XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Chỉ mấy tiếng nữa Lâm An sẽ lại đứng trước mặt Vũ Phong, nở nụ cười chân thành nhất mà nó có và tự tin nói với anh rằng: "Em cũng thích anh, từ lâu lắm rồi…"

Đều đều, chậm chạp chiếc đồng hồ treo tương cũ kĩ thận trọng nhích từng bước một nặng nề quanh cái vòng tròn chật hẹp 12 con số. Cứ thế cho đến khi ba chiếc kim dài ngắn khác nhau cũng nằm trên một đường thẳng đánh dấu bằng một tiếng chuông ngân khẽ khô khốc trong đêm tối. Rồi chuyển sang vòng quay mới, tiếp tục lặp lại cái vòng quay nhàm chán ấy suốt đêm.

Phía góc phòng tối, Lâm An ngồi im, bó gối, tựa cằm lên đấy mở to đôi mắt màu xám tro lạnh lẽo. Phía nhà dưới khúc độc tấu “Melody of the night” vấn tiếp tục vọng lại những nốt ngân dài trầm lắng.

Sắp kết thúc rồi đấy.

Lâm An lẩm bẩm để cho thứ âm nhạc kiêu kì sang trọng ấy lơ đãng lướt nhanh qua tai, nó thờ ơ đưa mắt nhìn vào khoảng không nhạt nhòa bên ngoài khung cửa sổ bị nhấn chìm bởi bóng tối của mùa đông rét buốt. Khoảng trống của không gian và thời gian kéo dài như bất tận. Phím đàn cuối nhẹ hẫng. Tiếng nhạc ngưng hẳn, nó vẫn tiếp tục ngồi im nghe tiếng đế giày gõ lên bậc cầu thang rồi dừng hẳn lại trước cửa phòng nó, có tiếng nói khẽ: “ Lâm An, ngủ ngon”. Không có tiếng đáp lại, Lâm An ngồi im thở đều cho đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa và cánh cửa gỗ nặng trịch bên canh được kéo ra rồi đóng lại thật khẽ khàng. Đêm thật sự bắt đầu với sự tĩnh lặng tuyệt đối. Nó cười nhẹ, cuộn người vào trong chăn thật ấm lẩm bẩm khe khẽ một mình “Anh cũng ngủ ngon”.

-Này An, em ngủ ngon chứ.-Vũ Phong từ tốn bước xuống cầu thang, áo sơ mi kẻ caro xanh nhạt, quần jean tối màu, tóc đã chải gọn gàng, nở nụ cười dịu dàng. Lâm An ngẩng đầu nhìn lên bậc cầu thang, thờ ơ gật nhẹ đầu rồi lại cúi xuống tiếp tục hì hụi lau sạch bụi trên mấy khung cửa sổ bằng gỗ nâu bóng. Vũ Phong hơi nhăn mặt bước ngay đến trước mặt nó dùng tay nhéo mạnh hai má của con bé, kéo khuôn miệng thành một nụ cười méo mó.

Lâm An kêu khẽ một tiếng rất bé ở cuống họng, đưa đôi mắt nhìn lên phía chàng trai cao hơn nó một cái đầu ấy, ngọ nguậy đầu để thoát ra khỏi hai bàn tay thật ấm đấy rồi khẽ nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng

-Vẫn là câu chào như mọi hôm, em nghĩ không nhất thiết phải trả lời khi mà anh đã biết.

Nó lắc nhẹ đuôi tóc ngắn tũn, nhún vai rồi bỏ đi. Vũ Phong thở dài, biết là không thể làm thay đổi con bé bướng bỉnh là Lâm An ấy, cậu lẳng lặng quay đi, không nói gì nữa.Nhưng cậu không hề biết rằng ở phía sau, Lâm An đang cố bước những bước thật chậm giương mắt nhìn chăm chú vào tấm gương lớn phía đối diện phản chiếu hình ảnh của anh nhạt nhòa dần rồi trôi khỏi tầm nhìn trong mắt nó. Nó cắn nhẹ môi dưới, chớp nhẹ mi mắt, nén một tiếng thở dài, miêng thốt nhiên đắng ngắt buột ra hai tiếng “Anh trai”.

Sau bữa sáng, Lâm An ngồi xuống bậc thềm phía sau nhà, lọt thỏm giữa khoảng không xanh ngắt của những thảm cỏ trải dài, nó ngồi im trầm tĩnh, những lọn tóc đen lượn sóng mềm mại đổ dài qua bờ vai gầy cô độc, chú chó Đôminô ngoan ngoãn dụi đầu vào tay nó, Lâm An cúi xuống tựa cằm lên đầu gối, xoa xoa lên đầu chú chó nhỏ, những lọn tóc lòa xòa qua vai che đi gương mặt chếch nghiêng quen thuộc ấy. Đôi mắt bất động ưu tư thoáng nhòe vệt nước mỏng manh như sương tan biến theo gió, xoáy sâu vào bầu trời xanh trong cao rộng. Nó cứ nhìn mãi thất thần cho đến khi điểm tựa trong đáy mắt trôi xa miên man chìm hẳn đi trong sắc xanh biếc ngập tràn bủa vây tứ phía.

-Này nhóc.

Vũ Phong vẫn loẹt quẹt đôi tông trắng đi trong nhà ra đến vườn sau, từng bước lững thững ngồi xuống bên cạnh nó, nhe răng cười vuốt ve bộ lông mềm mượt của con Đô mi nô. Tách cacao nghi ngút bốc khói trong lòng bàn tay. Lâm An giấu mặt khuất sau đầu gối, chỉ để lộ khóe mắt trong veo hơi rung lên nụ cười nhẹ.

-Em không thích bị gọi là nhóc đâu.

-Với anh thì em vẫn là con bé ngốc ngếch như năm nào thôi.

-Lâm An…

-Uhm…

-…

-Gọi người ta mà không nói gì là bất lịch sự đấy.

-Tự nhiên muốn gọi thôi. Em bây giờ chả khác mấy so với hồi anh mới gặp em cả, nhỉ?

-Bản chất con người là thứ khó thay đổi nhất, hơn nữa trại trẻ mồ côi…không phải là nơi em có thể lớn lên một cách bình thường…

-….

-Nếu em không phải là em gái anh thì sao nhỉ?

Lâm An hơi ngạc nhiên bởi câu hỏi của Vũ Phong, rồi nó cười nhẹ, duỗi thẳng cả hai chân, lặng lẽ nhìn những vệt khỏi mỏng bay lên từ tách ca cao.

-Thì có lẽ bây giờ em vẫn là một Vũ Lâm An thôi…vẫn là một đứa trẻ không gia đình.-Lâm An trầm ngâm, những kí ức cũ lại một lần nữa như sống lại trong tâm tưởng nó, rõ nét như chỉ mới này hôm qua.

8 năm trước…

Lâm An nặng nề chớp mắt một lần nữa. Khối ảo ảnh của quá khứ đau đớn, mờ mịt đan xen chồng chéo bỗng chốc vỡ tan thành vô vàn những mảnh vụn vỡ nát tan biến vào hư không mờ mịt. Bóng nắng chiều đổ ập xuống cơ thể bé nhỏ run rẩy trong góc, giữa đống gạch vụn đổ vỡ loang lổ của khu nhà cũ. Bóng người nhẹ bước đến gần âm thầm đứng yên thật tĩnh lặng trước mặt nó. Con bé không hề ngẩng lên, bóng người dưới nắng bao trùm lên cả cơ thể nó một bóng dâm dịu mát.

-Anh là ai?

Người con trai chầm chậm cúi xuống đưa ngón tay quệt nhẹ theo đường mi mắt nó rồi dừng lại ở khóe mắt tựa hồ như muốn vuốt trôi dòng nước đọng nặng trĩu. Con bé chợt bật ra tiếng nói chậm rãi, âm giọng nhẹ hẫng như trôi lạc đi vào một thế giới xa xôi nào đấy:

-Tôi không khóc.-Gương mặt lấm lem cong lên một nụ cười nhẹ nhưng vô thần.

-Không khóc không phải là không biết khóc.Cười chẳng qua là để nước mắt cháy vào trong thôi.

Con bé im lặng cúi thấp mặt vùi vào hai đầu gối khép kín, vòng tay ôm chặt lấy chính mình. Cậu bé ngồi xuống ở bậc thềm phía dưới con bé, mỉm cười nhẹ, đưa tay vuốt nhẹ mấy sợi tóc lòa xòa trước mắt, hỏi khẽ:

-Nếu khóc có bớt đau không?

-Sao cơ?

-Ở đây này.-Cậu chỉ tay lên ngực trái, lặng im như để nghe tiếng đập của chính trái tim mình.

Con bé ngơ ngác nhìn anh bằng đôi mắt xám tro lạnh lẽo rồi ngần ngại đặt tay lên trái tim mình cảm nhận từng nhịp đập đều đều, lặng lẽ gật đầu nhẹ tênh.

-Tại sao anh lại ở đây?

-Anh đến để đón em.

-Đi đâu?

Cậu đưa tay lau đi vệt bẩn trên má con bé, mỉm cười ghé sát gương mặt đấy, thì thầm bằng chất giọng thanh trầm hòa lẫn cùng với những đợt gió ào ạt.

-Đi cùng với anh, bắt đầu cuộc sống mới, tên anh là Vũ Phong.

Lâm An mở to mắt nhìn người con trai trước mặt, mấy chữ cuộc sống mới như khiến nó sực tỉnh, sự dịu dàng ôn nhu của Vũ Phong giống như tia nắng ấm len lỏi trong trái tim vỡ vụn của con bé ngày đấy. Khi Lâm An rụt rè đặt tay mình vào trong lòng bàn tay ấy chính là lúc nó bắt đầu viết lại chương đầu tiên của cuộc đời mình, trong một vòng quay số phận khác, một cuộc đời khác.

-Từ bây giờ em sẽ là em gái anh nhé.

-Em lại nhớ chuyện cũ phải không?

-Đấy không phải cái muốn quên là quên được…

Đột ngột một trong những vòi nước tưới cây bật lên tung tóe những tia nước trong veo làm ướt đẫm cả thảm cỏ xanh non. Con chó tên Đôminô thích thú nhảy chồm lên vờn đuổi theo những tia nước vô hình. Kira gối cằm lên gối nhìn màn nước mông lung nhạt nhòa trước mắt.

-Ngày ấy khi nắm lấy tay em, anh đã tự hứa sẽ luôn bảo vệ em, mãi mãi…

-…

Anh dịu giọng lẩm bẩm một mình. Vũ Phong ngẩn người nhìn Kira say sưa với thảm cỏ ướt đẫm nước long lanh dưới nước, ngón tay miết nhẹ lên thành ly, cơn gió thoảng nhẹ lướt trên má.

-Vì anh đã không chỉ thương quý em như một người em gái….

-Thôi chết nhỡ xe.

Lâm An một tay xách túi vừa hớt hơ hớt hải chạy nhanh đến điểm xe bus ngay lúc chiếc xe vừa đóng cửa tay nó kịp giơ ra chen vào khe hở hẹp, cánh cửa lại từ từ mở ra, nhe răng cười với anh lơ xe nó nhanh chóng nhảy phốc lên xe rồi chui tọt xuống cuối xe. Nhưng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm chiếc túi trên vai chợt tuột xuống rơi xuống sàn tạo nên một tiếng động nhỏ khô khốc, những thứ bên trong rơi ra tung tóe khắp nơi. Nó thở hắt ra một tiếng rồi cúi xuống nhặt vội những thứ đã rơi ra. Lâm An nhìn quanh thò tay định nhặt cây bút chì lăn vào tận góc trong của ghế, bỗng một bàn tay khác cũng chạm vào nó, con bé ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên chủ nhân của bàn tay ấy, mỉm cười nói cảm ơn. Cậu nhóc đứng hẳn lên tủm tỉm nhìn Lâm An mà cười mãi. Con bé không kịp để ý, chỉ kịp nhét vội mọi thứ vào túi rồi nhảy ngay xuống xe ngay khi xe bus vừa trờ đến cổng trường nó.

-Vũ Lâm An.

Lâm An giật mình ngoảnh lại, mơ hồ đâu đó nghe tiếng gọi tên mình vang vọng. Nhưng khi ngờ ngợ nhìn sâu vào đám đông phía sau lưng thì tất cả chỉ là những dáng lưng lạ lẫm đan xen với tiếng gió ào ạt qua tai. Nó nhìn quanh ngờ vực rồi lắc đầu quay đi, cái tên Vũ Lâm An lâu rồi nó không nghe ai gọi nữa. Đơn giản nó bây giờ không còn mang họ Vũ nữa. Chắc chỉ là một ai đó trùng tên mà thôi....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Teen Vợ Ơi Học Bài - Full
» Truyện : Chọc Giận Thục Nữ
» Truyện : Anh Chàng Xấu Tính
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
1234...131415»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt