Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Mọi người đừng quá đau buồn. – Tân chỉ biết nói vậy.
- Tôi sẽ không bao giờ quên được người con gái ấy. – Nam hướng mắt nhìn lên bức tranh kí họa chân dung treo trên tường. – Người con gái tôi yêu đã chịu quá nhiều tổn thương.
- Vậy.. Anh là..
- Đúng, tôi là người yêu cô ấy, nên tôi càng đau đớn hơn khi biết cô ấy bị ức hiếp. Hôm nay là ngày giỗ của Hoa.
Tân tiếp tục sốc lần hai trong buổi gặp mặt. Anh nhìn khung tranh treo trên tường lần nữa. Cô gái có mái tóc dài, hiền lành và rạng rỡ ấy khiến anh tưởng tượng về một cô sinh viên ngày nào giờ đã đi vào dĩ vãng mà lạnh sống lưng.
- Hôm nay quán chúng tôi không tiếp khách, chỉ có bạn bè thân thiết của chúng tôi thôi. Anh đi cùng Hà tới đây như thế này, hẳn anh là một người có mối quan hệ đặc biệt phải không?
- Ồ, Hà không nói với tôi rằng tôi lại vinh dự như thế này.
- Câu chuyện này không phải ai chúng tôi cũng chia sẻ, có lẽ vì anh là người đặc biệt nên Hà đã đưa anh tới đây, chúng tôi nhớ câu chuyện này để luôn nhắc nhở mình rằng, hãy tôn trọng mỗi con người, tôn trọng chữ "Tình" và tôn trọng, nâng niu những người đang ở bên. Hi vọng ngày hôm nay tới quán, anh sẽ có một cảm nhận gì đó sâu sắc.
Tân và Hà ngồi lại một lúc để thưởng thức hết thứ đã gọi, Hà ít nói hơn, Hà chào về trước khi mọi người tới, cô nhắn Nam cho cô gửi lời hỏi thăm tới họ. Trên đường về Hà lặng lẽ và thu mình lại trong cái kén của cô. Tân hỏi:
- Em lạnh lắm không?
- Em không anh ạ.
- Em có đói không? Mình đi ăn gì nhé.
- Em no rồi. Về nghỉ thôi anh. Mai chuẩn bị về nhà đón tết nữa chứ.
- Ừ.
Đêm hôm ấy, anh không gọi cho cô lâu nữa, cô cũng bảo cô mệt và cần đi ngủ sớm. Khi vẫn đang trằn trọc với hai thái cực mẹ và Hà, anh nhận được tin nhắn từ cô: "Đã có những người rời xa em vì tuổi Dần sát phu, nếu đối với anh cũng là trở ngại, xin đừng yêu em thêm nữa." Tân chẳng biết nói gì với cô lúc này, một sự thanh minh sẽ khiến cô nghĩ anh đang băn khoăn nhiều lắm, nếu bỏ qua không nhắn lại sẽ khiến cô suy nghĩ cả đêm, rồi anh trả lời cô "Nào em, đừng suy nghĩ gì cả, có anh ở bên, em ngủ đi.". Trời lành lạnh giáp tết khiến anh chìm vào giấc ngủ nhanh hơn với chiếc chăn bông ấm áp.
Sau một thời gian nghỉ tết dài, anh cũng ít liên lạc hơn với Hà, phần vì bận đi chúc tết, phần vì mẹ anh vẫn nhắc đi nhắc lại chuyện phản đối của mình với cô con dâu tuổi Dần. Đi họp lớp với lũ bạn đã nhiều đứa đã có con, bọn chúng hỏi "Bao giờ lấy vợ thế mày." Anh thoáng nghĩ tới Hà nhưng rồi lại chẳng dám nghĩ xa, vì bây giờ anh vẫn còn phân vân lắm. Sau tin nhắn đêm hôm trước dường như Hà đã nói hết suy nghĩ khiến cô khổ tâm nhất ra thì phải, cô không chủ động gọi cho anh nhiều nữa, cô vẫn nhận điện thoại của anh, nhẹ nhàng nhưng có một cái gì đó buông hờ hơn trước kia, trong suy nghĩ của cô, nếu có thể thì sẽ buông tay anh, giải thoát cho anh một cách nhẹ nhàng nhất. Cô tin, cô sẽ không vật vã, không quỵ lụy đau khổ, bởi cô đã hơn một lần phải tự vực mình đi qua những nỗi đau.
Tân sẽ thực sự ân hận nếu anh nhận ra anh yêu Hà chậm thêm chút nữa. Trở lại trường giảng dạy, anh không tới gặp cô ngay mà chỉ gọi điện cho cô hỏi xem cô đã lên chưa, cô vẫn đáp lại anh bình thường, không đòi hỏi gặp anh. Tới buổi học của tuần học đó, tới lớp mà không thấy Hà đâu, anh cứ nghĩ sẽ chỉ là ốm xoàng khi gọi điện không liên lạc được, nhưng 1 tiết, 2 tiết và hết cả buổi học hôm đó anh cứ nhìn mãi, điện thoại lúc nào cũng chỉ có giọng nói quen thuộc của cô điện thoại viên. Mọi người thắc mắc vì Hà nghỉ không thông báo gì cả. Không khí khác hẳn mọi ngày. Tân thực sự cảm thấy nhức nhối trong lồng ngực, giờ anh mới biết cô đã in đậm trong tim anh thế nào, anh nhận ra bấy lâu nay anh cứ suy nghĩ thiệt hơn, cầu toàn mọi thứ, anh đã không dành trọn vẹn tình cảm cho cô. Và giờ anh mới nhận ra trong khi Hà đã cảm nhận rõ từ lâu lắm rồi ấy, có lẽ vì thế mà cô đã đưa anh tới quán cafe của người bạn, nơi cô đo lường sự yêu thương của anh với người bên cạnh là cô. Anh lái xe đi trong cái lạnh tháng giêng, suy nghĩ mung lung về Nam, người con trai trung thành với tình yêu cho người con gái đã mất, người con gái ấy là bạn Hà, chẳng phải cũng tuổi Dần sao. Trên đời có nhiều tình yêu đẹp ở trong nội tâm, ở trong con người, ở trong lối nghĩ về nhau thế mà anh còn lăn tăn gì thế. Tìm nơi trọ của Hà, họ nói cô đã chuyển đi, tìm nơi làm việc thì họ nói Hà xin nghỉ phép, đi đâu, phải đi đâu, cuối cùng anh nhớ tới quán cafe ấy, anh chẳng còn e ngại đường đi như mê cung đó, cứ đi cứ đi, vừa đi vừa hỏi, vòng vèo cuối cùng cũng tới, khựng lại trước cửa quán, anh nhìn thấy cô đang trong trang phục của một nhân viên, Hà đang cố kiễng chân để lau phần trên cao của cửa kính, anh tiến lại gần gỡ chiếc khăn đó ra khỏi tay cô rồi im lặng lau hết những phần còn bụi.
- Cảm ơn anh.
- Sao em nói xa lạ thế.
Hà đi vào không nói gì cả, để lại cho Tân cảm giác hẫng hụt và hối lỗi, anh đứng đó như một đứa trẻ đang phải chịu phạt. Nam đi ra từ trong quầy.
- Mời anh vào.
- Vâng.
- Anh uống gì?
- Cho tôi thử thứ mà Hà hay uống.
- Một cốc cacao nóng em nhé. – Nam gọi với vào phía bên trong nơi quầy phục vụ.
- Cô ấy hay uống cacao nóng ư?
- Phải, anh yêu cô ấy mà không biết ư?
- Tôi... tôi không để ý lắm. – Tân tự xấu hổ về mình.
- Phải chăng anh còn để ý nhiều chuyện khác quá.
- Vâng, tôi tới đây để tìm Hà sau quá nhiều băn khoăn khiến tôi không dành trọn vẹn tình yêu của mình cho cô ấy. Tôi thấy hối hận.
- Anh hiểu ra điều gì rồi ư?
- Tôi nhận ra rằng tôi đang đi cùng con đường mòn với những người đàn ông khác đã khiến cô ấy tổn thương. Khi không thấy cô ấy chờ đợi tôi nữa tôi mới biết tôi cần Hà thế nào.
- Anh có nghĩ là muộn không?
- Cũng có, nhưng tôi không muốn điều đó là đúng. Anh làm ơn cho tôi và trong gặp cô ấy.
- Được, tôi không muốn bạn tôi mất đi hạnh phúc của đời mình, nhưng tôi nhắc anh một điều hãy biết trân trọng người ở bên mình, hãy biết lắng nghe con tim, đừng bao giờ để người mình yêu một mình trong đau đớn.
- Tôi hiểu.
Nam chỉ Tân leo lên một chiếc cầu thang xoáy bằng sắt sau quán, dẫn lên tầng hai, trang trí cũng lung linh lắm. Anh gõ cửa, không có tiếng ai trả lời. Sốt ruột anh vừa đẩy cửa vừa nói "Anh vào nhé." Hà ngồi trên giường quay mặt ra phía cửa sổ. Tân tới ngồi bên cạnh Hà, anh ôm lấy đôi vai gầy như mọi khi.
- Em mặc thế này không lạnh à?
- Im lặng...
- Anh hỏi sao không nói.
- Im lặng...
- Anh xin lỗi, xin lỗi vì đã hờ hững, em đừng rời xa anh như thế.
- Anh về đi, em muốn nghỉ.
- Muốn nghỉ gì cũng được, nhưng không được nghỉ làm và nghỉ học.
- Đó là việc của em, anh đừng lo.
- Không được, nếu không có em thì anh còn ai để ngắm mỗi giờ ra chơi, không có em thì anh biết đón ai sau giờ đi làm về. Không có em thì ai sẽ sinh con cho anh.
Hà ngước lên nhìn anh, khuôn mặt, nụ cười đầy mãn nguyện đó của anh không hề nao núng, không chút băn khoăn, cô vẫn không tin rằng anh đang khẳng định với cô về một gia đình.
- Còn nhìn gì nữa, lấy anh nhé, con ọp (cọp) của anh.
- Anh linh tinh. – Hà đấm thùm thụp vào ngực Tân.
nguồn DakMil.WapSite.Me
Tân giữ lấy tay cô, bờ vai đang run rẩy theo từng tiếng nấc, rồi anh đặt một nụ hôn dài bất tận lên đôi môi ấy, vị mặn của nước mắt và vị ngọt ngào của hạnh phúc đang quyện lấy nơi đầu lưỡi khiến anh nhẹ lòng vì anh đã thực sự tìm lại cô, tìm lại tình yêu của mình.
Với một sự kiên trì đáng ngạc nhiên, Tân tác động tới mẹ anh để mẹ đồng ý cho anh cưới Hà, ban đầu là tấm rèm cửa do chính tay Hà may, có khi thì anh mang những món ăn Hà nấu về quê biếu mẹ, anh luôn kể vể Hà vì những thứ cô làm cho anh, mẹ anh nghe nhiều quá tới mức phải cằn nhằn "Hà, Hà, tao là mẹ mày hay nó" Những lúc như thế anh lại ôm mẹ mà thủ thỉ "Mẹ là mẹ của con nhưng cô ấy lại là mẹ của con con.Con yêu cả hai mà mẹ." Nghe nhiều quá bà quyết định để anh đưa Hà về ra mắt xem thực hư Hà là người như thế nào. Rồi sau nhiều lần bà cũng bị cảm mến bởi cô con dâu đẹp người tốt nết, biết lo toan vun vén cho mọi người. Sau ngày đó, Tân trêu mẹ:
- Mẹ còn chê tuổi Dần nữa không?
- Thì chắc tại nó biết tuổi Dần nên không dám nanh nọc.- Bà không muốn phủ nhận bà đã sai.
- Thôi mà, mẹ cũng quý cô ấy mà phải không?
- Ừ, thì có.
- Thế thì mẹ đồng ý cho bọn con lấy nhau nhé.
- Ừm, để tôi xem.
- Mẹ còn chần chừ gì nữa. Mẹ mà cản là con để mẹ có cháu nội trước khi có con dâu đấy. – Tân nhảy lẹ sang một bên sợ phản ứng của mẹ.
- Ơ, thằng này giỏi nhỉ, dám thách thức mẹ à.- Mẹ anh giơ tay lên định phát vào mông anh như ngày bé nhưng anh đã né được.
***
Tân lấy vợ được một năm thì Hải vẫn độc thân. Tính Hải nóng nảy, bộc trực, lại ham chơi nên bao nhiêu cô rồi cũng bỏ anh mà đi. Trong một lần đi công trình Hải gặp được Thùy Dương – một cô giáo tiểu học được đi tăng cường. Sau một trận sốt phát ban, Hải tưởng chết đi sống lại vì cơn đau liên tục hành hạ, nhưng nhờ có sự chăm sóc của Thùy Dương mà anh không phải chịu cảnh cô quạnh trong lúc ốm đau, cô vừa chăm sóc anh vừa đi dạy học, anh thấy nhớ cô gái ấy nên thỉnh thoảng có gì lại mang lên cho cô. Hải như con ngựa bất kham, anh không thích sự quản thúc của người yêu, anh muốn có người yêu mà được tự do như trai trẻ. Thế mà Thùy Dương lại chịu được, cô nhã nhặn, nhún nhường anh hết mức. Hải vui vẻ thông báo cho Tân về cô vợ sắp cưới của mình. Đám cưới ấm cúng của Hải và Thùy Dương diễn ra trong sự góp mặt của người bạn thân là Tân, Hà cùng cô công chúa nhỏ của họ đã được mười một tháng. Để xin về trường tiểu học của thành phố thì rất khó, nếu nhất định muốn về gần chồng Thùy Dương phải chấp nhận từ bỏ nghề giáo viên tiểu học của mình rồi xin vào làm tại một trường mầm non tư thục. Tình yêu nghề và công sức mấy năm học tập của cô bây giờ phải từ bỏ khiến cô suy nghĩ rất nhiều, nhưng vì sự thuyết phục của Hải, và cũng vì muốn vợ chồng đoàn tụ nên Thùy Dương đã chấp nhận hi sinh công việc đang có để về thành phố làm cô giáo mầm non. Còn Hải sau thời gian đi làm, với vốn liếng, với kinh nghiệm và mối quan hệ, đặc biệt là tham vọng từ thời trẻ, Hải đã thành lập được một công ty cho riêng mình, Tân cũng giúp đỡ bạn mình trong việc quản lý công ty, giữa hai người bạn có sự phối hợp hết sức ăn ý. Tân giới thiệu những sinh viên tiềm năng của mình cho Hải, bước đầu thành lập còn gặp nhiều khó khăn nhưng Hải thì có một điểm mạnh là tinh thần thép, không mấy ai dọa nạt được anh, công ty cứ thế đi lên, trong thời gian đầu tư công nhiều, anh nhận được khá nhiều hợp đồng béo bở, chẳng thế mà anh đã đủ tiền mua đất, xây nhà ở ngoại ô thành phố. Từ những tháng ngày vay vốn làm ăn, rồi năm nào, tháng nào cũng trả góp, bây giờ anh có thể lo làm sinh lời thay vì phải lo bữa no bữa đói. Tân cứ trách thằng bạn. "Mày cứ chông chênh, tròng chành như thế không thấy khổ vợ khổ con à, bớt phiêu lưu đi, còn lo cho gia đình nữa." Mỗi lần như thế Hải lại cười xòa "Vợ tao không biết phàn nàn đâu." Bạn bè thì chỉ biết khuyên thế chứ Tân thì không có quyền gì mà can thiệp vào cuộc sống của bạn mình cả, anh chỉ biết lắc đầu trừ thôi. Những tưởng cuộc sống của hai người bạn như thế là viên mãn lắm. Tân có vợ đảm, Hải có vợ hiền, cả hai gia đình rất hay qua lại, ăn uống và đi chơi với nhau. Thùy Dương mang thai cô con gái đầu lòng, nhà mẹ ruột ở xa nên cô may mắn có Hà ở bên để chăm sóc, khi thì bồ câu hầm, lúc lại là cháo cá. Ngôi nhà của Dương và Hải cũng yên tĩnh nên có khi cuối tuần Tân lại đưa vợ con về đây ở cho vui trong khi anh đi nghiệm thu công trình với Hải. Hà và Dương trở thành những người bạn thân thiết. Dương mang bụng bầu vượt mặt, đi lại khó khăn, Dương trở dạ sớm hơn dự kiến, trong lúc đau đớn, gọi cho Hải thì anh đang đi công trình ở nơi không có sóng, thế nên cô phải gọi cho gia đình Tân, may mà nhà Tân có mẹ vợ ở cùng chăm cháu ngoại, anh và Hà hớt hải tới đưa Dương đi viện, may mắn là vẫn cứu được cả mẹ cả con, Dương ở nhà một mình như thế là quá nguy hiểm. Tân lắc đầu nghĩ tới thằng bạn tham công tiếc việc, sắp tới ngày vợ vượt cạn mà còn đi theo công trình. Ngày hôm sau nhận được tin Hải trở về ngay với vợ. Hải tặng cho vợ và con gái bằng bản tính nghề nghiệp:...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Thông minh, mạnh mẽ, ngu ngốc và may mắn
» Làm quen dù chưa kịp nói "xin chào"
» Đứng lên và đi
» Giờ đây Em nhìn mặt trời bằng đôi mắt của Anh
» Lời thú nhận của mặt trăng
1234...293031»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

XtGem Forum catalog