Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Thật khó để thừa nhận rằng cô đã đánh giá sai Keith. Cô đã quen anh ta hơn mười năm nay, và dù chưa bao giờ coi anh ta như một người đàng hoàng, thì cái việc anh ta ngầm phá hoại cuộc sống riêng tư của cô là điều cô chưa từng nghĩ đến. Ai mà lại làm một điều như thế chứ? Và tại sao? Cái cách bà miêu tả việc đó - rằng anh ta coi cô như món đồ chơi và không muốn chia sẻ cho bất cứ ai dường như là đúng, khiến đầu óc cô cứ ong cả lên khi lái xe.

Điều khiến cô ngạc nhiên nhất là ở cái thị trấn nhỏ này, nơi mà người ta gần như không thể giữ được bất cứ bí mật gì, thì cô lại chẳng mảy may hoài nghi về chuyện đó. Cô thấy băn khoăn về hàng xóm hay bạn bè mình, nhưng cô băn khoăn nhất vẫn là về những người đàn ông đã từng mời cô đi chơi. Tại sao họ không làm cái việc đơn giản là bảo Keith đừng chõ mũi vào chuyện của họ?

Nhưng rồi cô tự nhắc mình bởi vì anh ta là một người nhà Clayton. Và những người đàn ông kia không muốn dây anh ta cũng bởi chính cái lý do mà vì nó cô đã không dám làm căng mọi chuyện về Ben với anh ta. Đôi khi mọi việc sẽ trở nên dễ dàng hơn nếu biết mặc kệ.

Cô thật sự căm ghét cái gia đình đó.

Tất nhiên, ấy là cô đang tự suy diễn vậy thôi. Việc Logan và bà quy kết Keith đang âm mưu một việc gì đó không có nghĩa là sự nghi ngờ đó chắc chắn đúng, cô tiếp tục tự nhắc mình. Đó là lý do vì sao cô đang đi vào thị trấn.

Rẽ trái ở ngã tư lớn, cô hướng về phía vùng phụ cận cũ của thị trấn, nơi tọa lạc đa số những ngôi nhà kiểu kiến trúc Crafoman với những hàng hiên rộng rãi. Dọc theo các con phố là những cây cổ thụ to, hầu hết phải trên một trăm tuổi, và cô nhớ lại thuở còn bé, đây vốn là nơi yêu thích của mình. Các gia đình ở đây còn giữ một truyền thống là dành ngày nghỉ để chăm chút cảnh trí bên ngoài ngôi nhà mình ở, làm cho phong cảnh nơi này lúc nào cũng đẹp và sinh động như một bức tranh.

Nhà anh ta ở giữa một con phố, và cô có thể nhận ra chiếc xe của anh ta đỗ trong gara. Một cái xe khác đỗ ngay sau nó, và dù điều đó có nghĩa là anh ta đang có khách dù cô cũng không muốn phải trở lại đây thêm lần nào nữa. Sau khi dừng xe trước cửa nhà, cô trùm mũ áo mưa và bước ra cơn bão.

Cô lội qua những vũng nước nhỏ lưu lại trên lối vào và theo các bậc thang bước lên hiên nhà. Qua cửa sổ, cô nhìn thấy ánh đèn sáng trưng ở một góc phòng khách; một chiếc ti vi gần đó đang phát chặng cuối cùng của giải đua xe NASCAR. Chắc hẳn là do vị khách yêu cầu, chứ không đời nào chủ nhà lại bật nó. Cô biết anh ta rất ghét NASCAR.

Cô bấm chuông rồi lùi lại một bước. Khi khuôn mặt anh ta xuất hiện ở ô cửa, ngay lập tức anh ta nhận ra cô. Nhìn nét mặt anh ta, cô thấy một sự pha trộn giữa bất ngờ và tò mò, cùng với một chút cái vẻ mà cô đã không hề đoán trước: sợ hãi.

Mắt anh ta đảo nhanh ra cả hai phía của con đường trước khi nhìn cô.

“Beth,” anh ta kêu lên. “Em làm gì ở đây?”

“Chào Adam.” Cô mỉm cười. “Em tự hỏi liệu anh có thể cho em vài phút được không. Em rất muốn nói chuyện với anh.”

“Anh đang có khách,” anh ta hạ thấp giọng. “Đây không phải là lúc thích hợp.”

Một giọng phụ nữ vọng lên từ đâu đó đằng sau Adam nghe đầy ẩn ý, “Ai vậy anh?”

“Nào, xin anh.” Beth khẩn khoản.

Nom Adam như thể đang suy tính xem có nên sậpcửa ngay trước mặt cô không, nhưng cuối cùng anh ta buông một tiếng thở dài. “Một người bạn,” anh ta nói vọng vào. “Cho anh một phút, được chứ?

Một phụ nữ xuất hiện sau vai anh ta, tay cầm lon bia, mặc quần jean và áo phông bó sát. Beth nhận ra đó là cô thư ký ở văn phòng Adam. Noelle, hay đại loại vậy.

“Cô ta muốn gì?” Noelle hỏi. Qua giọng của Noelle, có thể thấy rõ là cô ta cũng biết Beth.

“Anh không biết,” Adam nói. “Cô ấy chỉ tạt qua thôi.”

“Nhưng em muốn xem đua xe,” cô ta phụng phịu, vòng một tay ôm eo Adam kiểu anh-ấy-là-của-tôi.

“Anh biết rồi. Sẽ không lâu đâu.” Anh ta ngập ngừng khi nhìn vẻ mặt của Noelle. “Anh hứa mà.”

Beth tự hỏi phải chăng Adam luôn nói năng bằng cái giọng rên rỉ kiểu này, và nếu quả thế thì tại sao trước đây cô lại không nhận ralà anh ta đã cố gắng che giấu nó, hoặc là cô đã vô tình tảng lờ nó. Cô nghiêng về khả năng thứ hai và suy nghĩ đó khiến cô thấy phần nào nhẹ nhõm.

Adam bước hẳn ra ngoài và đóng cánh cửa đằng sau lại. Khi anh ta nhìn cô, cô không thể đoán được là anh ta đang sợ hãi hay giận dữ. Hoặc cả hai.

“Có gì quan trọng thế?” anh ta hỏi, giọng điệu nghe như một cậu chàng mới lớn.

“Không có gì quan trọng cả. Em chỉ đến để hỏi anh một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Beth buộc anh ta phải nhìn thẳng vào cô. “Em muốn biết lý do vì sao anh không bao giờ gọi lại cho em sau bữa ăn tối đó của chúng ta.”

“Gì cơ?” Adam vặn vẹo từ chân nọ sang chân kia, khiến cô liên tưởng đến một con ngựa õng ẹo. “Chắc em đang đùa hả.”

“Em không đùa.”

“Chỉ là anh không gọi, được chưa? Chuyện đó chẳng đi đến đâu. Anh xin lỗi. Đó là lý do em đến đây chứ gì? Để nghe một lời xin lỗi?”

Câu nói thoát ra như một tiếng rên rỉ, và cô lại tự hỏi thế quái nào mà cô lại từng hẹn hò với anh ta cơ chứ.

“Không, em không đến để nghe lời xin lỗi.”

“Vậy thì là cái gì? Nghe này, anh đang có khách.” Adam ra dấu bằng ngón cái qua vai. “Anh phải vào đây.”

Bỏ lửng câu hỏi, anh ta lại nhìn láo liên xuống phố lần nữa, và lần này thì cô hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

“Anh sợ anh ta, quả đúng như thế,” cô nói.

Dù anh ta cố che giấu thì cô vẫn biết mình đã nói đúng. “Ai cơ? Em đang nói về chuyện gì thế?”

“Về Keith Clayton. Chồng cũ của em.”

Miệng anh ta há ra định nói điều gì, nhưng lại không thể nói được gì. Thay vì vậy, anh ta nuốt nước bọt trong một nỗ lực tìm cách phủ nhận. “Anh không biết em đang nói về điều gì nữa.”

Cô sấn một bước lại gần anh ta hơn. “Anh ta đãlàm gì? Cảnh cáo? Đe dọa anh?”

“Không! Tôi không muốn nói về việc đó,” anh ta nói rồi quay lưng lại xoay nắm đấm. Cô chộp lấy tay Adam để chặn lại, ghé sát mặt mình vào mặt anh ta. Anh ta gồng mình cưỡng lại, nhưng rồi thả lỏng.

“Anh ta đã làm thế, phải không?” cô dồn ép.

“Tôi không thể nói về chuyện này.” Anh ta ngậpngừng. “Anh ta...”

Dù ngờ rằng cả Logan và bà đều đúng, dù trực giác mách bảo cô phải đến đây ngay, nhưng cô vẫn cảm thấy có gì đó sụp đổ trong lòng khi Adam xác nhận điều đó.

“Anh ta đã làm>“Tôi không nói được. Cô phải là người hiểu hơn bất cứ ai khác. Cô biết anh ta là người như thế nào. Anh ta sẽ...” Adam khựng lại, như thể bỗng nhận ra mình đã nói quá nhiều.

“Anh ta sẽ gì?”

Adam lắc đầu. “Không gì hết. Anh ta sẽ không làm gì cả.” Anh ta đứng thẳng lại. “Tóm lại, là do chuyện của chúng ta chẳng đi đến đâu. Cứ cho là vậy đi.”

Adam mở cửa. Anh ta dừng lại, hít một hơi dài, và cô tự hỏi liệu có phải anh ta đã đổi ý không.

“Cô làm ơn đừng quay lại đây nữa,” anh ta nói.

* * *

Beth ngồi trên xích đu trước hiên nhà, nhìn màn mưa trút xuống, quần áo vẫn còn ướt. Bà Nana để cô một mình đắm chìm trong suy nghĩ; bà chỉ xuất hiện một lần để mang cho cô cốc trà nóng và một chiếc bánh quy bơ lạc tự làm, và bà làm việc đó trong lặng lẽ, khác với phong cách vốn có của mình.

Beth nhấp một ngụm trà rồi mới nhận ra rằng mình không thực sự cần nó. Cô không lạnh; bất chấp mưa như trút thì trời vẫn ấm áp, và cô có thể thấy những đụn sương đang cuộn lên quanh nhà. Ở phía xa xa, con đường dẫn vào nhà như biến mất trong màn sương xám.

Chồng cũ của cô sẽ sớm có mặt ở đây. Keith Clayton. Thỉnh thoảng cô lại thì thầm cái tên đó với một giọng miệt thị cùng cực.

Cô không thể tin nổi. Không, không phải vậy. Cô có thể, và cô tin vào điều đó. Ngay cả khi muốn tát cho Adam một cái vì đã hành xử như một thằng hèn thì cô cũng biết là không thể hoàn toàn trách anh ta được. Anh ta là người tốt, nhưng anh ta không, và chưa bao giờ, là lựa chọn số một cho những trò chơi cần sức mạnh và sự quyết liệt như bóng rổ và bóng chày. Chả có cơ hội nào để anh ta chống chọi lại với chồng cũ của cô cả.

Cô chỉ mong Adam tiết lộ Keith đã làm việc đó như thế nào. Mà cũng dễ hình dung thôi; cô biết là Adam thuê văn phòng của gia đình Clayton. Hầu như mọi doanh nghiệp ở đây đều thuê văn phòng của nhà đó. Liệu có phải Clayton dọa không cho thuê nữa? Hay trò “chúng tôi có thể khiến cuộc sống của anh trở nên khó khăn đấy”? Hoặc lạm dụng quyền thực thi luật pháp? Anh ta có thể đi xa đến đâu cơ chứ?

Kể từ lúc ra ngồi ngoài này, cô cố nhớ lại xem chuyện phá hoại ngầm này đã xảy ra chính xác là bao nhiêu lần. Không đến nỗi nhiều lắm, hình như là năm hoặc sáu lần gì đó, lần nào cũng kết thúc đúng theo cái cách bất ngờ và vô cớ như lần với Adam. Tính từ hồi Frank thì là bao lầu rồi nhỉ? Bảy năm trước? Chẳng lẽ anh ta đã lén đeo bám cô lâu đến thế ư? Việc ngộ ra điều này khiến ruột gan cô sôi lên nỗi căm hận và kinh tởm....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Insane