Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Bóng dáng cô nhanh chóng biến mất vào màn đêm không để lại chút dấu vết, Dương Duệ ngồi thừ trên giường, lòng dạ lo lắng bồn chồn. Do dự mất mấy giây, anh lấy điện thoại ra gọi cho Tống Thạch Nhất.
Gió đêm táp vào mặt, Tô Tiểu Lương lên taxi, mệt mỏi thả người xuống ghế xe.
Cô không dám ngoảnh mặt nhìn lại khu Bích Lam Sơn Trang sáng rực ánh đèn này. Khẽ nhắm mắt, đưa tay lên vuốt qua khuôn mặt, hình như trên đó vẫn còn đọng lại chút hơi nóng của sự hoan lạc.
Điện thoại báo vừa có một tin nhắn đến, nghĩ là của Dương Duệ nên cô mở ra đọc ngay, nhưng rồi mấy ngón tay bất giác trở nên cứng đờ, tin nhắn đến từ một số lạ, nội dung được viết hoàn toàn bằng tiếng Anh.
Anna sinh ra và lớn lên bên Úc, có thể nói khá tốt tiếng Hoa nhưng không biết viết và cũng không đọc được nhiều chữ Hán…
Những lời Dương Duệ kể về cô ấy khi trước bỗng làm hồn vía cô xiêu vẹo, Tô Tiểu Lương dán chặt mắt vào mấy dòng chữ tiếng anh, tim gan lại như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đầu óc trống rỗng như bầu trời đêm phủ đầy tuyết, không thể nhìn thấy gì và cũng chẳng nghe thấy tiếng gì. Việc Anna tìm đến mình đã nằm trong dự liệu của cô, có thể nói là ngày nào cô cũng sống trong tâm lý chờ đợi. Phán đoán giờ đã thành hiện thực, tất cả day dứt, đau đớn, bất an và tuyệt vọng đều đã nổi lên rồi. Thời khắc tâm tư rối loạn nhất lên đến đỉnh điểm, móc treo điện thoại hình chữ thập bị mấy ngón tay của cô bóp mạnh đến mức méo mó.
Kéo hết tấm kính chặn của xe xuống, gió từ bên ngoài táp mạnh vào mặt mang đến cảm giác ran rát như bị dao cắt vào da thịt, nhưng lưỡi dao này không đau, không đau nhưng lại hết sức chân thật.
Gió lạnh giúp cô tỉnh táo dần, gió như mang đến dũng khí cho cô quyết định cúi xuống để đọc tin nhắn.
Đúng như cô dự liệu, Anna muốn hẹn gặp cô, lời lẽ cũng khá lịch sự, không hề có cảm giác hăm dọa hay chất vấn.
Nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay, đã gần 12 giờ đêm rồi.
Cảm giác tội lỗi ghê gớm đang làm loạn trong lòng cô. Gặp hay không gặp đây?
Màn hình hiển thị của điện thoại tắt ngóm, cô lại ấn nút cho nó sáng lên, ấn lên ấn xuống mất mấy lần như vậy rồi mà cô vẫn không biết nên trả lời thế nào. Vì có một nỗi sợ mang tên không dám nhận trách nhiệm và tâm lý chộp giật, được ngày nào hay ngày đấy, nên mỗi khi Dương Duệ đề cập đến chuyện gì có liên quan đến Anna, cô đều tự biến mình thánh con rùa rụt cổ, nhanh nhanh chóng chóng chui vào lớp mai dày cộp của mình ẩn nấp, không nói và cũng không đối diện. Vì vậy, cô không rõ Dương Duệ sẽ giữ thái độ thế nào về sự lựa chọn đồng ý hay không đồng ý gặp Anna. Có lẽ quan trọng nhất không phải là thái độ của anh ấy, mà chính là bản thân mình thôi!
Về đến nhà, Tiểu Lãng đang ngồi xem bóng đá. Thấy chị gái về, Tiểu Lãng đứng lên đi vào bếp bưng ra một bát canh đậu xanh cho chị uống.
Cậu hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Vừa nhìn thấy chị gái trông như người mất hồn, cậu đoán nhất định lại là chuyện gì có liên quan đến Dương Duệ rồi.
Cảm giác đau đớn râm ran như có hàng ngàn hàng vạn mũi kim châm khắp cơ thể, Tô Tiểu Lãng thực sự rất muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi thẳng vào vấn đề.
Lý trí nhắc nhở Tô Tiểu Lương không được để em trai biết chuyện này, đáp lại một tiếng không có gì xảy ra, vội vàng che giấu xúc cảm rồi về phòng mình ngay lập tức. Sau vụ đánh người gây thương tích, hai chị em cô càng ngày càng ít chuyện trò, không còn như trước kia nữa, cả hai đều có cảm giác không biết nên nói gì với nhau cả, căn phòng tràn ngập tiếng cười tiếng nói của hai chị em giờ chỉ còn lại tiếng hỏi han khách sáo và những tiếng thở dài. Tô Tiểu Lãng lặng lẽ quay lại với màn hình máy tính xanh lét cùng trận bóng đá, càng căng mắt ra xem hình ảnh Dương Duệ lại hiện lên càng rõ trong đầu cậu: Không phải bán nhà nữa rồi, Tô Tiểu Lương chỉ nói là vay được tiền để bồi thường, nhưng cậu nghi lắm, mãi cho đến khi dọn dẹp phòng bếp thấy có tờ giấy ghi nợ viết rõ rành rành “nay nợ Dương Duệ số tiền là 10 vạn nhân dân tệ…” cậu mới hiểu ra vấn đề.
Giả sử đó là một người khác thì chắc chắn Tô Tiểu Lãng sẽ cảm kích vô cùng. Thế nhưng, đáng tiếc, anh ta lại là Dương Duệ.
Xưa nay có rất nhiều quyết định chỉ đến ngay trong một giây thôi. Tô Tiểu Lương lấy điện thoại ra, vội vàng ấn nút trả lời tin nhắn, hẹn Anna gặp mặt vào lúc ba giờ chiều ngày mai.
Có lẽ chỉ đang ngồi chờ tin nhắn của Tiểu Lương, Anna nhắn tin xác nhận lại rất nhanh, cô ấy đồng ý thời gian và địa điểm Tiểu Lương đưa ra, bên cạnh đó còn nhắn thêm hai chữ cảm ơn đầy lịch sự. Tô Tiểu Lương ngây người ra một lúc: Rốt cuộc cô ấy là loại phụ nữ như thế nào? Muốn bình tâm điềm tĩnh nói chuyện để mình thấy khó mà lui phải không? Cô ấy chủ động hẹn gặp mình như vậy, liệu có nói cho Dương Duệ biết không? Còn mình, có nên nói cho Dương Duệ biết không?
Lại một đêm trăn trở không yên.
Theo như hẹn, chiều hôm sau, Tô Tiểu Lương xuất hiện đúng giờ tại quán cà phê Thượng Đảo nằm gần khu khách sạn Shangri-La. Cô đã quyết định không nói cho Dương Duệ biết.
Chiều thu vàng rực, mặt trời cố luồn lách những tia sáng cuối ngày qua cánh cửa kính quán cà phê, chui vào bên trong tung tẩy, như rải kim óng ánh trải rộng khắp không gian.
Muốn tìm một chỗ tương đối kín đáo bên cạnh cửa sổ, Tô Tiểu Lương lặng lẽ tìm đến khu vực có rèm cửa sổ đã che bớt phần nào ánh sáng gay gắt. Hôm nay cô mặc bộ váy liền thân đen tuyền, phần trên được thiết kế ôm sát người, tôn lên đường cong quyến rũ phần ngực của cô, phần chân váy phía dưới thẳng đứng, ngoài ra có đính kèm sequins màu đen bóng loáng. Bộ váy tinh tế này kết hợp với làn da trắng như tuyết của cô tôn nên vẻ sang trọng và tao nhã.
Anna dễ dàng nhận ra đâu là Tô Tiểu Lương. Sánh bước bên mấy vệ sĩ, bỗng Anna ngập ngừng mấy giây, bởi cô chưa từng nghĩ rằng đối thủ của mình lại trông có vẻ nội tâm trầm lặng thế kia.
Trong tưởng tượng của cô, Tô Tiểu Lương phải là một giấc mơ hoa lệ lắm, bởi thế Dương Duệ mới nhớ nhung, mới vấn vương khôn nguôi đến vậy.
Ngoảnh đầu lại nói nhỏ gì đó với ba người vệ sĩ, rồi cô nhanh nhảu bước lại gần Tiểu Lương, nhoẻn một nụ cười nồng nhiệt nhất có thể, hệt như ánh nắng bên ngoài cửa sổ kia vậy: “Hi, chào chị Tô!”
“Chào cô, tiểu thư Anna!”.
Ánh mắt Anna ngây ra mãi không thấy chuyển động gì, Tô Tiểu Lương cũng đang quan sát cô ấy:
Khuôn mặt gầy yếu trắng bệch như màu men sứ; mái tóc đen dài được vén gọn ra sau lưng, phần tóc mái cũng được cắt tỉa gọn gàng mượt mà trước trán; đôi lông mày cong và thưa; sống mũi cao đẹp; bộ váy Issey Miyake cô mặc có vẻ rộng với cơ thể gầy ngoẳng của cô, chiếc túi xách màu vàng nhạt hợp gu với giới phụ nữ trẻ bây giờ. Đúng như lời Hạ Thần đã nói, nhìn cô ấy là nhận ngay ra phong thái của một tiểu thư khuê các, hoàn toàn khác với cô bạn thân Helen
Nhân viên phục vụ bưng ra ly cà phê đặc đầy ứ, Tô Tiểu Lương thấy Anna nhăn mặt khi nhấp ngụm cà phê đầu tiên, cô liền hỏi:
“Không thích à? Có cần đổi sang đồ uống khác không?”
“Tôi chỉ quen uống cà phê do bảo mẫu Tina xay cho mình thôi, còn loại khác đều thấy khó uống. Bảo mẫu Tina đã chăm sóc tôi từ nhỏ đến lớn, vì vậy bà rất rõ sở thích cũng như thói quen sinh hoạt của tôi. Không sao đâu, không cần đổi đâu, uống vài ngụm là quen ngay thôi”. Nhẹ nhàng giải thích mấy câu xong, Anna ngoảnh mặt lại nhìn một vòng xung quanh rồi cười nói: “Không gian rất đẹp, chị Tô có hay đến đây không?”
“Tôi làm ở mảng bán hàng, thỉnh thoảng có mấy khách hàng thích đến những nơi như thế này để bàn công việc, vì vậy cũng có đến đây mấy lần”.
“Chị Tô rất đảm, cái gì cũng làm được, không như tôi đây, chẳng biết làm gì cả”.
Nói rồi Anna khiêm tốn nở nụ cười rất chân thành và ấm áp, trong lòng cô biết không cần thiết phải tỏ ra quá khách khí, thế là đột nhiên cô đổi giọng: “Chị Tô, hôm nay tôi tìm chị không phải để tranh giành thứ gì, và cũng không để chỉ trích điều gì, bởi yêu một người hoàn toàn không phải tội lỗi. Hoặc chị có thể nghĩ là thế này, không phải tôi lấy vị thế của một người vợ để đến đây, mà là sự quan tâm đến anh ấy mà thôi. Tất nhiên chị có thể không tin những gì tôi nói. Tôi vốn là người không biết nói bóng nói gió vòng vo tam quốc, hiện tại có một câu muốn hỏi thẳng chị luôn, chị có yêu anh ấy không, yêu nhiều đến thế nào?”
Đôi mắt đen láy lẳng lặng dõi theo từng cử chỉ của Anna không chớp mắt, Tô Tiểu Lương khẽ mỉm cười, điềm đạm đáp:
“Nếu suy đoán không nhầm thì ý của cô là chỉ cần tôi yêu đủ nhiều, là cô sẽ tác thành cho chúng tôi”.
Nhẹ nhàng đung đưa ly cà phê, Anna điềm tĩnh đáp lại như không hiểu ý của Tiểu Lương: “Tạm thời tôi không muốn trả lời câu hỏi này. Chị Tô, chị chỉ cần nói cho tôi biết chị yêu anh ấy nhiều đến thế nào. Nếu như vốn dĩ không có tình yêu thì cuộc gặp mặt này thật sự chẳng có ý nghĩa gì cả, Dương Duệ có ở bên chị cũng sẽ không thể được hạnh phúc. Còn nếu như chị yêu anh ấy, tôi muốn biết rốt cuộc là yêu nhiều đến thế nào, có lẽ vấn đề này anh ấy cũng rất muốn biết đấy”....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh Chết Rồi, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không.!
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Bắt Đền Anh Yêu
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt