Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Tiếng hò hét bốn phía cứ dồn dập như những đợt sóng thần, còn trung tâm cơn địa chấn – năm anh chàng kia thì lại thản nhiên như không có chuyện gì:
Kì Dực đang gọi điện thoại. Nghiêm Ngôn thấy quá ồn ào nên bật máy MP3 lên nghe. Ân Địa Nguyên và Nghiêm Ngôn đeo cặp mắt kiếng thời trang vào, giống hệt những “sếp sòng” mặc áo đen trong bộ phim Matrix. Còn Giang Hựu Thần thì…
Thật kì lạ! Chỉ là một đám nữ sinh thôi, tại sao ba người bọn họ lại bảo vệ Giang Hựu Thần cứ như đang đứng trước “bọn giặc” lớn vậy? Còn Hựu Thần thì tỏ ra như mọi chuyện không hề liên quan đến mình, nghiễm nhiên đọc sách trong sự bảo hộ của tam đại tướng quân.
- Hựu Thần, Hựu Thần, nụ cười quyến rũ, tính cách hoàn hảo, bọn em mãi mãi ủng hộ anh! YEAH!
Đám người xung quanh tôi đột nhiên đọc khẩu hiệu, làm tôi giật thót mình, bủn rủn cả tay chân, suýt ngã uỳnh xuống đất.
Xào! Xào! Xào! Xào! Xào!
Năm cơn cuồng phong thổi qua lưng tôi. Tôi còn chưa kịp quay đầu lại thì một cú va chạm mạnh làm tôi lăn kềnh dưới đất.
- Thằng ranh, mày tưởng đường đi ở trường British này là của nhà mày chắc? – An Vũ Phong nhíu cặp chân mày dày đậm của mình nhìn khinh khỉnh đứa vừa bị té là tôi. – Xin lỗi đi!
An Vũ Phong? Cậu ta không phải là người luôn mỉm cười hòa nhã với mọi người sao? Ban nãy rõ ràng là do cậu ta đụng vào tôi mà lại còn bắt tôi phải xin lỗi?
- Tránh ra! –Một giọng nói dữ dằn hơn cất lên từ phía sau lưng của An Vũ Phong. Kì Dực cau mày lại đi về phía tôi, ởđằng sau còn có Giang Hựu Thần, Ân Địa Nguyên và Nghiêm Ngôn.
- An Vũ Phong, trên đời này có một thứ đồ không bao giờ cản đường, cậu có biết là gì không? – Ân Địa Nguyên cất giọng nói ôn hòa của mình lên nhưng lại làm An Vũ Phong vô cùng khó chịu.
- Đường rộng thế này, không ai cản đường đi của cậu cả. Ân Địa Nguyên, tôi khuyên cậu đừng quá huênh hoang – An Vũ Phong cũng không chịu lép vế, trừng mắt nhìn lại Ân Địa Nguyên.
Chúa ơi! Có ai đó đến giải cứu cho con trong tình cảnh dở khóc dở cười này không? À! Sao mình không mau chóng trốn đi nhỉ? Tôi chuồn… tôi chuồn… chuồn chuồn chuồn!
- Đứng lại! – An Vũ Phong phát hiện những cử chỉ đáng ngờ của tôi, hét một tiếng to làm tôi suýt nổ màng nhĩ – Thằng ranh, mày phải xin lỗi tao đi chứ?
- Xin lỗi? Xin lỗi cái gì? – Kì Dực bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi, nhìn tôi một cái. – Khoan đã, tôi thấy… Các cậu không cảm thấy tên nhóc này nhìn rất quen sao?
Tôi sợ sệt ngước đầu lên, đối diện với ánh mắt nhìn đầy xoi mói của năm người này.
Thình thịch! Thịch! Thịch!
Tim tôi đập như gõ mõ. Mau mau trốn khỏi đây trước khi bọn họ nhận ra thôi! Tôi co rúm người lại lùi về phía sau mấy bước.
Thình thịch! Thịch! Thịch!
Tôi có cảm giác mình đang bị tan chảy trong năm ánh mắt nhìn rất dữ dằn. Tôi lại lùi về sau thêm mấy bước.
- Coi chừng! – Tôi không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy cả thân người như bị ai đó treo ngược lên, đầu bị kéo ngửa về phía sau. Cả người tôi hoàn toàn mất thăng bằng…
Đầu của tôi! Theo quán tính, tôi nhanh chóng ôm đầu mình lại, chuẩn bị tiếp nhận cú quay người “đặc sắc” trên không về phía sau. Bỗng một bàn tay to khỏe giữ ngang lưng tôi lại.
Khuôn mặt tôi chạm đúng vào cái cài áo hình hoa hồng đỏ. Đây là phù hiệu của trường
British. Tai tôi nghe thấy tiếng tim đập rất mạnh. Tôi mở mắt nhìn, lại vẫn là cậu ấy: Giang Hựu Thần!
- Đụng phải người khác thì không cần phải xin lỗi sao? Bốn đại thần các cậu không có gia giáo không có lễ phép, không có kỉ cương như thế à? – An Vũ Phong vẫn nhìn vào tôi đang nằm trong vòng tay của Giang Hựu Thần, sắc mặt tối sầm như trời chuẩn bị đổ mưa, tức tối nói – Tôi không hề biết bốn đại thần các cậu bắt đầu biết bảo vệ mấy con chó con mèo nhỏ như thế này từ khi nào nữa…
Cậu ta…
- Hơ hơ, cậu cũng có khác gì đâu. Bình thường trước mặt con gái thì vờ vịt hiền như cục đất, thế mà bây giờ kể cả một con chó con mèo không có khả năng phản kháng mà cũng ăn hiếp nữa sao – Kì Dực không chịu thua kém.
Cậu ta!
Hu hu… Tôi thật là xui xẻo! Chớp mắt thôi mà tôi đã bị chửi đến hai lần! Ôi ông trời ơi, con là Thái Linh, đâu phải con chó con mèo gì!
- Này, An Vũ Phong! – Giang Hựu Thần nãy giờ chỉ đứng yên một bên bất ngờ lên tiếng, bỏ “đứa trẻ” là tôi đang nằm gọn trong lòng cậu ta xuống đất – Cậu ấy không hề đụng phải cậu, cũng không cần xin lỗi cậu, đúng không nào?
- Phư phư phư… ngay cả Hựu xưa nay không bao giờ dính vào chuyện gì cũng lên tiếng rồi sao? - An Vũ Phong cười híp mắt lại, tay vuốt vuốt sống mũi của mình – Chuyện này mai này chúng ta nói tiếp vậy, ngày rộng tháng dài mà…
Giọng nó của An Vũ Phong nhẹ nhàng một cách bất bình thường làm tôi lạnh cả sống lưng!
Hu hu hu… sao mà câu nói này nghe lại quen đến thế! Một dự cảm chẳng lành, cuồn cuộn trào lên như nước sôi trong người tôi. Nó giống như những chuyện xui xẻo trong cuộc đời mười bảy năm qua của tôi, cứ tiếp diễn mà tôi không thể né tránh được.
Con đường phía trước… vẫn còn dài lắm…
Cùng tôi sống suốt mười bảy năm qua, không nỡ rời bỏ tôi nữa phải không ông thần xui? Ông lại chuẩn bị “tặng” tôi món quà gì nữa đây?
oOo
Lớp 11A1… Lớp 11A1…
Cuối cùng tôi cũng đã tìm được lớp học của mình. Tôi do dự một lúc rồi mới bước vào trong.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Mới bước nửa chân vô lớp, tôi đã bị năm cặp mắt sắc như dao găm đó bao lấy mình! Không khí mới thật khủng khiếp làm sao, còn hơn cả chiến tranh vùng vịnh!
Thánh thần ơi, tại sao lại là bọn họ? Có phải tôi vào lộn lớp rồi không? Tim tôi đập loạn xà ngầu, kinh ngạc dụi lấy dụi để mắt của mình, ngước đầu nhìn cái bảng đề tên lớp phía ngoài.
LỚP 11A1
Không sai! Nhưng mà… Nghĩ lại cảnh vừa xảy ra ở ngoài cổng trường, đầu tôi căng ra như quả bong bóng bị thổi căng lên.
Tôi vẫn còn đang do dự suy nghĩ xem mình có nên bước tiếp vào lớp học không thì có một bàn tay ra ám hiệu gọi tôi bước về phía bục giảng.
- Em là học sinh mới chuyển đến có phải không? – Thầy chủ nhiệm lớp dẫn tôi đến bục giảng – Sao em cứ đứng bên ngoài lớp mà không chịu bước vào?
- Dạ phải, em là học sinh mới chuyển trường đến. – Nghe thấy giọng nói nghiêm nghị của thầy chủ nhiệm, nỗi lo lắng càng gia tăng thêm trong tôi.
Sau khi lấy lại tinh thần, tôi cuối cùng cũng có thể “dũng cảm” ngước nhìn toàn thể các bạn trong lớp. Ủa? Lẽ nào mắt tôi có vấn đề?? Căn phòng học trước mắt tôi được phân chia thành từng khu riêng biệt trông đến kì lạ.
Bên trái tôi, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, ai nấy đều nghiêng về bên trái bốn mươi lăm độ chuẩn, mũi nhất loại hếch lên trời ba mươi độ. An Vũ Phong ngồi ngay chính giữa, dáng vẻ uể oải dựa vào thành ghế. Hắn ta nhìn tôi rồi hứ một tiếng nhạt nhẽo.
Bên phải tôi…
Xào! Xào! Xào!
Tất cả mọi người đều ngồi thẳng, hướng đầu gối mình về phía bên phải. Bốn đại thần vui mừng đắc ý ngước đầu lên. Giang Hựu Thần còn nở một nụ cười thân thiện với tôi. Còn phía giữa lớp thì được bỏ trống ra một khoảng đủ có thể làm con kênh.
Đây… đây… đây là hang ổ của một băng đảng nào hay sao? Hay là đài thi đấu của những “thiên hạ vô địch?” Tôi không phải được đưa đến đây để làm trọng tài đó chứ?
Tôi sợ hãi nuốt nước miếng xuống, hắng giọng rồi e dè nói:
- Chào mọi người, tôi là Thái Lăng.

Bên dưới mọi người đều im lìm đến mức có thể nghe thấy tiếng ếch ộp kêu ở trong hồ nước của trường.
Tôi cúi đầu xuống, níu chặt lấy vạt áo của mình, lén lút nhìn thái độ của mọi người bên dưới. Nếu như ở trường Maria, lúc này đã là tiếng vỗ tay ầm ầm, mọi người nháo nhào lên như vỡ chợ rồi. Những bà bạn “háo sắc” đó chắc chắn phải kiểm tra cho bằng hết lí lịch mười tám đời của “tên lính mới” mới chịu thôi. Còn ở đây, mọi người hình như còn không thèm để ý đến hiện diện của tôi, ai làm việc của người nấy: đọc sách, viết bài, thơ thẩn, ngắm trời mây…
Chỉ có năm cái đầu của năm anh chàng khi nãy tôi “đụng độ” là nhìn lên. Mỗi người có một cái nhìn khác nhau đối với tôi. Hu hu hu… trông mới khủng bố làm sao! Chỉ có mỗi ánh mắt của Giang Hựu Thần là khiến tôi dễ chịu nhất.
- Ha ha ha… - Một tràng cười như súng liên thanh nổ ra trong lớp.
Tôi hoảng sợ nhìn xung quanh. An Vũ Phong cười ngặt nghẽo nhìn Kì Dực. Hắn ta khoái trí cứ như đang xem bộ phim hài Sạc Lô vậy:
- Tôi tự hỏi tại sao Kì Dực lại đột nhiên thích đi bảo vệ cho những con chó, con mèo nhỏ vậy! Thì ra cậu ta tên là Thái Lăng, cái tên này phát âm nghe giống hệt chữ Thái Linh nhỉ!
- Im miệng! – Kì Dực nắm nắm đấm lại nhảy ra khỏi chỗ ngồi của mình. Cả khuôn mặt tím ngắt lại, hậm hực nhìn An Vũ Phong.
- Thôi được thôi được, nếu như cậu không thích thì thôi, tôi không nói lại nữa. Tôi nhất định sẽ không nói cho người khác biết cậu đã “thương thầm nhớ trộm” một cô bé học lớp 11A1 trường Maria tên Thái Linh, cũng không nói cho người khác biết cô bé đó bây giờ là bạn gái của tôi. – An Vũ Phong trông điệu bộ rất hả hê. ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Giờ đây Em nhìn mặt trời bằng đôi mắt của Anh
» Cô bé caramen của tôi
» Bức tranh tường thứ tám
» Yêu thương đi lạc
» Cát sẽ trôi về đâu
1234...525354»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Pair of Vintage Old School Fru