Teya Salat
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Truyện : Mê Trước Cưới Sau
Tác giả : An Tư Nguyên

Ngày 5 tháng 4 là một ngày rất đặc biệt, thường được gọi là tiết Thanh Minh. Theo truyền thống Trung Quốc thì đây là ngày tảo mộ, kị kết hôn.
Hôm nay, một đôi nam nữ nghiêng ngả, lảo đảo, kề vai nhau, dọc theo khúc quanh của con đường mà đi vào cục dân chính.
Người phụ nữ nâng ly rượu để lên bàn, nói câu đầu tiên: “Kết hôn! Tôi phải cùng người đàn ông này kết hôn!”
“Hộ khẩu, chứng minh thư, đem qua bên kia copy, sau đó lại đên bên đó chụp ảnh. Có điều, tôi khuyên hai người chờ tỉnh rượu rồi hãy quay lại đăng ký. Tránh để đến mai lại chạy tới làm thủ tục ly hôn. Làm tăng thêm công việc cho chúng tôi thì thật là không có phúc đâu.” Nhân viên công tác chán ghét trừng mắt liếc nhìn cô. Miệng mồm thật ác liệt, lại còn có ý muốn cứu người đàn ông bị quỷ ám kia.
Thế nhưng người đàn ông kia không hề cảm kích, lại bĩu môi, dùng ánh mắt bất đắc dĩ, nói: “Không cần, cô ấy không muốn yêu, quá đau khổ, kết hôn sớm một chút thì tốt hơn.”

Chương 1: Hai năm, quá hạn chờ đợi

“Thần Xuyên, anh định đi nước ngoài bao lâu?”
“Chỉ hai năm thôi, nhanh lắm, em thật sự không đi với anh sao?”
“Không đi. Trăng ở Trung Quốc tròn hơn, đồ ăn Trung Quốc cũng ngon hơn, người Trung Quốc cũng thân thiện hơn nữa.”
“…… Vậy em chờ anh nhé, hai năm sau, nhất định anh sẽ quay về cưới em.”
“Thẩm Thần Xuyên, không cho phép anh nói mấy lời yêu thương, hứa hẹn đầu môi chót lưỡi dỗ dành con gái đó nha!”
“Không đâu, anh lại thích nghe con gái nói ‘Con mẹ nó’……”
“Con mẹ nó! Vậy thì anh hãy nhớ những lời này đó, lão nương đây chờ anh, đừng nói hai năm, em cũng muốn thử làm Vương Bảo Xuyến* thứ hai!” 0
Khi đó Thẩm Thần Xuyên cùng Trình Tiểu Lộc, hai đứa vừa mới tốt nghiệp đại học.
Cả hai còn rất nhiều thứ chưa cùng nhau làm vậy mà đã kết thúc, thật chẳng khác nào đôi tình nhân bị thất tình, chia cắt, cách xa trùng dương, từ nay về sau cắt đứt quan hệ……
Hai năm, bảy trăm ba mươi ngày đêm, Thẩm Thần Xuyên không hề trở về.
Hai năm rưỡi, trên dưới chín trăm mười hai ngày đêm, rất nhanh, nhanh đến nỗi khiến cho Trình Tiểu Lộc trở tay không kịp, anh ta đã trở lại.
Lúc này là cuối tuần, Tiểu Lộc lười nhác, dáng điệu uể oải ôm máy vi tính ngồi trên sô-pha, tập trung nghiền ngẫm những ảnh chụp trên màn hình máy vi tính, bốn phía, là những phương án ý tưởng bày bừa tán loạn. Khoảng thời gian còn học ở trường, cô đã từng nghe các anh chị lớp trên nói qua, con gái không thích hợp học ngành ý tưởng quảng cáo, đó là một công việc không có ngày nghỉ.
Làm việc lâu như vậy, cuối cùng cô cũng hiểu rõ được ý của câu này, đúng là một công việc vất vả, khó khăn.
“Khưu Sinh, tại sao mà mấy tấm của anh chụp lại đẹp như vậy hả?” Ngáp một cái, cô ngẩng đầu lên hỏi. Đôi mắt đen láy lướt khắp phòng nhìn quanh một vòng, mới phát hiện phòng khách trống không, không có bóng dáng Khưu Sinh.
Ngạc nhiên một hồi lâu, đột nhiên một chiếc áo khoác từ sau lưng của cô bay vèo tới, chính xác không sai một ly rơi ngay trên sô-pha.
“Mặc vào.” Tiếp theo là một giọng ra lệnh lạnh lùng vang lên.
Tiểu Lộc khẽ xoay người, thấy Khưu Sinh đứng tựa người vào cửa phòng bếp, gương mặt rắn rỏi không có chút biểu lộ gì, môi khẽ nhếch lên đầy quyến rũ, đôi mắt hơi nheo lại tản mát ánh nhìn lôi cuốn, tay còn cầm tách cà phê. Màu trắng từ cái tách thật xứng với những ngón tay thon dài đang cầm giữ tách của anh, rất hài hòa.
“Làm gì? Tôi không thấy lạnh gì cả.” Tiểu Lộc lấy lại tinh thần, săm soi cái áo khoác mà Khưu Sinh vừa ném lên sô-pha, tức giận nói.
“Mặc vào.” Anh ta lặp lại một lần nữa.
Tiểu Lộc nhận ra mùi nguy hiểm, lập tức ngoan ngoãn nghe theo lời Khưu Sinh mặc áo khoác vào. Vì công việc mà cô quen biết với gã con trai này, mới đó mà đã được nữa năm rồi, cũng đã quen thuộc với cá tính của anh ta, trầm mặc không nhiều lời, luôn lạnh lùng, cứ như đối với chuyện gì cũng thờ ơ lạnh nhạt, không hề quan tâm. Nhưng mà, khi một câu nói được anh ta lập lại lần thứ ba, thì hậu quả sẽ trở nên rất nghiêm trọng. Thật đúng là người khó ở chung, Tiểu Lộc luôn cảm thấy những người làm nghệ thuật nói chung đều là những người có tính tình kỳ quái kiểu vậy, dẫu sao chụp ảnh gia cũng miễn cưỡng xem như là một loại nghệ thuật gia đi.
Những ngày đầu tháng tư, thời tiết vẫn khá lạnh, trông thấy Tiểu Lộc ngoan ngoãn nghe lời mặc vào áo khoác xong, vẻ mặt Khưu Sinh mới lộ ra một chút hài lòng,“Tôi đói bụng, đi nấu cơm đi.”
“Hả! Tôi chỉ là người công tác chung với anh thôi, không phải nô lệ, anh cũng thật hay nha, anh đói thì liên quan gì tôi?”
“Cô cảm thấy nếu tôi chết đói, một mình cô có thể hoàn thành công việc này sao?” Khưu Sinh thuận thế ngồi xuống sô-pha, gác hai chân lên, miệng nhâm nhi thưởng thức tách cà phê, khẽ nhếch mép cười nhạt một tiếng, kèm theo một câu nói thờ ơ.
“……”Cam chịu số phận, Tiểu Lộc phát cáu thở hổn hển, để máy vi tính qua một bên, vừa nguýt mắt lườm hắn, vừa đi vào bếp.
Người nào đó còn cố tình được nước làm tới, “Nhớ tắm luôn cho con mèo của tôi.”
“Bộ kiếp trước tôi thiếu nợ anh sao? Phải không?” Hết nhịn nỗi nữa, Tiểu Lộc tức giận gào lên.
“Sao tôi biết được.” Khưu Sinh vẫn bình tĩnh, cầm lấy máy tính của Tiểu Lộc, bắt đầu nghiên cứu mấy tấm ảnh chụp làm quảng cáo.
Được thôi! Anh ta không biết, nhưng Tiểu Lộc biết!
Không phải ứng với câu kia sao ‘Sai một bước thua cả bàn cờ’.
Tất cả mọi chuyện, người bắt đầu chính là Tiểu Lộc. Cô dành trọn thời gian rãnh rỗi đi làm thêm, tích cóp từng đồng, mãi mới mua được chiếc kính viễn vọng đắt tiền. Đúng ra cô phải biết giữ khoản cách với Khưu Sinh, có gặp hắn trên đường cũng đừng nên dừng lại chào hỏi. Tính tò mò có thể hại chết con mèo nha. Nhớ ngày đó cô vô tình thấy được Khâu Sinh ở đối diện nhà mình, hơn nữa đó lại là phòng làm việc của chuyên gia trang điểm hàng đầu Cổ Húc Nghiêu.
Cho nên, Tiểu Lộc, một ‘hủ nữ’ (Yu: chú thích cho các nàng ko rõ từ chuyên môn này. Hủ nữ là chỉ các nàng rất có hứng thú với tình yêu namxnam) thuộc hàng sơ cấp, đã rất hào hứng dùng kính viễn vọng theo dõi hành tung của bọn họ. Cô hi vọng thiên thời địa lợi sẽ giúp cô nhìn được tiến trình ‘xuất nhập bình an’ của hai mỹ nam này.
Kết quả, mọi hy vọng đều tan biến, hóa ra hai gã kia chỉ là bạn bè đơn thuần, không thấy chút gì gọi là kịch tính.
Kế tiếp, kết cục của Tiểu Lộc chính là tiền mất tật mang, mãi đến một ngày, Khưu Sinh mang theo một con mèo tên là ‘Bò sữa’, hiên ngang đi vào nhà cô, cô mới nhớ tới ….
——– trên thế giới này còn có một loại gọi là [Kế phản gián">!
“Cô gái hai năm rưỡi sao rồi?”
Tiểu Lộc còn đang hồi tưởng chuyện khổ năm xưa, ngoài phòng bếp đã vẳng tới giọng nói trêu chọc của Khưu Sinh.
Nghe vậy, động tác của Tiểu Lộc bỗng chốc cứng đờ, trong phòng nhất thời yên ắng, chỉ nghe tiếng nước sôi sùng sục phát ra từ nồi nước đang nấu trên bếp.
“Không phải nói chỉ hai năm, quá hạn thì không chờ nữa sao?”
“Liên, liên quan gì đến anh? Tôi thích chờ, tôi yêu chờ, không được à.” Tiểu Lộc nặng nề mở nắp nồi đang sôi trào trên bếp lên, ném qua một bên, bĩu môi, cố chấp hét lại.
Ngoài phòng bếp một lúc lâu sau vẫn không có tiếng động, đột nhiên thanh âm Khưu Sinh lộ vẻ cáu kỉnh lại truyền đến :“Ra đây.”
“…… Là anh nói đã đói bụng mà.” Tên này sao đột nhiên lại thay đổi nhanh như vậy?
“Đói quá, giờ cũng thấy hết đói rồi, nhanh ra đây làm tiếp.”
“Hả…… Nhưng mà tôi đói, sửa mấy thứ kia xong cũng quá trưa rồi, tiện thể nghỉ một chút đi.” Cô thật nghi ngờ không biết công ty có trả tiền cho Khưu Sinh đến đây giám sát công việc của cô không nữa, ngay cả hai ngày nghỉ cuối tuần cũng không tha cho cô, lại còn vui buồn bất chợt.
“Không thể.”
“Tại sao chứ? Chả lẽ nghỉ ngơi một chút xíu cũng không được à.”
“Tôi không thích người cộng tác của tôi lúc làm việc lại nghĩ tới đàn ông.”
“……” Con mẹ nó, cô nghĩ tới đàn ông thì làm sao nào, sợ hắn sao, cũng đâu phải nghĩ đến hắn, nghĩ tới đàn ông của mình cũng phạm tội sao! Thói đời này không phải cũng quá lạ thường sao, chẳng lẽ người cộng tác còn muốn giam cầm tư tưởng của người ta sao? Nói như hắn không lẽ cả đến lúc ăn uống đi vệ sinh tất tần tật phải báo cáo lại sao.
Càng nghĩ càng tức, Tiểu Lộc quả thực không chịu thua thiệt, nhanh chóng khóa van bếp ga lại, chạy ra phòng ngoài, còn chưa kịp ngồi xuống sô-pha, chuông cửa bỗng vang lên. Dựa vào kinh nghiệm làm việc chung với Khưu Sinh trước đây, Tiểu Lộc e ngại đưa mắt nhìn anh, ngập ngừng nói: “Tôi có thể ra mở cửa không?”
“Cô có thể mở cửa sổ rồi nhảy xuống luôn cũng được.” Khưu Sinh nheo mắt, nửa cười nửa không nhìn cô.
Tiểu Lộc thầm oán đưa mắt lườm Khưu Sinh, rất tức giận nhưng lại không dám xả, tiếng chuông cửa vẫn còn vang lên liên tục.
Cảm thấy cứ mãi giằng co như vậy thực vô nghĩa, Khưu Sinh quay người đứng lên, bước ra mở cửa .
Ngay lúc cửa vừa mở ra, dấu chấm cho bức tranh chờ đợi hai năm rưỡi qua của Tiểu Lộc cũng đứng đó.
Nhìn người đàn ông xa lạ đứng ngoài cửa, Khưu Sinh hơi nghiêng người nhìn Tiểu Lộc. Cô lơ đãng ngẩng đầu, đơ người , tròn miệng, mắt long lanh rạng rỡ....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
123...58>>
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Người tình của đại ca
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Những dòng stt hay về tình bạn
» Truyện : Mê Trước Cưới Sau
» Truyện Hôn Nhân Giấy full
123»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Người tình của đại ca
» Ông chủ kiêu ngạo
» Tiểu Thuyết Chồng Khờ - Full
» Tiểu Thuyết: Ông Xã Tôi Là Xã Hội Đen.!
» Tiểu Thuyết Say đắm một nàng mèo
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt