Snack's 1967
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Tôi sợ hãi, cái gì thế này? Không đen đủi thế chứ! Nhớ lại khuôn mặt đẹp trai quá mức của Thanh Minh; nhớ lại nụ cười ranh mãnh của Dao, và bức tường kỳ dị phía sau lúc anh ta xuất hiện; nhớ lại những bụi bặm và mạng nhện bên trong cửa hàng; đó tuyệt đối không thể là một cửa hàng mới dọn đến được hơn nửa tháng. Theo kinh nghiệm vô số lần đen đủi trong cuộc đời hai mươi mốt năm của tôi, chỉ có một khả năng, tôi lại gặp phải phiền phức rồi.

Nhưng cho dù là Dao hay Thanh Minh, đều không giống với những thứ trước kia tôi đã từng gặp, bọn họ tịnh không chút tà khí. Hoặc là họ đã cao minh tới mức tôi không thể nhìn ra. Nếu là trường hợp thứ hai, tôi không dám nghĩ tiếp, càng lúc càng thấy lạnh toát. Vậy bọn họ là cái gì? Đây là đâu?

Tôi quyết tháo cái vòng ra bằng được, mặc dù đau đến phát khóc, nhưng những hạt vòng ấy vẫn nằm nguyên chỗ cũ, không nhúc nhích, tỏa sáng long lanh, dường như đang cười nhạo tôi. Chuyện ban chiều, con phố kỳ quái lúc này, những cảm xúc tích tụ, đè nén thành một khối, tôi co ro trong góc, cuối cùng không nén được, bật khóc thút thít.

Dòng người trước mặt dừng lại vì tiếng khóc của tôi, phía xa có mấy người đang nhìn về phía tôi.

Tôi cố gắng hết sức kìm tiếng khóc, ở một nơi không biết là toàn quỷ hay người như con phố này, thu hút sự chú ý chính là hành vi ngu xuẩn nhất.

Nhưng đã quá muộn, có rất nhiều người nhìn về phía tôi, trong mắt họ, có lẽ tôi còn kỳ quái hơn.

Tôi ngừng thổn thức, xốc lại tinh thần.

Một bàn tay chìa trước mặt tôi:

- Cô không sao chứ?

Đó là một bàn tay vô cùng xanh xao, gầy trơ xương, móng tay hơi xanh, đôi chân trước mặt tôi gầy như que củi, đôi giầy kiểu dáng hết sức cổ quái, mới tinh, không vương một hạt bụi đường.

Tôi chầm chậm ngẩng đầu lên. Trước mặt là một người đàn ông rất bình thường, toàn thân mặc đồ trắng, tao nhã, gầy gò. Anh ta đưa tay về phía tôi, trên khuôn mặt nở nụ cười cứng nhắc.

- Cô không sao chứ?

- ... Không sao! - Tôi nhất thời nghẹn lời - Cảm ơn anh.

Có gì đó không ổn.

- Cô không sao chứ?

- Tôi không sao, cảm ơn.

- Cô không sao chứ?

Dường như người đàn ông trước mặt hoàn toàn không nghe thấy những lời tôi nói, anh ta vẫn giơ tay ra, khẽ mỉm cười, hết lần này đến lần khác máy móc nhắc lại câu hỏi.

Mắt anh ta hoàn toàn không nhìn tôi, ánh mắt trống rỗng vô hồn ấy nhìn xuyên qua cơ thể tôi, dán chặt ở phía sau, cánh tay gầy guộc chìa ra tóm lấy tôi. Tôi nghĩ tôi nên chạy trốn, trên thực tế tôi đã định làm vậy, nhưng tôi phát hiện ra chân tôi không nhấc nổi nữa.

Toàn thân dường như đã bị ai đó dùng keo gắn chặt xuống mặt đất.

Không khí xung quanh đông đặc, những tiếng ồn ào trong phút chốc tan biến, không còn thấy ai trên phố nữa, tôi bị phố phường đông đúc vứt bỏ rồi.

Dính chặt trên mặt đất, mắt tôi trừng trừng nhìn cánh tay gầy trơ xương vươn về phía mình mà không có cách nào khác.

Đã lâu rồi không có cảm giác này, bị bóp cổ như một con gà đang bị người ta cắt tiết, không thể thở nổi.

Nghe nói người sắp chết sẽ nhìn thấy đèn kéo quân[8">. Tôi nhìn thấy đèn kéo quân của tôi rồi, từ nhỏ tới lớn, những cảnh tượng buồn tẻ như bay về trước mắt tôi, hình ảnh cuối cùng là khuôn mặt không chút cảm xúc của Thanh Minh. Toàn bộ quá trình chỉ vẻn vẹn gần một phút.

[8"> Ý nói hàng chuỗi sự việc xảy ra trong cuộc đời liên tiếp hiện lên, tựa như chiếc đèn kéo quân xoay vòng liên tục. (ND)

Thật ngắn ngủi biết bao! Tôi rút ra kết luận. Đến lúc này rồi mà còn tâm trí bình luận cuộc đời mình.

Thật là lạc quan! Tôi lại rút ra một kết luận nữa.

Sức nặng trên cổ càng gia tăng, tôi đã không còn lý trí để thưởng thức bộ phim đèn kéo quân nữa, nỗi đau đớn vì thiếu dưỡng khí điều khiển tôi. Mắt mờ dần, tất cả cảm giác của cơ thể đều tập trung vào sức mạnh đang bóp nghẹt cổ tôi.

Rất, rất khó chịu, tôi chỉ có thể suy nghĩ được một vấn đề là làm thế nào để thoát khỏi nó.

Tay phải bỗng nóng rực lên, chỗ đeo cái vòng tay trở nên bỏng rát.

Tôi bị đẩy nhẹ một cái, thứ sức mạnh đang thít cổ tôi đột nhiên biến mất. Hai chân mềm nhũn, dường như sắp ngã quỵ xuống đất, luồng không khí mới mẻ tràn vào trong tôi, tôi thở hồng hộc. Tôi chưa từng cảm thấy được tự do hít thở lại tuyệt thế này.

Tôi cố gắng để nhìn rõ cảnh tượng trước mắt. Người đàn ông vẫn giữ nguyên tư thế giơ tay bóp cổ tôi, chỉ là cổ tay đã bị một bàn tay khác siết thật chặt, một bàn tay xanh xao tới mức gần như trong suốt, những đốt ngón tay cũng lộ rõ ra. Mái tóc đen tung bay trong gió, để lộ ra khuôn mặt anh tuấn, còn cánh tay kia đang dìu tôi thật chắc.

Là Thanh Minh.

Nhận ra điều này tôi mới yên tâm, sau đó ngất luôn.

Lúc tôi bị chuông điện thoại đánh thức đã là mười giờ sáng.

Đầu hơi ngâm ngẩm đau. Đúng là một giấc mộng dài.

Biên tập viên quen thuộc gửi tin nhắn tới, toàn bộ bản thảo đã được duyệt. Đúng là một tin tốt lành.

Tuy vẫn còn sớm, nhưng tôi vẫn lề mề bò dậy khỏi cái ổ của mình. Ánh nắng đầu thu rất rực rỡ. Tôi kéo rèm cửa sổ ra, trong giây lát căn phòng sáng bừng lên, tôi suy tính xem có nên tổng vệ sinh căn phòng bừa bãi này không.

Căn hộ chênh chếch phía đối diện hình như lại cho thuê rồi, người của công ty dọn nhà đang bận rộn chuyển đồ. Tôi thầm đoán xem khách thuê nhà lần này có thể kiên trì ở được bao lâu. Trong căn hộ đó có thứ gì đó tồn tại, lâu ngày tạo thành một thứ mùi cũ kỹ, mục nát, bền bỉ, lan tràn khắp nơi.

Mỗi lần đi qua căn nhà đó, tôi đều có cảm giác bị ai đó nhìn trộm. Sau khung cửa sổ có những hoa văn điêu khắc đẹp đẽ, có một đôi mắt lạnh lùng đang chăm chú quan sát tất cả.

Trực giác mách bảo tôi thứ đó vô hại, tôi cũng không muốn tìm hiểu xem rốt cuộc đó là thứ gì. Mỗi thứ tồn tại đều có ý nghĩa riêng của nó.

Căn hộ này cũng đã có từ lâu, từng viên gạch viên ngói đều có dáng vẻ riêng, nơi nơi đều tỏa ra một thứ mùi cũ kỹ. Tuy căn hộ rất đẹp, nằm ở vị trí không tồi, giá cho thuê cũng khá hợp lý, nhưng khách thuê phòng đều không ở được lâu. Tôi nhớ vị khách thuê lâu nhất ở được hai tháng, lúc dọn đi, tinh thần người ấy có vẻ bất thường.

Không biết vị khách này có thể trụ được mấy ngày. Tôi thầm cầu nguyện cho người láng giềng chưa biết mặt.

Người hàng xóm ở căn nhà đối diện cũng là một người kỳ lạ. Đó là một tòa nhà có ba tầng, những người ở tầng một và tầng hai tôi đều đã gặp cả, duy chỉ có người chủ căn hộ đối diện ở tầng ba là tôi chưa thấy bao giờ. Một dạo tôi còn cho rằng không có người ở đó, nhưng khung cửa sổ sạch như lau như ly và bồn cây tươi tốt, cho thấy người chủ ở đây là một người rất chăm chỉ. Thậm chí có tối từ căn hộ đó còn vọng ra tiếng đàn dương cầm du dương.

Ngừng thú vui đoán mò về người láng giềng, tôi vừa ngâm nga mấy câu hát vừa mở vòi nước, vô tình liếc nhìn cổ tay mình một cái, thấy cái vòng đeo trên đó rất đẹp. Á! Đợi đã... tôi đã mua thứ này lúc nào thế?

À, là Dao đưa cho tôi.

Dao, Thanh Minh, người đàn ông kỳ quái suýt nữa lấy mạng tôi, con phố kỳ lạ, ký ức cuối cùng trong đầu chính là hình bóng của Thanh Minh. Cổ tôi ngâm ngẩm đau, cảm giác ngạt thở tối qua quá thật.

Thật là đáng sợ! Tôi lấy hết dũng khí, chạy như bay đến bên chiếc gương soi, quả nhiên, trên cổ tôi vẫn còn hằn dấu tay xanh tím. Không phải là nằm mơ.

Cảm giác đớn đau trên cổ và chiếc vòng tay sáng long lanh đang nhắc nhở tôi, sự việc tối qua không phải là một cơn ác mộng. Chỉ là tôi không muốn nhớ lại mà thôi.

Con đã chuốc thêm phiền phức rồi... ông ơi!

Bắt đầu làm việc sau chín giờ tối, sáu giờ sáng tan ca.

Chín giờ tối đến sáu giờ sáng, mới nghe qua cứ tưởng là chín giờ sáng đến sáu giờ tối, là thời gian làm việc đúng theo tiêu chuẩn. Thực tế thì có cửa hàng đồ cũ nào lại chọn thời điểm đêm khuya thanh vắng để mở cửa không? Trừ phi... trừ phi là không muốn có khách đến mua hàng.

Ngoài ra còn có một khả năng khác nữa, cửa hàng này mở ra không phải để dành cho người thường...

Nghĩ đến điểm này, tôi cảm thấy cổ mình càng đau hơn, nhưng cảm giác sợ hãi ấy chẳng thể nào vượt qua được sự mê hoặc trong lời hứa của Dao.

Câu mà Dao nói bên tai tôi là: “Tôi có thể thay đổi thể chất mắt âm dương của em”.

Đối với một kẻ từ khi sinh ra, hễ ra đường là gặp chuyện đen đủi như tôi, câu nói này chẳng khác gì nắng hạn gặp mưa rào. Dao thực sự rất ranh mãnh, anh đã nhìn trúng điểm yếu chết người của tôi....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Người Trong Gương
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt