XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Người luôn đi với chị ấy. Bạn trai à?
- À. – Vỹ khẽ gật gật đầu, ánh mắt chợt trở nên ranh mãnh. – Giả sử thế, thì việc đó có quan trọng đến nỗi cậu làm chị suýt đứng tim chết tại đây không?
- Chị nên nói với em sớm hơn chứ. – Giọng Duy lạc hẳn, nhẹ hẫng.
- Nào, Duy, đâu có lí do gì để chị kể lể tất thảy những mối quan hệ của mình cho em nghe. Một ngày chị đi với ai, làm gì, mấy giờ về,… chị phải kể với em hết à? Cho chị một lí do hợp lý xem nào.
- Vì em thích, à không, em yêu chị, đồ vô tâm.
Ánh mắt nâu dịu dàng trong trẻo của Duy rõ ràng đang xoáy từng chút xộn xạo vào cặp mắt đen tròn của Vỹ. Cô nghe từng tế bào mình nhói lên một quãng dài. Thở hắt ra một tiếng, Vỹ nhẹ nhàng rời ánh mắt mình khỏi những đam mê dịu dàng trong màu nâu đẹp lạ thường kia, mỉm cười:
- Duy này, chị rất vui, thật đấy, rất vui vì có Duy bên cạnh. Nhưng tình yêu là cái gì vậy? Duy tin vào nó à? Duy nghĩ nó tồn tại bao lâu? Mấy tuần, mấy tháng, hay mấy năm? Đừng nói với chị là mãi mãi nhé, lố bịch lắm!

Duy lặng đi một lúc, đôi cánh tay vẫn chưa ngừng việc nhốt gọn Vỹ vào trong đó, ánh mắt cậu nhìn Vỹ tự nhiên vương nét sững sờ.
- Câu chuyện của chị, kể cho em nghe đi!
- Chẳng có gì để kể. – Giọng Vỹ cạn cảm xúc. – Chỉ là chút méo mó của thời niên thiếu, hệ quả là những phần sau bị dị dạng, không tròn vẹn nữa.
- Chị…
- Chị không tin vào tình yêu, Duy xinh đẹp ạ. – Vỹ đưa tay vỗ nhẹ vào má Duy, lắc đầu – Bản thân nó tồn tại đã là một sự méo mó không đáng tin rồi. Sao người ta có thể nói yêu nhau rồi lại bỏ đi trong lúc cần nhau nhất sau từng ấy năm chung sống?
Đến đây thì Duy dần hiểu. Gia đình Vỹ không hạnh phúc. Vỹ chưa từng nói đến điều này, nhưng chính vì chưa bao giờ nhắc tới gia đình mình, cô đôi khi làm Duy thấy ngờ ngợ. Tuy nhiên, có lẽ quá bận bịu trong những say mê dành cho cô, cậu thường quên mất việc đó. Lâu dần thành quen, cậu cũng chẳng còn thắc mắc hay có ý định hỏi. Với Duy, chỉ cần là Vỹ, nhất định cậu sẽ yêu, chẳng cần biết cô còn giấu cậu điều gì. Xem ra, Vỹ không vô ưu như Duy tưởng.
- Chị thật ngốc nghếch, vô cùng ngốc nghếch. – Duy phì cười như một tiếng thở hắt – Sao phải mãi quan tâm đến việc một thứ gì đó sẽ tồn tại trong bao lâu? Chỉ cần nghĩ, ít ra, những người đó đã từng yêu nhau, từng hạnh phúc. Bất kể ngắn dài, hạnh phúc từng tồn tại đã là một điều tuyệt vời rồi chị hiểu không? Chị mãi mãi lo sợ quẩn quanh trong việc mình sẽ bị bỏ rơi, và thế là… bùm, chị tuyệt vọng, và không dám yêu chút nào nữa.

Không gian chợt đặc quánh cảm xúc. Những suy nghĩ, chộn rộn, bàng hoàng, âu lo, và nhọc mệt,… tất cả quyện sóng sánh tạo nên một bầu không khí thật khác thường. Vỹ im lặng, tim cô ngập một cảm giác mạnh mẽ khó chịu. Bao lâu rồi, cô thu vén yêu thương, gom thành từng mẩu nhỏ cất vào nơi rất sâu trong lòng, không nghĩ mình sẽ “được phép” dùng đến. Nhưng giờ Vỹ đang hoảng sợ, thật sự hoảng sợ trước đôi mắt trong trẻo nhưng nhìn thấu suốt tâm can cô lúc này. Cô đang tự hỏi, mình sẽ kéo dài những khó nhọc ngăn nắp và ngốc nghếch này đến bao giờ, sao không một lần cho xúc cảm lộn tung lên, chao đảo, chếnh choáng, và chỉ đơn giản là yêu thôi?

Vỹ khẽ ngước mặt lên, nhìn thật sâu vào mắt Duy, đôi mắt nâu sáng như những phép màu.
- Nói cho chị nghe, Duy. Duy yêu chị nhiều đến mức nào?
- Như một siêu anh hùng. – Duy nói khẽ như sợ những sóng âm sẽ chọc thủng bầu không khí này.
- Siêu anh hùng? – Vỹ bỗng dưng bật cười, hỏi lại.
- Nếu chị vì quá ngốc nghếch trong việc xác định phương hướng mà bị lạc đến một đảo hoang ở giữa Đại Tây Dương, em sẽ bơi đến trong thời gian ngắn nhất có thể để giải cứu. Hoặc, giả sử chị rơi ra từ tầng thứ 20 của tòa cao ốc, em chắc chắn sẽ lao ra cùng, và dĩ nhiên sẽ chạm đất trước để đảm bảo chị tiếp đất an toàn trên tấm lưng này. Là siêu anh hùng trong câu chuyện của chị đấy.

Duy vừa giảng giải xong thì cặp mắt Vỹ lặp tức đơ ra mấy giây, sau đó thì cô dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt và gập người cười rũ rượi. Tiếng cười giòn tan ngộ nghĩnh của Vỹ làm Duy thoáng bối rối. Cậu còn chưa định hình được sẽ nói gì tiếp theo thì Vỹ đã ngưng cười, cô nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai Duy, thầm thì:
- Tuyệt lắm đấy, thật! Nhưng… điên quá, cậu hiểu không? Thứ nhất là chị không thích đi tàu bè các loại nên việc lạc giữa Đại Tây Dương là vô cùng phi lý. Thứ hai, chị sợ độ cao nên không bao giờ đứng gần cửa sổ của tầng thứ 20 để mà rơi xuống đâu. Yên tâm rồi nhé! Mà… - Vỹ nhỏn nhẻn cười – Ai dạy cậu những điều hay ho điên rồ ấy vậy?
- Hmm… - Duy hơi nghiêng đầu – Một vị tiền bối hiền lành phúc hậu, râu tóc bạc phơ.
- Ồ. – Vỹ gật gù – Cậu đã khóc bao nhiêu mà Bụt hiện ra thế?
Cả hai bỗng cùng phá lên cười thật giòn sau câu nói đùa của Vỹ. Tiếp sau đó là bối rối, lặng yên, Vỹ chợt vòng tay ôm nhẹ qua cổ Duy, để mặt mình gần khuôn mặt cậu hơn một chút.
- Thật sự… chị đã chờ mong điều này. – Cô mím môi – Không rõ ràng nhưng nó vẫn thường thoáng qua trong tâm trí. Nhưng chị buộc phải chờ Duy trưởng thành, va chạm, gặp gỡ những cô gái xinh xắn của môi trường đại học rộng lớn. Về cơ bản là đã không tin vào tình yêu, sao có thể tin Duy sẽ giữ mãi tình cảm mến yêu này nguyên vẹn sau khi đã tiếp xúc từng ấy người.
- Vậy giờ… chị tin chứ? – Duy hơi cúi đầu xuống.
- Cậu có thể không tin một người sẵn sàng bơi qua Đại Tây Dương hoặc nhảy từ tầng 20 xuống vì mình không? – Vỹ cười lém lỉnh.
Một cách tự nhiên. Duy mỉm cười hạnh phúc. Thứ hạnh phúc không còn mong manh như trước khi thổ lộ với Vỹ nữa. Cảm giác thật tròn trịa, pha lẫn chút chếnh choáng diệu kỳ. Duy khẽ cúi đầu xuống, để mặt mình gần mặt Vỹ hơn bao giờ hết. Có lẽ sắp có một nụ hôn ngắn, như một sự khẳng định ngọt ngào, giống như bao câu chuyện tình yêu lãng mạn. Bỗng nhiên, Vỹ thầm thì:
- Không phải Duy vẫn thắc mắc về chàng trai thường đi chung với chị chứ?
Duy ngớ người ra ít giây rồi khẽ lắc đầu và cười mũi, vẻ ranh mãnh rõ rệt:
- Mặc xác anh ta đi. Ngẫm nghĩ một chút, chẳng phải đó là anh bạn gay của chị sao?
- Ồ. – Vỹ reo khẽ - Đoán giỏi thật đấy, siêu anh hùng.
Tràng cười khe khẽ của cả hai chưa kịp dứt thì bất ngờ, một cơn mưa ở đâu tạt ngang qua khuôn viên trường, nhẹ nhàng và đong đưa. Vỹ nhìn vào mắt Duy, cười dịu dàng:
- Này, Duy vẫn thích chị nhiều như mưa chứ?
- Luôn thế! Hay… giờ chị muốn nhiều như nước Đại Tây Dương rồi? Ha ha ha.

Bên ngoài, mưa vẫn lả lướt đong đưa, êm như khúc tình ca chiều muộn. Trong này, mọi thứ diễn ra… giống như bao câu chuyện tình yêu lãng mạn khác, kể về một chàng trai tự làm nên nhân duyên và một cô gái cuối cùng đã phối màu được cho bức tranh hạnh phúc của mình…

Hạnh phúc, không phải là bao lâu bao xa, chỉ một khoảnh khắc thôi, xem ra trái tim đã đủ vui để vững vàng trước những khó nhọc ngày sau rồi.
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Teen Vợ Ơi Học Bài - Full
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
1234...353637»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt