Snack's 1967
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Điều tối thiểu nàng có thể làm, January quyết định, là đề nghị trải giường cho gã.

"Tôi hy vọng anh không thấy phiền.” Nàng chỉ vào căn phòng, "Chúng tôi chỉ có sẵn một chiếc sofa giường nhưng đã chuyển ra ga ra ô tô và không được sử dụng từ mùa hè năm ngoái". Nàng nhăn mặt.

Max nheo mắt nhìn nàng. "Chắc đó là nơi ở của người làm công cho bọn em suốt mùa hè đó phải không?"

Nàng ném cho gã một cái nhìn sắc lẻm. Làm sao anh ta...? À, tất nhiên, sáng nay nàng và May đã bàn tán về điều này trước mặt gã. Dù vậy nàng vẫn cảm thấy bất ngờ khi Max nhắc đến...?

"Đúng vậy", nàng chậm chạp xác nhận, nhìn gã vẻ cảnh giác.

Miệng gã mím lại buồã. "Tôi không hề nghĩ em lại tỏ ra lo lắng tôi có bị chết cóng hay không."

Dĩ nhiên là nàng lo lắng. Quá nhiều là đằng khác.

Nàng nhún vai, chanh chua nói, "Nếu không, có lẽ tôi sẽ gặp rắc rối khi giải thích cho bất kỳ ai đến đây tìm anh".

Gã cau mày, "Liệu ai có thể đến tìm tôi?".

January nở nụ cười nghiêm túc, "Tôi chắc là Jude Marshall sẽ rất băn khoăn, không biết chuyện gì đã xảy ra với luật sư của anh ta!".

Max lại nhấc khung hình ba chị em lên, liếc nhìn nàng. "Có thể anh ta sẽ làm vậy", gã cộc cằn thừa nhận. "Em chụp bức hình này khi còn rất bé", gã nhíu mày nhìn bức ảnh.

"Khoảng hai tuổi rưỡi", January gật đầu, bước tới gần nhìn bức ảnh. "March khoảng ba tuổi rưỡi, còn May thì hơn bốn tuổi một chút."

"Ba hạt đậu trong một quả đậu", Max dài giọng trêu chọc, nhại lại câu nàng đã từng nói đó là mô tả của cha nàng về ba chị em. "Hình như trong ảnh còn có người đứng đằng sau em", gã tiếp tục băn khoăn. "Đây này, em nhìn đi." Gã chỉ vào một bàn tay đặt trên vai trái của May và tay còn lại trên vai phải March, còn January đứng giữa hai chị nàng. "Là cha em hả?", gã thích thú gợi ý.

Nàng lắc đầu, "Cha tôi là người chụp bức ảnh này".

Max khó hiểu, thắc mắc, "Vậy ai?".

"Mẹ tôi", nàng đột ngột ngắt lời, giật bức ảnh ra khỏi tay gã và đặt nó về chỗ ban đầu trên bàn cạnh.

Max nhìn nàng với vẻ băn khoăn, "Mẹ em à? Nhưng...”>

"Tôi có thể giúp gì cho anh nữa không trước khi tôi đi ngủ?" January nhanh chóng cắt ngang. "Trà hay cà phê? Hay cái gì đó để ăn?"

"'Không, cảm ơn em", gã chậm rãi trả lời, lại nhìn vào bức ảnh. "Chẳng phải lạ lùng lắm sao?", gã thì thầm. "Tại sao mẹ em lại bị cắt khỏi bức ảnh này? Chắc đây là bức ảnh cuối cùng mà cha em chụp chung bốn mẹ con em phải không?"

"Có lẽ thế", giọng January the thé, tỏ ra khó chịu với câu hỏi này.

Vì nàng đã từng có lần hỏi cha nàng câu hỏi đó. Câu trả lời của ông là do bức hình không vừa khung nên phải cắt bớt đi. Câu trả lời thật khó tin kể cả với một đứa trẻ tám tuổi. Nhưng nét mặt ông lúc đó vô cùng hoang mang khiến nàng không bao giờ dám hỏi về mẹ nữa.

Max nhìn nàng dò xét, trán gã dãn ra lúc trả lời câu hỏi trước của nàng. "Tôi thực sự không cần thêm gì nữa, cảm ơn em", gã dịu dàng nhắc lại. "Và đừng lo lắng. Tôi hứa sẽ rời đi ngay khi thời tiết khá hơn", gã lạnh nhạt nói thêm.

"Vậy thì tốt", nàng lơ đãng trả lời, đột nhiên nét mặt nàng cứng lại khi nhận ra mình vừa nói gì. "Ý tôi..."

"Tôi hiểu ý em, January", Max cười nhẹ, bước tới trước mặt nàng, đôi mắt màu xanh nước biển lấp lánh tia cười. “Ý em chính xác là những gì em vừa nói!" Gã lắc đầu, buồn bã. "Và tôi cũng không thể trách em. Nếu tôi là em, tôi cũng sẽ cảm thấy như vậy!"

Sự an ủi này càng khiến January đau khổ vì nàng đang nỗ lực tìm mọi lý do để ghét gã! Và cả sự gần gũi của gã!

Nhưng sau cùng, có lẽ May đã đúng; có thể khi đã hiểu bọn họ hơn - rõ hơn những người khác, January thừa nhận với một cái thở dài âm thầm - sẽ khiến Max cảm thấy khó khăn giống như họ? Nàng thực sự hy vọng thế!>"Gặp lại anh vào sáng mai", nàng lạnh nhạt nói khi quả quyết rời đi.

"Em không định ôm và hôn chúc tôi ngủ ngon sao?" Max khàn khàn đề nghị.

"Không", nàng dài giọng, quay lại nhìn gã, cặp lông mày đen rướn lên chế giễu, "Tôi cũng không định đọc cho anh một câu chuyện trước khi đi ngủ đâu!".

"Thật đáng tiếc", gã đùa cợt, ngồi xuống bên cạnh chiếc giường đôi và nói thêm vẻ nghiêm túc, "dù sao thì ngày mai tôi vẫn sẽ đi cùng em".

"Cùng tôi đi đâu?" January giật mình hỏi lại gã.

"Tất nhiên là đi thăm Josh. Em định đến thăm anh ta ngày mai, đúng không?", gã nhắc nhở nàng.

"Nếu thời tiết khá hơn", nàng chậm chạp trả lời. "Max, anh có chắc đó là một ý kiến đúng đắn với anh không? Anh định làm gì?", nàng thở khó nhọc khi gã sải hai bước dài ngang căn phòng, túm chặt vai và giữ nàng trước mặt gã.

"January, tôi sẽ nói lại một lần nữa và chỉ một lần nữa thôi!", gã giận dữ lắc nhẹ nàng cảnh cáo, mắt lóe lên đáng sợ, “Tôi không... tôi nhắc lại là không - làm - bất cứ điều gì liên quan tới vụ tấn công Josh cả".

“Tôi không... Max, anh đang làm đau tôi!", nàng kêu lên khi gã bóp mạnh vai nàng.

Mắt gã long lanh nguy hiểm. "Lúc này tôi thực sự muốn đánh em", gã chọc tức nàng. "Nhưng như tôi đã cam đoan, tôi không phải là một người hung bạo", môi gã hung dữ chộp lấy môi nàng.

Nụ hôn chứa đầy sự giận dữ gã đã cố che dấu và January đón nhận nó với sự dịu dàng mà nàng mong muốn trao cho gã nhưng lại không dám để lộ ra..>Nhưng rồi sự dịu dàng này cũng chiến thắng, Max rên nhè nhẹ trong cổ khi gã đặt tay lên má nàng và nhấm nháp đôi môi nàng.

Cuối cùng gã ngẩng đầu lên, tựa vào trán nàng, nhìn sâu vào mắt nàng và kinh ngạc thầm thì, "Em là người phụ nữ kỳ lạ nhất mà tôi từng gặp".

January bối rối liếm môi trước. “Thật sao?”

"Ừm", gã gật đầu, hơi cau mày, rõ ràng là không hài lòng với thực tế này. "Chỉ một khoảnh khắc trước em cho rằng tôi là một kẻ tấn công điên loạn, nhưng sau đó em lại hôn tôi...”

"Max, anh đã không cho tôi cơ hội để nói hết những gì tôi định nói lúc nãy", giọng khàn khàn, nàng với tay chạm nhẹ phần quai hàm nghiến chặt của gã. "Tôi chỉ định hỏi anh là với hoàn cảnh của anh cùng mối liên quan đến Tập đoàn Marshall, liệu có sáng suốt không nếu anh đi cùng tôi tới thăm Josh? Liệu anh có nên có bất kỳ dính líu gì tới gia đình tôi không?", nàng nhẹ nhàng giải thích trong khi gã vẫn cáu kỉnh.

"Tôi cho rằng sự cảnh báo của em hơi muộn mất rồi", gã thừa nhận với chút tự chế giễu. "Và tôi có mục đích khi đến gặp Josh. Có thể anh ta đã kịp nhìn mặt kẻ tấn công. Có thể...”

"Max, tôi tin cảnh sát hoàn toàn có khả năng điều tra về chuyện đó", January mỉa mai cắt ngang. "Với lại, anh là luật sư chứ không phải cảnh sát", nàng nhẹ giọng thuyết phục.

Gã lắc đầu. "Có điều gì đó không đúng trong vụ tấn công Josh. Điều gì đó ẩn sau sự thực nạn nhân lần này là một người đàn ông mà không phải là một phụ nữ", gã nói khi bắt gặp ánh mắt hiểu biết của January.

"Max...", nàng ngừng bặt khi nghe tiếng gõ cửa>Tất nhiên đó là một trong hai người chị nàng. Có thế họ băn khoăn tại sao nàng lại mất nhiều thời gian chuẩn bị giường đến thế!

Nàng nhìn Max tiếc nuối khi thoát khỏi vòng tay gã. "Mời vào", nàng mời cộc lốc, bối rối nhìn người chị cả khi ra mở cửa. "Em chỉ muốn chắc chắn Max có mọi thứ anh ta cần cho đêm nay", nàng nói với May vẻ đùa cợt.

Ánh mắt xanh lục của May thoáng lóe lên sự khiển trách khi liếc qua Max trước khi quay sang January, "Và anh ta đã có đủ rồi chứ?".

"Tất cả những thứ mà một vị khách không mời có thể mong muốn." Max lại là người lên tiếng với vẻ chế nhạo.

May nhìn gã thản nhiên, "Nếu muốn anh có thể tìm vài bộ đồ ngủ sạch sẽ ở ngăn trên cùng tủ quần áo".

“Tôi thường ngủ trần, nhưng dù sao cũng cảm ơn cô", Max vẫn giữ giọng điệu châm chọc.

May mỉm cười, "Có thể anh sẽ thấy ở trang trại lạnh hơn nơi anh thường ở đó".

"Không đến nỗi nào", gã quay lại, rướn mày lên thách thức.

"May, em nghĩ chúng ta nên để Max được nghỉ ngơi", January quả quyết cắt ngang, cho rằng cuộc đấu khẩu này đã kéo dài quá đủ rồi.

''Chúng tôi thường thức dậy lúc sáu giờ sáng", May nhấn mạnh với Max.

Gã gật đầu, vẻ hớn hở nhảy múa trong đôi mắt màu xanh da trời. "Tôi sẽ rất sung sướng nếu có một tách trà nóng phục vụ tại giường khi mới thức giấc!"

May khịt mũi, "Dùó là khách mời đi nữa thì nếu chúng tôi không có sự xa xỉ đó thì anh cũng đừng hòng!".

Gã nhún vai, "Tôi sẽ rất hân hạnh được phục vụ trà tại giường cho các cô".

May nheo mắt, "Tôi cá là anh có thể".

"Anh ta đang khiêu khích chị đó, May", January lại cắt ngang lần nữa, lắc đầu vẻ trách cứ Max dù nàng đang tủm tỉm cười. "Nhưng nếu anh bị thôi thúc mạnh mẽ bởi mong muốn chuẩn bị trà buổi sớm thì tất cả chúng tôi đều không dùng đường nhé!", nàng nói thêm khi kéo chị gái đi ra cửa. "Chị chính là người đã mời anh ta tới đây mà", nàng nhắc nhở May ngay khi cả hai vừa ra khỏi căn phòng và đóng cửa lại....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt