XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Tiểu Long ngạc nhiên, không đợi nhỏ Oanh nói tiếp:
- Thầy mày đã giảng rồi sao bây giờ mày lại nhờ tao giảng nữa?
- Thì thầy em đã giảng, còn cho chép cả bài giải nữa! - Nhỏ Oanh nuốt nước bọt – Nhưng em vẫn chả hiểu tẹo nào cả!
Càng nghe nhỏ Oanh “quảng cáo” bài toán, Tiểu Long lại càng hốt. Mặc dù đây là toán lớp năm, nhưng hóc búa đến mức thầy giảng xong mà học trò vẫn ù ù cạc cạc thì cỡ Tiểu Long chưa chắc đã hiểu nổi.
Tiểu Long lo lắm. Nhưng nó chưa kịp nghĩ ra cách gì thoái thác thì nhỏ Oanh đã chạy vụt lại bàn học lục cặp lôi cuốn tập toán ra.
Liếc lại đằng sau, thấy nhỏ Oanh cầm cuốn tập huơ huơ, Tiểu Long có cảm giác như nhỏ em mình đang huơ… gươm, bất giác nó rùng mình thót bụng lại.
Nhỏ Oanh không hề biết gì về tâm trạng thắc thỏm của ông anh. Nó cầm cuốn tập lại, giở ngay trang có “bài toán khó lắm”, hí hửng chìa tới trước mặt Tiểu Long:
- Bài này nè !
Hết đường rút lui, Tiểu Long đành nhìn vào trang vở,nhẩm đọc đề toán, hy vọng cách đây ba, bốn năm mình đã từng làm qua bài toán này rồi.
Nhưng càng đọc, trán Tiểu Long càng vã mồ hôi. Bài toán trước mặt nó chẳng có vẻ gì là quen thuộc cả. Lại khó ơi là khó! Cứ thể như toán lớp mười bị in nhầm vào sách lớp năm vậy!
Tưởng mình bị hoa mắt, Tiểu Long quay mặt ra ngoài trời một hồi rồi lại nhìn vào tập. Nhưng trước mắt nó, cái đề toán vẫn y như cũ, nghĩa là vẫn khiến nó “hết muốn sống”:
“Một người bán trứng, bán lần thứ nhất nửa số trứng người đó có và 0,5 quả trứng. Lần thứ hai bán nửa số trứng còn lại và 0,5 quả trứng. Lần thứ ba…”
Đây chính là bài toán hôm trước nhờ Quý ròm giải và bị Quý ròm doạ cắt đầu liệng vào nồi nước sôi.
Nhưng Tiểu Long không phải là Quý ròm. Nó nhìn vào đề toán như nhìn vào một cái hang đen ngòm, chẳng biết đường vào ngõ nào, lối ra ở đâu.
Đọc tới phần bài giảng phía dưới, Tiểu Long càng hoang mang tợn. Toán tiếc cái quái gì mà đọc xong lời giải vẫn thấy đầu óc sáng ra được tí ti công cụ nào! Cứ như là thể là đánh đố ấy! Hèn gì nhỏ Oanh đã học qua gần cả tháng vẫn cú ấm a ấm ức nhờ nó giảng lại!
Trong khi Tiểu Long mắt hoa mày váng thì nhỏ Oanh vẫn luôn miệng giục:
- Sao, anh giảng được chứ?
- Tất nhiên là được! - Tiểu Long cố nói cứng.
Nhỏ Oanh nhìn Tiểu Long lom hom:
- Được sao anh ngồi im vậy?
- Thì từ từ đã! - Tiểu Long tìm cách câu giờ - Giờ tao phải đi công chuyện! Tối về tao giảng cho!.
Khi nói như vậy, Tiểu Long định bụng sẽ chạy qua hỏi Quý ròm. Nhỏ Diệp học cùng lớp với nhỏ Oanh, chắc chắn trong tập nhỏ Diệp thế nào cũng có bài toán chết toi này. Tiểu Long ngán cái tật la lối của Quý ròm tới tận cổ nhưng trong trường hợp oái ăn như thế này, không níu áo thằng ròm đó không xong!
Nhỏ Oanh có tài thánh mới đọc được mưu tính trong đầu ông anh. Nó hồn nhiên gấp tập lại:
- Nhớ đấy nhé! Anh đi lẹ đi rồi về giảng cho em!
Tiểu Long không nói không rằng. Nó lui cui dắt xe đạp ra khỏi nhà, bụng lo ngay ngáy không biết giờ này Quý ròm còn ngồi ở nhà hay đang chạy chơi đâu.
Đang phải vội vả, suýt chút nữa Tiểu Long đã ui phải nhỏ Hạnh đang lững thửng đạp xe từ ngoài đầu hẻm đi vô.
Nó lật đật thắng kít xe lại, ngạc nhiên hỏi:
- Hạnh đi đâu đây?
Nhỏ Hạnh chống chân xuống đất:
- Hạnh định ghé Long hỏi mượn cuốn lịch sử! Cuốn lịch sử của bạn mình, Long giữa phải không?
- Ừ! - Tiểu Long gật đầu – Để tôi vào lấy đưa Hạnh!
Đến lúc này, nhỏ Hạnh mới sực nhớ bạn mình đang chuẩn bị đi đâu đó, liền áy náy hỏi:
- Long định đi đâu hả?
- Tôi định qua nhà Quý ròm!
Tiểu Long quay đầu xe, vội vã đáp nhanh. Nó sợ nhỏ Hạnh hỏi tới.
Không ngờ nhỏ Hạnh hỏi tới thật:
- Long qua nhà Quý chi vậy?
- Qua chơi vậy thôi!
Tiểu Long đáp, giọng cố tỏ ra hờ hững.
- Hạnh không tin! - Nhỏ Hạnh “xì” một tiếng - Người ta chỉ đi chơi vào đầu giờ chiều hoặc sau bữa cơm tối thôi. Chẳng ai đi chơi vào lúc chạng vạng này cả!
- Thì tất nhiên cũng có tí chuyện! - Biết không thể qua mắt được nhỏ bạn tinh quá này, Tiểu Long đành ấp úng đáp xuôi theo.
- Long định nhờ Quý giải toán giùm chứ gì? - Nhỏ Hạnh bất ngờ hỏi thẳng.
Tiểu Long giật mình:
- Sao Hạnh biết?
Câu hỏi thực thà của Tiểu Long chẳng khác nào một lời thú nhận. Nhỏ Hạnh mỉm cười:
- Hạnh chỉ đoán vậy thôi! Nhưng mà đúng không?
- Ừ thì cũng có một bài kho khó! - Tiểu Long bối rối đưa nắm tay quệt mũi.
- Nếu vậy Lon khỏi cần chạy qua nhà Quý làm gì cho xa! - Nhỏ Hạnh ân cần nói – Để lát vào nhà Hạnh chỉ giùm cho!
Lời đề nghị của nhỏ Hạnh khiến Tiểu Long mừng rơn. Nhỏ Hạnh giỏi toán không kém gì Quý ròm, lại ăn nói ôn tồn hoà nhã, thật chẳng hiểu có chút gì giống với miệng lưỡi của thằng ròm kia. Trước đây, Tiểu Long lần nào cũng có cảm kích về sự kiên nhẫn của bạn mình.
Người ta thông minh “nói một hiểu mười” trong khi Tiểu Long toàn ngược lại. Nhỏ Hạnh giảng mười nó chỉ hiểu được một. Nhưng nhỏ Hạnh chẳng bao giờ nổi nóng, mặc dù lần nào giảng bài cho Tiểu Long mặt nó cũng đỏ gay vì phải nói nhiều. Nó vừa đưa tay lau mồ hôi vừa kiên trì giảng giải tới lui kỳ cho đến khi Tiểu Long hiểu được mới thôi.
Nhỏ Hạnh tuyệt vời là thết nhưng Tiểu Long chẳng bao giờ nghĩ đấn chuyện học chung với nó. Nhỏ Hạnh dù sao cũng là con gái, tự dưng hạ mình tôn nó làm “thầy” thì quả là ngượng miệng. Chính vì ý nghĩ đó mà Tiểu Long thà đưa mặt cho Quý ròm xài để chứ nhất định không chịu chạy đi nhờ vả cô bạn đáng yêu của mình.
Hôm nay lại khác. Hôm nay nhỏ Hạnh đi tìm nó chứ không phải nó đi tìm nhỏ Hạnh. Và cũng chính nhỏ Hạnh mở miệng đề nghĩ “xin” được giải toán cho nó chứ nó cũng không hề lên tiếng “cầu cứu”.
Do đó, sau khi về nhà, Tiểu Long hăng hái lục tìm cuốn tập của nhỏ Oanh, giở bài toán khi nãy ra cho nhỏ Hạnh xem:
- Bài này nè!
Nhỏ Hạnh liếc qua bài toán rồi ngồi trước mắt nhìn Tiểu Long, mặt chưng hửng:
- Toán lớp năm mà?
Đang hào hứng, Tiểu Long quên béng mất chuyện đó. Nghe nhỏ Hạnh thắc mắc, nó sực nhớ, liền đỏ mặt:
- Ừ, đây là bài toán của nhỏ Oanh! - Rồi ngượng nghịu nói thêm – Nhưng khó lắm!
Nhỏ Hạnh nhìn vào tập, lại “ủa” thêm một tiếng:
- Bài này đã được giải được rồi kia mà?
- Thì trên lớp thầy nhỏ Oanh đã giải rồi! - Tiểu Long lúng túng đưa tay quệt mũi – Nhưng nó vẫn không hiểu! Nó hỏi tôi, tôi cũng… không hiểu nốt!
Thấy mặt bạn mình có vẻ ngượng ngập, nhỏ Hạnh liền gật gù tặc lưỡi:
- Đây là đề toán thi học sinh giỏi toàn quốc, không phải toán bình thường đâu!
Nghe vậy, Tiểu Long hớn hở thở phào:
- Hèn gì!
Đúng lúc đó nhỏ Oanh từ đằng sau bếp đi lên.
- A, chị Hạnh! – Nó reo lên - Chị mới tới hả?
- Ừ, chị tới mượn anh Long cuốn sách!
Nhỏ Oanh liếc Tiểu Long:
- Anh bảo đi công chuyện gì đó, giờ có đi không?
Tiểu Long lắc đầu:
- Thôi không đi nữa! - Rồi nó ngó lơ chỗ khác, chép miệng tiếp - Sẵn chị Hạnh tới chơi, để tao nhờ chỉ giảng bài cho mày luôn!
- Ối, hay quá!
Nhỏ Oanh sung sướng reo. Từ lâu nó đã nghe đồn chị Hạnh là “siêu học sinh”, là “nhà thông thái” số một của trường Tự Do. Đượoc chị giảng bài cho thì còn gì bằng! Chắc chắn là ăn đứt các ông anh của nó! Đang phấn khởi, nhỏ Oanh không còn bụng dạ nào để thắc mắc tại aso khi có chị Hạnh tới giảng bài giùm thì ông anh của mình chẳng buồn đi “công chuyện” gì gì đó nữa.
Nhỏ Hạnh rất thắc mắc về Tiểu Long .
Hôm giảng bài toán về những quả trứng, nhỏ Hạnh ngạc nhiên thấy nhỏ Oanh hiểu những ngoắt ngoéo của bài toán nhanh hơn nhiều so với ông anh của mình .
Tất nhiên trước mặt cô em, nhỏ Hạnh không tiện mở miệng kiểm tra sự tiếp thu của ông anh nhưng mỗi lần giảng tới chỗ khó, nó kín đáo đưa mắt nhìn Tiểu Long ra ý hỏi thì thấy thằng này cứ ngồi trơ mắt ếch .
Thực ra, nhỏ Hạnh làm gì chẳng biết Tiểu Long rất kém toán . Nhưng cả mấy tuần nay, Quý ròm cứ bô bô khoe với nhỏ Hạnh rằng nó đang kèm cho Tiểu Long học . Mà được một đứa "siêu toán" như Quý ròm kèm cặp thì không có lý gì Tiểu Long cứ ì à ì ạch mãi được !
Vậy mà theo như nhỏ Hạnh quan sát thì Tiểu Long dường như chẳng khá lên được tẹo nào .
Bữa đó, sau khi giảng xong bài toán bán trứng, đợi nhỏ Oanh cất tập và đi ra phía sau, nhỏ Hạnh làm bộ tình cờ nhắc tới những công thức và những định lý mới học trên lớp, rồi sau đó nó vờ quên, nhờ Tiểu Long nhắc dùm .
Dĩ nhiên là Tiểu Long ngồi thộn ra như thằng bù nhìn rơm .
Tới lúc này thì nhỏ Hạnh biết chắc những ngờ vực của mình quả không lầm . Nó ngỡ ngàng hỏi :
- Bộ Long không nhớ gì về những điều thầy Hiếu giảng hết sao ?
Tiểu Long gãi đầu, bối rối :
- Ừ, không hiểu sao tôi cứ quên béng hết cả !
Nhỏ Hạnh chớp mắt :
- Nhưng dạo này Long đang học thêm với Quý kia mà ? ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Teen Vợ Ơi Học Bài - Full
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Tên truyện : Nhóc! Tôi Yêu Em Thật Rồi.
» Truyện Ma Người Trong Gương
1234...678»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt