XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Đi bộ tới công ty cũng đã mất hai mươi phút, cái nóng ngày hè đến sớm, mồ hôi cô chảy ròng. Siêu thị còn chưa mở cửa, nhân viên các bộ phận lục tục tới làm, rất nhiều gương mặt quen thuộc trông thấy cô liền cúi đầu chào hỏi.

Đúng chín giờ, bộ phận Hành chính bận tối mắt, cô vừa bước qua đường liền bị gọi lại ký tên. Đang cầm bút cúi đầu, không hiểu từ phía cửa có ai trông thấy Cố Chính Vinh, liền lễ phép chào tổng giám đốc, trong chớp mắt đám người đang tất bật đều ngẩng đầu tìm bóng dáng ngài tổng giám đốc, thậm chí rất nhiều người còn đứng bật dậy theo phản xạ.

Cố Chính Vinh gật đầu với tất cả, "Mọi người cứ bận việc của mình đi, tôi đưa vài người khách tới tham quan".

Lăng Tiểu Manh tiếp tục ký tên, người trợ lý bình thường đối với cô rất tốt, lúc này lại hậm hực hận không thể thẳng tay ấn đầu cô xuống, vừa gật đầu lấy lệ vừa khẽ nghiêng đầu để có thể trông thấy rõ hơn.

Cố Chính Vinh đưa mắt một lượt, khẽ liếc qua cô, rồi bỏ đi.

Khi họ đã đi một quãng xa, mọi người trong phòng làm việc mới bắt đầu rào rào, cô trợ lý xinh đẹp phòng Hành chính là người đầu tiên ôm ngực suýt xoa: "Nhìn thấy chưa, mọi người nhìn thấy chưa, Tổng giám đốc Cố đẹp trai quá!".

"Xí, người ta có vợ có con đàng hoàng rồi, cậu đừng có hy vọng."

"Ngắm thôi không được à? Mình chết mê mùi đàn ông phong trần trên người Tổng giám đốc Cố, chết mê phong thái nho nhã ấy, chết mê vẻ từng trải..."

Lúc này chẳng còn ai đếm xỉa đến cô ấy, trên mặt mọi người đều hiện lên hai chữ: Đồ ngốc.

Bên này Lăng Tiểu Manh đã ký xong rồi bước ra ngoài, điện thoại trong túi bỗng reo lên, là một tin nhắn, "Chúc mừng sinh nhật, có thích quà đó không?".

Cô bước nhanh về phòng làm việc của mình, trên chiếc bàn lớn bày vô số tài liệu và bản thiết kế, sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cô cũng thấy một túi chuyển phát nhanh.

Nó được chuyển tới từ hôm qua, nhưng cô còn đang bận thiết kế không gian cho mùa mới nên chẳng có thời gian để mở, lúc này cô mới để ý thấy trên bì thư không ghi tên.

Vẫn là anh ấy, không bao giờ ghi tên người gửi, cũng không sợ chuyển phát nhanh biển thủ, không gửi tới nơi.

Lăng Tiểu Manh vừa bóc bìa giấy vừa tủm tỉm cười, anh đâu cần phải lo, đồ có chuyển tới hay không chỉ cần hỏi cô là biết ngay.

Trong túi là một chiếc hộp dài màu xanh da trời nhạt, được buộc bởi một sợi dây lụa mượt mà.

Lần thứ nhất trông thấy, cô rất vui; lần thứ hai, cảm động; lần thứ ba, sững sờ; tới giờ thì chẳng còn hứng thú để mở nữa.

Sinh nhật hai mươi tuổi, Đổng Diệc Lỗi kéo cô tới đền Thành hoàng làng, hai người họ vừa rảo bước vừa ngắm nhìn cảnh vật, sau cùng anh mua tặng cô một chiếc nhẫn bạc nhỏ xinh, trịnh trọng đeo vào tay cô nói: "Tiểu Manh, sau này chúng mình sẽ mua một viên kim cương lớn nhất".

Đó rõ ràng là một thứ không đáng tiền, nhưng cô hạnh phúc tới rơi nước mắt, nguyện đời này sẽ đi tới cùng trời cuối đất với anh, điều mà người khác mong muốn cô đã hoàn toàn có được.

Lăng Tiểu Manh khẽ lắc đầu rồi đưa tay tháo sợi dây lụa, bên trong là một sợi dây chuyền vàng trắng nhỏ xinh sáng lấp lóa, với mặt kim cương lấp lánh, lấp lánh đến nỗi đôi mắt nhói lên vì lóa. Chiếc điện thoại trên bàn reo lên, một giọng nam trầm như đang khẽ cười, "Tiểu Manh, em đang làm gì vậy?".

"Xem kim cương."

"Ô? Vẫn xem ư? Có thích không?"

"Thích, thích lắm, em mừng muốn khóc đây này." Cô nói thật lưu loát, giọng nghẹn ngào như không kìm nổi cảm xúc, kết quả thật tốt, người kia cười ha ha, "Vậy tốt rồi, tối nay dùng cơm với anh được không?".

Đây chính là điểm tốt của những người đàn ông từng trải, mọi thứ đều do anh chu cấp, lần nào cũng không quên để ý tới thể diện của phái nữ, lời lẽ vô cùng lịch sự.

"Được, đương nhiên rồi." Đôi mắt lúc này đã hết ngấn nước, cô cũng mỉm cười, giọng nói ngập tràn hạnh phúc.

Chiếc sô pha màu hoa lan trắng, phía trước trải một tấm thảm xù, một bàn trà nhỏ bằng mây, thêm chiếc tủ kệ, phía trên có bày một chiếc ti vi tinh thể lỏng cỡ lớn, cùng giá sách hai bên chất đầy sách vở, phía sau sô pha là một chiếc bàn ăn vuông đen tinh xảo với bốn chiếc ghế gỗ trắng được kéo ra quá nửa, trên trần chiếc đèn sứ trắng rủ xuống và bộ đồ ăn nhiều màu sắc. Khu bếp nhỏ đối diện bàn ăn, tất cả đều tinh xảo đến lung linh.

Phía tay trái là cửa phòng ngủ, thoáng mát rộng rãi, ga giường vải hoa li ti, đầu giường treo một bức họa đen trắng, nàng công chúa trong bức Ngày hè ở La Mã, với nụ cười tỏa nắng khiến thời gian như ngừng trôi để rồi dừng lại ở giây phút tươi đẹp nhất. Cánh cửa bên vách là phòng tắm, tất cả nội thất bên trong đường nét đều hài hòa.

Không gian tuy nhỏ nhưng bố trí rất hợp lý, hoàn toàn không có cảm giác chật chội. Lăng Tiểu Manh ngồi xuống một góc của chiếc sô pha, tay chống cằm, dáng vẻ vô cùng thư thái.

Xung quanh dòng người tựa thoi đưa, đôi tình nhân trẻ tuổi, một gia đình ba người, dăm ba người bạn, xen lẫn tiếng la hét của nữ sinh, "Ôi, đẹp quá đi! Mình rất thích phòng ngủ như thế này".

Đám con trai lấy cuộn thước dây ra đo đạc, rồi đối chiếu với bản mẫu căn nhà đang dán phía bên cạnh nghiên cứu kỹ lưỡng, "Bốn mươi mét vuông? Nhưng dáng nhà không giống lắm, sô pha không được để thế này".

Hai mẹ con bước đi thong thả, cô con gái khoác chiếc áo len màu ghi, mái tóc suôn thẳng, đi giày gót vuông, bước tới gian phòng mẫu nhìn một lượt, sau đó nghiêng đầu khẽ cười với mẹ, "Căn hộ thế này một người ở là vừa, tuy nhỏ nhưng chẳng thiếu thứ gì, cũng không tốn lắm, buổi sáng hầm canh chiều đi làm về uống, mới nghĩ thôi đã thấy thoải mái rồi".

Người mẹ nghe vậy liền trợn mắt lên nói, "Con bao nhiêu tuổi rồi? Cứ chây ì không chịu có người yêu, giờ còn đòi ở một mình, đúng là không hiểu nổi".

"Có đàn ông nào mà nhà họ đáng tin đâu?"

Người mẹ liền đánh một cái vào sau đầu con gái, "Còn nói! Còn nói nữa mẹ coi như không có con luôn đấy".

Cô con gái lập tức rối rít, bám lấy cánh tay mẹ rồi cúi đầu, "Được rồi được rồi, con không nói nữa, mẹ con mình đi xem tiếp đi xem tiếp, chẳng phải mẹ thích chiếc ghế bành bằng da trên catalogue sao? Con sẽ mua cho mẹ".
Lăng Tiểu Manh không nhịn nổi bèn bật cười, liền nghĩ tới ba mẹ mình, lần nào tới thăm cô cũng mang túi lớn túi nhỏ, lúc nào cũng túm lấy cô mà càu nhàu với nội dung tương tự, rồi để lại biết bao nhiêu đồ ăn thức uống, chất đầy cả tủ lạnh.

Lăng Tiểu Manh mải ngắm nhìn mà quên cả thời gian. Vừa hay Tiểu Vương của bộ phận Kinh doanh đi qua, trông thấy cô mặc áo phông quần bò đang ngồi trên sô pha liền cười hì hì rồi hỏi thăm vài câu, "Hóa ra chị đang ở đây à?".

"Ừm, tôi đang tìm cảm hứng." Cô ngẩng đầu cười, giọng hơi kéo dài.

Lăng Tiểu Manh là một kỳ tích trong công ty, khi mới vào làm chỉ là một trợ lý thiết kế, bỗng chốc thăng tiến vèo vèo. Khởi đầu chỉ là trợ lý kiêm tạp vụ, nửa năm sau đã lên chức trợ lý kiến trúc sư, chưa đầy một năm đã giữ chức kiến trúc sư. Trong đại hội nhân viên năm đầu tiên, đích thân Tổng giám đốc Cố tuyên bố danh sách người mới đương nhiệm của bộ phận Thiết kế, bỗng nhiên cô lên thẳng chức kiến trúc sư trưởng. Một vài vị kiến trúc sư có thâm niên trong bộ phận Thiết kế mặt mũi tái xanh, cô thì lại hóa hay, ngày hôm sau đã hỉ hả ngồi trong phòng làm việc riêng mới của mình, vui hết biết.

Kiến trúc sư trưởng hai mươi sáu tuổi, nói ra không mấy người tin, tất cả mọi người đều chờ đợi để được xem trò cười của cô. Nhưng người đứng đầu công ty lại hoàn toàn ủng hộ cô, áp lực đè nặng lên các phòng ban liên quan, còn một loạt phòng ốc mẫu trong năm đầu đương nhiệm lại nhận được phản hồi rất tốt, thế nên tiếng ì xèo bàn tán cũng dần biến mất.

Bề ngoài không ai nói gì, nhưng bên trong những cơn sóng ngầm vẫn đang cuộn dâng mãnh liệt.

Lăng Tiểu Manh đứng dậy vươn vai lười biếng, bước qua chỗ Tiểu Vương rồi quay đầu lại cười "Bye bye". Như thường lệ, giọng cô hơi kéo dài, bóng người càng lúc càng nhỏ, dòng người trong siêu thị vẫn hối hả còn cô bước đi thật thong dong những bước chân vô cùng chậm rãi, trong chớp mắt chẳng còn thấy bóng hình, hệt như một chú mèo đang rảo bước vòng quanh, chẳng ai muốn bắt lấy.

"Nhìn gì mà nhập tâm vậy." Có cậu bạn vỗ vai Tiểu Vương.

Đôi mắt cậu thẫn thờ khi nãy giờ mới hoàn hồn, vị kiến trúc sư trưởng hai mươi sáu tuổi, tại sao lại vậy chứ, có cần phải tranh luận nữa không?

Siêu thị mở cửa tới mười giờ, càng về đêm dòng người càng đông, có vẻ như thành phố này chẳng ai cần ngủ, ngày nào cũng nườm nượp thâu đêm suốt sáng, càng về khuya lại càng hưng phấn.

Thiết kế cho mùa thu đã cơ bản hoàn thành, giờ không phải thời điểm bận rộn của bộ phận Thiết kế nhưng Lăng Tiểu Manh vẫn vất vả tối ngày, lúc rảnh rỗi cũng phải thức đến thâu đêm bởi tới tối cảm hứng sáng tác của cô lại không ngừng dâng trào, thế nên ngay khi cô đặt nét bút cuối cùng xuống bản vẽ, đẩy cửa bước ra ngoài gian phòng đã lặng thinh trống trơn, không một bóng người....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Anh sẽ yêu em mãi chứ - Gào
» "Anh thầy" thuỷ tinh
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
1234...323334»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt