XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


- Thế thì mày đứng yên đi. Không tiến không lùi. Thế nhé! Đi ngủ.

Nhỏ bạn nói ráo hoảnh, quay lưng về phía nó, có vẻ như bắt đầu nhịp thở đều đều chìm vào giấc ngủ. Nó cũng cố nhắm mắt để ru mình đến với những giấc mộng lành. Vừa hay lúc đó, có một tin nhắn đi lạc vào điện thoại, đèn báo tin nhắn sáng nhấp nháy.

“Nấm, ngủ chưa? Dạo này lượn đâu mất tăm thế? Hay là bị ốm rồi?”

“Không biết em đã ngủ chưa, nhưng nhớ giữ gìn sức khỏe đấy nhé! Tốt nhất là bỏ thói quen ngủ muộn đi, ăn với ngủ như em thì làm gì mà đủ sức để lớn. Nấm ngốc!”

8. Rose café một chiều muộn, Thành kéo tay Linh vào quán. Khó khăn lắm mới lôi được cô bé ngốc nghếch này vào bàn ngồi gần cửa sổ. Lúc vừa bước chân vào quán, dù ngạc nhiên đến ngỡ ngàng nhưng Linh vẫn không quên vẫy tay chào cậu bạn làm cùng. Nhìn thấy cậu ấy cười tươi rói, cô bé cũng hì hì hết sức thân thiện. Khi quay lại nhìn Thành thì ánh mắt và dáng vẻ thân thiện vừa nãy bay biến đâu mất, thay vào đó là cái nhìn cúi xuống đất, lấm lét.

- Em sao thế?

- Dạ?

- Có chuyện gì không ổn à?

- Đâu có.

- Sao tránh mặt anh?

- …

- À không. Ý anh là… sao dạo này không thấy em đâu?

- Em bận.

- Em bận?

Cô bé gật đầu, mặt vẫn cúi xuống. Khi phục vụ mang ra hai cốc cacao nghi ngút khói, đôi tay em như có việc để cứu rỗi, áp vào thành cốc và xoay đi xoay lại.

- Anh không quen nhìn em thế này.

- Em làm sao ạ?

Thành không phải không hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Nhưng anh không muốn phải phân trần từng chút từng chút một. Linh là một cô bé đủ lớn để hiểu chuyện, nhưng việc em trốn tránh tình cảm của Thành khiến anh thấy cảm xúc của mình thật tồi tệ.

Khi Thành không nói, Linh cũng lặng lẽ không nói gì cả. Ánh mắt cô bé đổi điểm nhìn, nhưng vẫn không phải là anh, mà là ô cửa kính và những bóng người nhòe trong nước. Đến khi sự chịu đựng lên tiếng, Thành nói khẽ, đủ để anh và Linh nghe thấy, nhưng trong giọng nói vẫn có phần cố chấp.

- Em định tránh mặt anh mãi thế à?

- …

- Đừng như thế nữa!

- …

Linh ngoảnh mặt lại, nhìn trực diện vào Thành. Anh nhìn thấy trong đôi mắt cô bé loang loáng nước, nhưng Linh không khóc, đôi tay áp vào cốc cacao hơi chững lại. Giọng Linh nhẹ và thanh.

- Em cũng muốn không như thế nữa. Nhưng mà…

- Khi em nói KHÔNG MUỐN không có nghĩa là em không muốn thực sự, mà là em sợ KHÔNG THỂ được. Phải vậy không?

- Chuyện này…

- Thế nên đừng bỏ chạy khi một ai đó đến với em, nếu không đủ tin tưởng em có thể đem lòng ngờ vực, nếu không đủ cảm tình em có thể từ chối. Tuyệt nhiên, đừng bỏ chạy vì điều đó sẽ khiến cả em và đối phương bị gục ngã.

Cơn mưa rào ngoài kia to như trút nước, đôi mắt Linh lúc này lại lặng như mặt hồ buổi sớm thu, chỉ có một màn sương mỏng manh bao phủ. Thành nắm lấy tay Linh, một tay vuốt lên mái tóc ngắn nom ngộ mắt.

- Nấm, để tóc dài đi em!

Một khoảng lặng cuối ngày cho đến khi cơn mưa tạnh, mây kéo đi và Thành cùng Linh bước ra khỏi quán Rose. Linh vẫn im lặng, như cách cô bé trả lời cho sự chờ đợi của Thành. Thành nhớ, có lần đi cùng nhau Linh đã nói, em thích những hình ảnh đẹp như thơ của cặp đôi sinh viên nào đó, họ ngồi trên ghế đá, chàng và nàng bàn luận về mái tóc của nàng, sau đó họ giận dỗi, rồi lại cười khúc khích bên nhau. Vô tình, Linh không biết rằng đó cũng chính là hình ảnh mà anh bị ấn tượng, ngay sau khi nhận ra cô bé giữa sân trường.

Và từ ngày đó, Thành biết trái tim mình đã đi theo một hướng khác. Không phải là ngẫu hứng nhất thời, là khoảnh khắc bắt gặp đúng người mà mình cho là hoàn hảo, để yêu thương theo một cách trọn vẹn. Tất nhiên, anh không nói với Linh điều này, và đó là lý do vì sao đến bây giờ em vẫn còn e ngại. Nhưng Thành đủ kiên nhẫn để chờ đợi, đủ đức tin để nuôi dưỡng một thứ tình cảm chân thành. Chỉ cần Linh nhận ra là đủ. Chỉ cần cô bé không còn e ngại điều gì nữa, anh sẽ vẫn có thể chờ đợi.

Thành đứng ở trước cổng, đợi cho đến khi bóng Linh khuất dạng sau cánh cửa sắt, lúc bấy giờ anh mới quay xe đi. Trên dọc con đường về anh đã nghĩ về một cái kết không có hậu, về một người con gái vì anh mà chịu tổn thương, về một mối tình ngộ nhận. Nhưng tất cả, tất cả sẽ được thời gian làm khô dấu vết. Biết BUÔNG đúng lúc và biết NẮM khi cần là một việc không hề giản đơn trong chuyện tình cảm.

Vừa lúc đó, một sms từ nickname Nấm quen thuộc làm điện thoại rung bần bật.

“Cảm ơn anh vì đã xuất hiện bên cạnh em, vì đã đi cùng em một đoạn đường dài đến thế. Khi nghĩ về quãng đường đó, em thấy mình chỉ toàn niềm vui và những nụ cười như trẻ nhỏ. Nhưng anh à, em tuyệt đối sẽ không vì mình mà làm tổn thương đến một người khác đâu. Chị ấy yêu anh, chị ấy đã chờ đợi anh một thời gian đủ nhiều để xứng đáng với niềm hạnh phúc mà chị ấy mong mỏi. Em thừa nhận, em yêu anh. Nhưng tình yêu của em chỉ nằm ở lưng chừng yêu mà thôi, tuyệt đối không đủ dài và sâu để so sánh với tình yêu đằng đẵng bốn năm trời của chị ấy. Cái tên Nấm anh đặt cho em, em sẽ nhận nó như một kỉ niệm về một người bước vào và ra đi bất ngờ giữa con đường em đi. Chúng ta sẽ vẫn là bạn, là anh em tốt của nhau nhé!”

Thành với tay send đi một tin nhắn chỉ với hai ký tự: “:)”. Rồi trái tim non nớt ấy sẽ lớn, rồi cô bé ấy sẽ hiểu. Và rồi chuyện tình cảm này sẽ tự đi tìm hồi kết của nó.

9. Phong vừa định bật ô ra về thì thấy bóng của Đan Linh từ đằng xa, cậu chạy lại, trong làn mưa như trút, cậu hỏi dồn dập.

- Đan Linh, sao lại quay lại đây? Không phải đã về rồi sao?

- Tớ chưa muốn về.

- Thế cậu ngốc này, áo mưa đâu? Ô đâu? Đi người không dầm mưa à?
Cánh cửa quán Rose bật mở, Phong và Đan Linh bước vào, trên người cô bé ướt sũng, Phong hấp tấp vào trong lấy một chiếc khăn bông ra cho cô bé lau người. Đan Linh ngồi phịch xuống.

- Tớ đã từ chối rồi, Phong ạ!

- Với anh chàng vừa nãy đúng không?

- Ừ.

- Nuối tiếc chứ?

- Có.

- Vậy sao lại ngốc nghếch thế?

- Không ngốc nghếch, mà là nhút nhát. Tớ không đủ can đảm để đánh cược. Tớ sợ rằng hình tượng về một người con trai tốt như thế sẽ đổ vỡ khi tớ nhận lời. Tớ cũng sợ tớ không đủ khéo để giữ tình cảm ấy…

Phong gật gù, cậu ngồi bên cạnh cô bạn, giúp cô ấy giũ giũ mái tóc ướt mèm bằng một cái khăn mặt.

- Thôi được rồi. Nếu anh ta thật lòng sẽ không từ bỏ dễ dàng như thế đâu. Mà gì nhỉ, tớ nghe câu nói cuối cùng khi anh ta nói với cậu. Có phải là: “Nấm, để tóc dài đi em!” không?

- Ừ.

- Tớ ấn tượng với câu này đấy!

- Tại sao?

- Lúc nói câu ấy, anh chàng đã thật sự đặt hết sự quan tâm vào cậu rồi, tớ có thể cảm nhận được, giọng nói ấm áp và cử chỉ ân cần khi ấy. Cậu có tin là vậy không, Đan Linh?

- Được rồi được rồi. Tớ không quan tâm đâu mà. Nhưng Phong à…

- Sao cơ?

- Cậu đáng yêu quá, cho tớ mượn vai một chút nào!

Đan Linh khóc rấm rứt trên vai Phong, cô bé ý thức được rằng mình vừa buông tay đánh rơi đi một thứ mà theo như lời Phong nói thì thứ đó rất quan trọng. Lúc ngồi đối diện với anh, Linh không thể khóc, vì sợ mình yếu đuối, vì sợ tim anh quá mềm. Nếu như nước mắt trói chân được một chàng trai thì nước mắt ấy là nước mắt vô nghĩa.

Lúc này đây, Linh đã từ bỏ và không nuôi hy vọng. Ít nhất, cô bé cũng đã xác định được tình cảm của mình.

Là YÊU nhưng không ngọt ngào đằm thắm, không bay bỗng lãng mạn như những trang truyện cô bé thường hay viết. Đó là thứ tình cảm lưng chừng không dễ dàng định nghĩa được, là khoảng thời gian với nhiều kỉ niệm đẹp ngập tràn tiếng cười, là sự giằng co được mất giữa lí trí và trái tim.

Tất nhiên, Đan Linh trân trọng tình cảm này. Và dù nó có thế nào đi chăng nữa, đó cũng là một dấu ấn đáng nhớ. Sau này khi nhớ lại, dù người bên cạnh có thể là anh hoặc là một chàng trai khác, Đan Linh cũng sẽ nhắc về một người cầm máy ảnh, chụp những shoot hình nhìn nghiêng của cô bé Nấm, một người luôn âm thầm bên cạnh giúp đỡ khi cô bé cần, một người luôn nghiêm khắc với tính ẩu đoảng và sự vụng về nơi cô bé ấy.

Đan Linh mỉm cười khi nước mắt lăn trên má còn chưa kịp khô, nhìn Phong đầy tự tin.

- Tớ ổn!
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Giờ đây Em nhìn mặt trời bằng đôi mắt của Anh
» Cô bé caramen của tôi
» Bức tranh tường thứ tám
» Yêu thương đi lạc
» Cát sẽ trôi về đâu
1234...525354»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt