Pair of Vintage Old School Fru
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Mới có 4h chiều, mà trời đã tối hẳn, bên ngoài, nó không thể nhìn thấy hàng cây bởi màn mưa quá dày. Mới ngồi dậy, nó lại thả tự do cho lưng chạm giường thì ‘ọt ọt ọt’.
Bụng nó đang biểu tình!
Nó nhăn mặt, ngồi phắt dậy, xoa xoa bụng, nó đã ăn trưa đâu!

“bán cho cháu 2 cái bánh bao, một ly sữa, một lon lipton, một mì xào…à! Cho cháu 3 bịch bánh bông lan kia đi!” nó nói một hơi, không thèm để ý gương mặt ngạc nhiên của người bán trong căn tin.
Ôm một đống đi ra, nó phải khổ sở lắm để không cho đồ ăn rơi xuống sàn. Nhưng cái bánh bao ở trên cùng lại không nghe lời, đi theo tiếng gọi của lực hút trái đất mà rơi xuống.
Nó trố mắt nhìn cái bánh bao…thôi rồi!
Nhưng trước khi cái bánh chạm đất, một bàn tay lại đưa ra.
“cẩn thận chứ”
Nó nhìn lên, là LÂM.
“oa~ cám ơn cám ơn! Cậu là ân nhân của tôi đấy” nó cười tươi.
LÂM nghe xong, phì cười, trở thành ân nhân chỉ vì một cái bánh bao ư? Nên buồn hay vui đây.
“cậu trở lại sớm nhỉ?” LÂM nói, vừa bước cùng nó trên hành lang, tay không quên cầm giùm nó vài thứ.
Nó thở hắt ra, mặt xụ xuống.
“ờ! Có tí chuyện, nên…quay lại” rồi nó nhìn LÂM “cậu cũng vậy, sao cậu lại ở đây vào giờ này, đáng lí ra nên ở nhà”
LÂM nghe xong, mắt bâng quơ nhìn ra màn mưa ngoài kia, nhếch miệng cười, có phần khinh bỉ.
“nhà?” cậu bĩu môi.
Khi thấy ánh mắt thắc mắc của nó đang nhìn mình, LÂM lắc đầu, rồi đi tiếp.
Nhà! Từ khi nào cậu có nhà chứ? có ai cho cậu biết khái niệm của từ ‘nhà’ được không? Như thế nào gọi là nhà? Cậu không biết câu trả lời, chỉ biết, cái biệt thự to lớn kia…không phải là nhà cậu! chắc chắn là không phải.
2 người ngồi ngoài hành lang, nó lóc chóc, ngồi lên cửa sổ, vừa ngắm mưa vừa ăn, còn LÂM thì vẫn đứng bên cạnh nó.
Nó thì cứ ăn, còn LÂM thì đăm chiêu, cả 2 tuyệt nhiên không nói một lời.
“phụt…khụ khụ khụ” nó ho sặc sụa, đo slà hậu quả cho việc vừa ăn vừa uống nước khí thế. Chưa kể đó lại là sữa, nên mặt nó lấm tấm những giọt nước màu trắng.
Không nhịn được cười, LÂM cười thật lớn khiến nó đang ho cũng phải dừng lại.
“khụ khụ…cậu thấy người khác…khụ khụ…sặc nên vui lắm sao…khụ khụ” nó gương mặt đỏ vì xấu hổ, nói với lời tức giận.
LÂM nghe xong, vẫn không dừng cười, đến khi cười không nổi nữa, cậu mới nhìn nó.
Gương mặt thì dính đầy sửa, đôi mắt mở tròn xoe, đôi môi bĩu ra giận dữ, LÂM lắc đầu, rồi lấy khăn ra lau mặt cho nó.
“cậu hài quá!” LÂM nói.
Nó nhăn mặt, đúng là xấu hổ quá, mắt nhắm chặt, để cho LÂM lau mặt cho mình.

Tia nắng đầu tiên lấp ló sau tấm rèm cửa, nó nằm cuộn tròn trong chăn mãi không muốn dứt, cố gắng vứt hết mấy tia nắng đáng ghét kia ra khỏi mắt mình.
“roẹt”
KHOA vung tay một cái, tấm rèm đã được hất sang mọt bên, cửa sổ như bừng sáng với hàng ngàn tia nắng lọt vào, nó nhắn mặt khó chịu, thu gọn người lại trong chăn.
“ah! Cậu làm gì vậy…cho tui ngủ…” nó lầm bầm.
KHOA tiện tay, giật tấm chăn trên người nó.
“dậy! tôi dẫn cậu đến chỗ này”
Nó càng nhăn mặt.
“không đi không đi! Ngủ…tui muốn ngủ…oa~ cho tui ngủ” nó nói, đồng thời, KHOA cũng nắm tay vực nó dậy.
“nhanh! Tôi sắp trễ giờ rồi!”
“A A A A!!!! tôi không đi đâu hết! tui còn ngủ mà…cho tui ngủ đi…” nó hất tay KHOA ra, thân người ôm chặt lấy cái gối.
Hắn hừ một tiếng rõ mạnh, lúc này, nó như tỉnh được 40%, linh cảm điều gì đó…
“nếu không dậy thì…đành dùng biện pháp này vậy”
Nghe hắn nói, đôi mắt nó mở to ra, nhanh chóng quay người lại, nhưng không kịp, hắn đã kịp chọc léc nó.
“HA HA HA! Tha…Tha cho tui….tui dậy….HÁ HÁ HÁ! Dậy…dậy nè…đừng chọc nữa…ôi mẹ ơi!…buồn cười quá!!!” nó nói trong hơi thở khó nhọc, hắn thì càng thích thú, miệng cười khoái trá.
Đúng là một cách gọi nó dậy hiệu quả! (mặc dù với phương diện con trai với nhau…việc này có hơi…=.=)
10 phút sau, nó đã cùng hắn đứng trước cổng trường , hắn ung dung lưng tựa vào tường, lâu lâu còn huýt sáo. Còn nó không ngừng ngáp lấy ngáp để, đến nỗi hắn ung dung cỡ nào cũng phải nhăn mặt.
“sâu ngủ!” hắn phán.
Nó nghe thấy, lườm hắn một cái, ai không cho nó ngủ hả? giờ lại còn nói?!?
Nó thở hắt ra, đáng lí giừo, nó phải ở trên giường, đắp chăn, nhắm mắt mà ngủ, rồi nghĩ về hiện tại, nó càng lườm hắn sắc hơn! Không ngờ có ngày nổi chứng, bắt nó dậy sớm, rồi đứng trước cổng trường như bọn điên!!!

Từ cuối đường, một chiếc xe buýt tiến về phía 2 người, rôi dừng lại.
Nó ngẩn ngơ nhìn hắn, hắn thì mỉm cười, leo lên xe, thấy vậy nó định quay lại bỏ chạy, nhưng liền bị hắn nắm áo.
“lên!” hắn ra lệnh, mặt nó xụ xuống, đành ngoan ngoãn lên xe vậy, mặc kệ xe này nó đi đến đâu, chri cần có ghế là nó có thể ngủ tiếp!
Khi cánh cửa đã đóng, nó liền năhn mặt với không khí trong đây, ồn ào quá thể! Làm sao có thể ngủ chứ? 2 hàng ghế đều là những người nó không quen biết, không ai cả, bọn họ nhìn có vẻ muôn màu vạn trạng.
Kẻ tóc xanh, người đầu trọc, không ai giống ai, trên tay ai ai cũng một lon bia, miệng không ngừng la hét, nhất là khi hắn đã lên xe thì không khí còn náo nhiệt hơn nữa, dường như không ai để ý đến sự xuất hiện của nó.
Nó chen lấn, né những giọt bia đang bắn tung tóe.
“HẢI”
Nó nghe hắn gọi nó, gương mặt phút chốc mừng rỡ ngước lên, thấy hắn đang khổ sở với tay ra với nó, một dòng người đang lôi kéo hắn ngồi xuống cùng họ, nó ngán ngẩm lắc đầu như ý nói “lo cho thân cậu trước đi”, rồi tìm chỗ cho mình.
“huỵch”
Một thần hình nào đó, lo chạy đến chỗ hắn, va cả vào nó mà không hề hay biết.
Nó loạng choạng, ngã ngay xuống một cái ghế trống.
Nó thở phảo nhẹ nhõm, hên là ghế trống không thì…
“anh là ai?”
Tiếng nói nhỏ nhẹ bên cạnh vang lên, khiến nó giật cả mình, nó tưởng chỉ có mình nó ngồi đây thôi chứ! sự lúng túng thể hiện rõ qua mặt nó.
“à! Mình là…mình là…” nó gãi đầu, biết nói sao nhỉ? Cả bản thân nó cũng còn chưa biết bọn họ là ai? Nhìn qua tên KHOA đang khổ sở từ chối bia từ mọi người, nó biết không thể cầu cứu hắn được nữa rồi!
Nó mím môi, nhìn cô gái đó, một cô nàng xinh xắn, trong bộ váy len trễ vay, làm lộ một làn da trắng quyến rũ, nhưng đôi mắt lại đượm buồn.
nó lí nhí, ngón tay run run chỉ về hướng tên KHOA.
“chính tên đó dẫn tôi lên đây, thực chất tôi vẫn không biết…chuyện gì đang xảy ra” nói tới đây, nó rùng mình khi nhìn không khí tỏng xe, bọt bia, tiếng cười đùa, tiếng nói, ồn ào nhức cả lỗ tai. Liếc mắt nhìn một cái, nó thấy cả tài xế kai cũng đang… “tiêu diệt” một lon bia.

Đọc tiếp Chết…Lỡ yêu rồi…Làm sao đây?

“anh tên gì?” cô gái đó hỏi nó.
“à! Mình tên là HẢI, hân hạnh được biết!” nó cười gượng gạo, mắt vẫn không ngừng nhìn ông tài xế và lon bia trên tay ông ta.
“em tên NHIÊN” cô gái đó cười lại với nó, nó gật đầu, chợt cô ta đưa ra trước mặt nó một cục kẹo.
“tặng anh! coi như là quà làm quen”
Nó có phần hơi ngạc nhiên, nhận lấy cục kẹo, nó cảm thấy có cảm tình tốt với cô gái này, nếu nó là con trai thật thì có lẽ sẽ bị tiếng sét ngay.
Sau một hồi nói chuyện, nó mới biết tất cả mọi người ở đây đều là “người nhà” của KHOA. Nói nôm na, khi làm đại ca trong trường, KHOA quen họ , những người đa phần đã bỏ học. nhưng theo những gì cô gái kia nói, họ rất là tốt, không phải đụng ai cũng đánh, KHOA và họ xem như là anh em, nên được gọi là “người nhà”. Khoảng vài tháng 1 lần, KHOA tổ chức một chuyến đi biển với họ. còn NHIÊN là em họ của KHOA, cũng có phần quen biết với họ, theo NHIÊN nói, đây là lần thứ hai cô đi chung với nhóm người này.
“ra là vậy” nó gật gù hiểu chuyện, hèn chi tên này hôm nay lại “tốt bụng” lôi nó dậy.
“anh được anh KHOA dẫn theo vậy chắc cũng khá thân với ảnh đúng không?”
NHIÊN nghiêng đầu, nụ cười tỏa nắng đó không ngừng xuất hiện trên gương mặt cô nàng.
Nó chợt chùng xuống. thân với hắn? không! Nó chỉ đang trả thù thôi, rồi nhìn hắn đang cười đùa với anh em ở cuối dãy ghế, mắt nó như phủ sương. Đó chỉ là giả tạo! hắn không ngần ngại cầm gậy đinh đánh người khác thì làm sao có thể cười được vậy chứ? hài!
“anh bị gì vậy?” NHIÊN lay nó khi thấy nó im lặng quá lâu, nó luýnh quýnh.
“à à! Chắc vậy! hì! Bọn anh ở chung phòng mà” nó gãi đầu, phải xưng hô với một đứa con gái khác là anh thì thật kì lạ.
“anh…dễ thương quá!” NHIÊN nói, nở nụ cười.
Nó phút chốc đỏ mặt, một đứa con gái khen thằng con trai mà lại…tỉnh như vậy sao? Nó liền bối rối à một tiếng.
Cô nàng liền quay mặt ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh, nó thở phù, sao lại có con gái như vậy chứ? thật đáng ngưỡng mộ.
No ngồi lẳng lặng nhìn vào trong xe, nó không dám nhìn ra cửa sổ để khỏi nhìn thấy mặt NHIÊN. Không khí trong xe ồn ào thật, lại hòa cùng tiếng động cơ xe không ngừng. nhưng đúng là thứ gì lặp lại mãi cũng thành nhàm chán, mặc dù ồn là thế, nhưng cơn buồn ngủ của nó đã trở lại, nó ngáp một cái rõ to. Nó không khách sáo bởi cũng chẳng ai để ý đến nó cả. mắt nó lim dim, nó dựa đầu vào ghế, nhắm mắt lại, dần dần đi vào cơn mơ....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
» Ban công Leng Keng - Chi Chan
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
1234...323334»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt