Kỉ Oanh liền nói: “Cậu hiểu cậu ta thật đấy! Tôi thấy bốn người chúng ta sắp thoát ly khỏi mối quan hệ với tập thể bạn học rồi đấy!”
Cổ Vân Vân cười tinh quái: “Như thế chẳng phải rất tốt sao? Tôi tạo cơ hội cho cậu với Lí Dương Uy còn gì!” Kỉ Oanh gạt đi: “Tôi thấy cậu tự tạo cơ hội cho mình thì có. Hơn nữa tôi có bạn trai rồi!”
- Đừng có giả bộ trước mặt tôi nữa, cậu tưởng tôi không biết chuyện của cậu chắc? Cậu với bạn trai chỉ còn trên danh nghĩa từ lâu rồi. Thành thật nói cho tôi biết, đã bao lâu rồi hai người chưa liên lạc?
- Tại sao vợ của Trương Hoa không bao giờ quản lí chuyện cậu ta ra ngoài uống rượu nhỉ? – Kỉ Oanh đột nhiên hỏi.
Cổ Vân Vân chớp chớp mắt: “Có thể những người phụ nữ tốt đều hiểu không nên quản lí chồng mình!”
- Cậu không định phá hoại gia đình hạnh phúc của người ta đấy chứ?
Đúng lúc ấy thì Trương Hoa xuống, nhìn thấy Kỉ Oanh liền nói: “Tôi biết là kiểu gì cũng có mặt cậu mà”.
Kỉ Oanh than thở: “Một anh chàng ăn nói lém lỉnh thế này, tôi chẳng hiểu cậu vừa ý cậu ta ở điểm nào Vân Vân ạ!”
Cổ Vân Vân quay sang trừng mắt với Kỉ Oanh: “Cậu nói lăng nhăng gì thế hả?”
7.
Lúc ăn cơm, Trương Hoa nói: “Em gái tôi nghỉ hè, qua đây ở mấy ngày!”
- Đến từ lúc nào thế? – Cổ Vân Vân hỏi.
- Hôm nay!
Lí Dương Uy liền hỏi: “Sao cậu có thể để nó ở nhà một mình thế?”
- Trần Dĩnh dẫn nó ra ngoài chơi rồi! – Trương Hoa nói.
Lí Dương Uy và Cổ Vân Vân đều kinh ngạc nhìn Trương Hoa. Cổ Vân Vân đang định nói gì, chợt nhớ ra có Kỉ Oanh ngồi bên cạnh nên lại thôi. Cuối cùng chỉ nói: “Có cần ban ngày tôi dẫn nói đi chơi không? Cả hai người đều đi làm, còn tôi là người tự do này!”
Ăn uống xong, Cổ Vân Vân đưa Lí Dương Uy và Kỉ Oanh về nhà trước, sau mới đưa Trương Hoa về. Cô liền hỏi: “Tại sao không nói thẳng với bố mẹ, giờ lại thường xuyên ở chung với nhau, tôi thấy không ổn lắm!”
- Tạm thời tôi không muốn nói với họ. Nói thật lòng, tôi không biết phải nói năng ra làm sao!
- Thế hai người bây giờ ngủ chung một gi
Trương Hoa bật cười: “Không ngủ chung một giường thì bảo tôi ra ghế sô pha ngủ à?”
Cổ Vân Vân lại hỏi: “Thế hai người còn quan hệ với nhau không?”
Trương Hoa tròn mắt nhìn Cổ Vân Vân: “Sao cậu lại nghĩ đến những chuyện này,” nói rồi phì cười: “Chẳng nhẽ buổi tối cậu toàn nghĩ đến chuyện này sao?”
Mặt Cổ Vân Vân đỏ bừng lên: “Cậu đừng nói linh tinh nhé, tôi chỉ hỏi chơi thôi!
Nói rồi liền chuyển chủ đề: “Hay là sáng mai tôi dẫn em gái cậu ra ngoài chơi nhé!”
- Thế thì phải để tôi hỏi xem nó có chịu không. Nhưng chắc chắn là nó sẽ đồng ý, con nhóc ấy ham chơi lắm!
8.
Lúc Trương Hoa về đến nhà, Trần Dĩnh đã nằm trên giường rồi. Trương Hoa liền hỏi: “Nhã Vận đâu?”
- Nó đi dạo mệt nên vào phòng ngủ rồi! Nước nóng đã chuẩn bị xong, anh mau đi tắm rồi còn đi ngủ, muộn rồi!
Đợi Trương Hoa lên giường, Trần Dĩnh liền hỏi: “Anh đi uống rượu với ai thế?”
- Với mấy người bạn học! – Trương Hoa nằm xuống giường, đột nhiên nói: - Đừng có ôm anh, anh dễ bị kích thích lắm!
- Ai định ôm anh chứ! – Nói rồi, Trần Dĩnh liền quay lưng lại, lấy chăn trùm kín mặt. Nhưng cái suy nghĩ kì quặc kia lại lần nữa hiện rõ trong đầu Trương Hoa. Sau nhiều lần đấu tranh không thành, cuối cùng Trương Hoa vẫn nằm sát lại gần Trần Dĩnh.
Hôm sau, Trần Dĩnh đi làm về không thấy Nhã Vận liền hỏi: “Sao không thấy Nhã Vận đâu thế?”
Trương Hoa bê thức ăn lên nói: “Con bé đi với Cổ Vân Vân, bạn anh, vẫn chưa về. Bọn họ tối nay ăn ở ngoài, không cần đợi nó đâu!”
- Sao Cổ Vân Vân biết Nhã Vận đến chơi?
- Tối qua anh nói với cô ấy!
- Tối qua hai người đi uống với nhau à?
- Ừ, mau rửa tay ăn cơm đi, cơm canh nguội cả rồi!
Suốt cả buổi tối Trần Dĩnh gần như chẳng nói gì, chỉ chăm chú xem ti vi. Trương Hoa ngồi bên cũng chẳng nói gì, thỉnh thoảng hút điếu thuốc. Khoảng gần mười giờ thì Nhã Vận về.
Trương Hoa ra mở cửa, Nhã Vận nhảy phắt vào, ca cẩm: “Mệt chết đi được. Hôm nay đi bao nhiêu là nơi!”
- Em chỉ biết chơi thôi! – Trương Hoa cằn nhằn. Nói rồi định chuẩn bị đóng cửa thì Nhã Vận nói: “Đừng đóng cửa, bên ngoài còn có người mà!” Sau đó ngó ra cửa gọi: “Chị Vân Vân, mau vào đi!”
NGUỒN : DakMil.WapSite.Me
CHƯƠNG 6
1.
Trương Hoa thấy Cổ Vân Vân cũng đi vào theo liền hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”
Cổ Vân Vân cười nói: “Tôi không thể đến chắc?”
Nhã Vận nói với Cổ Vân Vân: “Chị Vân đợi em một chút nhé! Em vào phòng lấy đồ đã!” nói rồi chạy thẳng một mạch vào phòng.
Trần Dĩnh đứng dậy nói: “Chị ngồi đi, em đi rót cho chị cốc nước!”
Cổ Vân Vân xua tay: “Không cần đâu, chị với Nhã Vận đi ngay đây!”
- Muộn thế này rồi hai người còn ? – Trương Hoa hỏi.
- Tôi bảo Nhã Vận đến nhà tôi ngủ. Ban ngày hai người còn phải đi làm, dù gì tôi cũng rảnh, vừa hay có thể đi chơi vài ngày với Nhã Vận!
- Con nhóc này lắm chuyện quá, không thể để nó đến làm phiền nhà cậu được!
Cổ Vân Vân nói: “Tôi thích ồn ào mà! Với lại không có Nhã Vận, chẳng phải hai người càng tiện hơn à?”
Cổ Vân Vân quay sang hỏi Trần Dĩnh: “Em quen với công ty mới chưa?” Trần Dĩnh đáp: “Cũng được ạ, được nghỉ hai ngày cuối tuần!”
Đúng lúc ấy Nhã Vận mang đồ đạc chạy ra ngoài, bảo: “Thế em đi với chị Vân Vân đây, mấy hôm tới em sẽ không làm phiền anh chị đâu. Đợi cuối tuần chị dâu được nghỉ hai ngày em sẽ qua tìm chị!”
Hai người họ đi rồi, Trần Dĩnh liền nói: “Tối nay em ngủ bên giường Nhã Vận!”
- Ok! – Trương Hoa đáp.
Hai người đều hiểu cái “tiện” mà ban nãy Cổ Vân Vân nói đến.Trần Dĩnh nói tiếp: “Hay là mai em không qua đây nữa, dù sao mấy ngày tới Nhã Vận cũng không về. Đợi cuối tuần em lại sang!”
Trương Hoa nói: “Tạm thời cứ ở đây đi, ngộ nhỡ buổi tối con bé lại về!”
2.
Chiều hôm sau Trần Dĩnh nhắn tin cho Trương Hoa, nói tối qua thăm Lưu Huệ Anh, không ăn cơm nhà, bảo anh không cần đợi mình. Thế là Trương Hoa liền rủ Cổ Vân Vân và em gái cùng đi ăn tối.
Thấy em gái và Cổ Vân Vân rất thân thiết, Trương Hoa liền nói: “Xem ra con nhóc này dễ bị tiền bạc ăn mòn nhỉ!”
Nhã Vận phản bác ngay tức khắc: “Cái gì mà bị tiền bạc ăn mòn? Chị Vân Vân đâu phải loại người tiêu tiền bừa bãi. Cho dù chị ấy không có tiền, em vẫn thích chị ấy!”Nhã Vận hỏi sao chị dâu không đến, Trương Hoa bảo cô ấy đi thăm bạn học, Nhã Vận cười: “Nếu anh chưa lấy chị dâu, chắc chắn em sẽ bắt anh lấy chị Vân Vân!”
Buổi tối, Cổ Vân Vân đưa Trương Hoa về nhà, Nhã Vận nói: “Hôm nay là thứ tư, thứ sáu em về nhà ở. Chị dâu được nghỉ hai ngày, thứ bảy, chủ nhật em sẽ đi chơi với chị dâu, không làm phiền chị Vân Vân nữa!”
Tối thứ sáu, Nhã Vân và Trần Dĩnh ngồi trong phòng khách xem ti vi và tán dóc, Trương Hoa ngồi trong phòng chơi điện tử. Nhã Vận luôn miệng kể đi với Cổ Vân Vân chơi những gì. Trần Dĩnh liền nói: “Xem ra em rất thích chị Vân Vân nhỉ!”
Nhã Vận dựa vào người Trần Dĩnh, ôm lấy cô: “Nhưng em vẫn thích chị dâu của em nhất!” Trần Dĩnh xoa đầu con bé, cười bảo: “Chỉ được cái dẻo miệng!”
- Chị dâu, ngày mai chúng ta đến khu mua sắm đồ trẻ con đi, có rất nhiều gia đình đem con nhỏ đến đó chơi, hơn nữa quần áo và đồ chơi trẻ con cũng cực kì dễ thương!
Trần Dĩnh ngạc nhiên hỏi: “Em đến đó làm gì? Đến giờ em vẫn còn chơi đồ chơi của trẻ con à?”
Nhã Vân cười khanh khách: “Chị ngốc thật, em đang giúp chị tìm cảm giác đấy! Anh chị mau mau có em bé đi thôi! Giờ trong nhà em là nhỏ nhất, ai cũng có thể bắt nạt em, nếu mà có một đứa nhỏ hơn để em bắt nạt thì tốt biết mấy!”
Trương Hoa ở trong phòng nói vọng ra: “Ai dám bắt nạt em, em tha không bắt nạt người ta là may lắm rồi đấy!”
Nhã Vận gào lên: “Con gái nói chuyện, đàn ông chen vào làm gì?”
3.
Sáng thứ bảy, Trương Hoa đi làm, ở nhà chỉ còn lại Nhã Vận và Trần Dĩnh. Lúc đánh răng, Trần Dĩnh đột nhiên thấy buồn nôn. Nhã Vận đứng bên cạnh hỏi làm sao, Trần Dĩnh bảo đột nhiên thấy buồn nôn. Nhã Vận liền bảo: “Không phải chị có bầu rồi đấy chứ?”
Trần Dĩnh nói: “Đừng nói bậy! Có thẻ chỉ là dạ dày khó chịu thôi! Em hiểu rõ mấy chuyện này lắm hả?” Nhã Vận cười hi hi: “B sốt ruột mà, nếu mà có bầu thì tốt!”
Thực ra câu nói đùa của Nhã Vận đã nhắc nhở Trần Dĩnh, tháng nay cô đã “chậm” kha khá ngày rồi, trước đây thỉnh thoảng cũng thất thường, nhưng chưa bao giờ chậm lâu thế này. Cô cẩn thận nhẩm tính ngày, trong lòng thầm nghĩ liệu có phải là lần với Trương Hoa về nhà bố mẹ anh?...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ