XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


***

Một chiều cuối thu, hôm nay đã là ngày thứ 3 mà Việt không hề liên lạc với cô một chút nào, bước trên con đường dẫn đến nhà Việt với một mục đích mà chính cô cũng không thể xác định rõ ràng. Bằng Lăng ngửi thấy trong gió mùi hoa sữa thơm thoang thoảng. Trên hàng cây bằng lăng ven đường, một vài bông bằng lăng nở muộn còn sót lại trở nên tím sẫm lạ thường. Đứng trước cổng nhà Việt, cô ngập ngừng bấm chuông. Một tiếng dài vang lên, mãi sau mới có người ra mở cửa, là Việt. Vừa nhìn thấy anh, trong lòng cô trào lên cái cảm giác lạ thường, cô ôm chầm lấy anh tưởng chừng như cô chỉ buông tay ra một phút thôi, anh sẽ đi mất. Một chút bất ngờ, một chút xót xa, anh luồn tay qua mái tóc đen óng, mượt mà của cô, dịu dàng: “Em sao thế?”

Ngay lúc này đây, anh có thể nghe thấy những tiếng nấc nghẹn ngào đang dồn len liên tiếp trong lồng ngực cô, anh nghe lòng chua xót lạ thường. Ghì chặt cô vào lòng, anh có cảm giác như lòng mình được bình yên trở lại, rồi dường như đoán biết được cái điều cô đang lo lắng, anh trấn an: “Anh hứa sẽ không bao giờ có lần thứ hai như thê này nữa, xin lỗi em.”

Trong vòng tay anh, những bất an trong lòng cô dần tiêu tan, một cái gì đó vỡ òa và trào lên nức nở. Cô muốn mãi được ở trong vòng tay anh như thế này, được ấm áp trong lòng, được quên đi mọi điều phiền muộn. Trời dần tối muộn, không khí lạnh ùa về, anh nhắc cô: “Vào trong đi.”

Cô lắc đầu, lau đi những giọt nước mắt, ra hiệu hỏi anh: “Hãy trả lời em, anh có thực sự yêu em?”

Anh nhìn thấy trong mắt có một vẻ gì đó vô cùng kiên định, anh trả lời: “Hãy tin anh, đợi anh thêm một thời gian nữa, nhất định anh sẽ là của em, mãi mãi.”

Cô nhìn anh, dường như tất cả những điều cô muốn nói đều dâng trào trong ánh mắt: “Tối chủ nhật, hãy cùng em đến một nơi”.

Anh khẽ đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng: “Được”.

Anh đứng tần ngần, đợi đến khi chiếc taxi trở Bằng Lăng khuất hẳn tầm mắt, anh mới trở vào. Khẽ lấy tấm hình đặt trên bàn cho vào một chiếc hộp rồi đặt vào ngăn tủ và khóa lại, anh thấy lòng mình nhẹ nhõm.

***

Tối chủ nhật hôm ấy, đúng 8h tối Việt cùng Bằng Lăng đã đứng trước quán cafe Hoa Sữa. Khi vừa mới nhìn thấy tấm biển màu xanh đề bên ngoài quán mấy chữ: “Cafe Hoa Sữa”, Việt tỏ ra ngạc nhiên vô cùng, hai người chưa bao giờ hẹn hò ở quán cafe nào khác ngoài quán cafe của cô, sao hôm nay cô lại…Không kịp để Việt có thêm bất kì phản ứng nào khác, Bằng Lăng nắm tay anh bước vào quán. Vừa nhìn vào không gian quán, mặt Việt biến sắc sau khi nhìn thấy bức hình chụp một cô gái mặc chiếc váy trắng, đeo chếc vòng kết bằng hoa sữa trên đầu , miệng cười tuwowii rói, đôi má lúm đồng tiền lồ lộ, đó là Hoa Sữa.Mặt anh ngày càng trở nên trắng bệch., dường như cố tình không để ý đến thái độ của anh, cô cùng anh ngồi xuống chiếc bàn đối diện bức ảnh và nhìn anh với ánh mắt đầy thử thách. Anh toan đứng dậy nói với cô: “Chúng ta đi xem phim, anh đã đặt vé rồi.”

Cô nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng như đầy kiên quyết: “Ở lại đây cùng em, một lát thôi.”

Nhìn ánh mắt cô, anh đành ngồi xuống. Cô vẫy tay gọi người phục vụ và gọi đồ uống, tranh thủ lúc Việt cúi xuống, cô giúi vào tay người phục vụ một mẩu giấy nhỏ đã ghi sẵn trong đó vài chữ kèm theo số tiền một trăm nghìn đồng. Người phục vụ nhỏ nhẹ gật đầu, cô cũng cười lại đáp lễ. Đợi khi người ấy đi khuất hẳn, cô quay sang Việt trò chuyện như bình thường, có điều thái độ của Việt khác hẳn mọi ngày, anh có vẻ nóng lòng muốn rời khỏi đây và đáp trả những câu hỏi của cô một cách lơ đãng. Lát sau, một cô gái bước đến cạnh bàn mà Bằng Lăng đang ngồi, một cô gái trẻ, mái tóc cắt ngắn đầy cá tính, nụ cười ngọt ngào, cô lên tiếng: “Cho hỏi, ai là người muốn gặp tôi?”

Thấy có người lên tiếng, Việt ngẩng lên nhìn. Vừa mới đụng ánh măt vào khuôn mặt cô ta, cô gái tên Mai Lan ấy, ánh mắt Việt lóe lên cái gì đó nửa như nồng nhiệt, nửa lại như xa cách. Anh như người mất hồn nhìn Mai Lan không chớp. Bằng Lăng nãy giờ vẫn ngồi im, không có bất kì phản ứng nào. Thấy thái độ kì cục của hai vị khách, Mai Lan toan quay đi thì một có một bàn tay xiết và cổ tay cô thật mạnh cùng một giọng trầm ấm vang lên: “Hoa Sữa à…”

Mai Lan đưa đôi mắt lạ lùng quay lại nhìn Việt: “Anh là…”. Vừa nói cô vừa cố kiếm tìm trong suy nghĩ một điều gì đó nhưng dường như tìm không ra, cô vẫn đưa đôi mắt lạ lùng nhìn Việt chằm chặp. Cô chưa kịp đáp trả thì Bằng Lăng đã cầm lấy chiếc túi sách và chạy vụt ra ngoài. Lúc bấy giờ, Việt mới biết thế nào là cảm giác sụp đổ, anh nghe tim mình trống rỗng, cái cảm giác ấy chưa bao giờ anh có được kể cả là khi người con gái mang tên Hoa Sữa ấy ra đi. Anh như người tỉnh khỏi cơn mơ, trong suy nghĩ của anh lúc này không còn một thứ gì khác ngoài Bằng Lăng, anh vội buông tay cô gái ấy và chạy theo Bằng Lăng.

Khi vừa kịp thấy cô ngoài phố thì một chiếc ô tô ở phía phải mất lái đang điên cuồng lao tới. Trong hơi thở gấp gáp, anh nghe thấy tiếng phanh như xé nát mặt đường và còn kịp nhìn thấy cả khuôn mặt cắt không còn giọt máu của người tài xế ngồi bên trong xe nữa. Bằng Lăng đang đứng đó, anh thấy rất rõ và hoảng sợ lao tới chỗ cô, ôm cô thật chặt vào lòng và quay ngoắt…

***

Bên ngoài phòng cấp cứu, tiếng của Vi Vân sốt sắng: “Bác sĩ, bạn tôi, cô ấy sao rồi?”

“Không sao, cô ấy chỉ bị chấn thương nhẹ ở phần chân thôi , lát nưa chúng tôi sẽ chuyển cô ấy về phòng hồi sức”

Vân thở phào, rồi dường như nghĩ ra điều gì, cô ái ngại: “Còn người đó, cậu ta sao rồi?”

Ông Bác sĩ lắc đầu: “Cậu ấy bị thương rất nặng ở cột sống, lại bị mất máu nhiều, đến giờ vẫn còn hôn mê sâu, e rằng…”

Vân vội nói: “Mong bác sĩ cố gắng giúp cho”.

“Cô cứ yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng”.

Bên trong phòng bệnh…

Bằng Lăng vừa mới tỉnh lại, cô vẫn nghe trong đầu váng vất vì những chuyện vừa xảy ra. Cơn đau do chấn thương không làm cô quên được những chuyện đã xảy ra tối ngày hôm qua. Cô không biết ai là người đã chạy tới và ôm lấy mình lúc đó, chỉ nhớ rằng, vòng tay đó, rất ấm áp, rất vững vàng. Chợt Vân bước vào, cô khẽ khàng: “Lăng còn mệt nhiều không?”

Cô khẽ lắc đầu thì thấy Vân buồn buồn bảo: “Lăng còn nhớ chuyện gì không?”

Cô nhăn trán, cố kiếm tìm trong suy nghĩ một điều gì đó, không có , không có bất cứ thứ gì ngoài việc xảy ra ở quán cafe tối qua, cô đưa mắt nhìn Vân như để kiếm tìm câu trả lời, Vân cúi mặt: “Anh Việt…”

Bằng Lăng hoảng hốt, cô nghe tâm trí rối bời và linh cảm một điều gì đó bất an trong lòng, cô vội lay vai Vân: “Anh ấy sao cơ?”

“Tối qua anh ấy chạy ra đỡ cho Lăng đấy, đến tận lúc lên xe cấp cứu, hôn mê nhưng vẫn nắm chặt tay cậu”

Bằng Lăng nghe trong lòng vỡ òa ra một điều gì đó, cô sốt ruột: “Anh ấy ra sao?”

Vân nhìn cô, ngập ngừng: “Anh ấy…Bác sĩ nói mất máu nhiều, cột sống lại trấn thương nặng, e rằng khó qua khỏi”.

Vân nói chưa hết câu, cô đã vội vàng rời khỏi giường bệnh nhưng vì đau chân, cô không thể đứng vững, Vân vội đỡ cô: “Từ từ thôi”.
“Đưa mình đến phòng bệnh của anh ấy, nhanh”.

Trong phòng bệnh mà Việt đang nằm, cửa sổ khép hờ đủ để cho nhưng tia nắng có thể chiếu sáng căn phòng, không gian đầy mùi thuốc. Việt nằm đó, bất động, cạnh anh là một mớ dây dợ chằng chịt, máy đo nhịp tim, sắc mặt xanh xao, hơi thở yếu ớt. Đã ba ngày nay, Việt chưa tỉnh. Bằng Lăng luôn ở cạnh anh, cả ngày lẫn đêm, bác sĩ bảo đã qua cơn nguy hiểm nhưng còn việc bao giờ Việt tỉnh lại thì không ai dám chắc chắn.

Một hoàng hôn lại về, cô vội mở tung cửa sổ để không khí bớt mùi thuốc của bệnh viện. Tư lự đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn những bông hoa bằng lăng cuổi cùng còn sót lại trên hàng cây ở bên kia đường, những cánh hoa tím sẫm lạ thường, khác hẳn với cái màu nhàn nhạt của những bông hoa bằng lăng đang mùa nở rộ, cô nghe lòng buồn vô hạn. Quay vào trong, ngồi xuống cạnh giường bệnh của Việt, trí óc cô bị chiếm lĩnh bởi những suy nghĩ mông lung. Khẽ nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Việt, cô thầm nhủ: “Liệu có phải em đã sai khi mang trái tim trao trọn cho anh?. Liệu em có sai một lần nữa khi tin rằng anh yêu em trong cái khoảnh khắc anh vì em mà bất chấp tính mạng giống như cái cách mà anh trai em đã làm với Hoa Sữa?. Em muốn có câu tr
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Voz Yêu Thầm Vợ Bạn !!!
» Truyện Voz Tán Gái Ở Nhà
» Truyện Voz Sông Quê Muà Nước Lũ chập2
» Truyện Voz: Sông Quê Mùa Nước Lũ chập1
» Truyện Voz: Say Nắng Gia Sư Của Em Trai
1234...495051»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt