XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Anh đột nhiên quay đầu lại, giơ tay về phía tôi. Tôi đút tay vào trong túi áo khoác, bước từng bước chậm rãi, coi như không nhìn thấy. Khi kết hôn, mới mua nhà, đi qua con đường nhỏ âm u tĩnh mịch này, nhìn thấy trên cây sầu riêng bên đường mọc đầy quả, hưng phấn trèo lên lưng anh, với tay hái.
Anh rất thích ăn sầu riêng, thường thì thầm bên tai tôi, nói là chúa tể của các loại hoa quả, là loại hoa quả anh yêu thích nhất.
Bây giờ nghĩ lại, tôi lúc đó ngây ngô một cách buồn cười, tìm đủ mọi cách để vặt được sầu riêng xuống, rõ ràng biết là vẫn còn xanh, chắc là trong ruột chát đắng, nhưng vẫn đưa cho anh. Anh càng buồn cười hơn, biết rõ là không thể nuốt nổi, nhưng vẫn cứ gắng gượng ăn hết.
Chúng tôi của ngày đó, chính là một đôi uyên ương vui vẻ.
Bây giờ, chúng tôi trở nên xa lạ đến độ đáng sợ, cho dù đi cùng với nhau, cũng không muốn kề vai sát cánh, mỗi người tự đi con đường riêng của mình. Tôi tưởng rằng như vậy sẽ dễ chịu hơn đôi chút, thế nhưng, trong lòng vẫn vô cùng khó chịu.
Anh đi sát đến bên tôi, cuối cùng không kìm được mở miệng: “Bà xã, thực sự xin lỗi em, bây giờ anh biết mình sai rồi!”. Trên trời chỉ thấy vầng trăng tàn, không có lấy một gợn mây, dưới đất toàn là những bóng hình lờ nhờ. Tôi từ từ mở miệng: “Không cần đâu!”. Trong lòng tôi đã từng nghĩ hàng nghìn hàng vạn lần, nếu như có một ngày anh biết lúc đó đã nghi oan cho tôi, nói lời xin lỗi, tôi sẽ làm thế nào?
Tôi đã nghĩ, có thể sẽ lao vào người anh, vừa đánh vừa cắn. Tôi cũng đã nghĩ, tôi đắc ý nhìn anh và cười khẩy.
Giờ đây, tôi lại không biết phải nói gì.
Giọng nói anh tha thiết: “Hay là em cũng đánh trả lại anh?”. Anh nắm chặt lấy cổ tay tôi rồi tát mạnh vào mặt anh. Tôi giằng ra khỏi tay anh, đột nhiên dùng toàn bộ sức lực, tát thẳng vào mặt anh.
Anh ôm mặt, ngẩn người nhìn tôi, không nhúc nhích.
Tôi trừng mắt nhìn anh, tưởng rằng như vậy sẽ dễ chịu hơn phần nào, nhưng thực ra, không phải như vậy!
Trong lòng vẫn vô cùng khó chịu, khó chịu đến độ không muốn nói thêm mở miệng.
Anh chợt ôm chầm lấy tôi, ôm thật chặt. Tôi buồn rầu, nước mắt tuôn rơi lã chã, chúng tôi bây giờ cùng ngồi ăn cơm nhưng mỗi người tự lo lấy mình.
Đúng vậy, không thể nào quay trở lại như trước đây được nữa rồi!

Chương 8: Tiêu diệt Tiểu Tam
Mọi người đều gọi con gián là “tiểu cường”, nguyên nhân chính là do nó sống quá ngoan cường. Nghe nói đầu đứt vài ngày rồi, nó vẫn có thể sống, trừ khi bị chết đói. Nhưng độ dày của da mặt Tiểu Nhã quả thực có thể so tài được với con gián.
Chẳng phải như vậy sao, mưu kế gái trinh đã bị lật tẩy, vẫn còn trơ mặt đến nhà tôi tỏ ra ân cần, mặc dù chẳng có ai thèm để ý đến cô ta, cô ta có thể tự nói một mình suốt mấy tối liền, thậm chí khi nhắc đến bệnh ung thư vú của cô ta, nước mắt còn tuôn rơi lã chã.
Da mặt dày, khả năng nói dối không chớp mắt, cái này có thể gọi là cổ nhân không có ai sánh được, sau này cũng không có ai bì kịp.
Ngay cả tôi cũng phải phục cô ta sát đất!
Chẳng phải vậy sao, cô ta đang ở trong nhà bếp, nói muốn nấu vài món ngon cho ông xã tôi ăn. Tôi lén đứng ở cửa theo dõi cô ta, không dám chớp mắt, chỉ sợ người đàn bà này sẽ bỏ thuốc độc hãm hại tôi. Nếu không bỏ thuốc độc, cũng rất có khả năng nhổ nước bọt vào thức ăn cho tôi ăn.
Mắt cô ta vẫn ầng ậc nước, vừa xào rau vừa kể lể với tôi: “Em thực sự không muốn làm như vậy!”.
Khóc lóc kể lể với tôi - người đã biết toàn bộ chân tướng sự thực, cô ta không cảm thấy như vậy quá giả tạo sao?
Thấy tôi không lên tiếng, cô ta lại lải nhải: “Em thực sự thích anh ấy!”. Quả thực tôi không thể chịu nổi nữa, cũng tiếp lời: “Cô cũng thích Tần Tử Long nữa!”.
Cô ta khẽ ngẩn người, rồi lại kêu lên vẻ oan ức: “Em đâu có chứ?”. Cô ta chớp mắt nhìn tôi: “Sau này em có thể giúp chị làm việc nhà không?”.
“Ha ha”. Tôi cười ngất, “Tôi không có ý định thuê người làm!”. Cô ta lắc đầu: “Không cần tiền, miễn phí”.
“Ha ha”. Tôi cười khẩy, “Không dám, chúng ta đều đã biết rõ tâm ý của nhau rồi, cô như vậy cũng thật chẳng hay chút nào, quỷ mới biết lúc nào cô lại muốn giở trò hãm hại tôi”.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi, ngược lại tôi lại cảm thấy mình hơi thần kinh, ai lại trò chuyện thân thiện với Tiểu Tam như vậy chứ. Còn nữa, cô ta có vẻ như cũng thật quá hài hước, thật không ngờ vẫn còn không chịu buông tay.
Xem ra, cô ta chỉ là hiếu thắng muốn kích cho tôi gục ngã, chắc cũng chẳng có nhiều tình cảm chân thật gì với ông xã tôi. Cô ta cầm đũa gắp một miếng thịt bò đã xào chín đưa thẳng đến miệng tôi, bảo tôi thử mùi vị. Tôi há miệng, ăn thử, mùi vị đúng là khá ngon! Tôi nói bừa: “Hơi nhạt!”.
Cô “ồ” một tiếng, cho thêm muối. Xào một lát, lại đưa cho tôi nếm thử. Tôi nhíu mày, nhè ra: “Mặn quá!”. Lông mày cô ta khẽ rướn lên, ánh mắt đầy nghi hoặc, bắt đầu không tin tôi, tự mình thử.
Quả nhiên, chính cô ta cũng nhè ra, đành phải cho thêm nước.
Cô ta bắt đầu nổi giận: “Lúc đầu chị nói hơi nhạt!”.
Tôi tỏ vẻ vô tội: “Lúc đầu đúng là nhạt thật!”.
Cô ta hung hăng, như thể chuẩn bị đánh tôi, mắt tóe lửa: “Chị cố ý!”.
Tôi càng tỏ vẻ vô tội: “Chính cô bảo tôi nếm thử mà”.
Cô ta đnh phải múc rau cần xào thịt bò vào đĩa, bắt đầu nấu canh cá. Tôi bê thức ăn vào cho ông xã nếm thử, anh chau mày, dặn dò tôi: “Em đừng ăn món này!”. Tôi gật đầu: “Được!”. Tôi gắp rau cần chuẩn bị cho vào miệng, ông xã chợt giành lấy: “Khó ăn chết đi được, em mà ăn chắc chắn sẽ nôn ra”.
Câu nói này, Tiểu Nhã đang nấu canh cá trong bếp vừa vặn nghe thấy, mặt tái nhợt. Cô ta ngồi xuống ghế sofa, nhìn đồng hồ, sa sầm mặt không lên tiếng. Tôi nhân lúc họ không chú ý đã chui vào bếp và đổ xì dầu vào trong nồi
Hành động xong, tôi lẻn ra khỏi nhà bếp, nóng lòng chờ xem kịch hay được trình diễn.
Mấy phút sau, Tiểu Nhã bước vào bếp. Cô ta đột nhiên chạy ra, sắc mặt vô cùng đáng sợ. Tôi mỉm cười niềm nở: “Đói bụng quá, có thể ăn được chưa?”.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt thật đáng sợ, nghiến răng nói từng tiếng: “Sau này tôi sẽ không bao giờ đến nấu cơm nữa, tôi chẳng dại gì phải mất hết tự trọng để nấu cho cô ăn!”.
Bây giờ cô ta mới biết mình mất hết tự trọng! Như vậy có được coi là lầm đường lạc lối biết quay đầu lại? Cô ta lại nói vẻ hiểm độc: “Chúc cô hạnh phúc!”. Tôi khẽ chớp mắt, chăm chú nhìn cô ta, rất hào hứng. Đây có được coi là từ bỏ hay không?
Nào ngờ người đàn bà trời đánh này trước khi ra khỏi cửa lại bổ sung thêm một câu: “Chúng ta cứ chờ xem!”.
Nghe nói Lý Tử chuẩn bị tái hôn, đây đúng là một tin tức vô cùng quan trọng. Lúc đầu khi vừa hay tin, tôi gần như cảm thấy thật mơ hồ. Sau đó lại nghe nói cô ấy sắp tái hôn với vị giám đốc đó, tôi thực sự lấy làm mừng cho cô ấy!
Tôi cũng đã gặp mặt vị giám đốc đó mấy lần, con người chính trực, có tài, thật thà đôn hậu. Điều quan trọng là anh ấy cũng đã từng ly hôn một lần, nghe nói vợ ngoại tình. Hai người bởi vì cùng gặp chung một vấn đề, cho nên rất tâm đầu ý hợp. Lý Tử nói, người đàn ông đã từng ly hôn một lần chính là báu vật.
Đương nhiên, ly hôn lần thứ hai thì biến thành cọng cỏ.
Hôm nay Lý Tử nhất định kéo tôi đi thử váy cưới với cô. Trong cửa hàng váy cưới rộng lớn, từng dãy đều là váy cưới màu trắng tinh khôi đẹp đẽ và những lễ phục nhiều màu sắc rực rỡ.
Lý Tử chọn một chiếc váy, cô hỏi tôi có đẹp hay không, tôi liên tục gật đầu khen đẹp. Thân hình cô vốn đã khá chuẩn, dạo này lại chịu khó trang điểm làm đẹp, hoàn toàn lột xác khỏi hình tượng người phụ nữ già nua ban đầu. Cô đứng trước gương tự ngắm mình, nụ cười rạng rỡ: “Mình chưa bao giờ nghĩ, mình vẫn có thể đẹp thêm lần nữa”.
Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh cũng nói: “Chị xinh thật đấy!”.
Chú rể đột nhiên bước từ tầng hai xuống, ôm một bó hoa hồng, tay cầm một hộp nhung đen rất tinh xảo. Lý Tử giật mình, sau đó cười tươi rói. Chú rể chống một đầu gối xuống đất, mở hộp nhung ra, một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.
Vừa vặn một cara.
Chú rể giọng nói hơi run run: “Xin em hãy lấy anh!”. Lý Tử chăm chú nhìn anh, đột nhiên trào nước mắt: “Sao anh lại cầu hôn thêm lần nữa vậy?”. Cô vui mừng đến độ không biết xử trí ra sao, đôi mắt phát sáng. Tôi nhắc nhở cô: “Nhận lấy đi!”. Cô vui quá đến độ hồ đồ: “Nhận gì chứ?”.
Tôi chỉ vào chiếc nhẫn kim cương, cười tít mắt đến độ thở không ra hơi: “Đúng là ngốc!”.
Tay cô run rẩy đón lấy chiếc nhẫn, xung quanh chợt vang lên những tràng pháo tay giòn giã. Chú rể đứng dậy, hẹn thề trước mặt tất cả mọi người: “Suốt cả đời này, tôi chỉ cưới một lần này thôi!”. Anh dừng lại, nói thêm: “Anh có một yêu cầu!”.
Lý Tử cúi đầu: “Là gì vậy?”.
Mặt chú rể vô cùng căng thẳng: “Em cần phải hứa với anh, cả đời này, em cũng không bao giờ ly hôn nữa!”.
Lý Tử lao đến ôm chặt lấy anh, liên tục gật đầu, ngay cả giọng nói cũng nghẹn ngào: “Em hứa với anh!”. Tôi nhìn thấy cảnh này, lại nhớ đến trước đây, khi Lý Tử và Trần Kiều cưới nhau, chỉ nhận một chiếc nhẫn vàng rất mỏng. Nhưng cô nói, đó là thứ có thể khiến cho con người ta sung sướng nhất....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện Lấy Vợ Phải Lấy Nhàn
» Quay ngược về tuổi 17
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt