“ ko cần vội, cứ đợi ăn cơm trước rồi trốn sau cũng được, < có thực mới vực được đạo mà>” ngẫm nghĩ 1 lát nhỏ cũng ngồi yên ko thèm tìm cách trốn nữa, cơn đói ập tới giờ nhỏ chỉ còn cách đợi họ mang cơm cho ăn no trước đã. nhỏ biết chắc sẽ có cơm ăn vì lúc nảy người đàn ông kia dặn dò nhất định phải chăm sóc nhỏ cẩn thận thì ko thể nào bỏ đói nhỏ được
“ cạch…” cánh cửa bật mở ra, 1 người đàn bà bước vào, nhìn cách ăn mặt nhỏ biết chắc bà ta là người giúp việc, vẻ mặt khắc khổ, đôi mắt hoang mang có chút rung sợ. nhỏ ko thể hiểu nỗi tại sao bà ta lại lo lắng và hoảng sợ. ý định khống chế bà ta để bỏ trốn vừa lóe lên trong đầu nhỏ liền bị dập tắt ngay khi theo sau bà ta chính là 2 tên vệ sĩ mặt mũi bặm trơn, thân hình cao lớn như lực sĩ. Đang đói sức đâu mà đánh với 2 con voi kia nên nhỏ chỉ đành cam chịu mà ngồi xuống ăn no rồi tính tiếp.
Đợi họ ra ngoài rồi nhỏ bắt đầu lên kế hoách bỏ trốn, nhỏ lôi mấy cái ghế chặn cánh cửa phòng lại, rồi quay sang dùng 1 cái ghế khác đập vỡ cửa sổ, vừa định leo ra thì nhỏ phát hiện từ chỗ này nhìn xuống dưới đúng là rất cao. Kiểu này nhảy xuống chỉ có nước còn 1 đống thịt lộn xộn thôi. bước lùi trở lại nhỏ ngồi phịch xuống giường suy nghĩ tiếp.
“ giờ chỉ còn cách lấy màn cửa và gra giường buột lại leo xuống thôi. nhưng ko biết nó dài được bao nhiêu nữa.. hey…. Thôi kệ bao nhiêu đỡ bấy nhiêu, ít ra ko thành đống thịt vụn được rồi..” nghĩ xong nhỏ liền giật lấy màn cửa và gra giường nối lại thành 1 sợi dây. Buột sợi dây chắc chắn nhỏ bắt đầu leo xuống. cũng thật may khi leo xuống đến đầu dây phía dưới thì chiều cao so với mặt đất cũng ko nhiều lắm, với thân thủ của nhỏ nhảy xuống cũng ko có gì đáng ngại.
Nhỏ bắt đầu bỏ chạy, dưới cái nắng của buổi sáng mùa hè, ánh nắng vô cùng rực rỡ, nhỏ chạy thật nhanh trên bãi cát mịn màng trắng xóa. Được 1 đoạn khá xa nhưng cái biệt thự to đùng kia vẫn còn trong tầm mắt, nhỏ phải cố gắng chạy tiếp. nhắm thẳng 1 hướng nhỏ chạy mãi mà vẫn chẳng thấy xe cộ hay nhà cửa đâu cả, đây rốt cuộc là nơi nào mà thật hoang vắng. nhỏ chạy đến tận 1 mõm đá, phía dưới chính là vực sâu và nước biển đang cuồng cuộn đánh vào vách đá. Lùi về mấy bước nhỏ bắt đầu khuỵu chân xuống mà thở gấp. đúng là nhỏ đã rất mệt.
Bốn bề im lặng chỉ có sóng biển và gió, nhỏ bắt đâu quan sát thật kỹ chung quanh. Nơi đây ko 1 bóng người, ko 1 ngôi nhà, xung quanh chỉ có 1 ngôi biệt thự mà nhỏ vừa trốn ra . đúng là đường cùng mà. Hy vọng lại 1 lần hiện lên trong đầu nhỏ, nghỉ mệt xong nhỏ bắt đầu đi xung quanh tìm kiếm xem người nào có thể giúp được mình ko. nhỏ bắt đầu đi theo hướng xuống phía bãi biển. đi dọc bãi biển vẫn ko tìm thấy được gì.
Ánh nắng bắt đầu chói chang hơn, bây giờ cũng đã là giữa trưa với cái nắng thiêu đốt nhỏ ko thể nào đi nổi nữa. thấy 1 bóng cây đằng xa nhỏ cố bước nhanh hơn về phía đó để tìm 1 bóng mát che đầu.
Đưa tay lao vội mồ hôi trên tráng nhỏ nhìn xung quanh mà ko khỏi than thở trong lòng “ nơi này rốt cuộc là chỗ nào chứ, sao toàn biển và cát ko vậy? hix thật đáng ghét kẻ nào bắt mình, ta nguyền rủa các người ko được sống yên lành, ăn cơm thì bị nghẹn mà chết, đi tắm bị ngộp nước mà chết, đi xe bị ……” nhỏ cứ lâm râm nguyền rủa mãi tới khi tiếng gió đưa 1 âm thanh là lạ vào tai nhỏ thì nhỏ mới im miệng và bắt đầu lắng nghe thật kỹ.
“ư..ư…a..a.. anh …a..ơii…..” tiếng rên rỉ ngày 1 to dần ở phía sau bụi cây nhỏ đang ngồi, đang lúc nguy cấp nhưng cái tật tò mò vẫn ko bỏ được, nhỏ bước thật nhẹ về nơi có âm thanh quái lạ kia. 1 cảnh xuân tình đang hiện ra trước mắt nhỏ, 1 cô gái đang lỏa thể quấn lấy người đàn ông cũng đang trong tình trạng khỏa thân cùng nhau rên rỉ.
Mắt nhỏ giờ như đứng hình, đang lúc khốn khổ mà còn gặp chuyện bậy bạ thì sẽ xui xẻo gấp đôi. Kinh nghiệm đau thương lần trước nhắc nhỏ phải tránh xem mấy cái cảnh này, xui lắm. vừa định quay đầu lại nhỏ chợt phát hiện trên lưng người đàn ông kia có 1 màu đỏ thắm hiện lên, dường như là hình xăm, chính xác là hình xăm 1 con chim ưng.
Mặt nhỏ tái nhợt, cả người đông cứng, ko lẽ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại gặp phải cái tên diễn viên cảnh nóng lần trước chứ ? ko đúng hắn cũng đang đóng cảnh nóng trước mặt nhỏ đấy thôi. trời đúng là xui thật rồi.
Mặt mũi nhăn nhó khó chịu cùng bực dộc, nhỏ thật muốn xông tới đánh cho cái tên chết tiệt trước mặt trận mới có thể hả cơn giận trong lòng. Vô tình cái tên chết tiệt mà nhỏ nguyền rủa nảy giờ ngẩn đầu lên và tất nhiên hình dáng bé bỏng xinh đẹp của nhỏ hoàn toàn thu vào trong mắt gã. Đôi mắt ưng ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ vì sự xuất hiện của nhỏ ở nơi này. Vẻ mặt tuấn tú kia có phần hơi gượng gạo và động tác của gã cũng dừng lại từ khi phát hiện ra nhỏ.
“trời… là gã ta sao?” nhỏ cả kinh thốt lên 1 tiếng rồi vội dùng 2 tay che miệng lại. đôi mắt nhỏ bây giờ phải nói là mở to hết cỡ vì người đàn ông trước mắt nhỏ, gã ko phải là ai khác , gã chính là Bạch Chấn Phong và cũng chính là cái tên nam diễn viên cảnh nóng lần trước nhỏ gặp ở bãi biển đây mà. ( keke anh này thích mây mưa tại bãi biển ghê ta)
Lúc này thì cô nàng đang nằm dưới gã cũng bắt đầu phát hiện ra nhỏ, 2 con người kia cũng nhanh chóng quơ lấy quần áo kế bên mà mặc vào trước mắt nhỏ. Ko thèm để ý tới 2 kẻ đáng chết đó nhỏ quay mặt nhanh chóng rời bước đi khỏi mặc dù cái nắng lúc này có thể khiến nhỏ trở thành món thịt nướng.
Gã vội đuổi theo phía sau nhỏ, cuối cùng cũng nắm lấy được cánh tay nhỏ gã kéo mạnh trở lại. nhỏ đang đi vội ko đề phòng nên bị gã kéo mất thăng bằng mà ngã vào người gã làm nhỏ và gã lúc này tim đập muốn bay khỏi lồng ngực. mỗi người 1 tâm trạng
“thân thể em mềm mại quá, thật ấm áp dễ chịu” gã thầm nghĩ, tim đập ko ngừng vì được ôm nhỏ trong lòng, cái cảm giác thích thích cứ như men rượu làm gã say say lâng lâng thật khó tả
“cái đồ đáng chết này làm trò gì thế, dám kéo mình té rồi còn lợi dụng mà ôm mình nữa chứ, đúng là chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ mà. Nếu vậy tôi cho anh chết ko kịp trối luôn” nhỏ tức giận bừng bừng, tim đập liên hồi vì gã làm nhỏ té. Trong đầu nhỏ bây giờ chỉ có 1 ý định duy nhất chính là đánh cho gã 1 trận như nhỏ từng ước mơ.
Ko cần suy nghĩ nhiều, nhỏ cung tay đấm mạnh vào ngực gã 1 cái, xoay chân lên gối vào bụng gã thêm 1 cái rồi rồi nhanh chóng xoay người trượt khỏi vòng tay của gã. Đang đứng thủ thế để chuận bị đỡ đòn nếu như gã phản kháng
Bạch Chấn phong ôm nhỏ trong tay đang miên mang trong men say hạnh phúc nên bất ngờ bị nhỏ tấn công làmg gã hơi choáng váng, cơn đau truyền từ bụng lên khiến gã giật mình và nhìn chằm chằm nhỏ, đôi mắt ưng của gã nhìn nhỏ bằng nhiều tia cảm xúc khác nhau, vui thích có, tức giận có và hơn thế nữa chính là cái ánh mắt chiếm hữu, gã nhất định phải có được người con gái này
Nhanh chóng quyết đoán, hắn vươn tay tới chụp lấy tay nhỏ lần nữa, nhỏ vội lùi bước nghiêng người né tránh gã. Mĩm cười tà mị gã dùng 2 bàn tay lực lưỡng của mình 1 trên 1 dưới tấn công nhỏ liên tục. nhỏ cũng ko phải là người dễ ức hiếp giơ chân lấy đà nhỏ bay lên kẹp lấy cổ gã mà quật mạnh xuống đất. gã ko ngờ nhỏ lại có thể ra tay lợi hại như vậy nên trong nhất thời hơi khinh suất và hậu quả phải ngã nhoài người nằm dài trên cát biển. đâu dễ dàng bỏ qua cho gã, nhỏ dùng chân siết cổ gã mạnh hơn khiến gã cảm thấy hơi khó thở. Đùa giỡn đã đủ gã dùng tay tách 2 chân nhỏ ra , 1 tay giữ chân 1 tay khác chụp lấy cái cổ trắng ngần của nhỏ mà bóp chặc làm nhỏ suýt ngộp thở
“tại sao lại đánh tôi? Em ghét tôi lắm sao?” gã lạnh lùng lên tiếng nhưng trong ngữ điệu có phần hơi tức giận vì thái độ của nhỏ luôn đối kháng cùng gã
“hừ…Bạch gia mấy người có ai là người tốt đâu, anh bảo tôi nên làm gì vời kẻ đã bắt cóc tôi tới đây chứ? đúng là thần kinh, đồ điên” dù bị gã chế ngự ko thể nhúc nhích nhưng nhỏ vẫn mạnh miệng mắng gã ko kiêng sợ. đôi mắt nhỏ trừng trừng nhìn gã đầy khiêu khích
“bắt cóc em? Tại sao em lại ở đây?” gã ngớ ngẩn vì câu nói của nhỏ, gã vừa tới buổi sáng thì làm sao bắt cóc nhỏ được. nhưng tại sao nhỏ ở đây gã cũng đang rất tò mò.
“ anh đừng giả nai nữa, ko phải anh bắt tôi tới đây thì là ai chứ? tôi ko thể nào tự mình mò tới cái nơi khỉ ho cò gáy này được” nhỏ giận tới nỗi muốn cắn lưỡi, chính hắn bắt nhỏ tới đây giờ lại còn giả vờ hỏi nhỏ. Đúng là đáng ghét mà
Em có biết đây là đâu ko mà dám nói là khỉ ho cò gáy hả? hahahahaha…. Cô bé càng lúc tôi càng thích em rồi đó….” Hắn cảm thấy thích thú vì câu nói của nhỏ. Sunshine chính là hòn đảo tư nhân của Bạch gia, nơi đây cảnh đẹp mê người vậy mà nhỏ lại dám gọi là khỉ ho cò gáy. Đúng là ko còn từ nào để diễn tả về nhỏ nữa.
“ nói cho em biết, đây là đảo của Bạch gia chứ ko phải khỉ ho cò gáy gì của em đâu. Còn việc tại sao em ở đây thì tôi sẽ giúp em điều tra sau. Nhưng bảo đảm chuyện này ko liên quan tới tôi. Em tin ko?” hắn sau 1 lúc cười nói sảng khoái cũng nghiêm túc nhìn vào mắt nhỏ mà nói thật lòng. Ánh mắt hắn kiên định làm nhỏ có chút lo sợ. người đàn ông vô cùng nguy hiểm tốt nhất ko nê
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ