Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Cậu… - Kì Dực tức giận định nhảy lên thì bị Ân Địa Nguyên ghì lại.
- Phong, ai cũng biết cậu có sức hấp dẫn, cậu cũng không cần phải ở đây lên mặt như vậy. – Ân Địa Nguyên liếc nhìn An Vũ Phong. An Vũ Phong ra vẻ bất cần đời, nhún nhún vai, rồi lại ngồi trườn ra trên ghế của mình.
Tôi… tôi hiểu rồi!
Tôi đã hiểu vì sao bức thư tình rõ ràng là của An Vũ Phong viết mà lại đưa nhầm đối tượng!
Đó là vì cậu ta chưa bao giờ gặp Thái Linh, cậu ta viết thư tình muốn cô Thái Linh kia làm bạn gái của mình, chẳng qua chỉ là để chọc giận Kì Dực mà thôi!
Thật là một con người nham hiểm. Nghĩ đến đây tôi cảm thấy ghê sợ con người này vô cùng!
- Thái Lăng, em đến ngồi cạnh An Vũ Phong nhé!
- Những loại chó mèo hoang này không được ngồi bên cạnh tôi! – Giọng của An Vũ Phong còn nghiêm hơn cả giọng thầy chủ nhiệm.
Tôi lén nhìn thầy chủ nhiệm, thầy chỉ nín thinh nuốt nước miếng xuống, khoảng ba giây sau rồi nói:
- Ồ, vậy Giang Hựu Thần, để Thái Lăng ngồi cạnh em được không?
- Đương nhiên là được ạ!
Quả đúng là thiên thần! Trông cậu ấy mới đầy khí chất của một vị tiên làm sao! Ánh mắt của Hựu Thần thật dịu dàng, chỉ cần nhìn thấy là trong lòng lập tức ấm áp. Tôi cảm giác khuôn mặt mình đang ửng đỏ như gấc liền cúi gằm mặt xuống.
- Thưa thầy, hay là để cậu ta ngồi cạnh em đi ạ! – An Vũ Phong đột nhiên ưỡn lưng ra nói. Tôi kinh ngạc nhìn An Vũ Phong, hắn định chơi trò gì đây ? Ban nãy ở ngoài cổng trường còn như kẻ thù không đội trời chung với tôi, sao bây giờ lại …
Đầu tôi lập tức reo chuông báo động cấp nguy hiểm, tên này không biết đang có âm mưu gì?
- Thái Lăng, ngồi ở bên này đi. – Ân Địa Nguyên đứng dậy chỉ vào chỗ ngồi cạnh bên Giang Hựu Thần.
Tôi đang chuẩn bị đi qua, thì An Vũ Phong cũng đứng dậy nói :
- Thầy đã nói như vậy, tôi nghĩ tôi không nên từ chối. Thái Lăng, cậu phải ngồi ở đây.
- Thái Lăng, ngồi ở đây ! – Giọng Ân Địa Nguyên không hiền lành mà cũng không dữ dằn, chỉ rất uy nghiêm khiến người khác không thể không theo.
- Thưa thầy… - Tôi đành phải quay qua thầy giáo chủ nhiệm phát tín hiệu SOS.
- Hừm… hừm… - Thầy giáo cũng cảm thấy khó xử, miễn cưỡng cười hai tiếng, rồi dùng giọng nói ôn hòa nhất “điều đình”:
- Thái Lăng em muốn ngồi ở đâu thì tự mình quyết định đi …
Tự mình quyết định, thầy giáo gì mà lạ thế này ?
- Hơ hơ … hơ hơ …
Tôi ngó nghiêng đám quân đoàn của An Vũ Phong, rồi lại nhìn bốn đại tương quân bên Giang Hựu Thần … Hu hu hu … Đây rõ ràng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà, chọn kiểu gì cũng chết cả thôi.
- Em nghĩ em ngồi ở đây là tốt nhất ạ.
Do dự một lúc, tôi xách cặp đến ngồi ngay khoảng trống chính giữa lớp. Nếu như cần phải phân chia ranh giới thì tôi sẽ ngồi ở đấy để quan sát! Hy vọng tất cả mọi chiến tranh, tội ác, tranh giành đều biến đi từ giây phút này, Amen!
Tôi thành khẩn cầu khấn xong, cúi người xuống để kiểm tra “chất lượng” bộ bàn ghế của mình. Lúc còn học ở Maria, trong vẻn vẹn một học kì mà tôi đã làm hư hết tổng cộng ba mươi cái ghế. Kiểm tra bàn ghế là công việc không thể xem thường được.
Sạch sẽ thật! Chắc chắn thật! Đây là cái ghế sạch nhất, chắc nhất mà tôi được ngồi.
Tôi thích thú nhìn cái ghế của mình, nhưng vẫn còn nghi ngờ, chưa chịu ngồi xuống. Lão thần xui không phải cũng theo chân đến đây với tôi rồi sao? Sao không xảy ra chuyện gì hết vậy? Không … không thể nào! Nhất định đã có báo hiệu nào đó, chỉ là tôi không nhận ra được thôi… Mở mắt ra nào… Mở mắt to ra nào…
- Này, cậu đang nhìn cái gì thế hả? Điệu bộ cứ như con gái chọn chồng thế. Không lẽ cái ghế có mọc nấm à? – An Vũ Phong quát tướng lên.
Con gái ư?
Đúng rồi, tôi hiện giờ đang là con gái giả con trai mà. Thái Linh hi sinh đi học ở trường nam sinh British vì mẹ của mình. Nếu để lộ ra thì coi như tiêu!
Tôi vội vã chỉnh đốn lại quần áo chỉnh tề rồi nhìn lên chỗ thầy giáo đang chuẩn bị giảng bài. Tôi kiểm tra lại cái ghế chắc chắn của mình, cuối cùng mới yên chí thả hết người xuống ghế.
Ình… ầm…
Tôi vừa mới chùng đầu gối xuống, người vẫn chưa đụng lên mặt ghế thì đã biết có chuyện không hay rồi. Nhưng mà… đã quá muộn! Cả thời gian để la lên cũng không có, cả người tôi đã lăn kềnh dưới nền đất lạnh.
Đúng lúc tôi chuẩn bị ngồi xuống, cái ghế của tôi đã bị đá qua một bên!
Hu hu hu… Cái mông tội nghiệp của mình… giống như vừa bị hành hạ dã man vậy!
- Ha ha ha ha ha… - Một trận cười nổi lên giòn giã. – Này Thái Lăng, sao cậu bất cẩn như vậy. Cậu té gãy hết xương sườn là lớn chuyện lắm đó! – Khuôn mặt An Vũ Phong cười vô cùng đắc ý. Xem ra cái ghế ban nãy nhất định là do cậu ta làm…
Hắn ta… hắn ta… không lẽ tôi và hắn ta có thù từ kiếp trước sao?
- An Vũ Phong, cậu rảnh rỗi gớm nhỉ! – Ân Địa Nguyên cất tiếng bên trái tôi.
Đành chịu thôi, chỉ còn cách cắn răng chịu đau mà đứng lên. Nhưng mà… Ái…
Chân tôi tự nhiên tê lại, người tôi chuẩn bị té xuống đất lần thứ hai. Đúng lúc đó một hơi ấm bao quanh lấy tôi, một đôi bàn tay chắc khỏe kịp kéo tôi lại.
Cảnh báo nguy hiểm… bị bãi bỏ!
- Cậu không sao chứ? – Giọng nói nhẹ nhàng đó làm trái tim tuyệt vọng của tôi le lói một tia sáng hy vọng. Tôi ngước đầu nhìn thấy đôi mắt đen láy. Là cậu ấy! Giang Hựu Thần!
- Cậu phải cẩn thận chút chứ! – Đôi mắt đen láy của Hựu Thần ở ngay trước mặt, cậu ấy nhìn tôi trìu mến.
Cậu ta lo lắng cho tôi, cảm giác này mới tuyệt làm sao… Thật lòng mà nói lâu lắm rồi tôi mới được người khác lo lắng, quan tâm như vậy. Bao nhiêu năm nay, tôi luôn là đối tượng để mọi người trêu chọc. Thế mà, ở ngôi trường Bristish này, tôi lại cảm nhận được sự quan tâm bấy lâu bị bỏ quên đó!
Tôi cố kìm lại những giọt nước mắt hạnh phúc và cảm kích, nghĩ bụng: “Trên đời này người tốt vẫn chiếm số đông!”
Tôi ngồi xuống ghế của mình, không khí trong lớp vô cùng kì quặc.
Hai doanh trại hai bên kẹp chính giữa là một dấu chấm nhỏ (dấu chấm tin hin đó chính là tôi). Thầy giáo chủ nhiệm đứng trên bục cũng không dám nói tiếng nào.
oOo
Trong người tôi có cảm giác bất an, ngày đầu tiên đi học ở trường Bristish cuối cùng cũng kết thúc.
Không hiểu có phải do tôi quá căng thẳng không, tự nhiên tôi thấy bụng mình rất khó chịu.
Suýt… suýt… suýt… suýt…
Không biết tên nào rỗi hơi, bộ hết việc làm rồi chắc, ở trong phòng học mà dám huýt sáo!
Không ổn rồi, cảm giác khó chịu mỗi lúc một nhiều hơn!
Tôi ngập ngừng đứng dậy, định chạy ra bên ngoài. Đột nhiên sực nhớ đây là trường nam sinh
Bristish! Chắc là chỉ có nhà vệ sinh nam thôi, làm gì có nhà vệ sinh nữ! Nhưng… tôi là con gái mà! Nghĩ bụng, đầu tôi chỉ muốn nổ tanh bành. Lẽ nào tôi là con gái mà phải chui vào nhà vệ sinh nam sao?
Tôi quệt mồ hôi trên trán, rồi lại ngay ngắn ngồi về chỗ của mình. Hơ hơ, Thái Linh à, kẻ kiên trì sẽ là kẻ thắng! Nhưng mà bụng tôi mỗi lúc một khó chịu hơn. Tôi không kịp nghĩ gì nữa, cố gắng nhịn đau, bất chấp tất cả toan chạy vèo ra bên ngoài…
- Phư phư phư! Có việc “đại sự ”gì gấp mà chạy nhanh dữ vậy?
Đúng lúc tôi gần như không thể khống chế cơn đau bụng của mình nữa thì đột nhiên cả trời đất tối sầm, đôi chân tôi mềm nhũn ra như cọng bún thiu, cả người lao về phía trước rồi té uỳnh ra đất.
Ui da!
Bụng tôi co thắt lại từng đợt, suýt nữa thì làm tôi “tử nạn sa trường ”. Tôi nghiến chặt răng, ánh mắt vằn đỏ nhìn về phía thủ phạm vừa gây ra tai nạn cho mình.
Đôi bông tai kim cương lấp lánh... Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là kẻ thù của tôi, An Vũ Phong!
- Phư phư phư, tôi chỉ cá độ nho nhỏ với bạn tôi thôi, không ngờ độ thăng bằng của cậu lại tệ như vậy! Thôi bỏ đi, tôi chỉ còn cách chấp nhận thua cuộc vậy! – An Vũ Phong giơ tay lên ra điều nhượng bộ.
- Cậu… - Bụng tôi lại tiếp tục đau quằn quại, tôi như quả dưa leo bị héo không còn chút sức lực nào. Tôi cố gắng lết về phía cửa.
- Đứng lại!
Tôi sắp bước ra khỏi cửa lớp thì bỗng nhiên phía sau lưng vang lên một tiếng hét như beo gầm làm tôi co rúm người lại. Một cái đầu đỏ hoe xuất hiện trước mắt tôi.
- Cậu ta làm cậu té như vậy mà cậu cũng bỏ qua sao? – Kì Dực trợn tròn mắt nhìn tôi, không tin những gì vừa xảy ra.
- Bỏ đi… bỏđi… - Tôi không ngờ Kì Dực lại đứng ra bênh vực tôi trong những chuyện này. Nhưng mà lúc này tôi đang rất gấp, gấp lắm rồi!
- Này, An Vũ Phong! Đừng có ra vẻ ta đây rồi đi ăn hiếp người khác! Mau xin lỗi Thái Lăng đi! – Kì Dực hoàn toàn không thèm để ý gì đến bộ dạng méo xẹo như cái bị rách của tôi, quay đầu lại tức giận đùng đùng nói với An Vũ Phong.
- Tại sao tôi lại phải xin lỗi chứ? – An Vũ Phong liếc nhìn tôi, hừ một tiếng.
- Không cần… không cần xin lỗi – Tôi lắc đầu, xua tay liên hồi. – Không cần đâu, không cần!
- Nhất định phải xin lỗi! – Kì Dực hạ quyết tâm bắt An Vũ Phong phải xin lỗi tôi bằng được mới thôi. Sợ tôi bỏ chạy cậu ta còn níu cổ áo tôi lại.
- Hơ hơ hơ, chỉ đùa một tí cho vui thôi mà, đâu cần đ
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
<<1...101112
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Voz Sông Quê Muà Nước Lũ chập2
» Truyện Voz: Sông Quê Mùa Nước Lũ chập1
» Truyện Voz: Say Nắng Gia Sư Của Em Trai
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Voz Dại Dộn Chỉ Vì Một Tin Nhắn chập2
1234...353637»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Teya Salat