Polaroid
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Linh Vy lắc đầu.
‘Dạ không. Chị ấy đi làm gia sư vào cuối tuần mà’.
‘Hôm trước gặp nhau, anh có cảm giác cô ấy giống như là vệ sĩ của em vậy’.
Linh Vy lắc đầu. Cô nghĩ Duy Anh không có thiện cảm với An Nhiên. Những người mới tiếp xúc với An Nhiên đều thường như vậy. Chỉ có cô mới hiểu tại sao An Nhiên lại trở nên lạnh lùng như thế.
‘Không phải vậy. Chỉ là vì, chị ấy luôn sợ, em sẽ bị lừa thôi’.
Duy Anh lắc nhẹ chai coca cho tan đá vẫn lắng ở phía dưới:
‘Cô ấy đã từng bị lừa à?’
Linh Vy không đáp lại câu hỏi của Duy Anh nữa. Cô chỉ vừa mới quen anh, họ chưa thân thiết tới mức cô có thể kể cho anh nghe mọi chuyện. Thấy cô im lặng, anh quay sang nói tiếp:
‘Thật ra, anh nghĩ. Chuyện hai người yêu nhau rồi chia tay cũng là bình thường thôi. Tình yêu tự nhiên lắm. Một lần gặp cũng có thể yêu ngay. Một buổi sáng tỉnh dậy thì cũng có thể hết yêu. Đơn giản thế thôi’.

Linh Vy tiếp tục im lặng. Cô không thích cái suy nghĩ này của anh. Có lẽ bởi An Nhiên đã luôn nói với cô rằng tình yêu phải luôn đi cùng bổn phận và trách nhiệm. Không thể tự dưng có chuyện nói hết yêu rồi chia tay được. Nhưng liệu có phải vì luôn gắn mọi thứ với trách nhiệm nên An Nhiên mới cứ cố kiểm soát tất cả, kể cả tình yêu không?

An Nhiên vẫn vui vẻ nghe Linh Vy kể chuyện gặp Duy Anh ở côi nhi viện. Nhưng khi vừa đặt máy xuống, cô cảm thấy có một nỗi cơ đơn dày đặc đang phủ kín căn phòng này và xâm chiếm trái tim cô. Đã lâu lắm rồi, hình như kể từ ngày Thiên Minh ra đi, cô đã quên mất cái cảm giác hạnh phúc của những ngày ‘thầm thương trộm nhớ’, đã quên mất cái cảm giác được yêu thương và chăm sóc. Linh Vy đang trải qua những cung bậc đầu tiên ấy, và hơn bao giờ hết, An Nhiên thấy tim mình nhói đau. Cô cũng đã từng được hạnh phúc như thế. Nhưng bây giờ, cô như ‘con chim sợ cành cong’, không dám thử yêu một lần nữa, không muốn có lại hạnh phúc vì sợ sẽ có ngày mình lại mất đi.

‘Một lần gặp cũng có thể yêu ngay. Một buổi sáng tỉnh dậy, hết yêu là hết yêu thôi.’ Không níu kéo, không ràng buộc. Tình yêu chỉ như thế thôi sao?.
Trời gần sáng, Duy Anh vẫn chưa ngủ được. Anh cầm bản nhạc cũ kĩ trong tay, đi đi lại lại trong phòng. Có nằm mơ anh cũng không ngờ sẽ có ngày bản nhạc anh vô tình nhét nhầm vào va li này sẽ có ngày trở nên hữu ích. Anh ngồi xuống, gõ nhẹ những ngón tay lên bàn. Cô gái anh chỉ vừa mới gặp đã thực sự làm trái tim anh có những khoảng khắc kì lạ. Đôi khi nó đập nhanh trong lồng ngực, rồi lúc lại chầm chậm. Có lúc bị bóp nghẹt bởi sự hồi hộp. Và bây giờ thì làm anh thấy nghèn nghẹn vì nỗi nhớ. Tại sao lại như thế?. Họ chỉ vừa mới gặp nhau thôi mà?. Duy Anh nhìn số điện thoại của cô, anh đã có được nó từ người chủ khách sạn nơi cô biểu diễn. Anh nhìn đồng hồ rồi phân vân không biết có nên gọi cho cô không. Đã khuya lắm rồi, có lẽ cô đã ngủ say. Mà nếu giả sử anh gọi cho cô, thì khi cô bắt máy, cũng chưa chắc anh đã biết nói gì. Duy Anh cầm điện thoại, chưa biết có nên gọi cô hay không. Đột nhiên, anh nhớ lại một câu trước đây từng đọc được ở đâu đó.
‘Trong một ngày một chàng trai có thể cười nói với rất nhiều cô gái khác nhau. Nhưng đến cuối ngày, chỉ có một người ở lại trong tâm trí của anh ta thôi’.
Hai cô gái rất đặc biệt. Họ dường như ở hai thái cực khác nhau, không thể lẫn lộn được. Cả hai đều để lại trong Duy Anh những ấn tượng khác nhau. Nhưng anh biết rõ lúc này đây, ai mới là người xâm chiếm tâm trí mình. Ngay từ lúc ánh mắt họ chạm vào nhau, thì anh đã biết rồi. Duy Anh biết rõ anh đang làm một việc rất mạo hiểm. Vì muốn có một cái cớ để gặp cô nên anh đã nói dối. Sự thực là mẹ anh vẫn còn chơi đàn và đây chỉ là một bản nhạc bà viết tặng riêng cho bố của anh nên không bao giờ mang đi biểu diễn. Duy Anh biết mình không nên nói dối thế này. Nhưng lúc đó trong đầu anh không kiếm ra một lí do nào hay hơn để được gặp cô cả. Anh cứ buột miệng mà nói ra thôi. Anh đang chơi một ván cờ rất lớn. Nếu sau này cô chẳng may phát hiện ra, cô sẽ tha thứ cho anh nếu cô yêu anh. Còn nếu không, hẳn là với tính cách của cô, anh sẽ không bao giờ gặp lại cô được nữa. Duy Anh vuốt phẳng bản nhạc lại, lẩm bẩm: ‘Nếu là vì một người như em, anh phải nói dối, thì cũng đáng lắm’.

Duy Anh mở laptop ra, viết lên facebook của anh một câu status mới: “Hôm nay cuối cùng tôi đã gặp cô ấy người sẽ là người yêu tương lai của tôi”

Kỳ 2 - Dù tình yêu có làm tổn thương bạn bao nhiêu lần, thì vẫn cứ giữ vững niềm tin ở tình yêu nhé. Trời xanh mây trắng, mặt đất bao la, giữa mấy tỉ người sẽ có người yêu bạn thật lòng.

Linh Vy đã nhận lời ghi âm bản nhạc đó cho Duy Anh. Họ gặp nhau gần như là mỗi ngày. Và vì lo lắng cho cô nên An Nhiên lúc nào cũng đi cùng Linh Vy. Bản nhạc không quá khó nhưng hơi dài nên Linh Vy phải tập đi tập lại nhiều lần mới thuộc được. Họ thường gặp nhau trong phòng tập đàn ở nhạc viện nơi Linh Vy và An Nhiên đang theo học. Cứ mỗi lần Linh Vy tập đàn, Duy Anh ngồi nghe một lúc rồi lại quay sang hỏi An Nhiên:

‘Em thấy sao?’

‘Rất hay, đã khá hơn lần trước rồi’

Một lần, cô buột miệng quay sang hỏi anh:

‘Anh và Linh Vy đang hẹn hò với nhau à?’

Duy Anh cười mỉm:

‘Em có vẻ không thoải mái với việc đó’.

An Nhiên nhìn thẳng về phía trước, đáp nhanh:

‘Linh Vy rất ngây thơ’.

‘Đúng vậy, và còn rất tốt bụng’.

An Nhiên không nói gì nữa, chạy lại đứng cạnh Linh Vy. Duy Anh nhìn hai cô gái, anh đã nghe về chuyện của An Nhiên, Linh Vy đã kể cho anh. Đúng như anh nghĩ, cô ấy không ưa anh vì nghĩ anh cũng giống như anh chàng tên Thiên Minh nào đó. Và cũng đúng như anh nghĩ, cô ấy luôn cho rằng người khác ngây thơ, nhưng chính cô ấy mới là người ngây thơ nhất. Chỉ vì một người con trai mà không còn niềm tin vào tình yêu thực sự nữa. Như vậy, chẳng phải là quá ngây thơ hay sao?

Linh Vy có cảm giác đây là những ngày hạnh phúc nhất của cô từ trước tới giờ. Mỗi ngày đều được gặp Duy Anh, dù họ chẳng nói với nhau nhiều chuyện nhưng chỉ riêng việc được nhìn thấy anh thôi đã đủ làm cô vui rồi. Linh Vy biết công việc của Duy Anh đã kết thúc từ lâu, lẽ ra anh đã phải quay lại Đức. Nhưng anh vẫn còn ở đây. Nghĩ đến đó mặt cô hơi đỏ lên. Liệu có phải anh ở lại là vì cô không nhỉ?.Nếu anh bảo cô hãy sang Đức cùng anh, liệu cô có đi cùng anh không?. Nghĩ đến đó, Linh Vy bỗng ngừng lại. Cô vừa liên tưởng anh họ của mình-Thiên Minh. Và cô chợt nhận ra hình như cô hơi vô tâm quá, cứ rủ An Nhiên đi cùng mà không nghĩ mình sẽ chạm tới quá khứ đã ngủ yên của An Nhiên. Liệu khi nhìn cô và Duy Anh, An Nhiên có nghĩ tới Thiên Minh hay không?. Linh Vy cắn nhẹ môi, cô cảm thấy mình thật ích kỉ, cô có cảm giác tội lỗi là đang đào bới lại những kí ức tưởng chừng đã lãng quên của An Nhiên.

Duy Anh xoa nhẹ tai mấy cái sau hơn một tiếng nghe điện thoại của gia đình. Bố mẹ anh vừa thay phiên nhau giục Duy Anh hãy nhanh chóng quay trở lại. Chỉ còn hơn một tháng nữa là anh phải học tiếp, không còn nhiều thời gian nữa. Duy Anh nhìn lịch treo tường. Họ chỉ mới quen nhau hai tháng, có quá sớm nếu anh cho cô biết tình cảm của mình hay không?. Liệu cô có chấp nhận không?. Anh không yêu cầu cô phải đi cùng anh. Nhưng anh muốn cô chờ anh. Liệu cô có thể làm được điều đó không?. Anh đi đi lại lại trong phòng, cố tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi liên tiếp trong đầu mình. Đã bao ngày họ nói chuyện cũng nhau, anh đã hiểu cô nhiều hơn, và dù giữa họ có rất nhiều quan điểm khác biệt, anh vẫn yêu cô. Duy Anh đã cố gợi ý cho cô hiểu anh có tình cảm với cô, anh đã hơi một lần nói: ‘Em đã từng yêu một người có rất nhiều điểm chung với mình. Vậy thì lần tới, em hãy thử yêu, một người khác em xem sao’.

Duy Anh nghĩ một lời tỏ tình rõ ràng như vậy, cô hẳn đã hiểu ý anh. Mà nếu như không hiểu, thì hẳn cô đã đáp trả lại anh ngay tắp lự với những triết lí khô khan của cô, chứ không im lặng như thế. Như mọi lần, Duy Anh luôn đi cùng xe buýt với Linh Vy cho tới tận nhà cô. Nhưng hôm nay, sau khi An Nhiên xuống xe trước, Linh Vy bỗng cảm thấy buồn. Có cái gì đó đè nặng lên cô. Cô nhìn chiếc ghế trống ở giữa hai người, nhận ra là anh chưa bao giờ ngồi dịch lại gần cô. Lúc đầu Linh Vy nghĩ là do họ mới quen nhau nên anh còn dè chừng, không muốn cô hiểu nhầm. Nhưng đã bao ngày trôi qua, đã bao lần gặp gỡ, đi về cùng nhau mà anh vẫn luôn ngồi cách xa cô. Linh Vy thấy hụt hẫng. Cô biết mình đã trông đợi quá nhiều. Cô đã tự dệt nên những ảo tưởng anh sẽ ngồi lại gần cô, và cô có thể nghe rõ từng nhịp tim anh đập mạnh lên khi hai người ở cạnh nhau. Nhưng không, tất cả vẫn như thế. Anh vẫn nói chuyện với cô nhưng tuyệt nhiên không hề lại gần cô chút nào. Nét mặt anh vẫn bình thản. Linh Vy bỗng thấy con đường phía trước họ sao quá dài. Và cô có cảm giác nếu không vì bản nhạc kia thì họ sẽ chẳng có gì để nói với nhau. ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Teen Vợ Ơi Học Bài - Full
1234...303132»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt