Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Hôm nay, như mọi ngày, đúng 5h chiều anh đã có mặt tại quán cafe của cô. Quen cô đã lâu, anh dần học được cách nói chuyện của cô. Nhưng anh muốn nghe được giọng nói thực sự của cô nên khuyên cô đi điều trị. Ban đầu cô không nghe vì sợ nếu điều trị không thành công sẽ khiến cả anh và cô đều thên buồn. Nhưng rồi cuối cùng cô cũng nghe theo lời anh khuyên vì anh hứa kể cả có điều trị không thành công thì cũng không sao hết. Vừa thấy anh bước vào, cô đã cười tươi rói. Thấy cô cầm túi sách, ăn mặc chỉnh tề như sắp ra ngoài, anh hỏi: “Em định đi đâu à?”

Cô gật đầu: ”Em muốn cùng anh đến gặp một người”.

Anh nhún vai: ”Được, chúng ta đi thôi”.

Chiếc ô tô dừng lại trước một nghĩa trang. Cô nhanh nhẹn đi trước dẫn đường. Dừng lại trước một khu đất có hai phần mộ được đặt cạnh nhau, anh ngạc nhiên sau đó mặt biến sắc đi khi thấy một phần mộ mang tên Hoa Sữa được đặt cạnh phần mộ của một người đàn ông tên Đặng Vinh. Anh tròn mắt ngạc nhiên, hỏi cô: “Đây là…?”

Nhìn sắc mặt khác thường của anh, cô nghi hoặc: “Anh sao vậy?”

Anh vội lắc đầu, hỏi lại: “Sao em lại đưa anh đến đây?”

“Đây là anh trai em. Còn bên cạnh là người con gái mà anh ấy đã trao trọn trái tim mình, cả về nghĩa thực và tâm hồn.” Ngừng một chút để thắp mấy nén hương lên cả hai phần mộ, cô tiếp: “Khi cô ấy mất, em đã xin gia đình cô ấy để anh trai em được bù đắp phần nào vì anh em đã yêu cô gái ấy hơn bao giờ hết, đến độ có thể cho đi tất cả”.

Không biết tự bao giờ, nước mắt cô rơi xuống. Cô cúi xuống, đặt bó hoa cúc trắng lên mộ phần. Đứng trước phần mộ của anh trai, cô chắp tay lễ rồi ra hiệu để nói với anh trai mình: “Anh ơi, em lại đến thăm anh đây. Sau khoảng thời gian cố gắng kiếm tìm, cuối cùng em đã tìm được người em yêu thực sự. Anh ấy đang đứng trước mặt anh đây. Anh hãy yên tâm vì kể từ bây giờ em sẽ sống thật tốt để anh không phải lo lắng cho em.”

Nói đoạn, cô quay sang nhìn Việt nãy giờ đang đứng như chôn chân trước mộ phần của Hoa Sữa, mặt trắng bệch không còn sắc máu. Thấy thái độ lạ lùng của anh, cô định hỏi thì anh đã quay sang, sắc mặt không biểu cảm bảo cô: “Chúng ta về thôi”.

Cô cùng anh rời khỏi nghĩa trang. Trên suốt đoạn đường về, anh không nói với cô bất kì câu nào, chỉ giữ thái độ yên lặng. Lấy làm lạ, cô hỏi nhưng tuyệt nhiên anh không trả lời, thái độ của anh ban nãy và cả bây giờ hệt như cái lần đầu tiên anh nghe cô đàn cái bản nhạc ấy-cái bản nhạc mà anh cô nói sẽ tặng nó cho riêng một người con gái là Hoa Sữa mà thôi. Chiếc xe đỗ lại trước quán cafe, anh không xuống mở cửa xe cho cô như mọi lần mà nói với cô: “Ngày mai anh sẽ đi công tác trong 3 ngày”.

Cô ngạc nhiên, sao đột ngột như vậy, cô ra hiệu hỏi anh: “Ở đâu?”

“Đà Lạt” - anh lạnh lùng đáp trả.

Cô hơi hụt hẫng nhưng vẫn tươi cười: “Vậy cho em đi cùng nhé! Em muốn vào thăm mấy người bạn trong đó”.

Anh gắt lên: “Anh đi công tác chứ đâu phải đi chơi?”

Lần đầu tiên, anh to tiếng với cô như vậy, vì cái gì chứ. Cô thực sự cảm thấy thất vọng nhưng vẫn ngồi yên. Nhận ra thái độ của mình hơi nóng nảy, anh bảo cô: “Xin lỗi, anh hơi mất bình tĩnh. Thôi, em xuống xe đi. Ngày mai không cần ra tiễn anh đâu. Sức khỏe không tốt nên ở nàh nghĩ ngơi cho khỏe”.

Cô xuống xe, khuôn mặt nóng bừng và ửng lên lạ thường với những ý nghĩ rối bời. Anh cho xe chạy vụt đi, không thèm nhìn cô một cái. Cái cảm giác dỗi hờn trong cô không hề có mà thay vào đó là một niềm bất an đến khó diễn tả. Thẫn thờ lê bước vào trong, cô ngồi phịch xuống giường, nghĩ ngợi miên man. Sao thái độ của Việt lại thay đổi nhanh như vậy từ khi đến nghĩa trang, nhất là khi nghe cô kể việc anh trai mình đã hiến tim cho cô gái mang tên Hoa Sữa. Rốt cục là lí do gì đã khiến anh trở nên như vậy, lẽ nào giữa họ có mối liên hệ nào chăng, cô thực sự không hiểu….

Ngày hôm sau, dù lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra nhưng cô cũng không ra tiễn Việt. Cô biết anh đang nói dối cô nhưng Bằng Lăng là một người không thích gượng ép trong chuyện tình cảm, cô muốn tất cả nên thuận theo tự nhiên. Hơn nữa, cô tin Việt là người tự biết điều tiết hành động và suy nghĩ của mình. Chính vì vậy, cô đang chờ đợi ở anh một lời giải thích thực sự thỏa đáng. Nhưng tuyệt nhiên, anh không nhắn cho cô lấy một tin. Lặng lẽ ngồi trong quán, tư lự ngắm kĩ cái khuôn mặt của cô gái trong bức ảnh đứng trước cây hoa sữa, miệng cười tươi rói dưới ánh nắng mùa thu, đôi má lúm đồng tiền hơi lộ ra, nét mắt dịu hiền, ngoan ngoãn và khuôn phép hệt như một chú gấu đáng yêu mà mới chỉ nhìn thôi người ta đã có thể quí mến và muốn được che chở cô, đó là Hoa Sữa. Bằng Lăng chợt thấy cô gái ấy sao mà đáng yêu, chẳng trách anh Vinh yêu cô gái ấy như thế, lại có thể vì cô ấy mà làm nhiều việc như vậy-cô nghĩ thầm. Chợt ngẩng lên thì thấy Vi Vân-cô bạn thân của Bằng Lăng đang cười tươi tiến vào: “Xin lỗi cậu nha, dạo này bận bịu quá nên không đến thăm cậu thường xuyên được.”

Bằng Lăng lắc đầu cười. Vừa đặt chiếc túi sách xuống bàn Vân vừa tiện tay rút bức hình trong tay Bằng Lăng: “Xem gì mà mải mê thế?”

Vừa nhìn tấm hình, Vân đã không khỏi ngạc nhiên: “Đây chẳng phải Mai Lan sao. Sao Lăng lại có hình của cô ấy?”

Bằng Lăng tròn mắt: “Mai Lan nào?”

Vân nhẹ nhàng giải thích: “Cô ấy trước đây cùng học cấp 3 với mình, sau đó đi du học 4 năm, bây giờ thỉnh thoảng vẫn liên lạc, vừa về nước cách đây không lâu. Sáng nay vừa mới gặp nhau xong, cô ấy mời tới dự buổi khai trương nhà hàng mới mở”.

Lăng cười, ra hiệu bảo Vân: “Cậu đùa à? Là cô gái đó”, vừa nói Vân vừa chỉ vào bức hỉnh rồi tiếp: “Cô gái mình đã kể cho cậu nghe rồi, người mà anh Vinh yêu”.

Vân ngạc nhiên: “Sao có thể?”, nói rồi Vân vừa rút một bức hình từ trong túi ra: “Đây, cậu xem đi”.

Bằng Lăng ghe mắt nhìn vào bức hình: Một cô gái với mái tóc ngắn, mặc áo dài đồng phục, miệng cười tươi rói đang đứng giữa sân trường. Điều đặc biệt là khuôn mặt cô ấy và khuôn mặt Hoa Sưa trong bức hình Lăng cầm trong tay cứ y như là một người vậy, giống nhau đến không thể phân biệt. Lăng chưa hết kinh ngạc thì Vân à lên một tiếng: “Mình nhớ ra rồi, cô ấy có chị em sinh đôi. Thật không ngờ lại trùng hợp như vậy”.

Nghe Vân nói, trong đầu Lăng lóe lên một suy nghĩ, cô sốt sắng hỏi Vân: “Đó là quán nào”

“Quán cafe Hoa Sữa”. À, Lăng biết quán đó, vừa hoàn thành xây dựng và sắp sửa khai trương, ở cách đây không xa.

***

Việt nằm nhoài trên sofa, mệt mỏi đưa mắt nhìn xung quanh. Những tia nắng vàng rượi chiếu qua bức rèm cửa rồi chỉ còn lại yếu ớt trên bộ sofa. Hôm nay đã là ngày thứ 2 Việt xinh nghỉ phép ở cơ quan. Thực sự giờ đây, đầu anh không sao có thể nghỉ ngơi vì những nghĩ suy nửa như rõ ràng, nửa lại như mơ hồ đang thi nhau chằng chịt trong tâm trí. Anh thực sự khó có thể tin người đã hiến tặng tim cho Hoa Sữa lại chính là anh trai của Bằng Lăng. Tại sao ông trời lại chớ trêu khi để Hoa Sữa xuất hiện khi anh đã gần như quên hẳn cô và ngày càng yêu Bằng Lăng nhiều hơn.Tại sao không muộn hơn một chút để anh có thể trao cho Bằng Lăng tất cả trái tim rồi hãy để Hoa Sữa xuất hiện để lúc đó anh có thể mỉm cười và coi cô như một kỉ niệm đẹp đã qua trong đời. Anh không muốn Bằng Lăng biết chuyện này, không muốn cô hiểu lầm rằng ah chỉ coi cô như một kẻ thay thế, anh không muốn một cô gái như Bằng Lăng phải chịu thêm bất cứ thiệt thòi nào.Tình yêu mà anh dành cho Bằng Lăng không giống cái tình yêu trước kia mà anh đã dành cho hoa Sữa. Bằng Lăng mạnh mẽ, quyết liệt từ tính cách nên cái tình cảm anh dành cho cô magn cái gì ấm nóng tựa như ngọn lửa có thể thiêu chụi mọi thứ ; Có lúc cô nhẹ nhàng nên tình cảm ấy cũng đủ dịu dàng để làm tan đi những hờn giận. Cô không may mắn như nhiều người nên cái tình cảm ấy còn mang một chút xót xa. Hơn nữa anh không chỉ yêu mà còn thương và quý trọng Bằng Lăng hơn bao giờ hết. Anh thương cô vất vả một mình nên đã nguyện làm nơi nương tựa cho cô đến suốt cuộc đời, anh quý trọng cái cách mà cô cư xử với những người bán gánh hàng rong già nua, nghèo khổ và nhiều điều khác. Cô không giống Hoa Sữa, anh biết rõ điều đó. Hoa Sữa luôn nghe theo những gì anh nói, suy nghĩ đơn giản, tính cách vô tư nên cái tình yêu anh dành cho cô mang rất nhiều màu hồng tươi đẹp. Anh đang cố gắng trả lời rằng: Liệu anh có còn yêu Hoa Sữa, hay đó chỉ là cái dư vị của tình yêu đã chấm dứt 2 năm về trước mà tới bây giờ anh vẫn cố ép bản thân phải giữ lại để rồi vô tình nó đã trở thành một suy nghĩ quen thuộc trong anh mà anh không hề hay biết.?. Câu hỏi ấy, cần có một phép thử để trả lời thật rõ ràng, có điều, phép thử đó là gì thì đến tận bây giờ Việt vẫn chưa thể biết được....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
1234...464748»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Disneyland 1972 Love the old s