Giới thiệu:
Anh nổi tiếng với chiến tích huy hoàng trong tình trường, nhưng đối với cô, cùng lắm chỉ là hung thần ác sát mà thôi.
Anh một thân bách chiến bách thắng cớ sao lại muốn chinh phục cô, hại cô mất hết bình tĩnh cùng lý trí. Càng kháng cự lại càng làm tăng ham muốn của anh. Đầu hàng anh có lẽ là phương pháp tốt nhất.
Nhìn bộ dạng anh lo lắng cho mình, cô cười duyên dáng. Một khi đã như vậy, sao trước đây lại không cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh anh chứ?
Nhưng hạnh phúc liệu có dễ dàng đến thế. Tất cả là do ông trời sắp đặt: sáu năm liền trốn ra nước ngoài chỉ là vô ích.
******
Chỉ là một giấc mơ, nhưng nào biết ngay cả trong mộng lại chân thật sống động đến vậy.
Sờ trên, miết dưới, chậm dãi xoa hai phía,.... khiến cô dục hỏa dâng cao.
Hai tay không ngừng... trên thân cô, nhưng chàng trai này đâu phải chồng cô?
Lưu ý: Truyện được đưa lên với mục đích chia sẻ phi lợi nhuận trong cộng đồng yêu thích tiểu thuyết , đồng thời giúp đỡ các bạn không có điều kiện đọc truyện do giới hạn về ngôn ngữ, địa phương, hay điều kiện tìm mua sách.... có thể tiếp cận tác phẩm.
Truyenngan.com.vn không chịu trách nhiệm về bản quyền tác giả cũng như bản quyền chuyển ngữ. Truyenngan.com.vn tôn trọng các dịch giả, cộng đồng yêu thích tiểu thuyết cũng như những bạn đã biên tập, gõ lại truyện và tạo ebook tại các nguồn truyện lớn như e-thuvien, Stent, tangthuvien... và chủ nhân của các wordpress cá nhân khác bằng cách đề tên dịch giả, biên tập và người làm
DakMil.WapSite.Me
Tại một góc hoa viên trường trung học Hoa Uyển.
"Nghiêu..." Phạm Lập Hương nói với giọng mềm mại đáng yêu, hơi thở như khiêu khích, đôi môi khêu gợi khẽ thổi nhẹ lên khuôn mặt người thiếu niên. Với những đường cong phát dục thành thục, thân thể mềm mại không xương bắt đầu uốn éo trong lòng nam nhân này.
Thiếu niên đang dựa vào thân cây thản nhiên đón nhận, đối với cô gái đang cố ý câu dẫn mình, không chào đón cũng không bài xích, mặc kệ nàng khiêu khích. Cô gái nóng bỏng hôn hắn một hồi lâu mới buông hắn ra, rồi thở hổn hển, đôi môi xinh xắn như cánh hoa đào, khuôn mặt thì đỏ hồng lên.
"Nghiêu, anh nhất định phải giúp em đứng đầu."
"Đứng đầu?" Được gọi đích danh, Nghiêu thiếu niên giống như bị gợi lên dục hỏa, trên mặt nổi lên hồng quang, cánh tay cường tráng phút chốc ôm chặt thân hình như rắn nước của cô gái, tay khác hướng xuống phía dưới hướng chiếc mông nở nang của nàng mà xoa nắn, dục vọng dưới hạ thân khiến hắn không chịu nổi, nhưng âm điệu vẫn lạnh lùng như cũ.
"Chính là ... chính là ..." Phạm Lập Hương rên rỉ, thần trí dần dần trở nên mơ hồ, trong mắt dục hỏa càng đậm, vặn vẹo thân thể đầy đặn, mềm mại trong lòng hắn, hận không thể lập tức cùng đối phương hợp thành một thể. "Chính là để kỷ niệm ngày thành lập trường, đã tổ chức hoạt động bình chọn người tình trong mộng, ách... " Đột nhiên thấy thân mình chợt lạnh, y phục bên ngoài dĩ nhiên rơi xuống đất, hai người lập tức lăn lộn vào trong bụi cỏ.
Nàng quỳ xuống, vội vàng cởi quần áo của hắn, làm nũng nói: "Em, Phạm Lập Hương luôn tin rằng dáng người cùng khuôn mặt đều là số một. Nhưng chỉ được danh hiệu đệ tam mà thôi, thật không cam lòng! Nghiêu, anh nhất định phải giúp em, anh xem đi, em có điểm nào kém người khác?" Nàng hôn lên vùng ngực rắn chắc của hắn, dùng đôi vú đầy đặn va chạm, cọ sát trong ngực hắn, hai tay thì cố gắng kích thích da thịt hắn.
Hắn bừa bãi hưởng thụ sự phục vụ nhiệt tình của nàng, với các hoạt động của nhà trường hắn chưa từng lưu ý. Thoải mái mà vuốt ve phong nhũ xinh đẹp trước mắt, mày khẽ nhíu lại, hắn có chút tò mò, cái trường học ngu xuẩn này có thể tổ chức cái gì. "Người tình trong mộng", người trước mắt hắn khuôn mặt thì xinh đẹp, dáng người thì nóng bỏng, đặc biệt kỹ thuật câu dẫn của nàng thì lại càng làm hắn thập phần mê muội, nhưng lại chỉ đứng thứ ba sao?
"Một tuyệt thế như em vốn đã là hiếm thấy, lại có thể có người hơn ngươi sao?"
"Đúng vậy, ai biết được sao những tên ngu ngốc này lại chọn như vậy! Thật sự là thiển cận, đúng là không có mắt." Nàng thì thào oán giận.
Đôi môi đỏ mọng hôn lên môi hắn, bàn tay nhỏ bé thuận thế dời xuống phía dưới, tới gần cạp quẩn của hắn. Trước hành động kích thích của nàng, hắn bị dục hỏa thiêu đốt, nhất thời hạ thể khó chịu thập phần. Nàng càng thêm khẩn cấp khi nhận ra "chướng ngại vật" trên người hắn.
Dùng đôi chân dài rắn chắc vòng qua người nàng, vị trí hai người lập tức đảo ngược trở lại. Hai tay hắn ôm trọn lấy hai bên hông nàng, hạ thân cường tráng trùm lên thân thể thơm tho, đầy đặn, gắt gao áp chế nàng.
"Nghiêu, anh phải làm chủ cho em!" Nàng ra vẻ không đồng ý, xoay thắt lưng kháng cự, nhất thời càng kích thích hắn .
"Em đúng là tiểu dâm phụ!" Hắn thô lỗ nói, sớm đã bị nàng khơi mào dục vọng. Hắn vội cởi hết đồ, đại chưởng xâm nhập vào vùng đất bí hiểm của nàng. Biết nàng đã sớm chuẩn bị, hắn ngược lại không vội phát tiết dục vọng của chính mình, lại muốn trêu chọc dục hỏa không thể kìm nén được của nàng.
Phạm Lập Hương khuôn mặt ửng đỏ, mười ngón bấm sâu sau lưng hắn, cơ hồ như muốn hét lên: "Nghiêu..."
"Người phía trên em là ai?"
"Việc này không thể nói sau sao, Nghiêu... " Hơi thở của nàng gấp gáp, bất an lắc lắc thân thể mềm mại dụ dỗ hắn.
"Không được!" Hắn vô tình chối bỏ thỉnh cầu của nàng, đại chưởng lại ái muội ở nơi riêng tư của nàng mà tác quái, cố ý muốn hành hạ nàng.
"Em... " Nàng cắn răng, cố nén dục hỏa khó chịu đang dày vò, đột nhiên ai oán nói. "Thứ hai là Nam... Cung Thu Thủy... " Nàng lắc lắc thân mình đang rất khó chịu, thề sau này cũng không dám dùng thủ đoạn như vậy để nhờ hắn.
"Nam Cung Thu Thủy?" Tên này tựa hồ đã nghe qua ở nơi nào.
"Anh... cô ấy chính là đại tiểu thư của tập đoàn Thế Vinh, cũng là bạn gái cũ của anh, vừa mới chia tay không lâu, chẳng lẽ anh đã quên rồi sao?"
Phạm Lập Hương tuy không phục Nam Cung Thu Thủy có danh hiệu cao hơn nàng, nhưng đối với một người đoan trang thanh nhã, tiểu thư khuê các như Nam Cung Thu Thủy cũng không dám tỏ thái độ khinh thị. Nếu không phải cuối tuần trước Nghiêu vừa chia tay với Nam Cung Thu Thủy, đưa nàng thành bạn gái mới nhất của hắn, khiến cho bao nhiêu nữ sinh khác hâm mộ cùng ghen tị, nàng cũng không dám có ý tranh giành.
Phạm Lập Hương luôn miệng kêu "Nghiêu", chính là Diêm Tính Nghiêu, là đại ca của băng lớn nhất trong khu vực, nghe nói băng nhóm lớn nhỏ ở khu vực khác cũng từng đến khiêu khích hắn, nhưng trải qua rất nhiều cuộc đụng độ, tranh đấu mãnh liệt, "Diêm Tính Nghiêu" đã trở thành một nhân vật truyền kỳ với danh tiếng lẫy lừng, mà trên người hắn cũng có rất nhiều vết sẹo tượng trưng cho vinh quang ấy.
Các học sinh trường trung học Hoa Uyển đối với Diêm Tính Nghiêu vừa kính lại vừa sợ. Hơn nữa Diêm gia là một gia tộc lớn, là đầu rồng trong giới thượng lưu, hắn lại là người thừa kế duy nhất của Diêm gia. Trong trường học từ hiệu trưởng, hiệu phó, hội trưởng hội uỷ viên, cho tới nhân viên tạp vụ, căn bản không ai dám có ý bất kính với hắn. Cũng còn may là, chỉ cần không trêu chọc hắn, hắn cũng không thừa hơi chủ động xâm phạm người khác.
Diêm Tính Nghiêu cũng rất tuấn tú, ngũ quan dễ nhìn, mày rậm mắt to, mũi cao miệng rộng, dáng người cường tráng rắn chắc, đôi mắt lợi hại hơn nữa như có khả năng nhìn thấu người khác, cả người hơi thở tản mát ra một cỗ chí mạng nguy hiểm. Vốn lãng tử tiêu sái, hành động lại ngông cuồng ngạo mạn càng làm tăng mị lực của hắn. Đây cũng là nguyên nhân khiến làm bao cô gái trẻ chết mê chết mệt.
Diêm Tính Nghiêu có nhiều đàn em dưới tay, thường xuyên qua lại với các bang phái khác nên thế lực của hắn rất lớn.
Các cô gái nói yêu hắn, hắn trắng trợn cùng tất cả các nàng ân ân ái ái, mồ hôi đầm đìa, hơi thở rối loạn,....... nhưng "Chỉ là vận động thân thể thôi". Cho nên hắn kết giao với rất nhiều đối tượng, thu nhận cả những đàn em là nữ. Tuy mới mười tám tuổi, nhưng mỹ danh "Trăm chiến trăm thắng" đã nổi tiếng khắp nơi.
"Anh sao vậy?" nghe vậy hắn liền tỉnh lại, thế nhưng nét mặt vẫn như cũ, không chút đồng tình. Hắn mặc dù không kén chọn, cũng không quan tâm đến thân thế của bạn tình, cũng bởi vì hắn chỉ coi các nàng là công cụ phát tiết. Một khi đã chán liền không chút do dự lập tức bỏ cũ lấy mới, nguyên nhân chỉ có một: "Hắn sợ phiền toái!"
Hắn ghét nhất là khi bạn gái khóc sướt mướt, không muốn cùng hắn. Chỉ làm bạn tình, đồng ý thì làm, không đồng ý thì biến. Chỉ là cùng nhau hưởng khoái hoạt, ai có tâm tình mà yêu với đương, thật nhàm chán!
"Đứng đầu là ai?" Hắn khinh mạn nếm cánh hoa anh đào xinh xắn kia, rồi thuận miệng hỏi.
Nàng thở nhẹ một tiếng, vặn vẹo thân thể nở nang mềm mại, cầu xin hắn: "Nghiêu, làm ơn..."
"Nói!" Hắn một mực nhìn chăm chú vào thân thể người con gái mà dục vọng đã bị kích thích đến cực điểm, sự chịu đựng của hắn chỉ có giới hạn....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ