pacman, rainbows, and roller s
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


-Cậu nghĩ sao về chuyện ‘thề non hẹn biển’ của Trúc, chị của cậu.

-Em rất tán thành chuyện đó.

-Nghĩa là cậu không ghét ‘anh Quý’ một chút nào hết?

-Ngược lại nữa là đàng khác! Em rất thích anh ta. Anh ta giúp đỡ gia đình em rất nhiều. Ngay cả mẹ em vẫn thường bảo chị Trúc thật là tốt phước lắm mới được anh ấy chiếu cố đến.

Văn-Lang bật cười thành tiếng. Nhưng chỉ trong vài giây chàng đã nghiêm trang trở lại ngay.

-Đêm hôm đó khi người đàn ông tên Toàn kia chặn xe đánh cho Quý ‘anh rể hụt’ của cậu thì cậu cũng đã hiểu rõ hắn là một tên bịp bợm chuyên đi lừa tiền của thiên-hạ phải không?

Phát lên tiếng phản đối:

-Không phải vậy. Đó chẳng qua là vì anh Quý nghĩ đến sự an nguy của ba mẹ con em mà thôi nên mới tạm nhịn tên Toàn kia. Chính tên Toàn kia mới là một tên đầu gấu chuyên môn đi bắt nạt người hiền để ‘bắt địa’. Anh Quý thương tình hắn nên cho tiền vài lần làm hắn tưởng là anh ấy sợ mà làm tới!

-Có phải chính ‘anh rể hụt’ của cậu nói với cậu như thế?

-Phải. Anh có nghĩ là gã Toàn đó rất có thể là thủ phạm trong vụ này không? Tại làm sao anh không đi điều tra hắn đi?

-Tôi biết phải làm gì! Cậu không cần bận tâm, cứ lo cho cái thân của cậu trước đã.

Rồi Văn-Lang chéo miệng, lắc đầu nói:

-Có điều tôi vẫn không hiểu!

-Anh không hiểu điều gì?

-Một là cậu quá thông-minh, hai là cậu quá đần!

-Tại sao thám-tử lại nói như vậy?

Nhìn thẳng vào mặt Phát, Văn-Lang dửng dưng:

-Tại vì tôi nắm được tẩy ‘anh rể hụt’ của cậu, gã Quý đó, rất rõ ràng, và biết hết về quá trình của hắn.

Dứt lời, Văn-Lang chỉ thẳng vào mặt Phát gằn rõ từng tiếng:

-Còn cậu. Luôn cả quá trình của cậu cũng không có gì đáng hãnh diện cho lắm có đúng không?

Phát im lặng không nói một lời. Văn-Lang chẳng chút nể nang, nói ‘toạc móng heo’ ra cho cả ba mẹ con cùng nghe:

-Khi ở Việt-Nam, cậu từng nghiện ngập, hút sách, đi ăn trộm ăn cắp, đánh lộn, vào tù ra khám như cơm bữa có phải không? Mẹ cậu đã phải hơn một lần gửi cậu ở trại giáo-huấn, đúng không?

Phát cúi đầu lặng yên không nói năng gì được. Bà Hội và Trúc thì chết lặng cả người. Cả ba cùng thắc mắc tại làm sao nhà thám-tử kia lại biết mọi chuyện sành sõi và chi tiết đến thế. Nhìn sơ qua nét mặt, Văn-Lang cũng đọc được tư tưởng của cả ba. Chàng cười nhạt nói:

-Vì vậy, không gì hơn một đời sống lương thiện hiền hòa. Cậu cũng đã lớn rồi, chắc hiểu ý tôi muốn nói gì chứ?

Phát hốt hoảng xua tay nói:

-Từ ngày sang đây em ‘tu’ rồi, đâu còn ‘nguậy’ như hồi đó nữa. Phải, quá khứ của em thật không tốt, nhưng nay em đã hối cải làm lại cuộc đời.

Văn-Lang cười nhạt:

-Cứ hy-vọng là vậy đi!

Liếc nhìn, thấy Trúc ngồi nhìn chàng bằng một cặp mắt e dè và ghê sợ, Văn-Lang hất hàm hỏi:

-Còn cô? Từ ngày sang bên này đã mở ‘party’ nào mời cả xóm tham dự chưa? Chao ôi! Thật là sung sướng quá đi! Tôi chỉ mới nghĩ tới thôi mà đã thấy thèm rồi! Phải chi mình có thì giờ...

Văn-Lang nhắm nghiền đôi mắt lại ra vẻ mơ màng, tiếc rẻ... Rồi đột nhiên chàng mở mắt ra trợn lên quay sang phía bà Hội, để nhẹ một ‘cú giò lái’:

-Tất cả những chuyện đó hy-vọng bà đừng đổ cho Khôi nhé, tội nghiệp anh ta lắm! Đời anh ta đã bị nhiều oan ức lắm rồi, mong bà nghĩ là thế!

Bà Hội suy nghĩ vài giây rồi lên tiếng:

-Ông Văn-Lang à! Tại sao ông không nghĩ là chính thằng Khôi là thủ phạm giết chết Quý? Chứng cớ chẳng rành rành ra đó là gì. Ông nói đi, nếu chẳng phải là nó thì tại sao cái bóp của nó lại nằm đàng sau vườn? Đó là một con người tàn bạo, tính lộ ra từ nhỏ rồi chứ có phải mới đây đâu. Tôi còn lạ gì thằng Khôi nữa mà ông phải bênh vực cho nó! Hay là ông đã kết bạn với nó rồi nên sẵn sàng che chở cho nó mà có thể đổ oan cho bất kỳ ai khác?

Văn-Lang cười nắc nẻ. Chàng khinh khỉnh nhìn bà Hội nói bằng một giọng châm biếm:

-Kết bạn là một chuyện, còn điều tra lả chuyện thứ hai. Tôi có thể vừa kết bạn với một người và cũng vừa điều tra luôn người đó. Tỉ-dụ như hôm nay đang ngồi đây nói chuyện với bà, biết đâu ngày mai tôi lại còng bà đem về bót thì sao? Trở lại vấn đề, khi chưa tìm ra thủ phạm thì tôi không dám đoán bậy cho ai cả. Và một lần nữa, tôi xin khẳng định là cho đến giờ phút này tôi vẫn chưa dám chắc ai là thủ phạm giết người nên chưa hề kết tội ai hết. Nhưng tôi cũng xin lập lại là kẻ giết người có mà chạy đàng trời, bất kể là ai! Nếu ông trời mà che chở cho kẻ đó thì Văn-Lang tôi đây sẽ lên tận trời một mất một còn với ông ta để đem tội nhân xuống lại nơi trần gian mà xử! Còn nói về đổ oan cho người khác thì bà thuộc loại dân chuyên-nghiệp rồi, chắc chắn là sành sõi chuyện này hơn tôi nhiều. Đã bao nhiêu người vô tội kia còn lạ gì tính của bà! Và nói trước cho biết, chính bà cũng nằm trong danh sách nghi can của tôi đây. Nếu bà vô tội thì không nói chứ còn có tội thì ôi thôi, xin bà cầu nguyện với thượng-đế của bà nói giùm may ra án có thể nhẹ bớt đi chút đỉnh!

*

* *

Văn-Lang ngồi một mình trong xe hút thuốc chờ đợi. Nửa tiếng trôi qua, một chiếc xe màu đen vừa đậu bên kia đường, trước cửa nhà. Một người đàn ông đeo kính râm, dáng người to lớn bước ra đóng xầm cửa xe lại. Không chút chậm trễ, chàng mở cửa xe ra gọi lớn:

-Ông Toàn!

Người đàn ông nghe gọi tên mình liền đứng khựng lại. Vừa trông thấy Văn-Lang từ bên kia đường băng qua, gã lộ vẻ lo sợ run rẩy đứng im không nhúc nhích, nhưng cố gom hết can đảm lên tiếng hỏi:

-Ông tìm tôi có việc gì?

-Để hỏi ông ít câu.

Toàn đã được ‘thưởng thức’ qua tài nghệ của chàng thám tử 008 này nên không dám hách dịch hay lớn tiếng gây sự, lại càng không dám nghĩ đến cách nói chuyệng bằng chân tay. Văn-Lang nhìn Toàn chằm chặp nói:

-Chúng ta có thể nói chuyện ngay tại đây hoặc là vào bên trong, tùy ông lựa chọn.

Toàn ngó trước ngó sau một cái rồi đáp ngay không do dự:

-Mời ông vào nhà nói chuyện có lẽ tiện hơn.

-Được!

Cả hai vào nhà. Chờ ngồi xuống thoải mái đâu đó xong xuôi, Văn-Lang mới bắt đầu câu chuyện:

-Tối hôm đó, nghe ông nói với Quý là ông theo gã về nhà lấy tiền. Sáng hôm sau người ta tìm thấy xác tên Quý chết nghĩa là sao?

Hồn vía Toàn lên mây, gã lắp bắp thề ‘bán sống bán chết’:

-Không... không! Tôi... không có giết... tên Quý... đó! Tôi...

Thấy dáng điệu sợ sệt ấp a ấp úng của gã, Văn-Lang không khỏi tức cười. Chàng cố nhịn cười, nghiêm nét mặt nói:

-Tôi chưa có hỏi là ông có giết người hay không. Giờ hãy kể cho tôi nghe đầu đuôi diễn biến tối hôm đó ra sao. Ông theo gã Quý về đó lúc mấy giờ? Ông làm gì ở đó? Rời khỏi lúc mấy giờ?

Văn-Lang chẳng cần biết nhà Toàn có kỵ mùi thuốc lá hay không. Chàng móc thuốc ra, bật lửa mồi hút. Chàng cũng không quên mời gã một điếu để ‘hú hồn’:

-Có lẽ hút vào vài hơi ông sẽ bình tĩnh hơn mà nói chuyện.

Toàn chạy vội đi lấy cái gạt tàn đem ra để giữa bàn. Sau đó gã từ từ thuật lại mọi diễn biến:

-Hôm đó tôi theo tên Quý về nhà hắn khoảng mười rưỡi (10:30g). Hắn dặn ba mẹ con bà Hội ở lại nhà hắn đợi hắn nói chuyện riêng với tôi xong. Sau đó hắn dẫn tôi tới một căn nhà ở gần đó, mà theo chúng ta được biết đó là nhà bà Hội. Tôi đòi lại tiền của tôi, hắn bảo đang kẹt nên không có đủ tiền trả và năn nỉ với tôi cho hắn khất...

Nghe nói đến đây Văn-Lang chợt ngắt lời:

-Khoan! Ông cho tôi biết hắn thiếu nợ ông bao nhiêu, đầu đuôi ra sao, trong trường-hợp nào?

-Hai chục ngàn (20000)! Đó là tất cả số tiền để dành được suốt bao nhiêu năm đi làm, thắt lưng buộc bụng mới được từng đó. Ông cho tôi nói sơ qua về chuyện này một hút. Cách đây vài năm tên Quý này ăn mặc bảnh bao lịch-sự tới nhà tôi tự giới-thiệu hắn là một người làm ăn rất thành công, gia-sản có tới vài chục triệu, có ý muốn giúp đỡ người đồng hương. Hắn dặn tôi rằng nếu ai tin tưởng hắn, muốn làm ăn chung với hắn thì giao cho hắn ít nhất là mười ngàn (10000) đô thì hắn bảo đảm cứ mỗi tháng sẽ có lời 500 đô. Tôi thầm nghĩ nếu mình bỏ tiền nhà băn thì một năm cùng lắm là lời được có hơn 200 bạc, nên đây thật là cơ hội ngàn vàng để kiếm thêm chút đỉnh. Nghĩ đoạn tôi liền cho hắn biết tôi sẵn sàng bỏ ra 10000 đồng để hùn hạp làm ăn chung với hắn. Suốt ba tháng liên tiếp, tháng nào hắn cũng tới giao cho tôi 500 đồng, bảo rằng đó chỉ là tiền lời của tôi thôi, chứ còn vốn liếng thì vẫn còn nguyên vẹn. Tôi mừng quá và cảm thấy hắn thật là người có uy tín đáng tin cậy nên giao nốt cho hắn 10000 đồng còn lại cho hắn, đinh ninh rằng mỗi một tháng sẽ đem về được một ngàn đồng. Thú thật với ông, tôi đi làm 40 tiếng một tuần mà chỉ đem về trên dưới có 1000 đồng mỗi tháng. Nếu theo cách làm ăn thế này thì lợi tức hàng tháng của tôi sẽ tăng lên gấp đôi, chẳng hay lắm ru? Nhưng sau đó cầm số tiền đưa đợt hai của tôi thì hắn không bao giờ còn trở lại nữa. Tôi gọi điện thoại tìm không biết bao nhiêu lần nhưng không lần nào gặp được hắn cả. Rồi một hôm tổng đài cho tôi biết là số điện thoại của hắn đã cắt rồi nên không còn cách nào để liên lạc với hắn nữa. Tôi hết sức đau khổ vì bị lừa một vố đau quá, để đến nỗi ‘tiền mất tật mang’!...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Ân Oan Giang Hồ
» Người tình của đại ca
» Ông chủ kiêu ngạo
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt