Nghĩ vậy nó quay mặt lại, thì phát hiện hắn đã thay xong đồ rồi! Nó xụ mặt, tiếc nuối
*á! j vậy nè! Tôi đang nghĩ j vậy nè! Ko được, về nhà phải tĩnh tâm lại thôi!!!* nó mím môi lấy tay gõ lên đầu đầy tội lỗi!
“Cậu bị j à?” thấy hành động kì lạ của nó, hắn liền hỏi
“Ashhhh! có j đâu?” nó xụ mặt, chu mỏ!
“Ha ha!!! nếu cậu có sở thích tự đánh đầu mình như vậy thì………..” Hắn giơ tay lên
“tôi sẽ giúp cậu!” hắn cười nham hiểm rồi lao lên vịn đầu nó lại! Xoa mạnh làm tóc nó rối bù lên!!!
Nó la oang oang làm căn phòng đang yên tĩnh bỗng chốc đã trở nên hỗn loạn! Hắn thì càng thích thú càng mạnh tay!
“Chịu thua chưa?” hắn ghì cổ nó
“ah….từ ……từ..! có j nói chuyện nhaz! tui với cậu có thi j đâu mà đòi thắng với thua?” Nó cố gắng gỡ tay hắn ra, nói một cách khó nhọc!
“Sao ko chứ? Cậu đang đọ sức với tui mà!!!” hắn nói thản nhiên
“Ưm……có đâu?” nó tiếp tục gân cổ cãi
“Chịu thua chưa?” hắn hỏi lại, đôi mày khẽ nhướn lên!
Chịu hết nổi, nó lấy hết sức nói!
“Ashhhh thua….thua! Tôi thua! thả ra khó thở quá!
Nghe nói vậy, hắn liền buông ra, nó ngay lậo tức nằm trườn xuống giường, chư bao h nó thấy mệt đến vậy!!!
Hắn nhìn nó, cười khì! gương mặt nó đỏ gấc, miệng thì đang mở ra để thở! Bỗng chốc hắn thấy tim mình đập mạnh! Mặt hắn nóng ran! áhhhh! hắn bị j vậy? Sao lại đỏ mặt chứ?
Hắn liền vơ cái khăn, trùm lên đầu giả bộ giũ tóc để che đi gương mặt đang đỏ lựng của mình!
“Tui hơi đói! Cậu đi ăn ko?” hắn lên tiếng
“Hở…..hả! ah, cậu bao! tui ăn!!!” nó ngóc đầu dậy, đôi mắt sáng lên khi nghe tới việc ăn!!!
Nhưng ko quên bắt hắn trả tiền!
“Ờ!!!” hắn gật đầu
“Ok! đợi tui tí! tui đi tắm” nó nhanh chóng quên cơn mệt mỏi hồi nãy. đứng dậy đi thẳng vào nhà tắm!
Hắn từ từ buông tay cho cái khăn tắm rơi xuống sàn! Giống ! nó giống TRANG THƯ ở điểm nào? Sao cứ phải đỏ mặt, rồi bối rối trước mặt nó đến vậy? nếu cứ cái đà này……….chắc chắn hắn chết mất!
Hắn ngồi xuống giường suy nghĩ! Cái cô gái tên TRANG THƯ kia có j đặc biệt chứ? Sao lại cuốn hút hắn tới vậy? Trong khi cậu chỉ có gặp cô ta có 2 lần, nhưng sao alij có cảm giác rất là thân quen! Hắn cảm thấy rối thực sự!!! giống như một cuộn len rối răm! Có lẽ hắn bệnh thật rồi! Cảm giác với một thằng con trai sao lại giống với một đứa con gái chứ? Chắc mai hắn phải đi khám lại rồi!!!
Ban đêm gió thật lạnh, trên vỉa hè vắng, bóng hắn và nó in dài trên mặt đường, lâu lâu có vài cô gái đi ngang qua cười đầy ẩn ý!!!
Khỏi nói, những lần như vậy khiến nó nổi da gà, còn hắn thì như vô cảm, cứ miên man suy nghĩ linh tinh trong đầu, khiến ánh mắt lắng xuống, gương mặt trầm tư tạo nên vẻ đẹp kiên định, nó thì hơi chán, nói chuyện, nhưng cái tên bên cạnh lại ko nói j! Rồi hát một mình, lâu lâu lấy hai ngón tay chỉa qua chỉa lại! Nhưng cuối cùng sự tập trung của nó cũng dồn vào hắn!
“Nè! Đi đâu vậy? Sao phải đi bộ chứ? Đi tãi cũng được mà!!!” Nó chu môi ra nhìn hắn với ánh mắt tội nghiệp!!! Nhưng hắn vẫn ko nói j!!!
“Haizzzzzz! Đi với cậu chán quá hà!!!” nó nhìn xuống mặt đường, đưa ra một câu nhận xét, nhưng đôi chân vẫn bước sau hắn bởi nó ko thể bỏ qua được một món ăn miễn phí!
Không khí bắt đầu ồn ào, đôi mắt nó bắt đầu thay đổi màu sắc theo ánh đèn đường nhộn nhịp!!!
“WOW!!!” nó thốt lên , trước mặt nó là một con đường, 2 ven đường bán đầy đồ ăn thức uống!!!
“Này!!!” nó chỉ vào mặt hắn “Thiên đường thức ăn mà cậu nói là đây hả?” nó chớp chớp mắt nhìn hắn chờ đợi!!!
Hắn như bừng tỉnh, nhìn nó rồi gật gật đầu!
“Oa~~~~~! Cậu nói là cậu trả tièn nhaz! Tôi ko khách sáo đâu!!” Nó nói mà mắt dán vào mấy gian hàng bán đồ nướng, rồi lao về phía chúng!
Hắn khẽ lắc đầu, nhếch mép rồi cũng đi sau nó!
Khu phố sầm uất với những món đồ nướng thơm ngon khiến nó cứ hết chạy sang bêb này rồi lại nhảy sang bên kia! Làm hắn mệt ko kém!!!
“Hức……………..no quá!!!Hức…….” vì ăn vội nên nó bị nấc cục! KO những vậy gương mặt còn đỏ ửng lên vì mấy lần xém mắc nghẹn!!!
Hắn nhăn mặt, nhìn nó!
“Cậu ăn như heo vậy! Để tôi đi mua nước cho cậu!!!” Hắn nói xong liền bước nhanh qua cửa hàng nước!
“Bán cháu một chai nước sâm!” hắn nói khá từ tốn với một bà lão trước mặt!
Bà lão đó khẽ nhăn mặt, nhíu mày nhìn kĩ hắn!
“Có phải KHOA ko?” bà lão thốt lên, giọng tỏ vẻ vui mừng!
Hắn cười hiền “Dạ!!!”
“Ah!!! Cháu lớn hơn rồi nha! Rồi……con DIỆP đâu? Sao bà ko thấy vậy cháu?” Bà lão đưa mắt ra phía sau hắn!
Gương mặt hắn đanh lại, đôi mắt thoáng nét u sầu, nhìn xuống mấy chai nước trên kệ hàng, rồi nhìn bà lão!
“Dạ!!! cô ấy đi nước ngoài rồi bà ạ!” Hắn nói buồn!
“Vậy à! Tốt nhỉ, đi du học nữa cơ đấy!!!” bà lão cười xoà , rôi quay lưng lấy chai nước cho hắn!
Hắn đút tay vào túi quần, nhìn quanh khu vực! Nơi đây chẳng khác j mấy! Có khác thì chỉ khác ở chỗ nơi đây ánh đèn nhiều quá!!!
Hắn nhắm mắt lại, gặm nhấm quá khứ!!!
Hắn, sinh ra đã mang 2 chữ giàu có, làm j biết nơi đây chứ? Chính DIỆP là người đã chỉ cho cậu nơi này! Cô nói mọi người buôn bán ở đây tốt lắm! Họ ko nhìn con người qua tiền bạc cũng như ko ham lợi nhuận cao mà gian lận trong buôn bán! hoj là những người rất tốt bụng! Họ sẵn sàng cho những kẻ ăn mày ngoài đường mà ko lấy một xu! Hắn cũng nhớ DIỆP rất thích ăn bánh kẹo tại một cửa hành nhỏ ở trên, tại con phố này! Nhưng hình như họ ko bán nữa thì phải!!!
Cậu nhớ nụ cười của DIỆP, nhớ đôi mắt mặc dù ko nhìn thấy j, nhưng lại lung linh hơn khi cười, nhớ mái tóc đen nhánh, nhớ bàn tay khi cầm cây kẹo……………..
“Bao nhiêu tiền vậy bà?”
Hắn như bừng tỉnh khi nghe tiếng nói, mở mắt ra đã thấy nó dứng cùng chai nước trên tay!!!
“Hừ!…………. cậu đi!…..hức……….đi mua nước kiểu j mà………….hức……….lâu quá vậy…hức……….hả?” nó nhìn hắn với ánh mắt giận dữ, cầm chai nước tu hết nguyên một chai!!!
“Khà!!! Đã ghê! Hết nấc cục rùi nè! Đi ăn nữa thôi!” Nó đóng chai nước lại, bỏ vào thùng rác, rôi tiếp tục đi!
Đang đi, chợt nó khựng lại
“Sao phải nói dối hả?” nó nói vẫn quay lưng về phía hắn!
Hắn ngạc nhiên, nó đang nói j vậy? Sao lại biết hắn nói dối?
“Hì hì, tui ko hỏi nữa, đi đi!!!” nó quay đầu lại , cười xoà!
“Khoan!! cậu ….biết j rồi?” hắn nắm tay nó, quay ngược lại hỏi!
“Biết hết!” nó nhún vai!
“Là tên LÂM nói!” hắn nhướn mày!
“Ừm !!!” nó gật đầu chắc nịch
Hắn nổi giận, hất tay nó rồi bước đi nhanh chóng!
Nó nhìn theo bóng hắn, chạy theo!
“Này! cậu bị j vậy ?” nó hét lớn
Hắn ngừng lại đột ngột, làm mặt nó đâm sầm vào lưng hắn!
“Cậu có xem tôi là bạn ko? Sao lại chơi với tên đó?” hắn nói một cách giận dữ
Nó lấy 2 tay xoa xoa cái mũi!
” Còn cậu thì sao? Ít nhất LÂM còn tâm sự với tôi! Còn cậu cái j cũng giấu!!!” nó nói, rồi lầm bầm ” tự nhiên nổi giận!!!”
“Tôi…..tôi xin lỗi!!!” hắn chợt lúng túng trước nó! Ko phải vì câu nó nói, mà là vì hành động đáng yêu của nó bi h, đôi môi hồng hồng cứ chu ra, gương mặt phụng phịu, nói túm lại nếu nó là con gái thì chắc chắn hắn sẽ chạy lại ôm nó!!!
“ble’!!! tui ko chơi với cậu nữa!” nó lè lưỡi xong bỏ đi!
Khoa đơ người một hồi rồi chân mí bắt đầu chạy theo nó!
“Này! tôi xin lỗi rồi mà!” Hắn nhăn mặt nói, nắm lấy tay nó!
“Tui ko chấp nhận!!!” nó đứng lại hất mặt
“Không chấp nhận!” KHOA hỏi lại, nếu nó nhìn thấy mặt KHOA lúc này thì chắc chắn sẽ phát hiện nụ cười ranh mãnh của cậu!
“Đúng!! ko chấp nhận!” nó vẫn giữ nguyên bộ mặt tự kiêu của mình!
Bất chợt nó thấy cơ thể bị nhấc bổng!
“Ah!!! cậu làm j vậy? tui té bi h! Bỏ tui xuống coi!!!” nó vừa vùng vẫy vừa cố giữ thăng bằng cho khỏi ngã!
“Haizzz…tui ko biết phải làm sao để cậu chấp nhận lời xin lỗi của tôi!! nên đành uy hiếp cậu vậy!!” hắn cười ranh mãnh
“Oa~~~~chóng mặt quá! cho tui xuống!” nó bỏ cuộc, ko chống cự nữa, bắt đầu nài nỉ
“Chưa được! tôi muốn cậu đến nơi này” Hắn tiếp tục bước đi, vừa đi vừa nói!
“Đi đâu? Nhưng mà cũng phải cho tui xuống chứ!! người ta nhìn!” nó đỏ mặt nói!
Đúng là người đi đường nhìn nó và hắn rất nhiều,còn chỉ chỏ lung tung! Ai cũng nói hai đứa là……………..gay! nhiều cô gái chép miệng! Đẹp tai mà lại…………..bla bla!!...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ