Cho tới bây giờ, dũng mãnh thiện chiến của Hạng Dư Khang, làm cho Nhan Bái Dung chưa hiểu rõ hết tình ái tiếp nhận đầy đủ, cô chỉ cảm thấy đêm nay máu chưa có phục hồi lại, mạch đập cũng không có chầm chậm, toàn thân không có một chỗ nào mà không bị vui thích lây dính qua.
Cái mông của Hạng Dư Khang co rúm lại, làm cho thân thể mềm mại của cô dần dần không gánh nổi……
Bỗng dưng, một tầng vui thích kinh thiên động địa hướng cô xoắn tới toàn bộ, cô bay bổng mà cuốn vào lốc xoáy, chìm nổi chao đảo ở trong ẩm ướt ấm áp.
「 A –」 Cho dù cô ở trong cao trào, thì lực đạo kéo ra đưa vào của Hạng Dư Khang mỗi một lần lại nặng hơn.
Cuối cùng, cô vô lực mà xụi lơ ở trên giường, không thể lại nghênh hợp va chạm của anh, Hạng Dư Khang mới bằng lòng tha thứ cho thân thể non nớt của cô.
Anh cắn răng, sau đó xuất ra một kích cuối cùng, đem tráng kiện cứng rắn thẳng để vào chỗ sâu nhất lối giữa của cô, mới mãnh liệt mà trút xuống nhiệt dịch nóng bỏng vào trong cơ thể cô.
Thể lực dồi dào cuối cùng cũng hao hết, sau đó Hạng Dư Khang mới buông tha đòi hỏi Nhan Bái Dung.
Nhan Bái Dung ở trong cao trào đêm nay mệt mỏi không đếm được, cuối cùng cũng chịu không nổi mà ngất đi, không nhúc nhích nằm ở trên người của Hạng Dư Khang.
Hoàn toàn thỏa mãn dục vọng của mình, Hạng Dư Khang hiện tại tựa như con sư tử mạnh mẽ ăn no, mệt mỏi mà đánh ngáp, tuy rằng thân thể mệt mỏi không chịu nổi, nhưng mà ý nghĩ lại thanh tỉnh dị thường.
Một tay của anh ôm chặt Nhan Bái Dung ngủ ở trong lòng của anh, một tay âu yếm thân thể làm cho anh cả đêm lâm vào điên cuồng.
Ngay cả khi anh tuổi trẻ, lại phóng đãng, cũng không thể đem cả một buổi tối đều tốn vào làm chuyện yêu.
Anh kinh ngạc chính mình khát khao cô mãnh liệt, thậm chí còn ở dưới tình hình sử dụng hết bao cao su, cũng không sợ làm cho cô mang thai mà cố ý tiếp tục vuốt ve cô.
Anh thấy lang bạc kỳ hồ (sống đầu đường xó chợ), làm cho anh ngay cả ở thời thanh thiếu niên khi mê luyến hoan ái nam nữ, cũng không dám mạo muội nếm thử hoan ái mà không có bất kỳ cái gì bảo hộ, bởi vì, anh không có sức để gánh vác một sinh mệnh mới được sinh ra.
Nhưng mà, đêm nay anh lại ngoại lệ , anh đem phòng bị an toàn để qua sau đầu, không để ý hậu quả mà cùng cô mặc sức tham hoan.
Anh nghĩ, tuy rằng hai người kết giao mới một tháng, nhưng mà anh đã muốn coi cô như người bạn đời có thể cùng nhau dắt tay trong tương lai. Nhưng anh lại không khỏi lo âu bất an, nếu chỉ là một mình anh tình nguyện, thì nên làm cái gì bây giờ?
「Khang, anh suy nghĩ cái gì?」Nhan Bái Dung bị anh vuốt làm cho tỉnh, giương mắt nhìn hàm dưới của anh kéo căng mà hỏi.
Hạng Dư Khang bỗng nhiên xoay người nằm nghiêng, để cho hai người mặt đối mặt,「 Tiểu Dung, anh có chuyện muốn hỏi em.」
Nhìn thần sắc anh nghiêm túc, Nhan Bái Dung có chút kinh ngạc, và cũng có chút khó hiểu.「 Anh muốn hỏi em cái gì a?」 Cô vươn tay vuốt ve tóc ngắn dày của anh, nhẹ giọng hỏi.
Hạng Dư Khang nhìn chằm chằm hai tròng mắt vẫn mơ màng của cô, thanh âm nâng cao lo lắng,「 Nếu tối hôm nay, em có đứa nhỏ của anh thì làm sao?」
Không dự đoán được anh sẽ hỏi như vậy, Nhan Bái Dung dừng động tác trên tay, khuôn mặt ửng hồng,「 Sao đột nhiên anh hỏi vậy?」 Lúc này mới đột nhiên nhớ lại, hai lần hoan ái đều không có làm biện pháp an toàn.
Hạng Dư Khang bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang cương cứng của cô ở trên đầu anh, nắm chặt,「 Anh biết hiện tại nói chuyện này ra hình như là quá sớm , nhưng ví dụ như chúng ta trong một đêm cuồng hoan đã vô ý sáng tạo một sinh mệnh nhỏ, anh muốn em biết rằng, nhất định anh sẽ phụ trách đến cùng.」
Tay bị anh nắm chặt truyền đến ấm áp, Nhan Bái Dung cảm nhận được anh nghiêm túc và chân thành, hốc mắt không khỏi nóng lên,「Khang…… Em biết……」 Không uổng công cô đã coi anh như người chồng có thể phó thác cả đời.
Hạng Dư Khang ôm cô vào trước ngực, để cho cô nghe thấy tiếng tim đập kích động của anh,「 Hình như mọi chuyện đều nói còn quá sớm, nhưng chỉ cần em bằng lòng, anh nguyện ý cưới em.」
Nhan Bái Dung kinh hãi từ trong ngực anh ngẩng đầu, trong mắt lóe tia vui mừng,「Khang, anh đang cầu hôn em sao?」
Hạng Dư Khang lắc đầu,「 không phải……」 Thấy vui sướng từ đáy mắt cô rút đi, anh vội vàng nói rõ,「 Hiện tại anh vẫn không đủ tư cách để cưới em.」
Hắn có sự thận trọng và lo lắng của mình, nếu làm cho cô thất vọng, thì anh sẽ giải thích rõ ràng.
「 Em không hiểu, vì sao anh không thể cưới em?」 Nhan Bái Dung sốt ruột , kích động mà đòi hỏi đáp án từ anh.
Hạng Dư Khang đổi tư thế, ngồi dậy tựa vào đầu giường, ôm cô vào trong ngực,「 Nhìn anh xem, hiện tại có tư cách gì mà cưới em? Nhà của anh chỉ có bốn vách tường, hoàn toàn không có gì cả, cho dù em cam tâm tình nguyện đi theo anh, anh cũng sẽ không nhẫn tâm mà trơ mắt nhìn em chịu khổ.」
Cho dù không thể mỗi ngày cho cô sơn trân hải vị, lăng la tơ lụa, ít nhất cũng phải cơm no áo ấm, không lo không buồn mà sống.
Nhan Bái Dung nghe xong, thì lông mày dần dần giãn ra,「Em cũng không ghét ở cùng với anh, em thích con người của anh, có thể ở một chỗ cùng với anh, cho dù ba bữa không có gì ăn, em cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.」
Ai bảo cô toàn tâm toàn ý yêu anh, cái gì cũng không để ý !
Hạng Dư Khang mỉm cười, hàm chứa cảm động cùng bất đắc dĩ,「 Bé ngốc…… Anh sẽ không cho em chịu đói, nhưng mà anh hy vọng em có cuộc sống tốt là thật.」 Ngữ khí từ mềm nhẹ chuyển thành cương nghị,「 Anh sẽ vì hạnh phúc của em mà càng cố gắng hơn!」
Anh không chỉ nên vì chính mình, mà nên vì tương lai tốt đẹp của hai người mà nỗ lực phấn đấu.
Nghe vậy, cô vui mừng chôn ở đầu vai của anh, cô biết tâm ý của anh.「Khang, em hiểu được, về sau em sẽ không hỏi anh có muốn cưới em hay không, em vẫn sẽ đợi ngày nào đó anh có lòng tin cho em hạnh phúc, nhưng mà…… rốt cuộc anh……」 Cô ngẩng mặt lên ánh mắt nhu tình nhìn chằm chằm mặt nghiêng của anh.
Hạng Dư Khang nhìn nóng bỏng trên mặt của Nhan Bái Dung, khó hiểu hỏi:「 Rốt cuộc cái gì?」
Nhan Bái Dung xấu hổ hỏi:「 Anh…… yêu em sao?」 Thanh âm tuy rằng nhỏ như muỗi kêu, nhưng Hạng Dư Khang vẫn nghe được rõ ràng.
Hạng Dư Khang bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời nở nụ cười, 「Ngốc, em còn không hiểu tim của anh sao?」 Vuốt ve cánh tay mảnh khảnh của cô, đột nhiên ôm cô lên trên người, đem mặt chôn ở trong sợi tóc của cô.
「 Cái gì?!」 Nhan Bái Dung ngạc nhiên giương mắt nhìn anh.
Thanh âm của Hạng Dư Khang từ phía sau cổ của cô nâng lên,「 Anh đương nhiên yêu em.」
Yêu cô chính là dễ dàng như vậy, đơn giản như vậy, không cần phải nghĩ nhiều, chỉ cần phát ra từ nội tâm.
Anh sống hai mươi sáu năm, hơn phân nửa cuộc sống đều là cô đơn một mình, Nhan Bái Dung với anh mà nói, không chỉ là người yêu thân mật, mà đã trở thành người bạn đời không thể thiếu trong cuộc sống của anh; Nếu bất hạnh mất đi cô, có thể ở trong phút chốc anh sẽ sụp đổ, đau khổ.
「Khang……」 Nhan Bái Dung kích động ôm lấy anh,「 Anh không gạt em chứ?」
Hạng Dư Khang ngẩng đầu, dán sát vào,「 Không phải gạt em, anh rất nghiêm túc.」
Nói xong, anh xoay người một cái đặt cô ở trên giường, đôi mắt lóe sáng nói với cô:「 Có thể cả một buổi tối anh không ngừng nói cho biết, anh yêu em như thế nào……」 Đôi môi mỏng khêu gợi lập tức dán ở môi cô.
Nhan Bái Dung rất vui vẻ mà ngênh đón nụ hôn nhiệt tình của Hạng Dư Khang, đêm nay đã cánh môi bị anh làm đau cũng tùy ý anh làm dịu,「 Ưm….. Khang……」
Cô cũng nhiệt tình đáp lại, cũng làm tăng thêm lửa tình của anh, anh không chỉ cho cô cái hôn nồng nhiệt sâu dài, mà cũng muốn thỏa mãn lẫn nhau.
Thiên đường lại thiêu đốt lần nữa, hai thân thể nóng rực mà quấn nhau, trầm luân với dục vọng đã làm ngọn lửa cháy đầy trời……
spg�7sy(!�@i�size:12.0pt;line-height:115%;font-family:"Arial","sans-serif"'> Hơi thở của Nhan Bái Dung sắp vận lên không được , tuy là nói như thế, nhưng cái mông đầy đặn vẫn đón nhận xâm phạm của anh.
Triền miên của hai người khó chia lìa, không để ý thân thể mềm mại non nớt có thể đảm nhiệm hay không, anh tiến lên lần nữa, va chạm mật huyệt đang tràn nước ra.
「 A — Khang –」Trong đầu Nhan Bái Dung trống rỗng, hoàn toàn tùy cho Hạng Dư Khang khống chế thân thể của cô, thẳng đến bên dưới thân thể mới lớn mềm mại không thể dung nạp tràn ngập kích tình nữa.
Cao triều của dục vọng tới làm cho người ta trở tay không kịp, anh vừa mới cảm giác hoa huyệt của cô co rút lại khác thường, thì chỉ chốc lát sau toàn thân liền co rút, tiếp nhận đến thân là cao trào lần đầu tiên của con gái.
「 A –」Nhan Bái Dung chưa từng có kinh nghiệm cao trào nên ngẩng cao mà rên rỉ một tiếng, ngay sau đó lực bất tòng tâm mà ngất đi.
Anh cũng không vì hôn mê của cô mà hạ xuống tốc độ, tùy ý lao đi ở trong cơ thể cô, cái eo đong đưa kịch liệt, lần lượt hăm hở tiến vào hoa huyệt ẩm ướt.
「 A — Tiểu Dung –」trước khi tình dục sắp bùng nổ, anh hạ xuống tốc độ, gia tăng mức độ đong đưa, và dùng sức va chạm vào hoa huyệt.
Đột nhiên, khuôn mặt tuấn tú của anh vặn vẹo, gân xanh lồi lên, toàn thân run rẩy đạt tới cao trào, ở một cái trọng kích cuối cùng, anh thả lỏng phần bụng, rồi kiên đĩnh run run phun ra tinh hoa nóng bỏng ở trong cơ thể cô –...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ