Aizz, nếu sớm biết rằng mục tiêu là người phụ nữ của Tề Ngạo Vũ, lá gan hắn có to đến đâu cũng không dám cả gan làm loạn như vậy, vậy thì hiện tại cũng không phải lo lắng đề phòng như bây giờ.
"Cái gì? Tề Ngạo Vũ là nhân vật tiếng tăm trong giới hắc đạo?" Thành Tiệp biến sắc, thế nào cũng không nghĩ tới Tề Ngạo Vũ không chỉ có oai phong trên thương trường, ngay cả ở hắc đạo cũng có thế lực như thế. Vô cùng kinh hãi, nhưng sự ái mộ lại càng nồng nhiệt, Vân Nhu Y ốm đau yếu ớt kia làm sao mà xứng đôi với Tề Ngạo Vũ anh minh thần võ chứ! (BB: chứ cái bà cô vừa già vừa xấu vừa điêu vừa ác vừa vô học như cô xứng chắc.....xì, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt sói già)
Sự ghen ghét của Thành Tiệp càng lớn hơn, thật sự không thể chịu được sự thất bại của Thiết lão đại, hơn nữa khi nàng nhìn thấy bộ dáng nao núng của hắn, ý tứ khinh bỉ càng rõ ràng .
"Khổ cho anh, Thiết lão đại chính là nhân vật có danh tiếng trong hắc đạo, không nghĩ tới lá gan so với con chuột lớn hơn không được bao nhiêu!"
Thiết lão đại nghẹn một chút, hắn vô cùng sĩ diện cho nên không thể không cứng rắn chống đỡ nói: "Không thể nói như vậy! Nếu ta trước đó biết thân phận đối phương, khi động thủ tự nhiên sẽ càng thêm cẩn thận, sẽ một lần mà thành công. Cũng sẽ không biến thành trở tay không kịp, còn để cô oán giận"
"Không có gan chính là không có gan, anh có cãi chày cãi cối như thế nào cũng vô dụng!" Nàng giễu cợt. Có quỷ mới tin hắn!
"Cô... Tôi không có gan?" Thiết lão đại tức giận mà cười mà cười, ánh mắt tà ác lại dâm ô.
Thành Tiệp tuy rằng kiêu căng xấu tính, nhưng dáng người dưới chất liệu vải mỏng manh vẫn là vô cùng quyến rũ, Thiết lão đại nhìn đã lâu, đặc biệt là đôi phong nhũ kia, chậc chậc, rãnh ngực sâu, quả thực khiến người ta ngã mà chết.
"Xem ra tôi nếu không bày ra một chút 'Thực lực' cho cô tâm phục khẩu phục, chẳng phải là khiến cô xem thường?" Hắn toan tính nói.
"Tốt, tôi ngược lại muốn xem anh có thực lực gì có thể làm cho tôi tâm phục khẩu phục!" Nàng hừ lạnh một tiếng, cao ngạo ngồi vào ghế sô pha đen. "Trước tiên là nói. Thực lực của anh nếu không thể làm cho tôi hài lòng, cũng đừng lãng phí thời gian của tôi, lập tức trả lại năm mươi vạn tôi đưa anh, lần sau có việc tôi sẽ tìm anh...." Khẩu khí của nàng vang vang trong cổ họng, hai tròng mắt ngạo mạn mở lớn giống như chuông đồng.
Tay phải Thiết lão đại cầm súng, chỉ thẳng hướng nàng, họng súng thậm chí cách chóp mũi của nàng không đến ba mươi centimet.
Nàng run run, mồ hôi lạnh chảy ròng, "Anh... Anh muốn làm cái gì? Tôi, tôi cảnh... cảnh cáo anh..."
"Cảnh cáo tôi?!"
Hắn cười lạnh, bàn tay to đột nhiên vung lên, đầu Thành Tiệp nghiêng lệch, thét chói tai ngã vào sô pha dài.
"Cô là đồ lẳng lơ, dựa vào cái gì cảnh cáo tôi? Đừng quên..." Hắn sải bước ngồi lên bàn trà, bàn tay to thô lỗ phủ lên nhũ phong cực đại của nàng, ra sức dò xét, không thèm đếm xỉa đến Thành Tiệp đang kêu la sợ hãi cùng giãy dụa, nhìn vẻ mặt của nàng vừa đắc ý lại dâm tà.
"Thành Tiệp, chúng ta hiện tại là người trên cùng chiếc thuyền! Nếu lão tử đây có vạn nhất xảy ra chuyện, cô cũng đừng mơ có ngày bình an. Ngẫm lại ông anh kết nghĩa có quyền thế của cô đi, nếu hắn biết là cô lấy tiền mua hung thủ để giết hại vị hôn thê của hắn..."
"Không! Anh không thể nói cho hắn!" Nàng kêu to, nếu Tề Ngạo Vũ biết là nàng... Nàng không thể tưởng tượng chính mình sẽ có kết cục gì, đến lúc đó ngay cả cha nuôi cũng không thể đồng tình với mình.
Thành Tiệp thất kinh tóm lấy hắn, cầu xin nói: "Thiết lão đại, tôi sai rồi, tôi sẽ không ngươi yêu cầu anh trả tiền, hắc đạo các anh không phải nói chuyện rất có nghĩa khí sao? Tôi van xin anh đừng nói..."
"Xin tôi? Đương nhiên không thành vấn đề" Chuyện này căn bản không cần nàng xin, hắn cũng không phải ngu ngốc, làm sao mà tự chui đầu vào lưới của Tề Ngạo Vũ! Hắn cười dâm tà, dùng súng khoa tay múa chân ở trước ngực nàng vài cái, "Đem quần áo cởi ra!"
"Không được!" Nàng kinh hoàng kéo chặt quần áo,"Tôi... Tôi không phải nói tiền đều cho anh sao, tôi từ bỏ..."
Trả lại tiền?! Tiền một khi vào túi hắn, còn muốn hắn nhả ra?
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
"Câm mồm! Bảo cô cởi thì cởi đi, nhiều lời cái cái gì!" Hắn không kiên nhẫn vứt súng xuống, thô bạo đến cực điểm xé rách quần áo hàng hiệu của nàng. 0
"Đừng, buông ra, anh không thể..." Nàng kinh sợ khóc lóc kêu to, giơ tay chống cự, nhưng mặc kệ nàng chống cự giãy dụa như thế nào, dưới sự áp chế mạnh mẽ của hắn, nàng căn bản không động đậy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, không quá hai ba giây sau nàng đã bị cởi sạch sẽ như trẻ con mới sinh.
Nhìn thân thể xích lõa tuyết trắng nhẵn bóng của Thành Tiệp, hai mắt hắn trừng giống như mắt trâu, bàn tay to vươn tới bên miệng, lau đi nước miếng đang tràn ra, "Chậc, không hổ là đại tiểu thư sống an nhàn sung sướng, làn da trắng nõn nhẵn nhụi như vậy, căn bản những kỹ nữ kia cũng không có khả năng so sánh, tôi hôm nay thật sự là diễm phúc rất lớn!" Rốt cuộc không thể kiềm chế sự cương cứng nóng bỏng của mình, hắn vội vàng cởi bỏ đai lưng, kéo khóa xuống...
"A, đừng, tôi... Tôi cho anh tiền, muốn bao nhiêu tôi đều cho, anh có thể đi tìm kỹ..." Thành Tiệp thê lương thét chói tai.
"Câm mồm, không được kêu!" Hắn bắt lấy hai cặp chân nhỏ đang đá lung tung của nàng, đặt lên trên sô pha, thân mình trần trụi của nàng biến thành đầu thấp mông cao, nằm ngửa ở trên sô pha dài.
Hắn mãnh lực kéo hai bắp đùi trắng mịn của nàng ra, dục vọng nam tính sưng lên liều lĩnh đâm về phía trước.
"A......" Nàng thê lương thét chói tai .
0
"Không nghĩ tới cô vẫn còn là xử nữ!" Hắn có chút giật mình, lại có càng nhiều đắc ý, "Sao cô không nói sớm, nếu thế tôi cũng đã ôn nhu một chút!"
"Ma quỷ, ngươi không bằng cầm thú... A...." Tiếng khóc xen lẫn tiếng kêu la mắng chửi của nàng càng khiến cho hắn vô cùng kích động.
Nếu người ta khinh thường sự quan tâm của hắn, hắn cũng sẽ không khách khí.
Hắn điên cuồng thẳng tiến, giống như muốn xuyên thấu cả cơ thể nàng, đi kèm theo đó là tiếng thét chói tai và tiếng khóc nhục nhã, một lần lại một lần......
Chương 8
Do tình trạng thân thể của Vân Nhu Y khá "đặc biệt", không có cách nào đảm nhiệm được hôn lễ xa hoa như Tề Nhạc kỳ vọng. Cho nên, sau một hôn lễ đơn giản, trang nghiêm và tao nhã, Vân Nhu Y chính thức trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Tề Ngạo Vũ.
Từ khi bác sĩ đề nghị phụ nữ có thai phải có vận động thích hợp, tập luyện đèu đặn để có thể lực cho quá trình sinh con, Tề Ngạo Vũ dù có bận rộn như thế nào chăng nữa thì mỗi ngày đều tranh thủ thời gian "áp giải" Vân Nhu Y đến hoa viên tản bộ. Hơn nữa, càng gần đến ngày sinh, hắn hầu như đem toàn bộ vấn đề xã giao tiệc tùng cho các nhân viên quản lý cấp cao đảm nhiệm, giờ tan tầm còn chưa tới, người đã muốn "bay về" Hoài Viên .
"Ưm...... đừng, ư...... đừng như vậy, bị...... nhìn thấy, rất không tốt......"
Hôm nay là ngày nghỉ, không khí rất trong lành, trên trời không có gợn mây, ánh nắng cũng chan hòa, ngay cả cơn gió cũng đặc biệt dịu dàng như đang vuốt ve vạn vật trên trái đất, các loại hoa trong hoa viên đều khe khẽ đung đưa theo làn gió tỏa ra hương thơm mê người tràn ngập bốn phía.
Sáng sớm, Tề Ngạo Vũ đã đem Vân Nhu Y lười biếng lôi ra khỏi giường lớn mềm mại, đến hoa viên tản bộ sẵn tiện ngắm hoa. Chẳng qua là, nhìn thấy bà xã mỹ nhân bên cạnh so với hoa còn kiều diễm hơn vạn lần thì không khỏi nổi máu "sắc lang", tay chân không an phận .
Vân Nhu Y vốn dĩ lớn lên rất nhu mì duyên dáng, phong thái yểu điệu như một cánh hoa mỏng manh khiến ai gặp cũng muốn vươn tay ôm vào lòng nâng niu chiều chuộng. Chính vì thế mới khiến cho Tề Ngạo Vũ xung quanh tràn đầy nữ sắc mới lần đầu tiên gặp mặt đã đem nàng ép buộc đến Hoài Viên gán nợ. Hơn nữa, nàng thật sự được trời ưu ái, mang thai chẳng những không làm cho tóc khô vàng, da dẻ thô ráp, ngược lại, toàn thân toả sáng phát ra thần thái ấm áp ôn nhu. Khiến cho Tề Ngạo Vũ mỗi lần nhìn thấy đều động tâm không có cách nào kiềm chế.
Sau một lúc lâu, Tề Ngạo Vũ rốt cục cũng lưu luyến không rời mà buông miệng ra để cho Vân Nhu Y toàn thân hư nhuyễn có thể bổ sung dưỡng khí bị thiêu đốt hầu như không còn tí gì.
"Đại sắc lang!" Nàng vô lực ghé vào trong lòng hắn, thở hồng hộc, cả khuôn mặt đỏ ửng giống như vừa uống rượu.
"Anh biến thành đại sắc lang còn không phải lỗi của em sao, ai bảo em có bộ dạng mê người như vậy chứ?" Hai tay Tề Ngạo Vũ cẩn thận vòng qua eo nàng, dùng mũi cọ cọ trên gò má trắng mịn đỏ bừng của nàng.
"Mê người?" Nàng xùy một tiếng
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ