Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


“Aiz ! Xem ra mẹ sai lầm rồi.” Bà Cổ đứng dậy lắc đầu rời đi, chậm rãi bất lực tiến vào phòng của mình.

Cổ Tiêu nhìn bóng hình già nua của mẹ, trong lòng nổi lên đau sót. Anh biết mẹ đang suy nghĩ điều gì, bà vốn thiện lương nên đối với hành động năm đó của anh xem như gây ra tội ác lớn nhất đời, nhưng vẫn cố tha thứ cho anh. Nhưng bảo anh cưới con của người hại chết chị gái mình, anh làm được sao.

Bà Cổ tuy rằng không nói gì thêm, nhưng biểu hiện mấy ngày nay cho thấy lòng bà rất mất hứng.

Bà trốn trong phòng mình rầu rĩ không vui, luôn nghiêm nghiêm giống như người ta đang nợ bà điều gì đó.

Cổ Tiêu nhìn mẹ ăn mới nữa bát cơm đã buông đũa, dùng tay nhu nhu huyệt thái dương của chính mình. Anh mấy ngày nay nhìn hành động đó của bà mà đau lòng không thôi, bất đắc dĩ mở miệng : “Mẹ, mẹ rốt cuộc muốn như thế nào mới được đây?”

“Mẹ còn có thể muốn thế nào nữa, không phải là làm phiền con ăn cơm mất ngon đấy chứ.”

“Mẹ, mẹ đừng nói như thế.” Cổ Tiêu cố khuyên giải.

“Mẹ thế nào, mẹ càng không có bắt buộc điều gì mà” Bà Cổ giống như trẻ con đang nói dỗi .

Còn nói không có bắt buộc ? Loại kháng nghị độc nhất là một lời cũng không thèm nói không phải sao. Cổ Tiêu lắc đầu nghĩ. Nhưng mà chuyện này làm anh suy nghĩ cả một buổi tối, lại phát hiện hình ảnh Hạ Cúc Hoa lại rõ ràng đến vậy, thời gian anh nghĩ đến cô ngày càng nhiều, làm cho anh càng thêm phức tạp.

“Mẹ lên lầu ngủ đây” Bà Cổ đứng lên rời đi.

“Mẹ, mẹ chẳng ăn cơm thì cũng đem chén canh này uống hết đi.” Cổ Tiêu bất đắc dĩ nói.

“Mẹ không muốn uống.”

“Con nghe Má Ngũ nói mấy ngày rồi mẹ chỉ ở trong phòng không có bước ra ngoài, ngay cả tản bộ cũng bỏ dở.”

“Mẹ không muốn đi”

Xem ra mẹ đã quyết tâm cùng anh đấu tranh rồi, không lẻ thật sự phải đầu hàng cưới Hạ Cúc Hoa sao. Được rồi! Anh có thể cưới cô về, nhưng mà đừng mong anh sẽ đối với cô ôn hòa, càng không bao giờ xem cô là vợ mà đối xử.

“Mẹ, con đáp ứng .” Cổ Tiêu thỏa hiệp, Anh không muốn mẹ mình lại xoa xoa đến mực huyệt thái dương rách cả da.

“Thật sự?” Bà Cổ cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, bà biết chiêu này đối phó với con trai là tốt nhất .

“Thật” Cổ Tiêu không biết nên khóc hay nên cười, trực tiếp nói: “Con sẽ cưới cô ấy, nhưng mà mẹ à, mẹ không cần nghĩ đến con sẽ đối xử tốt với cô ta, con làm không được”

“Con chỉ cần không đánh không mắng con bé là được rồi.” Bà Cổ tin tưởng, Hạ Cúc Hoa thiện lương như vậy nhất định trái tim con bà sẽ bị cô giữ chặt.

“Mẹ, con của mẹ thô bạo đến thế à?” Cổ Tiêu hờn giận nói (xì, chứ ai cường bạo con người ta)

“Mẹ biết con mẹ sẽ không.” Bà Cổ mỉm cười, bà chính là muốn trêu đùa một chút thôi.

Biết rõ tâm tình mẹ mình, Cổ Tiêu không thể nào không bất đắc dĩ cười khổ.

★ ★ ★

Ngày tốt Bà Cổ cũng đã chọn, vào trung tuần tuần tháng này.

Không có đi chụp ảnh cưới, cũng không có phát thiệp hồng, đơn giản Cổ Tiêu chỉ muốn Hạ Cúc Hoa chuyển về bên này, sau đó có thời gian thì đi công chứng, nhưng Bà Cổ thì phản đối, đành ngoan ngoãn tiến vào lễ đường.

Hạ Cúc Hoa được thông báo đám cưới sẽ diễn ra vào tuần sau, là Cổ Tiêu gọi điện báo cho biết, mà cô cũng như cũ tối muộn mới tan tầm, vẫn theo thường lệ đến mộ viên thăm bé con, không chút thay đổi.

Một ngày đột nhiên Cổ Tiêu đến nơi ở của Hạ Cúc Hoa.

“Mẹ tôi muốn cô chuyển qua trước.” Cổ Tiêu lạnh lùng nhìn cô.

Hạ Cúc Hoa có chút ngạc nhiên, nhìn vẻ mặt của Cổ Tiêu, liền biết là anh không cam tâm tình nguyện muốn cưới cô.

“Tôi hy vọng cô biết, tôi cưới cô là vì mẹ, tôi không bao giờ tha thứ cho việc ba cô đã làm, tôi càng không bao giờ quên cô là con gái của ai, cho dù tôi cùng cô làm chuyện kia, nhưng cũng không phải là tôi sai.Còn có, tôi hy vọng ở trước mặt mẹ cô sẽ là một cô dâu ngoan.” Thái độ của Cổ Tiêu thực ác liệt.

Hạ Cúc Hoa trầm mặc gật đầu.

Hạ Cúc Hoa bộ dáng mềm mại làm cho lòng Cổ Tiêu cũng bị mềm ra, nhưng anh đột nhiên nhớ đến một chuyện, hét to :

“Cô cùng tôi kết hôn, tôi hy vọng không có người thứ ba dính vào, những người đàn ông trước giờ của cô thì tốt nhất nên đoạn tuyệt hết đi, không cần kết hôn xong lại chọc ầm ĩ lên một đống chuyện xấu, tôi không chấp nhận loại chuyện đó phát sinh, cô hiểu chưa ?”

Hạ Cúc Hoa vẫn trầm mặc gật đầu.

Cổ Tiêu nhìn cô, trong có một cỗ giận dữ dâng lên, anh không thích vẻ mặt giống như tất cả đều không liên quan gì đến cô như thế này, một bộ dáng chấp nhận số phận, loại này làm anh bức bối trong ngực, anh không thể phát tiết ra được, chỉ có thể hít từng thở từng ngụm khí lớn.

“Mau dọn đồ đạc của cô đi.”

“Chuyển ngay bây giờ luôn à?” Hạ Cúc Hoa có chút giật mình, cả căn nhà không phải là bé, lập tức bảo cô dọn, huống chi nơi này lưu lại chính là ngày tháng cô cùng con chung sống làm thế nào thu dọn lại đây.

Nhìn vẻ mặt Hạ Cúc Hoa, Cổ Tiêu thở dài một hơi, trong lòng dâng lên một cảm giác nói không nên lời, lúc này cô giống như một cô nhóc bất lực trước tất cả. Anh không thể nhẹ nhàng nói : “Đồ cô cần dùng thì cứ mang qua, còn lại trong phòng thì cứ để vậy đi.” kỳ thật cô căn bản không cần mang theo gì, ở biệt thự đồ dùng hàng ngày đều đã cho người chuẩn bị tốt cho cô.

Hạ Cúc Hoa gật đầu, đi vào phòng của mình, đem quần áo bỏ vào một cái vali nhỏ. Cô thậm chí định đem cả bàn chải đánh răng, nhưng mà nghĩ lại ở đó chắc cũng có. Cô đem những gì còn lại của Hạ Hiên xem như trân bảo, đặt vào một cái hộp.

Vác vali đi ra, Hạ Cúc Hoa thấy Cổ Tiêu đang ngồi ở so-fa, có chút mất kiên nhẫn..

Vừa thấy cô đi ra, Cổ Tiêu muốn cầm đồ thay cô, cô do dự một chút, Anh nhận ra, hờn giận mà liếc cô một cái, cô đành phải thuận theo mà trao cho anh.

Nhìn chung quanh bốn phía, cô ở nơi này cũng được bảy năm, trong lòng có chút cảm giác không muốn buông tay, nơi này có nhiều lắm, nhiều lắm những kỉ niệm vui vẻ khó quên. Ở nơi này có những tháng ngày đẹp nhất trong đời cô, vĩnh viễn sẽ không quên. Hiên Nhi bi bô tập nói, vịnh ghế tập đi, lớn lên, đều tại căn phòng chật hẹp nhưng đầy ắp ấm áp của hai mẹ con.

“Cô còn muốn nhìn cái gì, nơi này sẽ không biến mất đâu.” Cổ Tiêu nhìn cô cẩn thận nhìn từng góc nhỏ một, chần chừ như không muốn rời đi, đành lên tiếng nhắc nhở.

Hạ Cúc Hoa lấy lại tinh thần, nhìn Cổ Tiêu liếc mắt một cái.

Cái liếc mắt chứa đầy đau thương, làm cho trái tim của Cổ Tiêu trong nháy mắt nhói đau, còn không kịp hỏi nguyên cớ Hạ Cúc Hoa đã bước ra ngoài.

Cổ Tiêu quay đầu, mệnh lệnh cho bản thân, là anh nhìn nhầm, cái gì cũng không có cả.

★ ★ ★

Hạ Cúc Hoa đi vào Cổ gia, Bà Cổ nhìn thấy cô vô cùng vui mừng , đây là sự chân thành phát ra từ nội tâm, làm cho cô cũng nở rộ một nụ cười thực sự.

Thấy hai người hòa thuận vui vẻ, Cổ Tiêu không hiểu sao lại có chút mất hứng, “Mẹ, con đem đồ của cô ấy lên trên đã.”

Bà Cổ không lên tiếng đáp, chỉ chuyên tâm tám chuyện cùng Hạ Cúc Hoa.

“Cúc Hoa, con không phải còn mẹ nữa sao?’ Bà Cổ đột nhiên hỏi.

Hạ Cúc Hoa giật mình một chút, cô không dám nói rõ tình hình của mẹ mình, “Bà đang ở trong viện dưỡng lão.”

“Ở viện dưỡng lão là sao chứ, không bằng cứ đón bà ấy về đây đi. Xem như ta cũng có người bạn già mà tâm tình.”

Hạ Cúc Hoa uyển chuyển nói : “Thần trí của bà không tốt, hiện tại không còn có thể nhận thức người nào cả.”

Bà Cổ hít một hơi, trong lòng đã hiểu, khổ sở nói : “Chúng ta chuyển bà ấy đến môt viện dưỡng lão tốt một chút, mẹ biết một viện tốt lắm”

Hạ Cúc Hoa hiểu được bà thật tâm muốn vì mẹ mình làm chút gì đó, nhưng cô lắc đầu, “Bà ấy đã quen với nơi ấy, hơn nữa tại đó cũng có một dì chăm sóc cho mẹ con rất tận tâm.”

Bà Cổ nhìn Hạ Cúc Hoa, cô gái này mặc dù mềm mại, nhưng tâm lại vô cùng kiên định, bà gật đầu. “Được rồi, mẹ đã gọi người mang áo cưới sang rồi, chút nữa cô ấy sẽ tới. Con có muốn nghĩ ngơi một chút không ?”

Hạ Cúc Hoa mỉm cười, “Mẹ, con muốn nghe mẹ nói chuyện.”

“Được” Bà Cổ vui vẻ nở nụ cười, “Xem như mẹ có một tri kỷ nhỏ tuổi, không giống với con trai, vô ý vô tứ, chưa từng cùng mẹ nói chuyện vui vẻ.”

Hạ Cúc Hoa cười không nói.

“Cúc Hoa, nhiều năm qua con chỉ có một mình chắc vất vả lắm, còn phải chăm sóc mẹ con còn đang bệnh tật nữa chứ.”

“Mẹ, đều là chuyện đã qua.” Hạ Cúc Hoa cười nhẹ. Vất vả, không, phải nói là một loại hạnh phúc. Đối với cô mà nói có bé con bên người vĩnh viễn đều là hạnh phúc.

“Đúng vậy, con nói đúng, đều đã qua thì cho nó qua luôn đi.” Bà không nhắc lại chuyện củ, dù sao đó cũng là một vết sẹo với cô, dù lành cũng không nên đụng chạm....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...373839»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

The Soda Pop