Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Sẽ chẳng ai tin khi anh nói rằng, con bé là một món quà đặc biệt mà cuộc sống đã dành tặng cho anh. Lắm lúc, anh tưởng chừng như con bé là một thiên sứ nhỏ dạo bước xuống mảnh đất khô cằn và xám xịt của cuộc đời anh, con bé gieo vào trái tim anh những cảm xúc khác lạ mà tưởng chừng như chẳng bao giờ anh có thể có lại sau bao nhiêu năm bươn chải và chai sạn với cuộc đời.

Khuôn mặt bầu bĩnh với mái tóc nâu mềm tết đuôi sam được vắt sang một bên vai của con bé, nụ cười tươi như màu nắng hay cái chun chun mũi đáng yêu mỗi khi con bé không vừa ý chuyện gì. Tất cả vẫn luôn ám ảnh tâm trí anh không thôi, từ những khoảnh khắc hạnh phúc và tràn đầy hy vọng đến cả những lúc anh chán nản và tuyệt vọng nhất.

Sẽ chẳng có ai tin khi nói rằng, anh đã chọn cách bước ra khỏi cuộc sống của con bé như cách mà anh chấp nhận rời bỏ một thứ gì đó. Rất đơn giản, bởi những tình cảm khác lạ mà con bé gieo rắc vào trái tim anh chưa đủ đậm sâu để thắng nổi lý trí.

Ấy vậy mà đã hai mùa tuyết đi qua, anh vẫn lạc giữa dòng người xuôi ngược để tìm kiếm một bóng hình thân thuộc mà anh từng ngỡ rằng thời gian có thể xóa nhòa tất cả.

Chiều muộn, quán café lạ giữa lòng Paris, anh ngồi tư lự bên ô cửa kính, hai tay ép chặt tách café nóng để những hương thơm nồng ấm xộc vào cánh mũi, ánh mắt vẫn chăm chú ngắm nhìn tấm ảnh trước mặt- tấm ảnh đầu tiên anh chụp con bé – Appointment with Paris, đôi mắt đen lấp lánh, mái tóc nâu mềm tết đuôi sam. Những ký ức xưa cũ lại quay về, dịu dàng và đầy ám ảnh.

***

Chiều cuối hạ, Sài Gòn hanh hao nắng. Anh lang thang trên những con đường ngập màu hoa bằng lăng tím nồng nàn với chiếc máy ảnh cũ kỹ hiệu Canon đã từng cùng anh chinh chiến suốt những năm tuổi trẻ của mình. Đột nhiên hình ảnh một cô nữ sinh nhỏ nhắn trong bộ áo dài trắng thu hút ánh nhìn của anh. Mái tết sam, khuôn mặt khả ái và nụ cười tươi hồn nhiên như màu nắng bỗng nhiên làm con bé nổi bật. Ống kính của anh hướng về phía đó một cách vô thức. Nhưng rồi tiếng “tách” từ chiếc máy ảnh bất giác làm con bé giật mình quay đầu lại phía anh khiến anh đột nhiên bối rối như một tên trộm bị bắt gặp.

Sau cái nhướn mày khó hiểu, con bé chạy đến đứng trước mặt anh, hai tay chống ngang hông rồi lên giọng bảo anh xóa ngay bức ảnh đó. Anh cười trừ lấy cớ là do con bé tự lọt vào ống kính làm phá hỏng bức tranh phong cảnh của anh đấy chứ. Tất nhiên là con bé hiểu ngữ điệu đùa trong câu nói của anh, nó bĩu môi, vẫn không chịu thua. Cuối cùng anh đành bảo một bức ảnh đẹp xóa đi thì phí lắm hay là đợi ngày mai rửa xong anh sẽ đem trả lại cho con bé. Con bé ngẫm nghĩ một hồi lâu rồi gật đầu, dù sao nó cũng chẳng mất gì cả.

Suốt đêm đó, anh cứ ngồi lặng yên trước màn hình máy tính, ngẩn ngơ ngắm bức ảnh của con bé, đặc biệt là chăm chú vào đôi mắt lấp lánh và nụ cười thật hồn nhiên. Anh rửa ra thành hai bức, một bức cho con bé và một bức giữ lại cho mình. Sáng hôm sau, anh tới nhà con bé bằng chiếc xe máy cà tàng theo địa chỉ mà con bé đã cho để trả lại bức ảnh. Anh choáng ngợp khi biết đó là địa chỉ của một căn biệt thự hạng sang trong một khu đô thị mới, chưa bao giờ anh tận mắt nhìn thấy ngôi nhà lớn và đẹp đến vậy. Liếc nhìn xuống bộ quần áo nhàu nhĩ bạc màu và chiếc xe máy cà tàng, lần đầu tiên anh có cảm nhận rõ ràng nhất về bộ dạng thảm hại của mình. Cuối cùng anh quyết định không gặp con bé mà chỉ đặt bức ảnh vào hộp thư trước cổng nhà. Trước khi rời khỏi, anh định để lại lời nhắn gì đó, nhưng rồi lại thôi.

Không lâu sau đó, anh gặp lại con bé khi nó cùng đám bạn nhí nhố của mình kéo đến hiệu ảnh mà anh đang làm thợ ảnh. Thấy anh, con bé cười tít mắt, kèm theo một cái chun chun mũi đáng yêu.

- Hôm bữa cảm ơn chú vì bức ảnh nghen, chú chụp ảnh đẹp hết sẩy

Anh bối rối gãi đầu rồi cười nhẹ. Con bé lại tiếp:

- Hôm nay chú nhớ giảm giá cho tụi con nha!

Nụ cười của con bé vô tình làm đóng băng gương mặt anh trong giây lát, tưởng chừng như có một sợi nắng mềm nào đó vừa vô tình rơi xuống vai anh.

Cho tới tận bây giờ anh cũng chẳng thể nào định nghĩa được thứ tình cảm rõ ràng giữa anh và con bé. Không nồng nhiệt, không sâu sắc mà chỉ man mác, chậm rãi và ngọt ngào như một khúc nhạc Overture… vậy nhưng anh lại không thể phủ nhận được một điều đặc biệt tồn tại giữa anh và con bé. Dẫu anh biết con bé ở một thế giới khác xa anh và khoảng cách giữa anh và con bé tưởng chừng như chưa bao giờ gần hơn một chút.

Anh đã từng cố gắng trốn tránh ánh mắt xoáy sâu của con bé, từng phớt lờ sự hy vọng từ con bé, từng phủ nhận thứ cảm tình đặc biệt mà con bé dành tặng cho anh. Đơn giản vì anh hiểu rằng anh và con bé vốn dĩ thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác biệt mà dù có cố gắng đến mấy cũng chẳng thể nào chạm được vào nhau. Anh đã gặp gỡ rất nhiều con người, có kẻ tôn trọng, quý mến có kẻ dè bỉu, coi thường nhưng trước nay anh đều học cách phớt lờ tất cả, chỉ duy nhất khi đứng trước con bé, anh lại thấy tự ti vô cùng. Nhưng rồi sự chân thành và vô tư đến kỳ lạ của con bé đã khiến anh trút bỏ tất cả những bức ngăn vô hình, con bé đã làm cuộc sống của anh bớt đi những mảng màu xám và sự tẻ nhạt hơn trước.

Anh nhớ những khoảnh khắc mà con bé bước vào cuộc đời xám xịt và khô cằn của anh, từng chút, từng chút một. Từ những buổi chiều con bé ghé qua hiệu ảnh nài nỉ anh chụp cho một short hình ngoại cảnh đến những tối cuối tuần, con bé lại ngồi sau xe anh rong ruổi khắp đường phố Sài Gòn rực ánh đèn. Lần đầu tiên con bé thốt lên đầy thích thú khi háo hức ghé thăm nơi ở tồi tàn của anh- căn phòng nhỏ bằng gỗ cũ kỹ nằm trên tầng áp mái của một căn nhà tập thể cũ. Con bé bảo rằng không gian ở đây thật ấm áp và từ ô cửa sổ bé xíu với cánh cửa gỗ màu xanh lục đã phai vết màu sơn của anh có thể nhìn ra con sông Sài Gòn uốn mình qua những bãi bồi xanh mướt hay những làng chài bình yên bên sông nước.

- Ở phòng con nhìn ra chỉ có những dãy nhà cao tầng chật kín thôi, chán ngắt chú à!

Anh bật cười trước sự hồn nhiên ấy. Trước giờ chưa có người con gái nào lại không thấy đỏ mặt hay thoáng ngần ngại khi ngồi sau chiếc xe máy cà tàng thi thoảng dở chứng với những tiếng kêu rổn rảng ấy hay thích thú với một khung cửa sổ bé tí của căn phòng áp mái bằng gỗ cũ kĩ của anh. Có lẽ cuộc sống từ trước tới nay của con bé quá hoàn hảo và đầy đủ chăng? – Để biết thích thú với một thế giới khác lạ mà nó chưa bao giờ được cảm nhận.

Mẹ anh mất sớm, từ nhỏ tới lớn anh vẫn thường theo ba rong ruổi khắp ngõ phố Sài Gòn để chụp ảnh dạo kiếm tiền. Năm anh mười bảy tuổi, cha mất trong một vụ tai nạn giao thông. Suốt chừng ấy năm trôi qua, anh đã phải tự mình kiếm tiền để học tiếp trung học rồi lập nghiệp giữa cuộc sống xô bồ này thậm chí có những lúc phải mưu sinh bằng đủ thứ nghề. Ba năm trước, anh quyết định xin vào học việc ở một tiệm ảnh nhỏ, quyết định quay lại với cái nghề trước đây của ba. Sau đó với chút ít kinh nghiệm và tay nghề khá hơn chút đỉnh, anh đã có thể trở thành một thợ ảnh của một hiệu ảnh loại vừa. Cuộc sống cứ thế trôi qua chẳng chút ồn ào, mà nhàn nhạt như những mảng màu trầm len lỏi giữa bức tranh Sài Gòn hoa lệ.

Anh cũng từng trải qua vài ba mối tình chớp nhoáng, hầu hết là qua sự giới thiệu của đám bạn cà tàng, nhưng rồi bằng cách này hay cách khác, những người con gái đó dần dần rời khỏi cuộc sống của anh. Tuy chẳng ai can đảm để nói ra, nhưng chừng đó cũng đủ để anh thừa nhận cái hiện thực cay đắng của mình. Vì anh nghèo!

Cho dù là thế, anh vẫn chưa bao giờ anh thấy tự ti về nghề nghiệp hay bản thân mình, anh học cách hài lòng với cuộc sống, học cách khước từ nhiều tham vọng và cám dỗ. Anh yêu quý công việc mà trước đây ba anh đã từng gắn bó cả đời để nuôi anh trưởng thành, anh coi chiếc máy ảnh cũ kỹ hiệu Canon của thập niên 70 mua lại từ một người bạn như một “báu vật”. Hai mươi sáu, chưa chín chắn già nua nhưng cũng chẳng còn mấy lần tuổi hai mươi để mà trẻ trung và vô tư lự, dù ngông nghênh với đời, thích cười trong mưa và ngồi khóc trong nắng nhưng thi thoảng vẫn có cảm giác bất an khi thấy đời hối hả trôi qua chỉ mình anh bước chậm

Nhưng con bé thì khác, con bé vô tư bước vào cuộc sống của anh như một cơn mưa dịu mát đầu hạ rưới lên mảnh đất khô cằn cỗi. Lắm lúc buồn con bé lại chạy đến căn phòng áp mái của anh, nức nở kể cho anh về những trận cãi vã của ba mẹ, những áp đặt vô lý của người ba nghiêm khắc lên cuộc sống của con bé, và sự phiền toái từ những cái đuôi vẫn bám riết hằng ngày dẫu ai cũng dễ dàng nhận ra mục đích thực dụng đằng sau. Để rồi sau đó con bé mệt mỏi thiếp đi và khi tỉnh dậy lại tỉnh bơ chào tạm biệt anh. Riết rồi quen, có lúc anh bất chợt hỏi lý do, con bé lè lưỡi.

- Vì con thích chú!

Câu nói ấy bỗng dưng làm tim anh đập lỗi một nhịp.

***

Đã năm hôm liền anh không thấy con bé ghé qua hiệu ảnh hay căn phòng áp mái tồi tàn của anh, đột nhiên anh thấy nhớ nụ cười hồn nhiên, đôi mắt to tròn trong veo của con bé, và cả điệu bộ tí lắc bím tóc nâu mềm hay giọng nói lanh lảnh dễ chịu của con bé. Nỗi trống vắng mơ hồ len lỏi vào cuộc sống thường nhật của anh....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Thông minh, mạnh mẽ, ngu ngốc và may mắn
» Hễ đi là đến
» Làm quen dù chưa kịp nói "xin chào"
» Đứng lên và đi
» Giờ đây Em nhìn mặt trời bằng đôi mắt của Anh
1234...434445»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

XtGem Forum catalog