“Chẳng có gì là bênh vực cả. Anh biết thế nào là ngồi lê đôi mách rồi đấy. Một đặc điểm khó chịu của các thị trấn nhỏ.” Cô lắc đầu. “Thế những chuyện khác thì sao? Công việc vẫn ổn chứ.”
“Vẫn vậy thôi. Lớp học của cô năm nay thế nào?”
“Bọn trẻ khá là tuyệt. Ít ra là cho tới lúc này.”
“Tốt,” gã nói. Rồi nhìn ra phía sân. “Bão quá, đúng không? Khó khăn lắm tôi mới nhìn thấy đường đấy.”
“Tôi cũng đã nghĩ vậy khi anh lái xe tới. Điên thật. Hôm qua ở bãi biển thời tiết vẫn rất đẹp.”
“Hôm qua cô ra bãi biển à?”
Cô gật đầu. “Logan và tôi ra đó. Dạo này chúng tôi gặp nhau khá thường xuyên.”
“Hừ,” gã nói. “Nghe có vẻ nghiêm túc đấy nhỉ.”
Cô tống sang gã một cái liếc đầy hàm ý. “Chớ có nói với tôi là bạn tôi nói đúng về nhé.”
“À không, tất nhiên là không rồi.”
Cô nở một nụ cười trêu chọc. “Tôi biết. Tôi chỉ đùa thôi. Mà không, chúng tôi chưa hẳn là đã nghiêm túc, nhưng anh ấy là một người tốt.”
Keith đan hai tay vào nhau. “Bà Nana thấy sao về chuyện này?”
“Việc đó có gì quan trọng?”
Gã cựa quậy. “Tôi chỉ muốn nói là những chuyện kiểu này có thể khá phức tạp.”
“Ý anh là sao?”
“Anh ta làm việc ở đây. Mà cô biết tòa án hiện nay như thế nào rồi đấy. Cô đang mở ra triển vọng cho một vụ kiện tụng quấy rối tình dục đấy.”
“Anh ấy sẽ không làm thế...”
Keith nói với vẻ kiên nhẫn như thể đang giảng giải cho một người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm. “Tin tôi đi. Ai mà chả nói vậy, nhưng hãy thử nghĩ về điều đó. Anh ta không có ràng buộc gì với cộng đồng, và nếu làm việc cho Nana, tôi ngờ là anh ta không kiếm được nhiều tiền. Tôi không có ý xúc phạm đâu. Nhưng đừng quên rằng, gia đình cô sở hữu khá nhiều đất đai.” Gã nhún vai. “Tôi chỉ nói rằng nếu là cô, tôi sẽ cẩn thận hơn.”
Dù chẳng hề tin những gì gã nói, nhưng cô cũng phải công nhận rằng gã nói năng nghe khá là thuyết phục, thậm chí còn tỏ ra ân cần. Y như một người bạn đang quan tâm tới hạnh phúc của cô vậỵ. Lẽ ra gã phải chọn nghề diễn viên mới đúng, cô nghĩ.
“Nhà và đất là của bà tôi. Không phải tôi.”
“Cô biết luật sư có thể làm gì mà.”
Đúng, tôi biết chính xác ấy chứ, cô nghĩ. Tôi vẫn còn nhớ rõ luật sư của anh đã làm gì ở phiên tòa xử quyền nuôi con. “Tôi không nghĩ đó là vấn đề. Nhưng tôi sẽ nói với bà chuyện đó,” Beth đồng ý.
“Có lẽ tốt nhất là cô nên làm vậy.” Giọng gã nghe đầy tự mãn.
“Tôi thấy vui vì đã nghĩ đúng về anh.”
“Ý cô là sao?”
“Anh biết đấy... không có vấn đề gì với việc tôi hẹn hò với người như Logan. Ngoại trừ mối lo ngại về việc quấy rối tình dục. Tôi thật sự thích anh ấy.”
Keith duỗi thẳng chân. “Tôi đâu nói là tôi không thấy vấn đề gì.”
“Nhưng anh vừa nói…”
“Tôi nói là tôi không quan tâm đến chuyện cô hẹn hò với ai. Nhưng tôi quan tâm đến ai dính dáng đến cuộc sống của Ben, vì tôi quan tâm đến con trai tôi.”
“Thì anh cứ quan tâm. Nhưng việc đó thì có liên quan gì?” Beth phản kháng.
“Nghĩ mà xem, Beth... cô không thấy những thứ mà tôi phải thấy. Ấy là trong nghề của cô, ý tôi là vậy. Còn tôi thì hằng ngày đều thấy những điều kinh khủng, vậy nên tất nhiên tôi phải để tâm đến bất cứ ai dành nhiều thời gian với Ben. Tôi chỉ muốn biết anh ta có phải là một gã bạo lực hay lệch lạc về tình dục không...”
“Anh ấy không thế,” Beth ngắt lời. Cô thấy mặt mình đang đỏ lên. “Chúng tôi đã xem xét kỹ lai lịch của anh ấy.”
“Chúng có thể làm giả được. Chả khó khăn gì cái việc xuất hiện với một lai lịch mới toanh. Sao cô có thể biết được tên thật của anh ta là Logan? Đó không phải cái mà cô có thể hỏi bất cứ ai quanh đây. Cô đã từng nói chuyện với ai trong quá khứ của anh ta chưa? Hay gia đình anh ta?”
“Chưa…”
“Vậy đó. Tôi chỉ muốn cô cẩn trọng.” Gã nhún vai. “Và tôi không nói điều đó chỉ vì Ben. Vì cả cô nữa. Trên đời này có những kẻ xấu, và lý do bọn chúng chưa ngồi tù là bởi chúng biết cách che đậy kỹ.”
“Anh nói như thể anh ấy là một loại tội phạm vậy!”
“Tôi không có ý đó. Có thể anh ta là người tử tế nhất, đáng tin cậy nhất thế giới. Tôi chỉ nói rằng cô không biết anh ta thật sự là ai. Và từ giờ tới lúc cô biết thì tốt hơn cô nên cẩn thận, để sau này đừng có hối hận. Cô cũng hay đọc báo và xem tin tức đấy thôi. Những gì tôi nói không phải là cô chưa từng nghe qua. Tôi chỉ không muốn bất cứ điều gì không may xảy ra cho Ben. Và tôi cũng không muốn thấy cô bị tổn thương.”
Beth mở miệng định nói ra điều gì đó, nhưng lần đầu kể từ khi ngồi với chồng cũ của mình, cô không thể nghĩ ra điều gì để nói.
Clayton
Clayton ngồi sau tay lái, cảm thấy cực kỳ hài lòng với chính mình.
Trong lúc nói chuyện, có những lúc gã phải suy tính rất nhanh, nhưng rồi mọi việc đã diễn ra suôn sẻ hơn rất nhiều so với gã tưởng, đặc biệt với cái kiểu bắt đầu cuộc nói chuyện của Beth. Có kẻ nào đó đã phản gã, và trong khi lái xe, gã cố đoán xem đó là ai. Thường thì ở các thị trấn nhỏ chẳng có gì là bí mật cả, đây có thể coi là một trường hợp ngoại lệ mà thôi. Biết được chuyện này chỉ có thể là vài gã mà Clayton đã nhẹ nhàng chấn chỉnh, và tất nhiên, cộng thêm gã nữa.
Gã nghĩ có thể là một trong số bọn đó, nhưng không hiểu sao gã vẫn cứ thấy hoài nghi. Lũ sâu bọ đó, tất cả bọn đó, tất cả đều đã cuốn gói. Chẳng có lý do gì để chúng hé ra nửa lời. Ngay cả cái tên Adam đần độn kia cũng đã tìm được cô ả mới, nên cũng chẳng cógì mà giờ hắn lại đào xới chuyện này lên để nói cả.
Vậy thì, rất có thể đó chỉ là tin đồn. Hoặc là có kẻ nào đó nghi ngờ gã, sau khi liên kết các sự kiện lại với nhau. Một phụ nữ đẹp, liên tục thất bại trong tình trường mà chẳng có lý do gì rõ ràng... à, nghĩ lại thì biết đâu gã đã kể gì đó về Beth cho Moore, hoặc cho Tony nữa, rồi có người nghe được cũng nên, nhưng gã không đời nào lại ngu ngốc và say xỉn tới độ tuôn ra tất tần tật. Gã thừa biết mình có thể gặp rắc rối gì với ông bố, nhất là khi gã thường xuyên lạm dụng quyền lực để dọa dẫm người ta. Nhưng chắc chắn phải có ai đó đã nói gì đó cho Beth.
Gã chả tin cái trò “một cô bạn đã kể”. Cô ta có thể dễ dàng thay đổi cái chi tiết nhỏ đó để đánh lạc hướng gã. Có thể là đàn ông hoặc đàn bà; nhưng một điều gã biết chắc chắn ấy là cô ta chỉ vừa biết chuyện này thôi. Biết tính Beth từ lâu nên gã tin là cô ta không thể kiềm chế mà không có phản ứng gì trước một việc như vậy trong một thời gian dài.
Đây là mấu chốt khiến mọi việc trở nên rối rắm. Gã đón Ben đi vào sáng hôm thứ Bảy; cô ta không nói gì. Chính cô ta còn tự kể ra rằng hôm đó đã ở bãi biển với Thigh-bolt. Chủ nhật thì gã thấy cô ta ở nhà thờ, và đến chiều tối thì về nhà.
Vậy ai đã nói cho cô ta? Và nói khi nào?
Có thể là Nana, gã nghĩ. Mụ già đúng là cái gai trong mắt gã. Cả với ông nội gã nữa. Suốt bốn, năm năm qua, ông gã đã cố thuyết phục mụ bán mảnh đất để ông có thể phát triển nó. Không chỉ nhìn ra dòng sông tuyệt đẹp, mà cả con suối cũng rất đáng giá. Những người từ miền Bắc đến thường tìm kiếm bất động sản gần sông nước. Ông nội thì chấp nhận việc bị từ chối một cách tương đối thoải mái; và dù gì đi nữa thì ông vẫn quý mến Nana. Có lẽ vì họ vẫn đi lễ ở cùng một nhà thờ trong khi mà bà ta đánh giá chẳng ra gì về cái thằng “cháu rể” cũ của mình, kẻ cũng đi lễ ở chính nhà thờ đó.
Tuy nhiên, dám là gã Thigh-bolt gây ra lắm. Nhưng làm thế quái nào mà hắn biết được? Họ mới chạm mặt nhau hai lần, và chẳng lý gì Thigh-bolt lại suy ra được sự thật hai lần đó. Nhưng còn vụ đột nhập? Clayton nghĩ một lúc rồi gạt bỏ cái ý tưởng này. Gã chỉ vào và ra trong vỏn vẹn hai mươi phút, thậm chí gã cũng chẳng cần cạy cửa bởi cái tên đó đâu thèm khóa cửa trước. Và cũng không thứ gì bị mất, vậy làm sao mà Thigh-bolt có thể nghi ngờ ai đó đã vào nhà cơ chứ?
Mà thậm chí có nghi ngờ đi nữa thì tại sao hắn lại nghĩ đến Clayton?
Gã không thể tìm ra câu trả lời thỏa đáng, nhưng cái giả thiết Thigh-bolt dính líu đến trò mách nước nho nhỏ này có vẻ hợp lý. Trong đời gã chưa từng gặp bất cứ rắc rối nào, cho đến khi Thigh-bolt xuất hiện. Vậy là gã đã quyết định Thigh-bolt sẽ đứng đầu danh sách những kẻ nên lo cho cái thân mình thì hơn. Thêm một lý do nữa để xử lý thằng này.
Tuy vậy, gã sẽ không làm việc đó ngay. Gã vẫn còn khoái chí với cái cách mình vừa xoay chuyển tình thế. Đáng ra mọi chuyện đã bung bét hết ấy chứ. Lúc cô ta gọi gã ra nói chuyện, gã không thể ngờ được là mình lại bị hỏi về chuyện dính dáng đến các mối quan hệ trước của cô ta. Nhưng gã đã xử lý một cách hoàn hảo. Không những đưa ra sự phủ nhận khéo léo, mà còn khiến cô ta suy nghĩ lại về Thigh-bolt. Căn cứ vào cái vẻ mặt của Beth, gã tin là mình đã khai sáng cho cô ta thấy một số vấn đề về Thigh-bolt mà trước đây cô ta không hề tính tới... và tuyệt vời hơn cả, gã làm cô ta tin rằng tất cả đều vì lợi ích của Ben. Ai mà biết được? Có khi cô ta sẽ đá bay Thigh-bolt cũng nên và cái thằng cha ấy sẽ phải cuốn xéo khỏi thị trấn. Việc đó lại không tốt hay sao? Một mối hẹn hò nữa của Beth sẽ được giải quyết, còn Thigh-bolt thì biến khuất mắt gã....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ