Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trương Hoa liền nói: “Dù sao em có ở đây hay không cũng chẳng thành vấn đề, vì vậy anh không gọi cho em nữa!”

“Sao lại bảo em có ở hay không không thành vấn đề, nếu biết anh về thì hôm nay em đã về chỗ em rồi!”

Trương Hoa nhìn cô cười: “Sợ anh làm gì em à? Hay là sợ em sẽ làm gì anh?”

Lưu Huệ Anh còn đang bận nấu nướng, chẳng buồn ngoảnh đầu lại nói: “Không ngờ mồm miệng anh cũng lém lỉnh gớm!”

Lưu Huệ Anh ở đây mấy hôm, Trương Hoa cũng đã quen với tính cách của cô, vì vậy anh nói chuyện với cô rất thoải mái.

Một lát sau, Lưu Huệ Anh nói: “Mau đi dọn bàn, em sắp làm xong cơm rồi!”

Đợi bày thức ăn xong, Trương Hoa cười nói: “Đây là lần đầu tiên anh ăn đồ người khác nấu ở nhà của mình đấy!”

8.

Trương Hoa hỏi Lưu Huệ Anh có muốn uống chút rượu không, Lưu Huệ Anh nói không muốn uống nên Trương Hoa cũng không ép. Trương Hoa vừa uống vừa nghĩ, tại sao Trần Dĩnh lúc tiễn anh ra bến xe còn đặc biệt dặn dò, hi vọng anh sẽ để ý đến Lưu Huệ Anh nhỉ? Lại còn nói mong cô ấy được vui vẻ? Nhìn bề ngoài thì thấy Lưu Huệ Anh lúc nào cũng rất vui vẻ, chẳng nhẽ trong lòng cô lại không được vui?

Trương Hoa lại nghĩ đến chuyện, tại sao suốt đợt tết mà không thấy Lưu Huệ Anh liên lạc với bạn trai? Hơn nữa Trần Dĩnh cũng từng nói bạn trai cô là người thành phố này, chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện gì sao?

Nghĩ đến đây, Trương Hoa quyết định không nghĩ thêm nữa, cũng không định hỏi Lưu Huệ Anh những chuyện này. Mỗi người đều có những bí mật riêng ở trong lòng, bản thân anh cũng vậy. Hơn nữa có những bí mật không muốn người ngoài chạm đến.

Lưu Huệ Anh nhìn Trương Hoa, đột nhiên cười nói: “Anh đang nghĩ gì mà nhập tâm thế?” Trương Hoa bừng tỉnh, cũng cười đáp: “Không có gì!”

Lưu Huệ Anh vẫn cười: “Đừng nghĩ bậy nhé, nghe nói khi đàn ông chuyên tâm nghĩ chuyện gì đó về phụ nữ thường không phải chuyện tử tế gì!”

Trương Hoa phì cười, không nói gì. Hồi lâu sau mới lên tiếng: “Có những người vẻ bề ngoài vui vẻ nhưng trong nội tâm chưa chắc đã vui vẻ; có những người vẻ bề ngoài khiến cho người khác cảm thấy cuộc sống rất khổ cực, nhưng nội tâm chưa chắc đã cảm thấy khổ….”

Dừng lại một lát, Trương Hoa lại tiếp tục: “Thực ra tiêu chuẩn của vui vẻ và hạnh phúc có sự khác biệt ở mỗi cá nhân, có những người ngày ngày đặt chân đến những nhà hàng, khách sạn sang trọng nhưng chưa chắc đã thấy vui vẻ, có những người ngày ngày chỉ gặm bánh mì thôi nhưng họ vẫn cảm thấy vui vẻ!”

Lưu Huệ Anh nhìn Trương Hoa một lát rồi hỏi: “Tại sao anh lại nói những chuyện này?”

Trương Hoa nhoẻn miệng cười: “Anh chỉ đột nhiên nghĩ đến nên giả bộ than thở chút thôi!”


CHƯƠNG 42

1.

Lưu Huệ Anh nhìn Trương Hoa: “Anh có tin vào số mệnh không?”

“Cái gọi là số mệnh chỉ là một cách nói để tự an ủi mình thôi, rất nhiều người trong lúc đau khổ và buồn bã đều thích nói đấy là số mệnh, hoặc nói vận mệnh đã an bài như thế, đây là một dạng tâm lý tiêu cực của hành vi coi thường bản thân”.

Lưu Huệ Anh lại hỏi: “Thế còn báo ứng nhân - quả?”

“Nhà Phật thường đưa quy luật báo ứng nhân - quả vào thế giới hư vô quá khứ, đây là một sai lầm. Trên đời này chắc chắn có tồn tại báo ứng nhân - quả, nhưng cái “nhân” ở đây không phải là do kiếp trước hư vô hay cái thế giới mơ hồ tạo thành mà là do những hành vi thực tế của mình gây ra, nói đơn giản một chút là, có tội thì phải vào tù, hành vi phạm tội là “nhân”, còn vào tù là “quả”. Tuyệt đối không được nghĩ rằng kiếp này mình vào tù là do kiếp trước mình làm gì đó sai trái.”

Lưu Huệ Anh ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: “Giả sử có một cô gái suy nghĩ rất đơn giản bị đàn ông lừa, đó cũng là hành vi sai lầm của chính bản thân cô ta ư?”

“Đương nhiên, tất cả mọi người đều muốn viện cớ cho bản thân, đặc biệt là các cô gái rất hay làm như vậy. Lúc nào cũng nghĩ bản thân mình bị tổn thương là do đàn ông lừa dối, sai lầm không phải do mình. Nhưng em thử nghĩ xem, nếu không phải những nhận thức trong tư tưởng của mình sai lầm thì mình có bị đàn ông lừa hay không?”

“Nếu trên thực tế đúng là bởi vì tư tưởng của cô gái quá thuần khiết, dễ dàng tin tưởng vào đàn ông, hoặc nói cách khác ban đầu người đàn ông ấy ngụy trang rất kĩ, vậy đó có phải là lỗi của cô gái không?”

2.

Trương Hoa nói: “Ý của anh là, sự nảy sinh sai lầm chắc chắn là tồn tại tính hai mặt, chẳng có điều luật nào quy định do nguyên nhân suy nghĩ quá đơn giản nên có thể thoát tội, nói đơn giản hơn, bản thân của việc suy nghĩ đơn giản đã là một sai lầm. Trong quá trình trưởng thành, con người buộc phải học cách làm cho tư tưởng của mình chín chắn, giả sử trong lúc có suy nghĩ đơn giản mà bị lừa thì bản thân người đó phải gánh vác toàn bộ hậu quả”.

“Xem ra anh nói rất có lí!”

“Anh chỉ cảm thấy khi có bất cứ sự sai lầm nào xuất hiện, bắt buộc phải tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình, chỉ có như vậy mới không xuất hiện sai lầm lần thứ hai. Nếu thích đem sai lầm đổ lên đầu người khác, hoặc tưởng tượng sai lầm chính là bởi vận mệnh an bài, vậy thì mãi mãi không thể nhận thức được sai lầm của mình, càng không thể tránh được việc lại mắc cùng một sai lầm đó lần thứ hai”.

Lưu Huệ Anh trầm ngâm một lát, sau đó ngẩng đầu cười với Trương Hoa: “Thật không ngờ anh lại có thể nói ra triết lí cao siêu như thế này!”

“Triết lý này rất đơn giản, thực ra tất cả mọi người đều hiểu, chỉ có điều chẳng ai chịu đối mặt mà thôi!” - Im lặng một lát, Trương Hoa tiếp tục nói: “Chính bởi vì mọi người không chịu đối mặt với sai lầm ở quá khứ nên mới có chuyện nhiều người không dám làm những việc mình nên làm!”

“Câu này em không hiểu là có ý gì?”

“Lấy một ví dụ đơn giản nhé, giả sử có một nhóm người đi trên đường vào đêm khuya, kết quả không cẩn thận bị rơi xuống một cái cống ngầm không có nấp đậy, thế là một số người cho rằng không thể đi lại trên đường vào ban đêm, bởi vì sẽ xuất hiện sự cố. Còn một số người khác sẽ phân tích xem vì sao mình rơi xuống cống, cuối cùng đưa ra kết luận nên chú ý những gì khi phải đi ra ngoài vào ban đêm”.

3.

Trương Hoa nói xong liền nhìn Lưu Huệ Anhhỏi: “Em muốn là người ở nhóm đầu hay là nhóm sau?”

Lưu Huệ Anh ngẫm nghĩ rồi nói: “Cái triết lí này kì thực rất đơn giản, đáng tiếc là trước đây em chưa từng nghĩ đến, nếu như là trước buổi tối hôm nay, em sẽ thuộc nhóm thứ nhất, chỉ có điều giờ em muốn làm nhóm người thứ hai”.

Trương Hoa bê cốc rượu lên hướng về phía Lưu Huệ Anh, nói: “Thông minh lắm, có thể hiểu ngay được!” nói rồi liền uống cạn li rượu. Lưu Huệ Anh liền nói: “Đáng tiếc là em sợ phạm phải sai lầm lần thứ hai, nếu không đã uống với anh một trận rồi!”

“Tại sao lại sợ phạm sai lầm lần thứ hai?”

Lưu Huệ Anh cười nói: “Không phải vô duyên cô cớ mà anh nói những chuyện này với em phải không, mặc dù em không dám chắc anh có biết những chuyện trước đây của em hay không, nhưng em không nghĩ, một người thông minh như anh lại không phát giác ra điều gì?”

Trương Hoa cười cười rồi nói: “Chúng ta đều là người phàm, người phàm cũng nên học cách hồ đồ một chút thì tốt, có những chuyện có thể biết, có những chuyện không biết thì tốt hơn!”

Lưu Huệ Anh trầm ngâm một lát rồi đột nhiên nói: “Cám ơn anh!”

“Cám ơn gì chứ? Anh còn phải cám ơn em vì em đã cho anh có cơ hội giả bộ triết lí chứ!”

Lưu Huệ Anh nghĩ một lát, cuối cùng vẫn hỏi: “Thế anh cảm thấy sai lầm của Trần Dĩnh nên gánh vác hậu quả thế nào? Hay nói cách khác, cô ấy nên làm sao trở thành nhóm người thứ hai?”

Trương Hoa ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói: “Trước đó anh đã nói, anh là người phàm, người phàm thường có thể giúp người khác giải quyết vấn đề của họ nhưng lại không giải quyết vấn đề của bản thân!”

4.

Lưu Huệ Anh không hỏi gì thêm. Ăn cơm xong, hai người ít nhiều cũng cảm thấy bối rối, dù sao cũng là cô nam quả nữ. Trương Hoa xem ti vi một lúc liền nói với Lưu Huệ Anh là anh về phòng, sau đó đóng cửa chơi điện tử trong phòng. Đến khuya, Lưu Huệ Anh tắm xong liền vào giường của Nhã Vận ngủ, lúc ấy Trương Hoa mới ra ngoài đi tắm.

Sáng ngày hôm sau, Trương Hoa nói ra khu thương mại đi dạo một chút. Lưu Huệ Anh liền nói: “Em cũng đi bây giờ đây, dù sao cũng phải về chỗ em ở thôi, không thể làm phiền anh mãi được!”

Trương hoa không giữ Lưu Huệ Anh lại, tiễn Lưu Huệ Anh ra bến xe buýt, Trương Hoa nói: “Sau này có chuyện gì, em có thể liên lạc với anh bất cứ lúc nào!”
...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

XtGem Forum catalog