80s toys - Atari. I still have
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Nói đến đây, Tô Tiểu Lương nhận ra câu hỏi của Anna hàm ý rất chua cay và sắc nhọn.
Thực ra cô ấy không có ngốc, ngược lại, rất thông minh, thông minh đến mức có thể quan sát được tất cả mọi sự vật sự việc xung quanh. Ban đầu có lẽ cô ấy nghĩ mình và Dương Duệ chỉ là nhất thời hoài niệm tình cũ thôi, nên cũng không quan tâm nhiều. Thế nhưng, khi Helen đến đây và cho cô biết sự thật hoàn toàn không như trong tưởng tượng, cô mới vượt ngàn dặm đường xa xôi cách trở để đến Trung Quốc. Có thể bình tĩnh để đối mặt với nguy cơ tan vỡ hôn nhân như vậy để tìm ra quyết định tiến lui phù hợp nhất, bản lĩnh và đầu óc của cô ấy rõ ràng còn tỉnh táo hơn rất nhiều cô gái khác.
Mang ánh mắt đầy thách thức, Tô Tiểu Lương nhẹ nhàng đặt ly cà phê xuống rồi nói:
“Anna, thực sự trong lòng tôi có rất nhiều sự day dứt và áy náy đối với cô, dù sao Dương Duệ vẫn là người chồng của cô theo pháp luật. Nếu như cô hỏi tôi yêu hay không thì tôi chỉ có thể thành thật mà trả lời là tôi yêu anh ấy, yêu nhiều hơn so với những gì cô có thể tưởng tượng được. Tôi và anh ấy đã biết nhau từ năm mười lăm tuổi, đến bây giờ đã là hơn mười năm, từ lâu tình yêu này đã không có thước đo để đong đếm chính xác được”.
Nhớ lại Dương Duệ đã từng ca tụng sự khéo léo và thông minh của cô ấy rất nhiều, khi đó mình chỉ biết cười và cho rằng khi yêu nhau người ta thường chỉ thấy người mình yêu là tuyệt vời nhất. Nhiều năm đã trôi qua, cuối cùng cô ấy đang thật sự ngồi ngay trước mặt mình, câu nào, câu ấy đều đánh trúng vào chỗ hiểm. Nguyên nhân Dương Duệ có thể cưới mình về phần lớn là vì gia đình, mấy năm trời, những tưởng mình đã có thể dần dần chạm tới đời người anh ấy rồi, nhưng ai mà biết được, cuộc đời anh sớm đã được lấp đầy bởi một đoạn ký ức từ trước khi gặp mình, không thể chấp nhận và chứa đựng thêm bất kỳ người hoặc vật nào nữa. Mười lăm tuổi quen biết, mười bảy tuổi yêu nhau, cuộc tình lãng mạn của hai người trẻ tuổi ấy đâu có sự tham gia của mình, kẻ khi đó đang sống dưới một bầu trời xanh khác. Đây có phải là do lỗi của mình không? Không phải là mình không muốn được gặp anh vào giai đoạn đẹp đẽ nhất của cuộc đời, mà là nữ thần số phận đã sắp xếp để mình gặp anh ấy phải sống cách xa nhau quá xa.
Đang miệt mài đắm chìm trong dòng suy nghĩ, mí mắt Anna chớp nhẹ mấy cái, bàn tay đang đặt ngay ngắn trên đầu gối của cô lạnh ngắt, cô nói: “Tôi nghĩ Dương Duệ đã giải thích cho chị biết tại sao năm đó anh ấy lại kết hôn với tôi. Vâng, đó chỉ là một cuộc trao đổi lợi ích, thậm chí có thể nói là một cuộc giao dịch hèn hạ, nhưng hi vọng chị sẽ không nghi ngờ tình yêu của tôi đối với anh ấy, cũng giống như khi chị nói chị yêu anh ấy, tôi cũng không hoài nghi chút nào. Chị Tô, xin chị hãy nói cho tôi biết, chị yêu anh ấy nhiều đến thế nào?”
“Cô hiểu nhầm rồi, Anna”.
Thấy ánh mắt Anna càng lúc càng đau khổ, cảm giác tội lỗi trong lòng Tô Tiểu Lương đạt đến mức độ cao hơn bao giờ hết, cô nói: “Anh ấy đã kể cho tôi câu chuyện khi trước, nhưng tôi hoàn toàn không hề có chút nghi ngờ nào về tình cảm của cô dành cho anh ấy. Trái lại, tôi rất tin là cô yêu anh ấy. Còn như về câu hỏi yêu nhiều đến thế nào thì rất xin lỗi, tôi không biết trả lời thế nào. Có lẽ là do tôi quá ngu ngốc nên không biết làm thế nào lấy vật chất thực tế hay phép so sánh nào khác để giải thích cho tất cả tình cảm cũng như mức độ yêu thương của mình”.
Trước khi đến đây, Tô Tiểu Lương đã rất đau đầu, không biết nên đối diện với Anna bằng thái độ như thế nào: sợ hãi, áy náy hay tự nhiên như không?
Cô cũng tin Anna cũng có mối trăn trở giống mình, là nên tỏ thái độ căm phẫn, trách móc hay bi lụy cầu xin?
Đến lúc này mới phát hiện ra, thứ lo âu ấy thực ra không cần thiết, cả hai người chẳng qua chỉ là những cô gái quá đắm đuối vì tình. Ở một mức độ nào đấy, có thể nói hai người phụ nữ cùng yêu một người đàn ông sẽ có những điểm khá gần nhau, không phải sao? Không khí trầm mặc lan rộng, hai người lặng lẽ ngồi bên nhau, như một đôi bạn tri giao đã biết nhau từ lâu đang ngồi uống trà đàm đạo. Bên ngoài cửa sổ, màu nắng càng lúc càng đậm, sức chói chang lại càng lóa mắt. Dòng người trên phố lưa thưa, hàng cây rậm rạp dọc hai đường vẫn nghiêm trang đứng theo hàng thẳng tắp.
Anna đưa mắt nhìn xa xăm, cô cảm thấy kỳ thực Dương Duệ rất giống một con thuyền. Từ lâu, con thuyền của anh đã xác định sẵn bến đậu của mình là ở đâu rồi, mình chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn trên hành trình về với bờ bến của anh, trớ trêu sao, tai nạn ngoài ý muốn của anh lại chính là sự kiện đẹp đẽ nhất cuộc đời mình. Đối với anh mà nói, đây càng là cơn ác mộng mà anh vẫn giãy giụa để thoát ra. Cố gắng xóa sạch những suy nghĩ đau buồn trong lòng đi, Anna thu ánh mắt mơ màng lại, cô nhẹ nhàng mà bình tĩnh nói: “Thực ra rất đơn giản, Tô Tiểu Lương, giả sử như không có Dương Duệ liệu chị có thể không thể sống tiếp được không?”
Chẳng lẽ đây chính là tiêu chí đo lường mức độ yêu nhiều đến thế nào của cô ấy?
Khi Dương Duệ bỏ đi, thế giới của Tô Tiểu Lương dường như đã hoàn toàn sụp đổ, cô chẳng còn bất kỳ thứ gì nữa, bố mẹ thân yêu cũng như anh người yêu bé nhỏ muốn được đi suốt cuộc đời đều đã bỏ cô mà đi.
Khi đó, cô cũng đã từng nghĩ quẩn rằng chi bằng mình cũng theo bố mẹ đi luôn. Ấy vậy mà, đến ngày hôm nay, cô gái phải dồn dập hứng chịu hết đau khổ này đến đau khổ khác của ngày xưa ấy đã trưởng thành, là một cô gái công sở chốn thị thành ồn ào huyên náo này. Cô không thể hiểu và chấp nhận được cách suy nghĩ: trên đời này, ai mất đi rồi ai sẽ không thể nào tiếp tục sống được nữa? Chẳng lẽ đáp án của câu hỏi kiểu như thế này có thể được coi là tiêu chuẩn đo lường mức độ yêu ai đó được sao?
Hơi ngước mắt nhìn thẳng vào người phụ nữ đang ngồi trước mặt, ánh mắt Anna lặng yên như hồ, khuôn mặt trắng đến độ trong suốt của cô hiện rõ vẻ đang thực sự mong chờ câu trả lời.
Không lỡ thổi thêm hơi lạnh vào bầu không khí trầm lặng này nữa, Tô Tiểu Lương nhấp một ngụm cà phê để lấp đỡ khoảng trống, tiếp tục đắn đo nên xem trả lời thế nào.
“Để tôi trả lời giúp chị nhé, chị không thể! Thực tế đã chứng minh không có Dương Duệ chị vẫn sống tốt!”
“Đúng thế, tôi không thể!” Giọng điệu có phần đắc thắng của Anna làm Tô Tiểu Lương cảm thấy có phần không phục, cô lên tiếng:
“Tôi yêu anh ấy, điều đó không có nghĩa là lúc nào tôi cũng phải được ở gần anh ấy; tôi yêu anh ấy, không có nghĩa là đời này phải chiếm hữu được anh ấy; tôi yêu anh ấy, không có nghĩa là bắt buộc phải có anh ấy mới có thể tiếp tục sống được; cũng bởi vì tôi yêu anh ấy nên tôi không muốn tạo ra bất kỳ áp lực hay ràng buộc nào với anh. Tiểu thư Anna, nếu cô nói không có Dương Duệ thì cô không sống tiếp, điều này tôi hiểu, nhưng xin lỗi, tôi không có cùng quan điểm”.
Nếu nhớ không nhầm, Dương Duệ từng nói Anna là một người phụ nữ ôn hòa, mềm mỏng, vì lý do sức khỏe, cơ thể không cho phép cô không được xúc động mạnh hay nổi nóng, thế nên dù có muốn thì tính cách cô cũng không thể khác được.
Đến lúc này Tô Tiểu Lương cảm nhận được rõ một sự nồng nhiệt, cuồng loạn quá đỗi quen thuộc đang toát ra từ cô ấy. Yêu say đắm đến cuồng loạn, hình như ngày đó chính cô đã từng như vậy.
Muốn hỏi xem cô có dám phát điên vì tình yêu như tôi không…
Trong đầu cô chợt vang lên tiếng lòng thanh khiết lẫn âu sầu như hương trà sữa nồng đậm của ngày xưa, cùng với đó là những năm tháng tuổi trẻ tự do tự tại đầy ngông cuồng, những năm tháng tuyệt vời tựa như một giàn pháo hoa lộng lẫy bắn lên kín cả bầu trời đầy sao mang tên tuổi thanh xuân, đẹp đến long trời lở đất. Nhưng đến bây giờ, pháo hoa cũng rơi rụng theo dòng thời gian dài đằng đẵng, chỉ còn lại những vệt cong quằn quại vươn ra thật xa mà đậu xuống mặt đất theo quán tính tự nhiên. Cuối cùng, trận pháo hoa đó chỉ còn là một giấc mộng về những dấu tích còn lại khi gió thổi qua.
Bất giác trong lòng nảy sinh chút ao ước được như Anna, Tô Tiểu Lương lặng ngắm Anna mà tưởng như có thể nhìn thấy chính bản thân mình của ngày xưa.
Tuyệt nhiên cô và Anna là hai cá thể riêng biệt, đều mang trong mình sự điên cuồng và cố chấp quá độ về tình yêu, dường như hai người sinh ra là để sống vì tình yêu vậy.
“Thực tế đã chứng minh, chị vẫn có thể sinh sống bình thường khi không có sự quan tâm của anh ấy, vì thế tôi biết chị sẽ không có cùng quan điểm. Đây chính là sự khác biệt giữa tôi và chị. Không có anh ấy, chị vẫn có thể tiếp tục sống, thậm chí là sống rất tốt. Còn tôi thì không thể. Không có Dương Duệ, tôi không thể sống được nữa. Tôi đã đọc đơn xin ly hôn của anh ấy, nhưng rất xin lỗi, tôi không thể ký. Chẳng có ai lại tự tay đi chặn con đường sống của mình lại, có phải không?”
Chợt có cơn rùng mình chạy từ tim đến tận lòng bàn tay, Tô Tiểu Lương chợt thấy khó thở, tưởng như còn nghe được rạn nứt của vật gì đó trong lòng....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Đồ heo, cô chết với tôi !!!
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt