The Soda Pop
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trương Hoa lắc đầu: “Không được, em cứ ở nhà với bố mẹ thì hơn!”

Mùng một Trương Hoa ở nhà, không quay lại thành phố. Đến mùng hai, ăn xong bữa sáng là Trương Hoa bảo phải về thành phố. Mẹ Trương Hoa nói: “Hôm nay chuản bị đến nhà cậu ăn cơm, con không đi cùng à?”

“Con không đi đâu, trước tết xin nghỉ việc vẫn chưa tìm được việc mới, giờ cần phải chuẩn bị một chút, vì vậy tết này con sẽ ở lại thành phố, không có việc gì con sẽ không về đâu!”

Bố Trương Hoa nói: “Thế cũng được, dù gì đã qua năm mới rồi, có ăn cơm hay không cũng không quan trọng, công việc mới là chuyện phải làm! Để bố mẹ với Nhã Vận đi là được rồi!”

Trương Hoa về đến nhà thì không thấy Trần Dĩnh và Lưu Huệ Anh đâu, anh vội gọi điện hỏi xem họ đang ở đâu. Trần Dĩnh nói đang ra bến xe với Lưu Huệ Anh để xem xe đã thông chưa, nếu xe thông rồi thì sẽ về nhà sớm. Trương Hoa liền hỏi: “Thế xe đã thông chưa?”

Trần Dĩnh cười nói: “Còn chưa biết, bọn em chưa đến nơi!”

5.

Trương Hoa ở nhà đợi Trần Dĩnh và Lưu Huệ Anh về, mấy lần định gọi điện hỏi xem rốt cuộc có vé chưa, nhưng lấy điện thoại ra rồi lại đặt xuống, đến quá trưa mới thấy hai người họ về nhà. Nhìn thấy hai người, Trương Hoa liền hỏi: “Mua được vé>

Trần Dĩnh nói: “Đã có một số xe hoạt động rồi, nhân viên bán vé nói nếu không có gì bất thường, xe về nhà em ngày mai sẽ bắt đầu hoạt động, nhưng không chắc chắn, vì vậy hôm nay không bán vé của ngày mai!”

Trương Hoa lại hỏi: “Thế hai người định thế nào?”

Trần Dĩnh nói: “Tối nay thu dọn đồ đạc, sáng mai ra bến xe, mua được vé thì về thẳng nhà!”

Trương Hoa nhìn Lưu Huệ Anh, hỏi: “Còn em thì sao? Cũng về à?”

Lưu Huệ Anh liền đáp: “Em cũng muốn về, nhưng mẹ em bảo em đừng về, bởi vì mùng tám phải đi làm rồi, về nhà chỉ ở được có ba ngày, mẹ em sợ em chạy qua chạy lại mệt!”

Buổi tối lúc ăn cơm, Lưu Huệ Anh hỏi Trần Dĩnh: “Cậu thật sự không quay lại nữa à?”

Trần Dĩnh cười: “Đương nhiên là sẽ quay lại, đợi khi nào con tớ lớn có thể tớ sẽ dẫn nó lên đây chơi!”

Trương Hoa ngồi bên cạnh im lìm không nói gì.

Lưu Huệ Anh nói: “Thỉnh thoảng tớ cũng muốn về, ở đây mệt mỏi lắm!”

Trần Dĩnh nhìn Lưu Huệ Anh, nói: “Cậu sao thế? Đang yên đang lành sao tự nhiên thở vắn than dài vậy, đừng nghĩ ngợi lung tung, cố mà trân trọng những người xung quanh!”

Ăn cơm xong, Lưu Huệ Anh giúp Trần Dĩnh thu dọn, Trương Hoa ngồi trong khách hút thuốc. Thu dọn xong Trần Dĩnh ra ngoài nói: “Em dọn dẹp đồ đạc xong hết rồi, ngày mai em chỉ mang theo ít đồ dùng hàng ngày, vài ngày nữa phiền anh gửi những thứ còn lại về giúp em nhé!”

Trương Hoa chỉ ậm ừ đáp lời, không nói gì nhiều.

6.

Buổi tối nằm trên giường, cuối cùng Trần Dĩnh không nhịn được liền hỏi Lưu Huệ Anh: “Cậu va bạn trai rốt cuộc có chuyện gì thế? Tớ cứ muốn hỏi nhưng chưa hỏi được, mai về nhà rồi, tớ thấy không yên tâm!”< />

“Không có gì, sao đột nhiên cậu hỏi thế?”

“Ngoài cái hồi hai người mới yêu ra, tớ có gặp mấy lần, về sau thì không gặp anh ấy nữa, hơn nữa cuối tuần cậu cũng toàn đi với tớ, còn nói không có chuyện gì!”

Lưu Huệ Anh trầm ngâm. Trần Dĩnh nhìn cô, lại nói: “Mặc dù chỉ gặp có mấy lần nhưng tớ thấy anh ấy cũng không tồi, trông có vẻ rất thật thà, trung thực!”

Lưu Huệ Anh trầm ngâm một lát đột nhiên hỏi: “Cậu có biết vì sao mấy năm nay tớ không uống rượu không?”

“Tại sao?”

Lưu Huệ Anh nghĩ ngợi rất lâu, sau mới nói: “Hồi đầu tớ chẳng có cảm giác gì với anh ta cả. Trong một lần tụ tập tớ uống nhiều, anh ta đã đưa tớ về, sau đó trong lúc tớ say mèm không biết gì, anh ta đã cưỡng ép tớ…”

“Sau hôm đó, anh ta liên tục xin tớ tha lỗi, còn nói thực lòng yêu tớ. Đó là lần đầu tiên của tớ, tớ cũng đành thử chấp nhận anh ta, bắt đầu hẹn hò. Về sau cảm thấy anh ta cũng rất tốt, trong thời gian yêu tớ, anh ta gần như không ngủ qua đêm ở chỗ tớ!”

Lưu Huệ Anh từ từ nhắm mắt lại, dường như đang nhớ lại một vài chuyện quá khứ, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: “Cả cậu và bố mẹ tớ đều không biết chuyện này. Tờ đã từng phá thai. Khi tớ nói với anh ta tớ có bầu, muốn kết hôn, anh ta mới nói với tớ, anh ta đã có bạn gái rồi, đang chuẩn bị cưới”, nói xong, hai hàng nước mắt của Lưu Huệ Anh lăn ra.

7.

Trần Dĩnh nghe xong, vô cùng kinh ngạc. Trong mắt cô, Lưu Huệ Anh luôn là người kiên cường, vui vẻ, dường như chẳng có chuyện gì có thể khiến cô buồn phiền. Giờ mới biết trong lòng Lưu Huệ Anh luôn cất giấu một nỗi đau như vậy, chẳng muốn nói với ai, thà giữ cho riêng mình.

Trần Dĩnh ôm lấy Lưu Huệ Anh đang rơi nước mắt, khẽ nói: “Bao nhiêu lâu nay chắc là cậu đau khổ lắm!” cuối cùng thì Lưu Huệ Anh cũng bật khóc thành tiếng, nước mắt trào ra như mưa, Trần Dĩnh không nói gì nữa, chỉ ôm ghì lấy Lưu Huệ Anh.

Rất lâu sau, Lưu Huệ Anh mới l nước mắt, khẽ nói: “Cậu thì không chắc?”

Trần Dĩnh thở dài, sau đó nói: “Nhớ lại lúc còn học cấp ba, chúng ta vui biết bao nhiêu, vô lo vô nghĩ, ngoài học ra thì chỉ biết có mơ mộng, ai cũng mơ mộng gặp được chàng bạch mã hoàng tử của riêng mình, cũng cứ nghĩ rằng chàng trai ấy sẽ xuất hiện”.

Lưu Huệ Anh cũng nói: “Đúng thế, thật muốn mãi mãi dừng lại ở thời trung học, như vậy chúng ta sẽ không buồn phiền nhiều như thế này, cũng không phải nằm một mình trên giường và nhớ đến những chuyện đau lòng!”

“Thế cậu còn liên lạc với anh ta không?”

“Anh ta lấy vợ rồi, đầu năm, tớ không còn liên lạc, cũng không còn nhớ đến anh ta nữa. Mặc dù tớ đã không còn tin tưởng vào đàn ông, nhưng tớ cảm thấy Trương Hoa là một người đàn ông tốt, cậu không nên từ bỏ!”

Trần Dĩnh buồn bã nói: “Có thể đây là số mệnh, nhà Phật nói có báo ứng nhân quả, có phải kiếp trước tớ đã làm gì sai trái không?”

“Nếu đúng là như vậy, chắc là tớ cũng sai lầm như cậu!”

8.

Trần Dĩnh và Lưu Huệ Anh dậy từ sớm. Trần Dĩnh bảo với Lưu Huệ Anh đừng đánh thức Trương Hoa làm gì, nhưng hai người vừa ra khỏi phòng thì đã thấy Trương Hoa ngồi trong phòng khách rồi.

Trần Dĩnh nói: “Sao anh dậy sớm thế?”

“Em về nhà, anh cũng phải đi tiễn chứ?”

Đến bến xe, họ mới biết hành khách rất đông, người xếp hàng mua vé như rồng rắn lên mây.

Trương Hoa bảo Lưu Huệ Anh và Trần Dĩnh ngồi chờ, còn mình thì xếp hàng mua vé. Trần Dĩnh móc tiền trong túi ra đưa cho Trương Hoa, Trương Hoa nhìn cô không nói gì rồi bỏ đi xếp hàng.

Lưu Huệ Anh nhìn Trần Dĩnh, đột nhiên cười: “Đừng có nhăn mày nhíu mặt như thế nữa, sắp về đến nhà rồi, phải vui lên chứ!”


Lưu Huệ Anh khẽ nói: “Đau khổ cũng vậy mà vui vẻ cũng thế, dù sao vẫn phải sống tiếp mà!”

Hai người ngồi chờ rất lâu mới thấy Trương Hoa quay lại. Trần Dĩnh nói: “Có mua được vé không?”

Trương Hoa nói: “Mua được rồi, nhưng mà hơi muộn, ba giờ chiều, chắc phải hơn mười một giờ tối mới đến nơi!”

“Không sao đâu, mua được là tốt rồi! Để tối bảo bố em đi đón!”

“Giờ vẫn còn sớm, chúng ta về nhà trước đi, ăn cơm trưa xong rồi qua đây!”

Ba người lại về nhà. Ăn cơm trưa xong, Trương Hoa thu dọn lại căn hộ. Trần Dĩnh nhìn Trương Hoa cười bảo: “Giờ thì đưa vé cho em được rồi chứ, em không đòi có phải anh định không đưa không hả?”

“Không cần đưa cho em, để anh giữ là được rồi!” - Anh hơi ngập ngừng, rồi khẽ nói: “Vì anh mua hai vé!”

CHƯƠNG 41

1.

Trước khi lên xe, Trần Dĩnh vòng tay ôm lấy Lưu Huệ Anh, thì thầm vào tai cô: “Sau này khi nào buồn nhớ nói cho tớ biết, đừng giữ trong lòng một mình nhé!”

Lưu Huệ Anh cũng nói: “Về đến nơi nhớ gọi cho tớ, đợi khi nào cậu sinh em bé tớ sẽ về thăm cậu! Tớ sẽ làm mẹ nuôi của nó!”

Đợi hai người rời nhau ra, Trương Hoa mới nói: “Mấy ngày tới đừng về nhà trọ, cứ ở chỗ anh đi, dù sao đồ dùng cũng đầy đủ hơn!”

Lưu Huệ Anh cười bảo: “Thế đâu có được, ngộ nhỡ tối mai anh về làm bậy thì em làm thế nào?”


Trên xe, Trần Dĩnh gọi điện cho mẹ, nói đang trên đường về nhà, bảo không cần bố đi đón vì có Trương Hoa cùng về, đến lúc ấy hai người sẽ về thẳng nhà.

Bởi đường vẫn chưa thông hẳn, đáng nhẽ hơn mười một giờ là về đến nhà nhưng kết quả là phải hơn một giờ sáng mới đến nơi. Lúc xuống xe, Trương Hoa nói: “Ngồi lâu thế em có mệt không?”

Trần Dĩnh lắc đầu: “Cũng không mệt lắm!”

Trương Hoa nói: “Anh đưa em đến cổng nhà chứ không vào đâu, tìm một cái nhà nghỉ ngủ tạm, sáng mai anh về!”

“Thế đâu có được, đến nơi rồi sao có thể không vào?”

“Đã ly hôn rồi còn đến, anh thấy ngại lắm!”

Trần Dĩnh ngẫm nghĩ, đột nhiên nói: “Đâu phải lỗi tại anh, em sẽ nói sự thực cho mẹ biết!”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Quay ngược về tuổi 17
» Tên truyện: Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
» Truyện : Bên ngoài thế giới em yêu anh
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt