XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Quỳnh không để ý.
- Cái anh chàng mà tụi mình tưởng là thầy giáo đó, ngồi ở bàn trên kia kìa, trên chổ nhỏ Lan một bàn, ở phía trong đó. Lúc nãy chào cờ Hồng cũng thấy anh ta trong hàng ngũ học sinh.
- Vậy sao? Còn anh chàng Hùng ngồi đâu?
- Anh ta ngồi ở dãy trong bàn thứ hai, còn "Bà Cẩm" ngồi đầu bàn... kìa kìa. Đào kìa, đang vẫy mình đấy, hắn ngồi mãi bàn chót của dãy giữa, Quỳnh thấy không?
Quỳnh nhìn thấy Đào cô đưa tay vẫy lại. Vừa lúc đó trống đánh vào học. Lớp đang ồn ào bỗng im lặng. Có tiếng chân ngoài hành lang rồi thầy Đức hiệu phó bước vào cùng với một người trẻ tuổi.
Cả lớp đồng loạt đứng lên. Thầy hiệu phó ra hiệu cho học sinh ngồi, rồi nói to trước cả lớp.
- Đây là thầy Sơn, giáo viên văn và là chủ nhiệm lớp này. Thầy Sơn tốt nghiệp đại học sư phạm... Năm rồi dạy ở Lê Quý Đôn và là giáo viên dạy giỏi cấp thành phố.
Cả Hồng và Quỳnh đều suýt kêu lên. Hai người nhận ra ngay thầy chủ nhiệm lớp chính là người đã đụng phải Quỳnh, là người mà họ đều tưởng là học trò.
Sau khi bắt tay với thầy hiệu phó, thầy Sơn đến đặt túi sách lên bàn, rồi bước xuống các dãy bàn học sinh. Có lẽ thầy muốn nhận diện học trò lớp mình, một lớp mà ban giám hiệu đánh giá thuộc loại khá, nhưng cũng có nhiều tay cá biệt. Hơn nữa qua các khuôn mặt học trò, thầy muốn đoán xem có vị nào tỏ vẻ coi thường thầy không.
Khi thầy Sơn quay lưng đi trở lại bục giảng có vài tiếng xì xầm "thầy mình trẻ quá ha". Đứng giữa bục giảng, thầy Sơn bắt đầu nói với đám học trò của mình.
- Rất vui thích được cùng làm việc với các em trong năm nay, những chàng trai và những cô gái thông minh của tôi, những cầu thủ của tôi (có tiếng cười dưới bàn học trò). Rồi thầy Sơn ngưng nói. Đợi cho tất cả các cặp mắt học trò nhìn về phía mình thầy nói tiếp:
- Có người ví người thầy như người lái đò, tôi thì thích ví người thầy như một người huấn luyện và người bạn. Nếu tôi là huấn luyện viên điền kinh, tôi sẽ hướng dẫn các em cách thức luyện tập: tập thể lực, tập thở, tập chạy... rồi thì ra đường chạy, chính các em chạy chứ không phải tôi. Nếu là huấn luyện viên bóng đá, tôi sẽ hướng dẫn các em luyện tập, vạch ra chiến thuật, chiến lượt chung... để rồi chính các em sẽ chơi bóng chứ không phải tôi. Chính các em là người sẽ sút vào gôn chứ tôi không sút.
Ngừng thêm một lát thầy Sơn nói tiếp:
- Nghĩa là kết quả học tập phần lớn là do các em quyết định. Với lương tâm và trách nhiệm của mình, tôi sẽ làm hết sức mình để hướng dẫn các em. Thầy vô tình nhìn Quỳnh nói tiếp, tôi có quyền hy vọng các em sẽ làm như tôi phải không? Và chúng ta sẽ có quyền tin rằng đội của chúng ta sẽ thắng... Nào, ta hãy bắt đầu
Khi đi ngang qua chổ ngồi của Minh, Quỳnh nhìn quanh thấy không ai để ý liền nhanh tay lấy cây viết máy của anh. Cô giấu nó trong chiếc khăn tay của mình. Lúc vào học, Quỳnh kín đáo liếc nhìn Minh đang tìm kiếm cây viết. Hồng nghiêng đầu nói:
- Anh chàng "thầy đồ" mất viết Quỳnh ơi.
Giả vờ như không có gì, Quỳnh nói:
- Hay là để Quỳnh cho bạn ấy mượn cây viết của Quỳnh nhé.
Hồng tán thành ngay.
- Phải đó, nhưng Quỳnh lấy viết đâu mà viết.
Quỳnh giả vờ lục trong cặp nói:
- Hôm nay Quỳnh đem theo hai cây.
Rồi Quỳnh lấy ra cây viết của Minh mà Hồng không biết.
Hồng định nói gì đó với Quỳnh nhưng Quỳnh đã nhìn thấy thầy dạy Văn đang nhìn về phía hai cô, Quỳnh ra hiệu:
- Suỵt, ông Văn đang nhìn.
Đợi cho thầy Văn quay đi, Hồng nói:
- Làm sao đưa cho hắn?
Quỳnh làm thinh lấy ra tờ giấy rồi viết "Bạn để quên viết ở nhà phải không? Quỳnh có dư một cây, bạn cứ mượn." Xong cô gói cây viết trong miếng giấy, kín đáo chuyền lên cho Tuyết, Tuyết xem xong đưa lên cho Đào, Đào đưa cho Lan và Lan đưa cho Minh. Thầy Văn vì đang viết trên bảng nên không hay biết gì cả. Minh nhận cây bút chút ngạc nhiên. Rồi anh thấy ngay mảnh giấy với nét chữ mềm mại của Quỳnh. Minh suy nghĩ mất mấy phút mới quyết định nhận cây viết mà viết bài.
Nhưng trong lúc Minh viết bằng cây viết của Quỳnh tương đối dễ dàng, thì Quỳnh lại không thể nào viết với cây viết của Minh. Cô loay hoay mãi vẫn không ra mực.
Hồng thấy Quỳnh cứ vẩy vẩy hoài cây viết, thì quay sang hỏi:
- Viết Quỳnh sao vậy?
- Quỳnh không biết nữa.
- Đưa Hồng sửa cho.
Hồng vẩy vẩy, xoay đủ chiều mà cây viết vẫn không ra mực. Cuốt cùng cô đưa trả lại cho Quỳnh kèm theo cây viết của mình. Cô nói:
- Quỳnh lấy viết Hồng viết đi, Hồng viết bút chì cũng được.
Giờ ra chơi lần thứ hai, Quỳnh lén đút cây viết lại ở giữa cuốn tập của Minh (lần này Minh cẩn thận hơn, khi ra chơi anh mang cả cây viết của Quỳnh theo, dắt nó vào túi áo).
Tiết học sau Quỳnh chú ý xem Minh làm gì. Cô thấy Minh lấy tờ giấy, viết gì trong đó rồi lại cất vào tập. Có lẽ anh ta định gói cây viết lại để trả cho Quỳnh nhưng lại thôi.
Cuối giờ học chờ cho các bạn ra về gần hết. Minh mới rụt rè đến bên Quỳnh, anh nói:
- Xin gởi lại cho... chị cây viết... cám ơn.
Quỳnh chỉ đáp:
- Dạ.
Cô định hỏi thêm Minh đã tìm được cây viết chưa, nhưng lại thôi. Còn Minh, anh muốn nói thêm "Tôi đã tìm lại được cây viết của tôi..." Nhưng anh lúng túng không nói được.
Minh đến nhà Hà sớm hơn thường lệ. Anh dựng xe trước nhà, khóa lại, lấy dép ra xách ở tay rồi vào nhà.
Từ sau nhà, ngăn bởi tấm màn cửa, có tiếng xê dịch của bàn ghế rồi tiếng của ông Bảy (ba Hà).
- Minh đấy à? Vào đây ăn chén cơm đi con. Cả nhà mới ngồi vào bàn đấy.
Minh dạ rồi để cặp, dép xuống tự nhiên đi vào trong như nhà mình.
Bà Bảy (mẹ Hà) xới cơm cho Minh.
- Ăn đi con.
Bà đi lại xống chén lấy một trái ớt, đưa cho Minh. Hà đang ăn cơm nhìn Minh nói:
- Hôm nay nhà tao ăn sớm, mầy đến vẫn kịp lúc. Mẹ lấy tô cơm cho Minh ra mẹ ạ.
Bà Bảy lật đật đứng lên nói:
- Ờ, bác quên, lúc nãy có sớt ra để dành cho con một tô. Hôm nay thằng Hà đòi ăn sớm với ba nó, sẵn bác ăn luôn...
Minh ăn tự nhiên. Nhưng chỉ được một chén thì đứng lên.
- Dạ con xin thôi.
Hà cũng đứng lên.
- Con cũng thôi mẹ ạ.
- Kìa, sao tụi bây ăn ít vậy? - Bà Bảy hỏi.
Minh đưa mắt ra hiệu cho Hà rồi trả lời:
- Dạ, hôm nay tụi con phải đi học sớm, thưa bác.
Rồi hai người sửa soạn.
Minh sửa lại cổ áo cho Hà, cầm sách tập lên nói:
- Thưa hai bác con đi.
Hà tiếp lời bạn.
- Thưa ba mẹ con đi học.
Vừa ra khỏi cửa Minh hối:
- Lên đi.
Hà chống nạng dừng lại ở cạnh xe hỏi:
- Không ra đầu hẻm hả?
- Đã nói lên mà.
Hà leo lên. Minh đạp đi, ngoái cổ lại nói:
- Vịn chắc há.
Vừa đạp nhanh Minh vừa huýt sáo. Hà hỏi:
- Có gì vui hả?
Minh im lặng nửa muốn kể nửa muốn không. Mãi đến gần trường Minh mới nói:
- Hôm qua Quỳnh cho tao mượn viết.
- Mầy quên viết ở nhà hả?
- Không, tao bỏ nó giữa cuốn sách mà tao quên.
- Sao Quỳnh biết được.
- Tao cũng không rõ.
Hà im lặng một lát rồi nói:
- Có lẽ Quỳnh để ý đến mầy đó.
Tuy trong lòng rộn lên nhưng Minh vẫn giả vờ.
- Mầy nghĩ thế hả?
- Chứ sao Quỳnh biết mầy không có viết?
Đó là diều mà suốt đêm qua Minh đã trằn trọc tự tìm câu trả lời. Sáng nay chính Hà cũng nghĩ vậy nên Minh càng thấy vui hơn. Hà nói tiếp:
- Quỳnh nhìn xinh và dễ thương lắm, lại học giỏi nữa.
Minh nghe không rõ lắm, anh ngoái cổ lại hỏi:
- Mầy nói gì?
- Tao nói Quỳnh đẹp mà lại học giỏi, mầy thật có phước được cô ấy kết bạn.
Minh như mở cờ trong bụng khi thấy Hà khen Quỳnh. Anh nói lớn:
- Mầy biết không, bạn ấy làm quen với tao ngay từ hôm tựu trường đấy!
- Vậy à?
- Để rồi tao sẽ kể cho mầy nghe.
Đến trường Hà đợi bạn đưa xe vào chổ quy định. Xong cả hai đi về phía lớp thì thấy Quỳnh, Lan từ xa đi lại.
Thấy Tuyết, Hà bỗng đứng lại định đi sang ngã khác. Hà không thể quên lời nói của Tuyết mà anh đã tình cờ nghe được hôm qua. Lúc đó đang ra chơi, anh chống nạng đi qua chổ Tuyết, Lan, Hồng và Quỳnh đang đứng nói chuyện với nhau. Giống như Minh, không hiểu sao Hà cũng thấy thích bốn người bạn đó. Có lẽ vì họ vui vẻ và doàn kết với nhau, tuy rằng Hà đã sớm nhận ra là bốn người bạn xinh đẹp và học giỏi đó có cái gì ngăn cách với nhiều bạn khác trong lớp. Tuy nhiên Hà vẫn chưa biết đó là cái gì. Có lẽ họ đang bàn nhau về bài toán vì lúc đi ngang qua, Hà nghe Lan nói:
- Mình sợ hai cái trứng vịt của thầy Toản lắm.Nghe nói ổng chỉ thích cho trứng vịt thôi. Mà trứng vịt to thật to kìa.
Hồng nói:
- Cô Hoa thì khác, điểm ít nhất là một trứng vịt và một cây gậy.
Quỳnh nói:
- Nhưng dù sao thì Quỳnh cũng vẫn thích trứng vịt nằm sau cây gậy hơn!
Tuyết nói:
- Còn chưa ngon, Tuyết thì thích hai cây gậy kia kìa.
Biết là Tu
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện tranh: Răng vàng đầu làng
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Cát sẽ trôi về đâu
» Trong veo, anh yêu em
1234...789»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt