Old school Easter eggs.
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Kai- tên thật là Mai. Mai trái ngược hoàn toàn với nó. Cả hai đứa có điểm chung duy nhất là mê truyện. À quên, Kai còn giống nó ở khoản nói tiếng Nhật như gió nữa. Kiệt tác của nó cả đấy. Nó lôi Kai đi học cùng mà lại. Đôi lúc nó tự hỏi làm sao hai đứa có tính cách trái ngược như thế lại có thể làm bạn thân với nhau suốt bao nhiêu năm được cơ chứ ( tại sao lại không? Được quá đi chứ ). Kai cá tính có thừa. Nó để tóc dài ngang hông còn tóc Kai thì ngắn cũn cỡn, nó thích style dễ thương còn Kai lại theo style cá tính, nó trầm còn Kai sôi nổi,…blah…blah…
Khánh- người yêu của nó, hơn nó 6 tuổi. Nhà giàu, không đẹp trai lắm nhưng nam tính, đã từng là một tên ăn chơi, lông bông lang bang, suốt ngày chỉ có mấy việc là đi chơi với lũ bạn, đập nhau, chém nhau,…. Nhưng từ khi yêu nó thì Khánh đã tìm một việc làm thêm trong một bar nào đó mà nó chưa bao giờ vào ( chưa đủ tuổi. hix). Mà nghĩ lại thì Khánh thay đổi thế không biết có phải vì nó không nữa.
Nằm khóc rồi nó chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy đã là 9h tối. Nó thay quần áo rồi quyết định đi bộ ra bờ hồ công viên (không xa lắm đâu ạh. chứ xa đi bộ mà die à), và
quyết định hỏi anh tại sao lại nói dối nó và nếu anh không có câu trả lời chính xác thì nó sẽ nói chia tay anh ngay trong đêm nay. Nó tuy yếu đuối nhưng trong chuyện tình cảm nó lại là người quyết đoán. Nó lục chiếc cặp tìm điện thoại rồi bấm số của Khánh.
- Alô anh à. Anh rảnh không? Đi dạo nói chuyện với em tý nhé? ( Nó gọi điện cho anh).
- Ukm. Anh đang ngồi uống nước với mấy thằng bạn. Em đang ở đâu để anh lại? Mà có chuyện gì thế?
- em đang ngồi ở ghế đá bên bờ hồ, gần club dance ấy. Anh lại đây đi. Em sẽ chờ. Thì lại chở em đi dạo nói chuyện thôi.
- Ok. Chờ anh 10 phút…
Gần 20 phút sau Khánh mới đến, anh gãi đầu:
- Hì, xin lỗi em anh đến muộn. Đang uống nước với lũ bạn, năn nỉ mãi bọn nó mới cho đi. Hì
- Em quen rồi. Không sao mà.- nó cười hiền. nó vẫn vậy, luôn luôn tha thứ cho anh tất cả. nhưng lần này thì không.
- Em lên xe đi. Đi dạo à. Em thích đi đâu? – Khánh hỏi.
- Anh cứ đi đi, đi dạo mà.- nó trả lời khi đã yên vị sau xe Khánh.
5 phút sau nó mới lên tiếng.
- Anh còn nhớ trước đây khi mới là người yêu em đã nói gì với anh không? Về những thứ em ghét ấy.
- Ừ anh nhớ.
- Thế em đã nói gì. Anh nói lại đi. Để xem anh còn nhớ thật không. – nó nói, giọng cười tuy lòng buồn man mác.
- ưm…. Em nói em ghét người nói dối nè (ý nó lúc nói là nói dối trong chuyện tình cảm ấy), ghét … blah…blah………
- Wa giỏi. thế anh đã nói dối em bao giờ chưa?- Khánh không biết sau lưng anh có một người con gái đã lặng lẽ khóc.
- Sao em hỏi thế? Ai nói lung tung gì với em à?
- thì anh cứ trả lời em đi đã.
- Anh nghĩ là chưa.- anh nói, giọng cười cười
1 phút, rồi 2 phút lặng lẽ trôi qua…
- thế lúc chiều, lúc em gọi điện định rủ anh đi uống nước ấy, anh đang làm gì?- nó nói, cố giữ cho giọng nói không bị lạc đi vì nó đang khóc.
Khánh thắng vội xe, ngoảnh mặt lại nhìn nó đang khóc nhưng trên môi nở một nụ cười thật buồn. Anh như hoá đá. Lặng im không nói. Nó nhìn anh, và mỉm cười. một cái gì đó vỡ oà trong nó. Nó vẫn hi vọng anh sẽ giải thích, một lời giải thích cho dù không thuyết phục cho lắm thì nó cũng sẽ bỏ qua cho anh. Vậy mà giờ đây anh chỉ lặng yên không một lời giải thích nào cả. nó đau đớn nhìn anh. Thế là hết. hết thật rồi. Nó rời khỏi xe anh, anh thì vẫn đang ngồi im trên xe nhìn theo mọi cử động của nó.
- Mình chia tay anh nhé.- nó nói thật nhẹ nhàng. Và kìa, nó lại mỉm cười. cười thật tươi như chuyện này chẳng là gì với nó cả. rồi nó định quay lưng bước đi thi anh nắm tay nó lại, miệng lắp bắp như muốn nói điều gì đó:
- Anh………
Nó quay người lại đối diện với anh, chờ đợi……. nhưng……… anh đã không nói gì. Nó chua xót nhìn anh, rồi nhìn xuống bàn tay anh đang nắm lấy bàn tay nhỏ của nó. Bàn tay ấm áp đã bao lần lau nước mắt cho nó khi nó khóc, ôm nó khi nó lạnh,… Vậy mà sao giờ đây nó cảm thấy tay anh lạnh quá, lạnh như trái tim nó bây giờ vậy…… nó rút nhẹ tay nó ra khỏi tay anh, kiễng chân hôn nhẹ lên môi anh- một nụ hôn quá nhẹ như một làn gió thoảng qua rồi… quay người bước để anh đứng đó nhìn theo dáng nó càng ngày càng xa…tít…tít…tít… máy anh rung, báo có tin nhắn. anh đưa máy lên và đọc:
- em buông tay anh ra rồi đấy. anh đi đi…hạnh phúc anh nhé. Em không sao đâu. Em không phải là đứa yếu đuối đâu. Anh đùng lo.- là tin nhắn của nó.
- Anh…xin lỗi. – Khánh nói đủ cho mình anh nghe.một giọt nước mắt vô tình rơi xuống.
“ Anh xin lỗi. anh biết anh làm thế là quá tàn nhẫn với em nhưng anh không còn sự lựa chọn nào khác. Anh yêu em, yêu em hơn chính bản thân mình. Nhưng anh không thể chăm sóc cho em được nữa. số phận không cho anh và en được hạnh phúc. Đến một ngày em sẽ hiểu, ngày đó sẽ không còn xa lắm đâu, em sẽ hiểu lí do anh phải làm như vậy. Rồi sẽ có người thay anh chăm sóc cho em, lo lắng và yêu thương em. Nhưng anh hi vọng em hiểu trên đời này người yêu em nhất là anh”.
Thế là kết thúc một cuộc tình. Nó không ngờ nó có thể nói chia tay anh dễ dàng đến thế. Nó đã nghĩ nó sẽ khóc, khóc thật to, rồi hỏi anh cho ra lẽ, thế mà giờ nó đang ở đây, đang đi trên con đường quen thuộc mà anh và nó đã đi qua bao lần, không còn nước mắt, không còn tình yêu, không còn những cái xiết tay thật chặt,… chỉ còn nó. Lạnh lẽo. Cô đơn.
- Mày à… tao vừa nói chia tay.- nó nhắn cho Kai một cái tin rồi tắt máy. Nó muốn yên tĩnh một mình. Đêm tháng 10, sao nó thấy lạnh thế.
………………
- anh đã không giữ lời hứa.- Kai nói như hét thẳng vào mặt Khánh.
- Anh xin lỗi.
- Xin lỗi? giờ anh xin lỗi tôi để làm cái quái gì hả ông anh kết nghĩa đáng kính. Người anh cần xin lỗi không phải là tôi mà là nó. Anh hiểu không hả?
- …..
- Sao không nói gì? Anh bị câm từ bao giờ thế hả? từ giờ coi như tôi với anh không còn quan hệ gì nữa. không anh anh em em
gì hết. anh đã làm nó tổn thương thì anh cũng đừng hòng yên ổn.- Kai nói một hơi dài. Khát quá nó cầm cốc nước trên bàn uống sạch một hơi, đặt mạnh cái cốc xuống bàn rồi nó quay người bước ra cửa không quên kèm theo một cái liếc mắt sắc lạnh.
…………………
- Mẹ à cái Mai rủ con về quê nó chơi mấy hôm. Cho con đi nha mẹ.-Kim cầm tay mẹ lay lay nũng nịu. chiêu này hiệu quả lắm.
- Cái con bé này 18 rồi mà cứ như con nít, bao giờ mới lấy chồng được hả? ừ thì cho mày đi. Đi đâu chứ đi với con Mai thì cho mày đi. Nhưng mà đi bao lâu mới được chứ? Mà đã xin ba chưa?
- mẹ này. Con hông lấy chồng đâu. Con ở với mẹ thôi.hìhì. con cũng chưa biết đi bao lâu, chắc cũng khoảng 1 tuần thôi mẹ ạ. Con nói với ba rồi. ba nói mẹ cho đi thì ba cho đi. Hihi ba hông có ý kiến.
- ừ ba mày thật là… cài gì cũng hỏi mẹ chứ đến khi lỡ mà xảy ra chuyện gì thì lại nói tại mẹ hết. haizzz…
- hì hì. Ba dành hết quyền quyết định cho mẹ thì sướng quá còn gì. Mà có lẽ mai con đi mẹ à. Con qua nhà nó rồi đi với nó luôn.
- Có cần nói anh mày chở qua nhà con Mai không?
- Không cần đâu mẹ. con đi xe buýt cũng được mà. Thôi con lên phòng chuẩn bị quần áo đây. Hihi
Kim hôn một cái đánh choách lên má mẹ nó rồi nhảy chân sáo lên phòng. Nó cố tỏ ra vui vẻ trước mặt mẹ nó để mẹ nó không nghi ngờ gì hết. thật ra không có chuyến đi về quê của Mai nào hết. nó nói dối mẹ nó. Nó muốn đi đâu đó một thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện và tìm lại con người trước đây của nó: Vô tư, yêu đời. nhưng nó biết nếu xin đi mà không có lí do chính đáng thì chắc chắn mẹ nó sẽ không cho nó đi thế nên nó đành phải nói dối vậy. ( hik. Tội lỗi wá).
8h30’ sáng. Giờ này chắc mọi người ở nhà nghĩ nó đang trên đường về quê Kai mà không ngờ nó đang ngồi trên máy bay, một chuyến bay định mệnh sẽ làm thay đổi cả cuộc đời nó sau này. Nó lôi chiếc Ipod ra, cắm phone vào rồi đeo lên tai. Giai điệu piano quen thuộc cất lên: Farewell to sue- một bản nhạc không lời mà nó thích nhất. một bản nhạc buồn vô hạn, buồn như chính tâm trạng nó bây giờ vậy. mỗi lần nghe bản nhạc này nó đều khóc. Bây giờ cũng không ngoại lệ.
chiếc máy bay đáp xuống sân bay. Đây là lần đầu tiên nó đặt chân vào SG. SG khác HN thật. một chuyến bay dài làm nó mệt mỏi.chưa bao giờ nó ngồi máy bay lâu đến vậy. cất chiếc Ipod yêu dấu vào túi xách, nó rút điện thoại gọi cho con bạn thân hồi cấp hai:
- nhóc… tao vào SG rồi nè. Có định ra rước tao về phủ nhà mày không đấy? hihihi
- hả? mày vào sao không báo trước với tao để tao biết hả? con ngốc này. Tao đang ở HN đây này. trời ạ. Ra đây đi đám cưới bà chị rồi sẵn dịp định vào dinh nhà mày thăm mày, ai ngờ… giờ tính sao hả? – con bạn nó tuôn một tràng. Phát khiếp....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Voz Sông Quê Muà Nước Lũ chập2
» Truyện Voz: Sông Quê Mùa Nước Lũ chập1
» Truyện Voz: Say Nắng Gia Sư Của Em Trai
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Voz Dại Dộn Chỉ Vì Một Tin Nhắn chập2
1234...404142»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt