, có thể cô ấy có sẽ giúp đỡ em giải quyết một phần công việc, em hãy an bài một chức vị thích hợp cho cô ấy đi, thuận tiện mang cô ấy đi làm quen hoàn cảnh một chút!”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Bạch Thủy Tiên cứng đờ lại, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Tổng tài, công việc của em có biểu hiện gì khiến anh không hài lòng sao? Cảm thấy năng lực của em không đủ, cho nên mới sẽ tìm người giúp em sao?”
“Em suy nghĩ nhiều quá, cô ấy có thể giúp em làm một ít việc nhỏ, đừng quên nửa năm cuối là mùa thịnh vượng, có được sự nhiều giúp đỡ cũng là chuyện tốt.” Cổ Tiêu bình thản giải thích.
Bạch Thủy Tiên nhìn khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh Cổ Tiêu, càng nghe bọn họ nói chuyện với nhau mà Hạ Cúc Hoa càng luống cuống chân tay, trong lòng không khỏi hoang mang .
Vì sao lại như vậy, cô vẫn cho rằng Cổ Tiêu chỉ vì nghe lời mẹ mà cưới Hạ Cúc Hoa, cho rằng chính mình vẫn còn hi vọng. Nhưng hiện tại Cổ Tiêu làm cho cô có cảm giác tựa hồ không chỉ đơn thuần như vậy, là vì cô cho tới bây giờ chưa từng thổ lộ với anh sao?
Là chính cô che dấu quá kín đáo, cho nên Cổ Tiêu không biết tình cảm của cô dành cho anh sao, và cứ thế mà bỏ lỡ lẫn nhau sao?
Không thể cứ tiếp tục như vậy, cô muốn nói rõ ràng, nếu không không chỉ có là Cổ Tiêu, ngay cả công ty, này cô đã bán mạng làm việc đều đã không có một phần nào là của cô.
Hít sâu một hơi, Bạch Thủy Tiên gật đầu, “Vâng, xin tổng tài yên tâm, em nhất định an bài thỏa đáng .”
Cổ Tiêu gật gật đầu, không nói gì thêm chậm rãi đi đến văn phòng của mình, anh tuy rằng muốn cùng Hạ Cúc Hoa nói thêm mấy câu, nhưng nhìn ánh mắt đau thương của Bạch Thủy Tiên anh không biết làm cách để nói.
Anh là một người đàn ông, lại là một thương nhân khôn khéo biết cách quan sát sắc mặt người đối diện, anh cũng không phải không phát hiện được cảm tình mà Bạch Thủy Tiên dành cho mình, cho dù cô có là một người phụ nữ giỏi che dấu, anh vẫn có thể từ trong ánh mắt nóng cháy của cô nhìn ra một chút manh mối. Có lẽ, nếu anh không có gặp lại Hạ Cúc Hoa, nói không chừng anh sẽ một lần nữa nghe theo yêu cầu của mẹ mình, anh có thể sẽ cưới cô làm vợ. Bởi vì dù sao cô cũng là một cngười phụ nữ trí tuệ lại có năng lực.
Nhưng mà, hiện tại anh biết điều này vô luận như thế nào đều không có khả năng, bởi vì giờ đây anh đã khống chế không được trái tim của mình, nó chỉ kiêm trì hướng về phía một người phụ nữ khác chậm rãi tới gần, có lẽ là từ một lần hoan ái của bảy năm trước ở trong lòng anh đã in dấu bóng hình của cô, hiện tại bởi vì sự xuất hiện của cô lại làm nó càng thêm rõ nét hơn.
Nhưng anh cũng không muốn thương tổn Bạch Thủy Tiên, dù sao cô cũng vì anh mà trả giá không ít, gần ba năm nay, không thể phủ nhận cô đã giúp anh rất nhiều. Mà hiện tại anh chỉ hy vọng Bạch Thủy Tiên có đủ lý trí khống chế cảm tình đối với anh, không cần đến một lúc nào đó lại tự vạch mặt của mình trước mặt mọi người .
Đăng Như love Ái uyển
“Không biết Hạ tiểu thư trước kia đã làm qua công việc gì? Đối với công việc thư kí của chúng tôi hiểu biết được bao nhiêu?” Giọng nói của Bạch Thủy Tiên tuy là rất có lễ nhưng không nịnh nọt, hơn nữa trong đó còn có vài phần uy nghiêm của cấp trên đối xử với cấp dưới .
Hạ Cúc Hoa mỉm cười trả lời: “Công việc trước kia của tôi là ở bộ phận tài vụ, ở tại 1 công ty mậu dịch.” Hạ Cúc Hoa bây giờ mới ý thức được Bạch Thủy Tiên vẫn kêu cô là Hạ tiểu thư, Bạch Thủy Tiên biết Cổ Tiêu cùng cô đã kết hôn, người bình thường đều sẽ kêu là phu nhân, mà cô ta cứ xưng hô với mình như vậy, làm cho Hạ Cúc Hoa có chút kỳ quái, không khỏi liếc mắt về phía Bạch Thủy Tiên một cái. Giờ phút này, cô mới cảm thấy không khỏi chính mình thật trì độn, như thế nào lại không phát hiện trong mắt Bạch Thủy Tiên đối chính mình tràn ngập ghen tỵ.
“Vậy Hạ tiểu thư có bằng kế toán viên cao cấp không?”
“Không có.” Hạ Cúc Hoa lắc đầu, năm gần đây nhân tài kế toán bỗng nhiên mọc lên như nấm, tư cách thi lấy bằng càng thêm nghiêm khắc. Khi cô còn có Hiên Nhi cô cũng muốn được học nâng cao, để bảo đảm cho cuộc sống tương lai một chút, nhưng sau khi Hiên Nhi rời khỏi, có rất nhiều chuyện có từng muốn làm đều bỏ qua. Hiên Nhi là động lực của cô, một khi mất đi động lực, thì tất cả mục tiêu muốn hướng tới đều mất đi hứng thú, không hề cố gắng.
“Tôi sẽ bảo người mang cô đi làm quen tình hình công ty chúng ta, bởi vì nội quy công ty rất nghiêm cẩn, cho nên có rất nhiều trình tự cùng quy định mà bất luận người nào đều phải tuân thủ .”
Bạch Thủy Tiên tăng thêm ngữ khí, tựa hồ đang ám chỉ cô không thể lấy cái chức tổng tài phu nhân mà muốn làm gì thì làm. Cho dù có là một người phụ nữ thông minh, khi gặp phải tình địch của mình, đều đã trở nên keo kiệt, không thể duy trì phong độ vốn có, mà thái độ của cô ta mơ hồ tỏ ra một chút thị uy, muốn đối phương phải cúi đầu trước mình
Hạ Cúc Hoa thế mà thật sự gật đầu nghe theo.
★ ★ ★
Bạch Thủy Tiên gọi tới một cô gái trẻ tuổi mang Hạ Cúc Hoa làm quen hoàn cảnh, cô gái kia tên là Chu Lị, là cô gái có vẻ sáng sủa hoạt bát . Cũng vừa vào làm việc không lâu, đột ngột từ tác phong tự do ở trường học đi vào quy luật nghiêm khắc ở một công ty tư nhân lớn, ngay cả nói chuyện đều phải chú ý hình tượng, thật sự có phần khó thích ứng. Việc này có thể xem là đi dạo, có cơ hội nói gì thì nói làm gì thì làm khiến cho cô thiếu nữ không khỏi cao hứng lên.
Nụ cười sáng lạn kia bất giác làm cho Hạ Cúc Hoa bật cười, trong lòng tán thưởng tuổi trẻ thật là tốt.
Chu Lị sử dụng tất cả tài ăn nói của mình, dọc theo đường đi đều nói không ngừng miệng, đem chế độ cùng nhân sự công ty đều giới thiệu thật đầy đủ, liền ngay cả những điều không nên nói cũng lấy ra nói, cuối cùng nói thẳng qua chuyện scandal các ngôi sao nổi tiếng bây giờ.
Hạ Cúc Hoa yên lặng nghe, ngẫu nhiên gật gật đầu trả lời một câu hoặc là mỉm cười, từng câu từng chữ cần nhớ đều ghi nhớ trong lòng. Đến hôm nay cô mới biết được Cổ Tiêu đã phải trả giá nhiều như vậy mới lập nên được một tập đoàn xứng tầm quốc gia, rốt cuộc anh đã dùng bao nhiêu tâm huyết đi kinh doanh? Trách không được bà Cổ thường thường trách anh, bà thầm oán anh đem công việc kéo lên cả trên bàn cơm, làm không thèm ngủ, còn từng vì lao lực quá độ mà ngất xỉu phải nằm viện.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Cúc Hoa có chút đau .
Cuối cùng, Chu Lị nhịn không được hỏi: “Chị Cúc Hoa, chị nghĩ tổng giám đốc Bạch là người nào? Trước kia thông báo tuyển dụng không phải từ bộ phận nhân sự an bài, lần này như thế nào trực tiếp tổng giám đốc ra mặt vậy?”
Hạ Cúc Hoa sửng sốt một chút, không biết nên như thế nào trả lời, bởi vì cô cùng Bạch Thủy Tiên cũng không có quan hệ gì, nhưng cô càng không thể nói ra mình cùng Cổ Tiêu lại có quan hệ.
Chu Lị cũng không để ý, lại thần bí vô cùng hỏi: “Tổng tài cùng tổng giám đốc có phải hay không là người yêu a? Có vài người khẳng định là như vậy, có vài người lại nói tổng giám đốc rất thích tổng tài, nhưng tổng tài lại chưa từng tỏ vẻ qua. Kỳ thật hai người bọn họ thật xứng đôi , một người là tuấn nam một người là mỹ nữ, cả hai đều có tài có sắc, chị thấy em nói có đúng hay không?”
Xứng đôi? Trái tim Hạ Cúc Hoa co rút đau đớn một chút, nghe được người khác ở bên tai mình nói, chồng của cô cùng người phụ nữ khác thật xứng đôi, cô nên phản ứng thế nào đây? Nhưng thật là đáng buồn, phản ứng thế nào cô cũng không thể có, còn muốn hoài nghi chính mình có phải hay không làm người thứ ba chen vào giữa hai người họ? Bởi vì thái độ lãnh đạm của Bạch Thủy Tiên, chính là bằng chứng tốt nhất.
“Em hình như hơi nhiều chuyện, chị Cúc Hoa, chị trăm ngàn lần đừng nói lại với tổng giám đốc nha!” Mới bước ra xã hội không lâu, thâm niên không sâu Chu Lị đến lúc này mới ý thức có nhiều điều không thể tự tiện nói ra, nếu Hạ Cúc Hoa thật sự là người của tổng giám đốc, chỉ cần cô nói cho tổng giám đốc những lời này, vậy chẳng phải một cái vung tay cũng chịu không nổi sao? công việc này kiếm được không hề dễ dàng a! Hậu tri hậu giác (sau khi tự ngẫm ra hiểu được) Chu Lị vội vàng dùng ánh mắt đáng thương của chó con nhìn Hạ Cúc Hoa....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ