Ring ring
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

“Biết.”
“Biết thì tốt! Thế tại sao còn muốn can dự vào lựa chọn của cậu ấy, cản trở tiền đồ của cậu ấy?”
“Tớ không có...”
Hàm răng trắng tựa vỏ ốc cắn chặt xuống môi tạo thành một vết dài thẳng hàng, Tô Tiểu Dương đang cố gắng kiềm chế hết sức.
“Cậu không có?” Đôi mắt phượng trợn tròn, Chu Xuyến đã lạc giọng.
Có trăm miệng cũng không chối được, Tô Tiểu Dương ngoảnh sang bên phải để tránh ánh mắt Chu Xuyến, trong ô cửa sổ đen ngòm bên đó lại phản chiếu khuôn mặt thanh nhã gầy gò của cô đang trắng hơn tờ giấy. Nếu đã không cãi lại được thì tốt nhất không cần nhiều lời. Đi qua Chu Xuyến đang chau mày trừng mắt, cô lặng lẽ ra cửa, bỏ lại sau lưng những lời bàn tán, phỏng đoán, nghi ngờ, kinh ngạc, thậm chí là mỉa mai. Ai biết được Chu Xuyến còn nhanh chân hơn chạy lên trước cản đường: “Tớ nói với cậu nhiều như vậy mà cậu không có chút phản ứng nào sao? Cậu có biết thế nào là tiết chế tình cảm không? Chẳng lẽ bố mẹ cậu không dạy cậu à? Sao Dương Duệ có thể thích chơi với loại người như cậu được nhỉ? Không thể tưởng tượng nổi!”
Dù gì cũng đã mười bảy, mười tám tuổi đầu, kiểu chỉ trích không biết suy nghĩ của nó làm Tô Tiểu Dương dù đang quyết tâm lặng thinh cho khỏi phiền cũng không kiềm lòng được mà căm phẫn:
“Nói cái gì? Có gan nói lại một lần nữa!”
“Tớ đã tận tình khuyên bảo hết nước hết cái nhưng cậu quay phắt đi, đáp lại tớ bằng cái lưng của cậu thôi, như thế còn không gọi là không biết tiết chế sao? Còn chuyện biết tiết chế hay không rõ ràng có một phần dạy bảo của gia đình trong đó!”
Chỉ một tiếng hít thở cũng nhẹ nhàng xé toang bầu không khí yên lặng đến đáng sợ này, trong phòng vẫn tụ tập cả một đống người nhưng không một ai hé răng nửa lời.
“Ý cậu là mình thiếu sự giáo dục của gia đình?”
Vừa nói sắc mặt Tô Tiểu Dương vừa chuyển từ màu trắng sang trạng thái tím tái, bỗng nhiên hai bàn tay đang buông thõng nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay. Cơn thịnh nộ ở nơi sâu thẳm đang cuộn trào mãnh liệt, dường như muốn dâng lên đến kịch điểm và nổ tung. Những người có mặt trong căn phòng đều cảm nhận được dáng hình mảnh mai của Tô Tiểu Dương đang có con rồng lửa quay lượn điên cuồng. Người nọ nối tiếp người kia thi nhau thở ra hít vào thật sâu trong im lặng, tất cả đều không ngờ Tô Tiểu Dương bình thường không có gì nổi trội lại dám đối đầu với Chu Xuyến, lại càng không nghĩ rằng đứa kiệm lời như cô một khi đã nổi cáu thì trong con mắt đen láy đó lại chứa đựng vẻ lạnh lùng giết người như vậy.
Thấy đám bạn sớm chiều vẫn đi với nhau đang lén liếc về phía mình, Chu Xuyến, người khởi xướng ra trận chiến này không muốn bị mất mặt nói:
“Thế thì sao?”
Tét!
Cái tát thẳng tay, dứt khoát, một lần nữa làm những người liên can trợn mắt há mồm, bao gồm cả Chu Xuyến đang đưa tay lên ôm má theo phản xạ.
Ánh đèn sáng trưng trong căn phòng bị mấy chiếc quạt trần quay vèo vèo chém trúng phân tán loạn xạ, cả căn phòng lặng thinh không tiếng động, thời gian dường như đã bị đóng băng và ngừng trôi.
Từ trạng thái còn ngơ người đứng trơ như phỗng, bỗng một tiếng hét chói tai đầy căm hận bộc phát từ miệng Chu Xuyến, không nghĩ gì hết, nó chạy ngay lên phía trước, giơ tay lên rồi hất thẳng vào mặt Tô Tiểu Dương. Giằng co, lôi kéo, giữ tay, giật tóc, Chu Xuyến thẹn quá hoá giận mặc kệ, vứt bỏ hết phong thái gì mà thục nữ với thanh lịch ra sau, hùng hổ xông vào giằng co đấm đá. Hai bóng người một trắng một hồng quấn lấy nhau, vật lộn tít mù, thỉnh thoảng có đứa dính đòn lại hét toáng lên một tiếng. Đám xung quanh lại được một phen há hốc miệng mắt trợn trừng không chớp khi chứng kiến trận ẩu đả chưa từng có, mãi đến khi có đứa sực tỉnh lại mới hô hoán kéo hai người ra.
Phải xông vào ba, bốn lượt, cố gắng lắm mấy cậu con trai mới tách được hai người ra.
Hai cánh tay Chu Xuyến bị giữ chặt, cô nàng vừa khóc vừa gào lên: “Tô Tiểu Dương, mày dựa vào cái gì mà đánh người? Dựa vào cái gì?”
Bị móng tay Chu Xuyến cào chảy máu, vẫn còn vết tích trên mặt, Tô Tiểu Dương không khóc, chỉ đưa ánh mắt lạnh ngắt nhìn về phía Chu Xuyến còn đang cố đạp chân về phía mình:
“Tôi muốn cậu thấy thế nào mới là người không có sự dạy dỗ của gia đình thật sự!”
“Cậu là đứa không có gia giáo! Đừng tưởng tôi không biết bố cậu bỏ nhà theo hồ ly tinh từ lâu rồi, thế nên vốn dĩ cậu đâu có được sự dạy dỗ của bố. Mẹ cậu là người phụ nữ bại trận, đến một người đàn ông cũng không giữ được! Tô Tiểu Dương, cậu tưởng mình giữ được Dương Duệ sao? Không thể nào! Cậu ấy là người thế nào? Cậu là người thế nào, chẳng lẽ cậu không biết trong mắt những người khác, hai người đứng với nhau trông lố bịch lắm à? Nếu không tin thì tự đi mà hỏi người khác xem, rốt cuộc đúng hay không?”
“Có tin tớ sẽ xé toang cái miệng cậu ra không?”
Tô Tiểu Dương không hiểu làm sao mà Chu Xuyến lại biết chuyện ông bố hào hoa phong nhã tiêu dao phóng khoáng nói năng ôn hòa của mình có người phụ nữ khác bên ngoài.
Càng đau hơn nữa là Chu Xuyến lại có thể nói cô và Dương Duệ đứng với nhau trông thật lố bịch!
Tiếng gào thét ồn ào đến tai cô chủ nhiệm, vỗ về động viên Chu Xuyến xong, cô chủ nhiệm giận dữ chĩa mũi nhọn về phía Tô Tiểu Dương, không hỏi rõ đầu đuôi đen trắng thế nào mắng cô ngay tại trận.
Bốn tiếng cuối cùng trong lời nói của cô giáo và câu “lố bịch” đó của Chu Xuyến như hai đoàn tàu đi ngược chiều đâm sầm vào lòng Tô Tiểu Lương, trong nháy mắt chúng toé lửa, bốc cháy dữ dội làm cô đau đớn vô cùng.
Dửng dưng đứng trước cửa lớp nhìn Chu Xuyến bằng ánh mắt khinh thị, Tiểu Dương bất chợt nhếch mép cười, rồi cất tiếng:
“Trong truyện cổ tích của Andersen thì vịt con xấu xí vẫn có thể biến thành thiên nga trắng, cô giáo có tin không?”
Không hiểu cô bé nói gì, cô giáo chủ nhiệm đưa tay lên đẩy cao gọng kính.
“Vẫn còn 96 ngày nữa, sau đó em sẽ chứng minh cho cô thấy vịt con xấu xí nhất định sẽ trở thành thiên nga trắng!”
Bỏ lại sau lưng lời tuyên bố hùng hồn này, Tô Tiểu Dương quay người chạy thẳng, bóng trắng gầy nhom lẫn vào trong bóng tối như mang đầy sự ngang ngạnh và cố chấp.
“Đấy là lần đầu tiên và là lần duy nhất em đánh nhau với người khác, thật ngốc.”
Xe dừng lại bên vệ đường, Tô Tiểu Dương khẽ nhắm mắt rồi từ từ mở ra như vừa trải qua một giấc mơ.
“Không, không hề ngốc chút nào. Anh thích em như vậy, kiêu hãnh, mãnh liệt nhưng cũng rất dịu dàng, tinh tế, anh có thể cảm nhận được chính xác sự quan tâm của em dành cho anh qua những chuyện này.”
“Lại tưởng mình là đúng. Em nói những câu đó với Helen không phải vì anh, đơn giản chỉ vì em không quen vô duyên vô cớ bị người khác chỉ trích.”
“Thế sau trận đánh nhau đó, em âm thầm quyết tâm thi đỗ vào đại học. Trong ba tháng ôn thi tốt nghiệp đó, em gầy đến mức không còn hình người, ngày đêm ôm sách, chỉ thiếu nước treo tóc lên cột nhà, dùi thủng bắp chân thôi. Anh biết chuyện anh từ chối nhận tuyển thẳng cùng em tham dự kỳ thi chính là một phần nguyên nhân, phần quan trọng hơn là em muốn chứng minh con vịt xấu xí là mình sẽ biến thành thiên nga trắng để chúng ta đứng với nhau không còn là trò cười lố bịch của thiên hạ nữa. Nhưng mà nhóc ơi, vốn dĩ em đâu phải là vịt con xấu xí, chưa bao giờ như vậy cả, từ xưa đến nay và mãi mãi về sau.”
Khuôn mặt anh tuấn thường xuyên xuất hiện trong những giấc mơ của cô đang ở gần ngay trước mắt nhưng Tô Tiểu Lương không nhấc nổi cánh tay lên để chạm vào, cô sợ!
Cô sợ đây chỉ là giấc mơ huyền ảo như hoa trong gương, trăng trong nước thôi, cô sợ sự mơ tưởng hão huyền về thứ gọi là vĩnh cửu, sợ dục vọng và phần đen tối đang tiềm tàng nơi nào đó trong sâu thẳm trái tim con người...
“Đó là một sự biến đổi chết người, nhưng không phải vì anh đâu. Rất cảm ơn anh đã nhắc lại những chuyện này, Dương Duệ!”
Trong đáy mắt long lanh ẩn chứa nỗi buồn miên man tưởng như trải dài đến vô tận, Dương Duệ trầm lặng. Anh giờ không biết phải làm thế nào để lấy lại được niềm tin hoàn toàn của cô dành cho chính bản thân mình như trước kia nữa. Đến muộn sáu năm nên giờ đây tất cả mọi thứ đều đã muộn màng? Không gian lặng ngắt đến ngạt thở làm Tô Tiểu Lương thấy ngột ngạt khó chịu, nói xong lời cảm ơn, cô đẩy cửa xe bước ra, mặc cho mưa phùn lất phất đua nhau hắt vào mặt.
Khi cô đang bước xuống xe, Dương Duệ đưa tay ra nắm lấy cánh tay cô, nửa như cầu xin nửa như trách oán, nói: “Em không muốn biết tại sao lúc đầu anh lại đồng ý sống cùng Anna ư? Còn cả Helen, lẽ nào em không muốn biết tại sao anh thường xuyên tránh mặt không muốn gặp cô ta? Thậm chí là tại sao phải sau sáu năm anh mới quay trở lại tìm em, em cũng không muốn biết lý do ư? Tô Tiểu Lương, sao em có thể nhẫn tâm vậy, đến một cơ hội giải thích cũng không cho anh được một lần là sao?”
Một loạt câu hỏi bay lả tả như bụi nước bên ngoài táp tới tấp vào mặt cô, làm cô vừa lạnh vừa xót.
Giờ có gì quan trọng để nhất thiết phải nghe nguyên do và sự nhẫn tâm của sáu năm trước?
Kiên quyết dứt bàn tay nóng ấm trên người ra, cô xuống xe, từ từ quay người lại trong cơn mưa nghiêng ngả, trong đôi mắt uyển chuyển có thể thấy rõ sự nguội lạnh dần dần của trái tim:...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt